Tuyệt Thế Dược Thần - Chương 120: Long Đường trở về!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
61


Tuyệt Thế Dược Thần


Chương 120: Long Đường trở về!


“A? Có người vào Cửu Thiên Lộ? Mà còn thành công vượt qua rồi?”

Nhìn thấy con Thanh Hồng Lôk hiện ra mà Diệp Viễn không nhịn được mà ngẩn người ra.

Trên mặt Phong Nhược Tình lộ ra vẻ kinh hãi, nàng không ngờ rằng Long Đường đã vượt qua được Thiên Cửu Lộ! 

“Là Long Đường! Thật không ngờ, hắn thật sự thành công!”

Diệp Viễn bĩu môi nói: “Không phải nói là Cửu Thiên Lộ là nơi tuyệt địa sao? Xem ra chỉ có vậy!”

Cho dù như thế nào đi nữa thì Diệp Viễn cũng không cảm thấy quá khó, nhưng nếu đã có người có thể vượt qua được thì lời dồn về Thiên Cửu Lộ cũng có chút không đáng tin rồi. 

Phong Nhược Tình lắc đầu nói: “Ngươi nhầm rồi! Cửu Thiên Lộ thật sự là rất khó, cho dù dựa vào cảnh giới của ta bây giờ đi vào thì cũng khó bảo đảm rằng toàn thân đi ra. Long Đường có thể ra ngoài được thì chỉ có thể chứng minh rằng tiềm lực của hắn rất lớn!”

Diệp Viễn nghĩ lại nghĩ lại một kiếm cuối cùng đáng sợ kìa thì lập tức cũng thừa nhận điều mà Phong Nhược Tình nói.

Hắn có thể tiếp được một kiếm kia, không có nghĩa rằng người khác cũng tiếp được chiêu đó. Nếu như mở toàn trận pháp thì Phong Nhược Tình tiến vào thì chỉ có con đường chết mà thôi. 

“Được rồi, Vô Biên thí luyện sắp bắt đầu rồi, chúng ta qua bên kia trước đi.”

Những đệ tử Địa cấp và Thiên cấp đã bắt đầu tập chung ở trung tâm quảng trường, trên quảng trường đông nghịt một mảng đen, sợ là không dưới nghìn người.

Bởi vì thực lực của đệ tử Huyền cấp và Hoàng cấp quá thấp nên không cần tham gia Vô Biên thí luyện. 

Bọn họ tham gia cũng chỉ có thể làm vật hi sinh mà thôi.

Học viện tổ chức Vô Biên thí luyện này chính là để rèn luyện đệ tử chứ không phải là để bọn họ đi chết.

Tất cả các đệ tử đều nhìn thấy sự cảnh tượng xuất hiện của Thanh Hồng Lộ, mọi người đều ngạc nhiên đến mức nói không nên lời. 

Cửu Thiên Lộ trong truyền thuyết, thực sự bị người khác liên tiếp xông ra được.

Ngoài sự kinh hãi, thì càng khiến cho tâm tư những người tự cho mình là thiên tài cảm thấy hoang mang.

Tả Bất Quy nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé trên Cửu Thiên Lộ thì có một loại cảm giác kinh hãi không tên. 

“Vậy mà hắn lại có thể vượt qua được! Lẽ nào, hắn và mình đã không phải là người cùng một thế giới rồi?” Tả Bất Quy lẩm bẩm một mình.

Tả Bất Quy hít một hơi thật sâu, nhịn không được mà tìm kiếm bóng dáng của Diệp Viễn ở trong đám đông.

Là người đó đã thay đổi Long Đường, làm cho hắn lột xác thể hiện ra năng lực của bản thân. 

Rốt cuộc trên người Diệp Viễn có ma lực gì? Tại sao bản thân mình lại không cảm nhận được. Hắn cứ thế tìm kiếm cuối cùng cũng đã nhìn thấy Diệp Viễn.

Ở bên này Diệp Viễn đang vừa nói vừa cười với Phong Nhược Tình, thật là làm cho người khác ngưỡng mộ.

Tả Bất Quy không để ý cái này, nhưng cho dù hắn cảm nhận như thế nào đi chăng nữa cũng không thể cảm nhận được cái gọi là “ma lực” ở trên người Diệp Viễn. 

