Cô Dâu Thứ Bảy
Chương 94
Cô ngồi ở cuối có thể quan sát hết tất cả người ngồi trước mặt, có cặp tình nhân ngồi cạnh nhau ôm nhau thật hạnh phúc, có hai mẹ con nói chuyện với nhau về chuyện gia đình, có hai đứa học sinh ngồi cùng nhau nghe nhạc cùng một cái tai phone, cuộc sống thật sự bình thường yên ả, ai cũng đều trải qua những quảng của cuộc đời
Còn cô, cô lại không thể có được những điều đơn giản như vậy, cô nắm tay hắn dựa đầu vào vai hắn, cô lại sợ rồi, cô ngước mắt lên nhìn hắn chỉ tay vào một cặp vợ chồng già ngồi trước mặt hỏi
“Anh à! Sau này chúng ta cũng giống như họ nhé! Sống với nhau đến già có được không?”
“Ừm…”
Hắn Ừm một tiếng buồn bã, hắn xoa xoa đầu cô
Hai đứa ngồi cạnh nói chuyện với nhau
“Nghe nói 3 ngày nữa nhật thực đấy mày!”
“Có thật không? Hiếm có lắm đấy nhé!”
“Mày đi xem cùng tao không? Nghe nói khi mày cầu nguyện trước nhật thực thì lời mày nói sẽ gửi đến những người đã khuất mà mày yêu thương đấy! Hôm đấy nhớ gửi lời đến bố mày đấy!”
“Thật sao?”
Cô cũng nghe, cô quay qua hỏi hắn
“Anh ơi! Hôm ấy chúng ta đi xem đi!”
“Hôm ấy sao?
Hắn xoa đầu cô, hắn đau lòng
Hôm ấy là ngày anh phải đi! Em sẽ gửi lời gì cho anh đây? Vợ à? Em đừng bao giờ biết nhé! Anh không muốn em phải đau lòng….
Có gì anh gánh cho em! Cô gái à…!
Xe buýt dừng lại ở một trạm gần đó, một người phụ nữ mang thai bước lên xe, hắn thấy thì mới vui vẻ mà đứng lên, cô ngỡ ngàng 1 giây rồi hắn chìa tay ra với cô, hắn nắm tay cô đứng lên nhường chỗ cho người phụ nữ ấy, cô ấy mỉm cười hiền hậu gật đầu cảm ơn hai người, hắn nắm tay cô bước xuống, cô nhìn hắn thắc mắc
“Đi đâu vậy anh?”
Hắn chỉ tay vào một nơi mà người ta bu kín mít, cô nhón nhón chân cũng không thấy được gì, hắn lắc đầu ngán ngẫm
“Ây cái đồ lùn này thật là!”
Hắn ngồi xuống, cô ngơ ngác hỏi
“Gì vậy anh?”
“Leo lên vai anh này, chứ em nhón như vậy thì thấy được cái gì?”
Cô nhìn nhìn xung quanh có ai để ý không mới lặng lẽ leo lên vai hắn ngồi, hắn đứng dậy một phát là cô thấy hết tất cả trước mặt, hắn hỏi
“Thấy gì không?”
“Gật gật”
“Là một chỗ bán vé xem phim!”
Hắn hỏi
“Muốn xem không?”
“Muốn!”
Nhưng khi hắn đi vào đã nghe nhân viên nói
“Xin lỗi nhưng hết vé rồi ạ!”
Cô bĩu môi rồi buồn ủ rũ
“Vậy thôi vậy!”
Hắn gõ gõ ngón tay lên bàn hỏi
“Lát chiếu đến phim gì? Cho chúng tôi hai vé!”
Cô nhân viên gật đầu mỉm cười rồi chỉ sang phòng vé bên cạnh, hắn qua mua vé cho cô và hắn, hai người nắm tay nhau đi, đằng sau là ánh mắt ngưỡng mộ nhìn theo hai người, nhan sắc hắn khỏi phải bàn rồi, đẹp trai lại trắng trẻo, giọng nói ấm áp lại rất dễ nghe, thiếu nữ nào mà không xiu lòng, hắn nắm tay cô vừa đi vừa nói
“Như Hoa à lúc nãy em có nhớ bà bầu lên xe buýt ấy không?”
Cô gật gật đầu trả lời
“Có, sao vậy?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!