Vương Phi Hai Mặt Độc Sủng Của Vương - Chương 31: Cho người tới cảnh vương phủ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
48


Vương Phi Hai Mặt Độc Sủng Của Vương


Chương 31: Cho người tới cảnh vương phủ


[Kinh Thành – Cảnh vương phủ]

Cả tuần nay Cảnh vương phủ vì chuyện Uyển Ca mất tích mà nhào nháo cả lên, Uyển Ngọc thì nhân cơ hội lần này mà tung tin giả muốn hủy hại thanh danh của Uyển Ca. Cả phủ chìm trong sự hỗn loạn, Thanh Trọng – phụ thân nàng đã cho người lục tung cả kinh thành nhưng vẫn không thể nào điều tra ra tung tích của nàng, ông ấy vì chuyện này mà mất ăn mất ngủ mấy ngày, Thanh Trọng đang ở trong thư phòng nghỉ ngơi thì có quản gia tới báo.

“Vương gia, có người từ Chiến vương phủ tới ạ.”

Thanh Trọng đang chợp mắt nghe được thông báo mà tỉnh ngủ, hỏi lại quản gia.

“Người của Chiến vương tới thật sao?”

Lão quản gia lập tức gật đầu, một lần nữa sát nhận.

“Vâng, chính sát là người của Chiến vương, có đem theo lệnh bài của ngài ấy nữa.”

Thanh Trọng rời khỏi bàn thư phòng, lấy chiếc áo khoác mặc vào rồi cùng quản gia đi gặp người, lúc này Thanh Trọng thực sự lo lắng, mấy ngày qua đã có mấy tin đồn không tốt về nàng, lỡ như lần này người của Chiến vương tới đây hủy hôn thì… Thanh Trọng vô cùng lo lắng, ông đời này chỉ có tâm nguyện có thể bảo vệ cho nhi nữ bệnh tật này của mình cả đời bình an, cho nên năm đó khi ông biết rõ nàng là Bạch lệnh Cường Giả sư, ông ấy đã lập tức tới chỗ của hoàng đế và Diệp Hách quý phi cầu tình, hy vọng có thể để nàng gả cho Lục Phong làm chính phi, mục đích là để cả đời nàng có thể bình an, nay nàng mất tích tin xấu truyền ra ngoài, nếu thật sự Chiến vương muốn hủy hôn thì nàng còn có thể lấy ai được nữa.

Thanh Trọng đi tới đại sảnh, khi ông tới Ngụy thị và Dư thị cùng với Uyển Tâm, Uyển Ngọc đã tới hóng chuyện đầy đủ, Thanh Trọng không thèm quan tâm bọn họ mà quan tâm tới người mà Chiến vương sai tới, đó là một ma ma tầm 50 tuổi, còn có thêm vài gia binh từ phủ Chiến vương tới nữa, thấy Thanh Trọng bà ma ma kia lập tức hành lễ.

“Lão nô Triệu Cẩm là ma ma quản phủ của Chiến vương phủ tham kiến Cảnh vương gia, Cảnh vương gia an.”

Thanh Trọng gật đầu ngồi xuống ghế, sau đó lập tức hỏi thẳng vấn đề.

“Không biết Chiến vương cho Triệu ma ma tới đây có chuyện gì?”

Triệu ma ma tạm thời không nói gì, chỉ sai gia binh đem một số lễ vật lên, rồi mới lễ phép thưa chuyện.

“Bẩm vương gia, Chiến vương gia sai lão nô tới đây để đưa lễ vật, chỉ là một ít lễ vật mong Cảnh vương nhận cho, lễ vật bao gồm 10 bình hoa Cẩm Thạch Tử Anh, một cặp Lưu Ly ngũ sắc, Lệ Ngọc Thủy tích thạch một đôi, Tùy Hương từ vùng Tây sơn Bắc Tần, một đôi Anh Bảo Ngọc Tuyết vả cuối cùng là lễ vật mà vương gia nhà lão nô muốn đặc biệt tặng cho Cảnh vương, Hỏa Thạch Tử Ly, Chiến vương nói đá này rất hợp với người là Hỏa Lệnh Cường Giả sư, dùng nó tu luyện có thể giúp tăng tức khí* trong cơ thể.”

Đám người Du Thị, Ngụy thị Uyển Tâm và Uyển Ngọc bị những món đồ mà Chiến vương tặng làm cho nổi lên lòng tham, những món đồ này đều là kỳ trân dị bảo, cực kỳ quý giá, giá trị liên thành, cho dù có tiền chưa chắc mua được, Thanh Trọng nhìn mấy món dị bảo này mà càng lo lắng, chẳng lẽ Chiến vương muốn dùng mấy món dị bảo này để bồi thường, rồi sẽ đưa hưu thư* không thể được, Thanh Trọng tỏ ra hơi lo lắng hỏi Triệu ma ma.

“Vậy Chiến vương có căng dặn gì nữa không?”

Triệu ma ma cười gật đầu đáp.

“Đương nhiên là có, vương gia nhà lão nô có nhờ lão nô nhắn với Cảnh vương là xin lỗi vì bắt người mà không hỏi Cảnh vương, mong Cảnh vương thứ lỗi.”

Lời này Triệu ma ma nói ra khiến cho Thanh Trọng và đám nữ nhân hóng chuyện kia có chút khó hiểu, Thanh Trọng hỏi lại.

“Bổn vương có chút không hiểu, bắt người? Bắt ai?”

Triệu ma ma lập tức giải thích.

“Nói bắt cũng không phải là bắt, bất quá một tuần trước, vương gia của ta từ doanh trại trở về có tình cờ đi ngang qua vương phủ Cảnh vương, liền nhớ tới Tĩnh Liên quận chúa, cho nên đã mạo muội vào trong vương phủ dẫn quận chúa đi chơi Tây Hồ mấy ngày, mà lúc quận chúa đi có để lại giấy thông báo, chắc là Cảnh vương nóng lòng tìm người nên không đọc thư rồi, hôm nay lão nô tới đây một là để tặng lễ vật, hai là để thay vương gia nhà lão nô nói thứ lỗi, để cho vương phủ trên dưới phải lo lắng nhiều rồi.”

Chú thích: Tức khí= Hiểu nôm na là giống như nội lực.

Hưu thư= từ ngày xưa dùng để chỉ tờ giấy li dị với vợ.

– ——–Hết Chương 31——–

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN