Phong Lưu Pháp Sư
Chương 631: Lại là Lục Thiên Ô Tặc
Long Nhất vui mừng trong lòng, ẩn dấu khí tức toàn thân tìm theo nguồn sóng tinh thần kia mà bơi tới.
Rẽ trái lượn phải, Long Nhất cách ma sa càng lúc càng gân, nhưng tốc độ của hặn lại đột nhiên chậm lại.
“Rất không đúng a.” Long Nhất lẩm bẩm trong lòng, trong cái nham động dưới đáy biển này lại cảm giác được khí tức của Lục thiên ô tặc, lẽ nào nói con gia hỏa đó ẩn thân ở đây. Chỉ là nơi đây hẳn là không chưa được thân thể to lớn của nó.
Long Nhất chuyển qua chỗ ngoặt thứ hai, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, trong lòng không khỏi giật mình, chỉ nhìn thấy trên đỉnh thạch bích của nham động lại giống như đang từ từ nhúc nhích, hắn bình tĩnh lén bơi lên trên nhìn một cái, khóe mắt nhất thời co lại.
“Hóa ra là như thế này, hóa ra là như thế này.” Mắt Long Nhất bắn ra kỳ quang, cuối cùng cũng làm rõ chuyện gì xảy ra rồi. Nếu như hắn không đoán sai, hắn lúc này đang ở trong thể nội Lục thiên ô tạc, máy cái nham động dưới đáy biển chằng chịt này kỳ thật vốn là thông đạo giữa nội tạng trong thể nội nó, rất có khả năng là bởi vì phong ấn mà rắn lại, mà những xúc tu trên thân thể nó lại không chịu ảnh hưởng, vẫn có thể hoạt động như thường, Long Nhất nhìn thấy bức thạch bích đang nhúc nhích, chính là bộ phận gắn liền xúc tu với thân thể.
May là Long Nhất cũng được coi là người đã trải qua phong ba, tâm tình lập tức bình tĩnh trở lại, tiếp tục bơi theo nguồn sóng năng lượng kia.
Không lâu sau, Long Nhất dừng trước một cái động khẩu chật hẹp, lặng lẽ thò đầu vàng trong nhòm, tình cảnh bên trong khiến cho hắn không khỏi có chút trợn tròn mắt.
Đó là một khoang thể còn chưa cứng lại hết, có mầu đen, trong chu vi của cái khoang là hơn trăm cái giống như miệng của dây chuyền sinh sản đang đóng lại, cứ cách không lâu liền có một cơn mực nhỏ từ trong đó “sinh” ra, có lẽ đại ô tặc trọng khải vệ sĩ được chế tạo không ngừng là từ nơi này.
Trong khoang đang có hơn trăm tên sa tộc đang bận rộn, bọn chúng ném những con mực mới sinh vào trong một cái bồn nước, sau đó đặt một bên, phòng chừng đạt tới số lượng nhất định liền vận chuyền suống trụ sở dưới đất để chế tạo trọng khải vệ sĩ.
Long Nhất nhìn kỹ một vòng, rõ ràng cảm giác được Ma sa chính ở trong này, nhưng lại không nhìn thấy bóng của nó, thật là vô cùng kỳ quái.
Long Nhất nhíu mày suy tư, vô duyên vô cớ tại sao lại không nhìn thấy Ma sa chứ? Hắn vốn muốn dùng tinh thần lực vào trong tra thám. Nhưng một khi dẫn dụ sự chú ý của ý thức của Thiên Ma vương thì sẽ rất phiền hà. Ánh mắt hắn chớp chớp, đột nhiên thần hình lùi lại, ở gần đó tìm một cái ống dẫn đã hoàn toàn cứng lại bắt đầu thiết lập truyền tống ma pháp trận, dùng để nói với mấy cái truyền tống ma pháp trận ở ngoại ô Hải Hoàng thành.
Sau khi thiết lập xong, Long Nhất tỉ mỉ che dấu một chút, chỉ cần không khởi động, cho dù đi qua đây cũng không phát hiện sự tồn tại của cái ma pháp trận này.
Đợi tất cả an bài xong đâu đáy, Long Nhất tìm được một cái nhập khẩu vào trong khoang, trên tay cấu một cái truyền tống ma pháp quyển trục. Tinh thần lực bắt đầu cẩn thận vào trong tra thám.
Khi tinh thần lực của Long Nhất tiếp xúc tới trung ương của khoang, tinh thần lực còn sót lại trên thân Ma sa bắt đầu hồi ứng. Trong đầu Long Nhất hiện lên một bức hình Ma sa đang quỳ trên đất. Mà trước mặt hắn lại là một bóng đen đang lơ lửng.
Những hình vẽ hư ảo này chỉ lóe lên một cái, Long Nhất đã toàn thân mồ hôi lạnh thu lại tinh thần lực, không nghĩ gì cả liền thả cái truyền tống ma pháp quyển trục trong tay ra, lặng lẽ vô thanh vô tức biến mất tại chỗ. Mà khi thân hình Long Nhất vừa biến mất, một cỗ năng lượng âm hàn quỷ dị liền quét tới, nếu mà chậm hơn nữa giây, Long Nhất sợ rằng đã bị phát hiện rồi.