“Long sư huynh thật là tư chất trời sinh! Huynh ấy thật sự đã vượt qua được Cửu Thiên Lộ! Huynh ấy thật không hổ là đệ nhất học viện của chúng ta!” Đây là những lời nói của những người hâm hộ trung thành của Long Đường.

“Huynh không đùa ta đấy chứ? Long sư huynh xông vào Cửu Thiên Lộ đã bốn ngày mà Diệp Viễn hắn chỉ mới dùng có nửa ngày thời gian, quan trọng là hai người không thể so sánh với nhau được? Hơn nữa Diệp Viễn là Dựa vào nguyên khí cảnh để vượt qua Cửu Thiên Lộ, tiềm lực vô tận nha!”

“Vậy thì làm sao? Nói về thực lực thì Diệp Viễn vẫn kém xa, Long sư huynh chỉ cần dùng một tay là có thể đánh bại hắn rồi! Hơn nữa chỉ cần vượt qua Cửu Thiên Lộ thì đều là đệ tử quan trọng của Thượng tông” 

“Ta không muốn cùng não ngắn đấu võ mồm nữa, Long sư huynh dẫn đầu chỉ là tạm thời mà thôi, Diệp Viễn chỉ cần một chút thời gian là có thể vượt qua huynh ấy rồi.”

Diệp Viễn và Long Đường là người đầu tiên của hai thế hệ cũ và mới vượt qua được Cửu Thiên Lộ, mỗi người đều có một nhóm hâm mộ trung thành riêng.

Ở trên sân đài của quảng trường, Trương Tùng Đào nhìn thấy Long Đường vượt qua được Cửu Thiên Lộ cũng hết sức vui mừng. 

“Ha ha ha… thật là giỏi! Học viện Đan Võ của Tần quốc đã xuất hiện liên tiếp hai thiên tài có thể vượt qua được Cửu Thiên Lộ, thật sự là mở mày mở mặt! Để xem về sau gặp mấy Tôn tử kia, để xem bọn họ còn ở trước mặt ta khoe khoang nữa không!”

Hồ trưởng lão vuốt nhẹ râu rồi cười nói: “Thật là không ngờ đến! Đúng là ông trời phù hộ học viện Đan Võ của Tần quốc ta, liên tiếp xuất hiện hai thiên tài tuyệt thế!”

Tô Vũ Bách sớm đã nhìn thấy Diệp Viễn, nhìn hắn mà góc miệng hiện lên một ý cười lạnh. 

Chẳng qua chỉ là vượt qua được Cửu Thiên Lộ thôi sao? Lôi lôi kéo kéo làm gì! Vậy mà dám lấy thân phận của đệ tử của Thượng tông mà ép lão tử!

Bây giờ Long Đường cũng vượt qua được Cửu Thiên Lộ, xem ngươi còn kiêu ngạo gì nữa!

Tô Vũ Bách đã hạ quyết tâm, không tiếc bất kỳ giá nào cũng phải lôi kéo được Long Đường! 

Người như vậy tương lai nhất định trở thành một cường giả, có hắn bảo vệ Tô gia thì tương lai mấy trăm năm của Tô gia sẽ vững chắc như núi thái sơn

Mà Diệp Viễn, sau khi lần Vô Biên thí luyện này nhất định sẽ trở thành một ngôi sao chổi rơi xuống một cách yên lặng và biến thánh quá khứ.

Long Đường quay về rồi. 

Quần áo trên người hắn đã thành những mảnh vải rách, khí lực có chút hỗn loạn, trông có chút chật vật, đối lập với sự ung dung xen lẫn chút tươi sáng của Diệp Viễn lúc vượt qua Cửu Thiên Lộ.

Từ tình trạng của hắn có thể biết được, Cửu Thiên Lộ cũng phải dễ dàng đến thế, nhất định Long Đường đã trải qua sự công kích rất đáng sợ trong Cửu Thiên Lộ.

Mặc dù khí tức trên người Long Đường có chút hỗn loạn nhưng toàn thân lại bộc lộ ra tài năng, khác một trời một vực với thường ngày. 

Về điểm này lại có phần giống với Diệp Viễn.

“Ha ha ha, tốt lắm Long Đường, thật sự là rất giỏi! Đúng là không hổ là đệ nhất Võ bảng! Theo ta thấy, tiềm lực của người còn mạnh hơn so với Mạc Vân Thiên và Diệp Viễn.” Tô Vũ Bách cười lớn nghêng đón.

Lời này của Tô Vũ Bách dẫn đến không ít phản cảm của một số người, cũng nhìn ra được ý muốn lôi kéo của hắn, nhưng lại có người dám nói ra. 

Long Đường có vượt qua được Cửu Thiên Lộ hay không thì sự khác biệt rất lớn.

Vượt qua được Cửu Thiên Lộ thì thành tựu sau này của Đường Long sẽ tốt hơn bao nhiêu lần so với hiện tại. Nhưng nếu vượt không qua thì hắn nhiều nhất cũng chỉ là một cường giả trong số các cường giả của Tần quốc mà thôi, tất nhiên sẽ không đáng để Tô Vũ Bách phải lôi kéo.

Đối với sự khen ngợi của Tô Vũ Bách thì Long Đường lại không có phản ứng gì, cũng chỉ là nhẹ nhành khom lưng thi hành lễ nói: “Đạ tạ Tô trưởng lão đã khen ngợi, Long Đường không dám nhận!” 

“Rất đáng! Rất xứng đáng! Có gì mà không dám nhận cơ chứ? Long Đường người luôn là đệ nhất của học viện, bây giờ lại vượt qua được Cửu Thiên Lộ, ai dám nói người không xứng đáng?” Tô Vũ Bách cười nói.

Nếu đổi thành người khác thì sự khen ngời của Hình Đường đại trưởng lão, cho dù nói như thế nào cũng phải nể mặt một chút nhưng Long Đường vẫn lắc đầu nói: “Mạc sư huynh là tiền bồi, đã rời khỏi học viện Đan Võ, ta cũng không muốn so đo cao thấp. Còn về Diệp Viễn… ta thực sự thua kém rất nhiều! Nếu không đi vào Cửu Thiên Lộ thì có lẽ ta vẫn còn tự cho mình là giỏi nhưng bây giờ đích thân trải qua một màn như thế ta mới biết được Diệp Viễn thiên tài đến mức nào, danh hiệu đệ nhất này, Long Đường không dám nhận!”

Theo lời của Long Đường nói ra thì mặt của Tô Vũ Bách càng ngày càng đen. 

Lời của Long Đường chắc chắn là cái tát vào mặt Tô Vũ Bách ở trước mặt nghìn người.

Điều này khiến cho hắn đường đường là Hình Đường đại trưởng lão làm sao chịu nổi?

Long Đường cũng không để ý đến sắc mặt của Tô Vũ Bách, đi qua Tô Vũ Bách đến trượt mặt Trương Tùng Đào, hắn mới là nhân vật chủ trì cao nhất buổi Vô Biên thí luyện lần này. 

“Trương viện trưởng, Long Đường đến đây là có hai việc, việc thứ nhất là thỉnh cầu ngài về việc không tham gia thí luyện lần này, Long Đường vừa mới vượt qua Cửu Thiên Lộ, có chút lĩnh ngộ, muốn bế quan tu luyện, hi vọng Trương viện trưởng thành toàn.”

Tình trạng hiện này của Long Đường rất không thích hợp để tham gian Vô Biên thí luyện, Trương Tùng Đào sẽ không vì điều này mà không để ý đến tình hình, gật đầu nói: “Được, con bế quan tu luyện cho tốt, Vô Biên thí luyện không tham gia cũng được, việc thứ hai là gì?”

“Việc thứ hai chính là muốn cảm ơn một người! Nếu không có hắn thì con cũng không vượt qua được Cửu Thiên Lộ.” 

“Ồ? Lại còn có việc như thế? Là ai có bản lĩnh lớn như thế có thể giúp con vượt qua được Cửu Thiên Lộ?” Trương Tùng Đào kinh ngạc nói.

Lời của Long Đường đã gợi lên lòng hiếu kỳ của tất cả mọi người nhưng ai cũng không biết đáp án ngoài Tả Bất Quy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN