Mang Thai Ngoài Ý Muốn - Điềm Tức Chính Nghĩa - Chương 23: Cố nhân
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
153


Mang Thai Ngoài Ý Muốn - Điềm Tức Chính Nghĩa


Chương 23: Cố nhân


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Min

Chương 23: Cố nhân

Thẩm Minh Xuyên nhíu mày: “Văn vẻ gì mà loạn thất bát tao như vậy, dạy hư trẻ nhỏ, em đừng có đọc mấy quyển tiểu thuyết linh tinh đấy.”

“Thật sự không phải mà, em nhớ rất rõ bài đó, chính là một bài ngữ văn của tiểu học, cho nên mỗi lần nghe được mấy tin tức về phá thai hay sinh non em đều tò mò không biết họ làm vậy thì có phải đều là những đứa trẻ có hình dạng như cá với ếch hay không?”

“……” Nữ y tá cũng bị cậu chọc cười, “Ôn tiên sinh, ngài đúng là vị ba ba hài hước đúng chuẩn nhất mà tôi từng gặp đó.”

Đó không phải là chuyện hài được chứ, Ôn Nhiên đang tức giận rồi, đó là sự thật mà, cậu nhất định phải tìm lại cái bài văn ấy mới được, để xem rốt cuộc là cậu nhớ nhầm, hay là cậu bị lừa gạt.

Thẩm Minh Xuyên lấy di động ra muốn chụp lại ảnh siêu âm, y tá liền đề xuất: “Hai vị ba ba có thể cùng lấy tay khum lại tạo thành hình trái tim rồi đặt ảnh của cục cưng ở giữa để chụp, tôi thấy có rất nhiều cặp chồng chồng hay vợ chồng đều thích chụp như thế, là siêu được yêu thích luôn đó.”

Trong lòng Ôn Nhiên nghĩ bọn họ một chút cũng không thích có được không, so sánh cái huần hòe ấy mà so sánh.

Nhưng mà, thiết lập ân ái thì không để sụp đổ!

Thẩm Minh Xuyên cười nhẹ vươn tay trái ra: “Chúng ta cũng chạy theo mốt một lần đi.”

Thực ra từ lúc công khai có thai thì hai người đã muốn làm như vậy rồi, thế nhưng thời gian trôi, hiện tại tâm tình hoàn toàn bất đồng.

Hai ngày nay Ôn Nhiên bị sự tra tấn của nhìn thấy mà không có được tra tấn khiến có chút tức giận, nhịn không được mà tùy hứng nói: “Thôi đi, cũng chẳng có tác dụng gì.”

Nụ cười trên mặt Thẩm Minh Xuyên có chút cứng lại.

Chị gái y tá không hiểu chuyện gì nên lại nói tiếp: “Rất hay mà, đây là tấm ảnh đầu tiên của bé cưng nên chụp một cái làm kỉ niệm, sau này còn có thể đưa cho cục cưng xem.”

Thẩm Minh Xuyên cũng nói: “Em đến đây nào, ngoan.”

Một chữ “Ngoan” này khiến Ôn Nhiên chẳng còn chút cáu kỉnh gì nữa, cậu giữ tấm ảnh bằng tay trái, tay phải vươn ra tạo thành một hình trái tim tiêu chuẩn.

Thẩm Minh Xuyên tự mình chụp ảnh rồi lưu lại, chị gái y tá tủm tỉm cười: “Thẩm tiên sinh và Ôn tiên sinh thật là ngọt ngào.”

Khám xong thì đi ăn trưa. Đồ mà Ôn Nhiên thích ăn nhất là mấy món cay Tứ Xuyên, cao lương mĩ vị khiến những buồn bực trước đó của Ôn Nhiên hóa hư không, tâm tình một lần nữa lại trở nên tốt lên.

Chính là dễ dàng thỏa mãn như vậy đấy!

Cơm nước xong xuôi, hai người lại cùng nhau về khách sạn.

Lúc đi qua sảnh khách sạn, họ chạm mặt nữ chính của bộ “Ảnh đế ” Vu Tuyết Lị. Vu Tuyết Lị cũng là diễn viên cấp bậc ảnh hậu, nghe nói thời trung học còn là học bá, danh khí vang dội.