Một cái ma pháp trận trong một góc tại cung Hải Hoàng đột nhiên sáng lên. Một bóng người đột nhiên xuất hiện ở trong ma pháp trận, chính là Long Nhất từ trong thể nội Lục thiên ô tặc chạy ra.
Lúc trước vì để phòng vạn nhất, trước khi Long Nhất tới nơi Thánh Linh liền thiết lập một cái truyền tống ma pháp trận tại cung Hải Hoàng, hiện tại quả nhiên phải dùng đến. Vón hắn muốn muốn làm vài cái truyền tống ma pháp quyển trục nối với ngoại thành Hải Hoàng thành, chỉ là nhớ tới thần tức khiến hắn lạnh xương của Thiên Ma vương, hắn liền lưu lại một đường lui, cho dù thần tức của Thiên Ma vương có bản lĩnh truy tới Hải Hoàng thành cũng không liên quan. Chì cần cái phân trận nói với chủ trận tai hoàng cung Đằng Long thành chưa bị phát hiện là được.
“Long Nhất, ngươi tại sao đã quay về rồi? Có nhìn thấy con gái Mã Toa của ta không?” Hải Hoàng nghe động liền chạy tới, vừa gặp mặt liền vội hỏi.
Long Nhất tức giận liếc xéo Hải Hoàng một cái, nói:” bệ hạ, ta cần một lời giải thích, vì sao Ma sa lại theo sau đít ta về cứ điểm dưới lòng đất tại nơi Thánh Linh? Về phần con gái của người đợi sau rồi nói.”
“Ma sa nói có chuyện gấp, hắn quyết tâm muốn đi ta sao có thể ngăn nổi, ngươi bị hắn phát hiện rồi?” Hải Hoàng vẻ mặt biến đổi, hỏi.
“Chắc là còn chưa, bệ hạ, ta nghĩ chúng ta không còn nhiều thời gian đâu, người chuẩn bị cho tốt thế lực trong tối ngoài sáng cho tốt đi. Không thể lộ ra sơ hở. Chúng ta phải tiên phát chế nhân.” Long Nhất thản nhiên nói.
“Ngươi phát hiện ra gì rồi sao?” Hải Hoàng ân cần hỏi.
“Ta đã tìm ra địa phương phong ấn Thiên Ma vương, hắn hiện tại còn đang toàn tâm toàn lực luyện hóa chúng thần chi linh để giải trừ phong ấn. Trong sát na hắn phá được phong ấn chúng ta sẽ cùng nhau phát động tấn công tiêu diệt hắn.” Long Nhất nắm chặt tay, vẻ mặt lại cực kỳ bình thản, Thiên Ma vương muốn giải phong ấn, tinh lực nhất định sẽ tổn hao một lượng lớn, thực lực của hắn cũng sẽ suy giảm, lúc đó công kích hắn chính là thời cơ tốt nhất.
Hải Hoàng gật đầu, ánh mắt nghiêm túc.
“Đúng rồi, con gái Mã Toa của người ta thấy rồi, nàng ta sống rất dễ chịu, cơm ăn ba bữa quần áo mặc cả ngày.” Long Nhất cười nói.
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt.” Hải Hoàng thở phào một hơn, ánh mắt nghiêm túc cũng mang theo một chút cười.
“Bệ hạ, còn có một việc ta muốn xin lỗi ông, bởi vì Mã Toa luôn luôn canh cánh trong lòng cái chết của nương thần nàng, cho rằng chính mình hại chết bà ấy, cho nên ta không nhẫn tâm nên đã nói cho nàng chân tướng.” Long Nhất vẻ mặt áy náy, lòng hối hận không nói nên lời.
Khóe miệng Hải Hoàng co lại một chút, rất muốn ngũ mã phân thây cái tên nhân loại giảo trá đáng chết này, chỉ là hiện tại phải nhịn, đợi tới khi đối phó xong Thiên Ma vương, xem ông làm sao mà hành hạ tên tiểu tử này.
“Ồ, còn nữa, Mã Toa vừa nghe việc này xong không biết vì sao lại càng thêm bi thương, trong miệng hàm hồ lẩm bẩm nói cái gì thú, còn có cái gì ma tinh hạch, ta nhất thời nghe không rõ, ta hỏi lại thì nàng nhất quyết không chịu nói, không biết bệ hạ có biết nàng nói cái gì không vậy?” Long Nhất lắc đầu thở dài nói.
Ánh mắt tàn nhẫn của Hải Hoàng lóe lên, tâm lý đoán Long Nhất biết được bao nhiêu. Ông rất rõ tính cách của Mã Toa con gái mình, tuyệt đối sẽ không nói chuyện cơ mật như vậy ra, chỉ là sau khi nghe việc nương thân của nó khó lòng bảo hộ tâm trí mà tiết lộ chút phong thanh.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!