[Quyển 2] Xuyên Đến Tương Lai - Tôi Không Phải Robot
Chương 77: Tẩu thoát
Dạ Sở Kỳ đứng dậy, đánh giá tình hình xung quanh. Nơi này là một phòng nghiên cứu cũ. Các máy móc ở đây đều là loại cũ, nhưng có rất nhiều, chất lộn xộn và vẫn còn hoạt động. Dạ Sở Kỳ thử liên kết với chúng, nhận ra vẫn có thể kiểm soát được. Khả năng của vi mạch chính này quá nghịch thiên!
Dạ Sở Kỳ lẳng lặng thiết lập liên kết với hệ thống máy xung quanh, sau đó bắt đầu tìm đường trốn. Dựa trên cảm giác thì phía sau mấy cái máy đều không có lối thoát. Chỉ có một cánh cửa duy nhất ở đây. Tất nhiên cô đủ khả năng phá lớp phòng vệ điện tử để xâm nhập bộ máy yêu cầu mở cửa. Tuy nhiên, đi ra hướng đó quá nguy hiểm. Cô cũng không biết đây là đâu, đi bừa không phải cách hay.
Cô thử mở bản đồ, nhưng không có tín hiệu nên không mở được. Liên kết với các robot và hệ điều hành ở nhà thì ngay từ đầu đã không thể mở rồi. Cuối cùng cô chỉ còn lại một con đường là cửa chính…
Trong lúc Dạ Sở Kỳ đang tính toán tẩu thoát thì cửa tự động mở. Một người phụ nữ ăn vận trang phục vũ nữ bước vào. Lớp vải nano của chiếc khăn choàng che hết nửa khuôn mặt của bà ta, chỉ để lộ đôi mắt và một vết sẹo dài ở mắt phải. Phía sau bà ta rất đông người đứng ngay ngắn nghiêm túc, khác hoàn toàn với dáng vẻ ẻo lả kia.
– Ta nghĩ quả nhiên không sai. Nhìn rất giống.
– Bà là ai? Là người của Công Hội? Công Hội rốt cuộc muốn gì đây?
Người phụ nữ hơi khựng lại, sau đó bật cười như có chuyện gì vui vẻ lắm. Cười một lúc lâu, sau cùng ba ta đứng lại nghiêm chỉnh. Trong không gian bỗng dưng lan tỏa một luồng áp lực vô hình.
– Nói thế nào cũng được. Ta có thể là người của Công Hội, nhưng cũng có thể nói là không phải.
Dạ Sở Kỳ thận trọng lùi bước ngay khi người phụ nữ tiến tới.
– Bà muốn gì?
– Muốn gì? Hahaha, không có gì. Ta chỉ cần một món đồ trong tay Dạ Sở Hiên, ngươi sẽ là vật trao đổi.
Sắc mặt Dạ Sở Kỳ lập tức tối đi. Trong giây lát đã tự đưa ra quyết định, cô âm thầm khởi động các hệ thống máy có lực chiến trong phòng và tách rời các hạt nano. Thế mạnh của cô chỉ có nano và điều khiển máy móc thôi. Không có hỗ trợ của nano thì thể lực của cô không đủ để chiến đấu với một lượng người trên hai. Cô vẫn chưa quên mình là một con bệnh.
– Chủ thượng!
Dạ Sở Kỳ bất ngờ tung ra một cú đá lên đầu người phụ nữ, nhưng rất nhanh chân đã bị nắm lại. Mấy người phía sau lúc đầu còn có chút bất ngờ, song có vẻ không có việc gì liền tiếp tục im lặng. Dạ Sở Kỳ cố rút chân ra, nhưng không được.
– Đâu có dễ vậy được, bé con. Ngươi còn non lắm.
Người phụ nữ buông chân Dạ Sở Kỳ ra làm cô mất đà ngã xuống đất. Ngẩng đầu lên nhìn người phụ nữ cười khinh bỉ, tức giận trong lòng cô lập tức dâng lên. Nano đã chuẩn bị xong, trong phút chốc ùa tới phủ quanh phòng nghiên cứu cũ kỹ. Nano bình thường không có khả năng ăn mòn như nano trong cấu tạo của Ải Hoang Phế. Nó che mắt thì được.
Những món đồ vật thiếu đi các cấu trúc nano liền xuất hiện những vết nứt nham nhở. Dạ Sở Kỳ cho những cái máy kêu lên, đám người lập tức mất phương hướng. Là người điều khiển nano, cô biết rõ hướng đi. Ngay lập tức nhằm phía cửa, cô lao ra.
– Chết tiệt! Cản nó lại!
Nghe tiếng gào của người phụ nữ, đám người lập tức lấy lại đội hình, cùng hướng về phía Dạ Sở Kỳ. Quả thật trong tình huống này mà có thể nhanh chóng xác định mục tiêu thì cả người phụ nữ kia lẫn đám người này đều không tầm thường. Dạ Sở Kỳ biết đối diện trực tiếp là lựa chọn không mấy khôn ngoan, cô quyết định chỉ phòng thủ rồi an toàn rời đi.
Những hạt nano như những chấm đen phủ khắp căn phòng, hoàn toàn che mất tầm nhìn. Dạ Sở Kỳ cúi người né một cú đấm, ngay lập tức một đám nano giữ cú đấm kia lại. Cô lăn qua một phía né bàn chân giẫm xuống, sau đó trực tiếp lăn ra khỏi phòng. Tách một lượng nhỏ nano mang theo bên người, cô bỏ chạy.
Số lượng nano nằm ngoài vòng kiểm soát lập tức rơi xuống, liên kết lại với nhau tạo thành cảnh tượng khá hỗn loạn. Người phụ nữ nghiến răng.
– Đuổi theo nó!
Đám người vội vã đuổi theo.
Dạ Sở Kỳ thì chạy trên đoạn hành lang dài. Tranh thủ phân tích độ ẩm trong không gian cùng với cấu trúc xây dựng của hành lang, cô phát hiện nơi này được xây dựng rất đặc biệt. Nhiệt độ và độ ẩm được giữ nguyên ở mọi vị trí. Vật liệu xây dựng là chất liệu đặc biệt của /Thành Gió Cát/. Theo bách khoa toàn thư mà vi mạch chính của Dạ Sở Kỳ lưu lại, vật chất quý hiếm này có cấu trúc rất vững chắc và được người ở /Thành Gió Cát/ dùng riêng để xây điện thờ Thần.
– Đây là /Thành Gió Cát/ sao?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!