Thế nhưng không biết có phải do nhân thiết (*) của cô nàng ấy là nữ học bá cao lãnh, hay còn do nguyên nhân nào khác, Ôn Nhiên có thể cảm nhận rõ được rằng cô nàng chẳng hề thích có giao tình với cậu.

(*) Nhân thiết “人设”: Các đặc điểm về con người từ ngoại hình cho đến tính cách cùng các thành tựu. Từ này cũng được sử dụng để nói về cách vẽ nhân vật hoạt hình với nhiều hướng nhìn khác nhau.

Ôn Nhiên cũng không mặt dày tới bắt chuyện, cho nên hai người họ ngoại trừ lúc đóng phim thì cũng chỉ quen biết sơ sơ.

Giờ là tháng Hai nên mưa dầm kéo dài, bệnh cũ của Vu Tuyết Lị tái phát nên phải quay về thành phố B có điều kiện chữa trị tốt hơn, nhưng mới chỉ về có ba ngày đã lập tức quay lại, Ôn Nhiên không thể không bội phục tinh thần chuyên nghiệp của cô nàng.

Dù sao lúc ở phim trường, Ôn Nhiên cũng tận mắt thấy cô nàng đã đau đến mặt mày tím tái, muốn đứng cũng không đứng nổi, cậu cứ nghĩ cô nàng chắc phải nghỉ ngơi thật tốt rồi chờ hồi phục một thời gian nữa.

“Chị Tuyết Lị.” Ôn Nhiên chủ động chào hỏi cô, tuy rằng không thân quen nhưng bản lĩnh biểu hiện bên ngoài thì vẫn có đủ, “Sức khỏe của chị không việc gì chứ?”

“Ừ, chị tốt hơn nhiều rồi, cảm ơn đã quan tâm,” Vu Tuyết Lị nhàn nhạt gật đầu đáp lại, ánh mắt lại hướng về phía Thẩm Minh Xuyên đang đứng bên cạnh, “Đã lâu không gặp, học trưởng Thẩm.”

Ôn Nhiên: “……..”

Thật sự là nhân sinh không có nơi nào là không tương (cẩu) phùng (huyết) nha.

Thẩm Minh Xuyên: “Đã lâu rồi không gặp.”

“Sang bên kia ngồi chứ?” Vu Tuyết Lị đề nghị.

Dưới sảnh khách sạn có một quán café, thật thích hợp cho những người bạn đã lâu ngày mới gặp lại như bọn họ. Ôn Nhiên cùng Thẩm Minh Xuyên và Vu Tuyết Lị dường như không có đề tài chung, nếu cứ ngồi ở đó thì rất xấu hổ, cậu nói: “Hai người cứ đi đi, em hơi mệt nên lên phòng nghỉ ngơi trước.”

Mỹ nữ đã mời, lại còn là học muội, Thẩm Minh Xuyên vẫn phải có chút phong độ, hắn vỗ nhẹ lưng Ôn Nhiên đáp: “Vậy em lên trước đi, anh ra đây một chút rồi sẽ lên sau.”

Ôn Nhiên gật gật đầu rồi tự mình đi lên lầu.

Cậu thay đồ ngủ rồi lên giường nằm, hôm nay thần kì là dù chỉ một chút buồn ngủ thôi cậu cũng không có, cậu nằm không ngủ được liền lấy di động lướt Weibo.

Lướt Weibo là một trong những việc mà các sao yêu thích nhất, chủ yếu chính là có thể đọc được các loại khen ngợi của fan, tâng bốc, tiếp đó là mật độ cao của đề tài, có thể sinh ra một loại cảm giác thỏa mãn khó có thể tả được bằng lời.

Mỗi người đều không biến bản thân thành một thánh nhân, có thất tình lục dục và cũng có những mong ước về vị trí cao hơn, Ôn Nhiên cũng không phải ngoại lệ.

Chuyện Thẩm Minh Xuyên đến tham ban ngày hôm qua đã tạo nên một làn sóng hot search, lúc này thì đã hạ nhiệt dần, thế nhưng trên top search thì vẫn nhìn thấy, Ôn Nhiên liền ấn vào xem một vài bình luận hàng đầu.

[Oa, Thẩm ba ba! Ba ba của tôi thật cao thật soái.]

[ Tôi nói tôi tôi soái khí như thế này, vốn dĩ cũng bởi vì kế thừa gien ưu việt của ba ba tôi đó (quỳ).]

[Có tiền lại còn soái lại còn cưng chiều vợ, nhân thiết về người tình trong mộng của tôi chính là y chang vậy đó.]

[Mấy cái bình luận hot khen soái này nọ là đang nghiêm túc đấy à, tôi nhìn thế nào cũng chỉ thấy một bên sườn mặt mơ hồ không rõ ràng, tâng bốc quỳ liếm thì cũng có mức độ thôi chứ, tôi đọc thôi mà cũng thấy ngại hộ.]

[ (nhún vai) Với trình độ PS hiện nay thì ngay cả heo cũng có thể P thành thần tiên được luôn đó, hơn nữa tôi thấy sườn mặt người này cũng bình thường, không biết mấy cái người khen soái đó thì đang có tâm tình thế nào nhỉ, chắc là những người xung quanh mấy thím xấu đến ức chế lắm ha thật đáng thương.]

[Hiện tại mấy ông tổng không bụng bia thì cũng hói đầu chẳng thể nào đẹp trai nổi, 2333 nhìn rõ mà không nói thẳng.]

[Fan vì muốn tâng bốc cho thần tượng của mình thì cứ nhắm mắt mà tâng, dù sao cũng là cái kiểu tình yêu kiểu như sách giáo khoa “Bá đạo tổng tài yêu ta” thôi.]

………….

Cái quỷ gì, Ôn Nhiên liên tiếp lướt thấy mấy bình luận top đều như vậy, lại còn bắt gặp bức ảnh lộ sườn mặt của Thẩm Minh Xuyên, đường nét quả thật là quá soái, thon dài rắn rỏi, khí chất trời sinh, vừa mới nhìn là thấy đây chính là sự đẹp trai khiến người người oán thán mà.

Ôn Nhiên mang theo đôi mắt gắn bộ lọc tình yêu nên có ngắm thế nào cũng soái, thật muốn đẹp ảnh của Thẩm Minh Xuyên quẳng vào mặt đám người ấy để biết thế nào là đẹp trai nổ trời luôn.

Ôn Nhiên cực kì bực bội, cậu chụp màn hình lại rồi gửi cho Đàm Mai: Tại sao lại có nhiều mấy bình luận kiểu này ở dưới bài hot search hôm qua vậy?

Đàm Mai: Đương nhiên là anti fan hy vọng người yêu của cậu là mấy ông bác trung niên bụng bia đầy mỡ đầu thì Địa Trung Hải (đầu hói), không phải quản bọn họ.

Ôn Nhiên: Không được, em đọc xong thấy rất bực mình.

Đàm Mai: Tổ tông của tôi ơi, cậu không đóng phim cho tốt với dưỡng thai cho tốt đi mà lướt Weibo làm cái gì, hơn nữa cũng có phải nói cậu đâu.

Ôn Nhiên: Nói Minh Xuyên lại càng không được.

Đàm Mai:???

Ôn Nhiên: Tóm lại là chị nghĩ biện pháp gì để đẩy mấy cái bình luận ấy xuống đi.

Đàm Mai liền gọi điện thoại tới, Ôn Nhiên lập tức ấn nghe, Đàm Mai nói: “Cậu lại định làm cái gì? Hơn nữa đó cũng là tin tức từ ngày hôm qua rồi, hiện tại đẩy mấy đấy xuống cũng chẳng ý nghĩa gì cũng không ổn thỏa, người ta lại thấy chúng ta như dục cái di chương (*).”

(*) Dục cái di chương “欲盖弥彰”: Dục vọng càng che đậy thì lại càng lộ ra (Theo thienlybuutoa)

Nói thì là như vậy, Ôn Nhiên vẫn thở phì phì đáp: “Em thực sự thấy không thoải mái khi đọc mấy cái đó.”

Đàm Mai bất đắc dĩ nói: “Bôi đen Thẩm tổng đối với bọn họ mà nói không phải là PC (*) sao, trước đây cũng không thấy cậu khó chịu, hôm nay sao lại so đo như vậy?”

(*) Nguyên gốc là “政治正确” nghĩa là “Politically Correct” được dùng để mô tả ngôn ngữ, những chính sách, hoặc các biện pháp nhằm tránh xúc phạm hoặc làm tổn thương các thành viên của các nhóm cụ thể trong xã hội. Vì không biết nên để tiếng việt thế nào nên mình đã để tiếng anh vào đây, mọi người thông cảm.

Ôn Nhiên bị chị hỏi như vậy thì chợt ngừng lại, sau đó mới rầu rĩ đáp: “Lương tâm cảm thấy không được.”

“Rồi rồi rồi,” Đàm Mai cũng không nghĩ nhiều, lòng dạ vẫn còn đang ở việc muốn khuyên cậu bỏ qua ý niệm trong đầu, “Nhưng việc này thì ngày hôm nay cũng không còn cách nào khác cả, ngoan nha. Thẩm tổng vô cùng tuấn tú chuyện này tất cả chúng ta đều biết, người khác nói vài câu thì anh ta cũng không thật sự bị biến dạng được, không cần thiết phải so đo với mấy anh hùng bàn phím.”

Cái câu “Thẩm tổng rất tuấn tú” cũng hơi an ủi được trái tim pha lê đang nát bấy của Ôn Nhiên một chút, Đàm Mai lại nói sang chuyện khác để dỗ cậu: “Tác phẩm kia của Viên Tuấn chị cũng xem rồi, mắt nhìn người của cậu đúng là không sai, chị chuẩn bị hẹn thời gian để nói chuyện với cậu nhóc ấy đây.”

“Vâng, chị cứ quyết định đi Đàm tỷ.”

Cuộc gọi này cũng chẳng khiến cho Ôn Nhiên thoải mái hơn là bao, thậm chí còn tự mình lâm vào hoài nghi. Sự thật là Thẩm Minh Xuyên luôn được chúng tinh phủng nguyệt (*), là một nhân vật được ủng hộ yêu mến, vậy mà lại bởi vì cậu mà bị người khác ở trên mạng bôi đen thành ra như vậy.

(*) Chúng tinh phủng nguyệt “众星捧月”: Được những người khác vây quanh, ý chỉ những người luôn nhận được sự truy phủng.

Hơn nữa chỉ cần Thẩm Minh Xuyên không lộ mặt một ngày, những bình luận trên mạng nói hắn xấu cũng sẽ không dừng lại, cậu lại còn kéo hắn ra để PR, làm sao lại ích kỉ thế chứ.

Ôn Nhiên nghĩ đến đó thì liền thoát khỏi nick Weibo phụ của mình, đăng nhập vào nick có tích V…

Thẩm Minh Xuyên cũng không tán gẫu với Vu Tuyết Lị được bao lâu đã trở về. Ôn Nhiên nghe thấy tiếng cửa mở liền nhanh tay quẳng di động sang một bên.

– —— Cái vị ba ba vẫn luôn vô tâm này không biết đọc được ở đâu là di động có phóng xạ rất lớn, không tốt đối với bé con, cứ nhìn thấy Ôn Nhiên cầm điện thoại nghịch thì sẽ nói cậu.

“Đánh thức cậu?” Thẩm Minh Xuyên nhìn thấy cậu tỉnh thì hỏi.

“Không, tôi vẫn chưa ngủ, sao hai người nhanh vậy?” Còn chưa tới 15 phút, ôn lại chuyện mà có vẻ hơi ngắn nhỉ.

“Cũng chẳng thân thiết gì, có gì vui đâu mà tán gẫu.”

Quả nhiên là những lời mà Thẩm Minh Xuyên sẽ nói.

Thực ra Thẩm Minh Xuyên lo là Ôn Nhiên sẽ lại hiểu lầm cái gì đó. Xuất phát từ tác phong lễ độ hắn không tiện từ chối Vu Tuyết Lị, nhưng thời gian thì bản thân hắn có thể kiểm soát, không cần thiết phải vì mấy chuyện này mà khiến Ôn Nhiên hiểu lầm.

Tuy rằng, đại khái là Ôn Nhiên cũng chẳng để ý cái gì cả.

Thẩm Minh Xuyên đặt một chiếc hộp với vẻ bên ngoài tinh tế lên trên bàn: “Tôi mua chút điểm tâm ở quán café cho cậu, lúc nào đói thì cậu có thể ăn.”

Điểm tâm!!! Thế này cũng quá là tri kỉ rồi, hai mắt Ôn Nhiên sáng rực nhìn vào cái hộp trong tay Thẩm Minh Xuyên, “Sao anh lại biết tôi thích ăn mấy cái này?”

Thẩm Minh Xuyên buồn cười đáp: “Mỗi lần cậu ăn đồ ngọt thì hai mắt đều phát sáng, có muốn không phát hiện ra cũng khó.”

“………..” Có khoa trương như vậy thật sao?

+++

Đàm Mai sau khi cúp điện thoại rồi vẫn còn buồn bực vì không biết Ôn Nhiên lại đang phát điên cái gì, tiếp đó lại có điện thoại, chị nhận điện cũng tạm thời vứt luôn chuyện kia ra sau đầu.

Gọi tới là một người chuyên mảng thu thập tin tức của studio, anh ta gọi điện cho Đàm Mai là theo lời chị đi theo dõi tên cẩu tử (*) đã quay lén rồi bịa đặt Ôn Nhiên ngoại tình. Vốn chỉ nghĩ rằng phòng làm việc của tên cẩu tử đó là vì độ hot nên đã dự mưu mà bám theo quay, hôm nay anh ta lại có phát hiện mới: Phía sau chuyện này có người cố ý muốn hại Ôn Nhiên.

(*) Cẩu tử: Paparazzi hay thợ săn ảnh.

Người đó tên Đàm Hoài, là một nhà sản xuất, ở trong giới cũng coi như là một đỉnh đỉnh đại danh, nhưng tiếng xấu cũng rất thịnh, Đàm Mai biết lão cùng Ôn Nhiên đã từng có khúc mắc, nhưng đó là cách đây nhiều năm rồi, thực sự dù hận đến mức nào thì cũng không thể bây giờ mới trả thù, có khi nào gần đây lão và Ôn Nhiên lại xảy ra xung đột với nhau hay không?

“Lần này Đàm Hoài không thành công, lão ta sẽ không vì thế mà từ bỏ ý định, theo tin tức cậy nói thì lão đã mưu tính chuyện tiếp theo rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể tấn công tới đây.”

“Tôi hiểu rồi,” Đàm Mai nói, “Mọi người cứ tiếp tục thu thập tin tức đi, có động tĩnh gì thì lập tức báo với tôi.”

Tên Đàm Hoài này nổi tiếng là khó chơi, thanh danh của lão ở trong giới rất tanh tưởi lại không có ai dám đứng lên để kéo lão rớt đài, suy cho cùng cũng là vì lão có thanh danh và địa vị.

Cũng không biết lão ta định đối phó với Ôn Nhiên như thế nào, may mà bọn họ đã biết chuyện này sớm bằng không nếu bị cắn sau lưng một cái thì đúng là đại thương nguyên khí.

Mặc dù sự kiện ngoại tình lần trước đã được làm sáng tỏ, nhưng vẫn tạo ra ảnh hưởng rất lớn đối với Ôn Nhiên, thấy rõ nhất chính là số lượt follow trên Weibo của Ôn Nhiên đã hung hăng rơi rớt mất 1/3. Đối với người bên ngoài nhìn vào thì số fan trên Weibo của Ôn Nhiên không giảm mà ngược lại còn tăng lên, nhưng bọn họ đâu biết rằng đằng sau đó là rất nhiều thủy quân.

Chị muốn làm thật tốt mọi chuyện với Ôn Nhiên để cân nhắc xem rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra.

Đàm Mai nghĩ trong lòng như vậy, cúp điện thoại, thì app siêu cấp X phạn đoàn (*) nhảy ra một thông báo: Tiểu bảo bối Ôn Nhiên của bạn đã phát Weibo!

(*) Nguyên gốc là “超级 X 饭团软件” mình cũng không rõ là app gì, chỉ tìm được tên tiếng Trung chứ không có tên tiếng Việt nên đã để hán việt, ai biết giúp mình nha.

Đàm Mai trong lòng lộp bộp một tiếng, không biết tổ tông này lại làm cái gì đây! Chị nhanh chóng mở trang Weibo của Ôn Nhiên ra.

Đập vào mắt chính là một bài đã được đăng lên từ năm phút trước: Hôm nay đi khám thai cùng với người nào đó, ánh mắt của các chị y tá vậy mà lại bị người nào đó hấp dẫn hết mất rồi, rốt cuộc ai mới là minh tinh chứ (quỳ) (quỳ), ghen tị làm tôi thay đổi hoàn toàn mất rồi!

Đăng kèm một bức ảnh selfie nháy mắt.

Đàm Mai: “……..”

Hết chương 23.

Meme nhún vai

Meme quỳ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN