Kỳ Huyễn Dị Điển
Chương 266
“Các ngươi chỉ cần mua thêm lông thú đủ đan hai chiếc nữa là được rồi.”
Hạ Y nói, đứng dậy chỉ kỵ thú bên ngoài: “Mọi người dự định muốn lông con nào?”
Câu này vừa ra khỏi miệng, trong nháy mắt, nguyên bản nhóm kỵ thú đang ngồi chồm hổm trong gian phòng bỗng nhiên đứng lên, trong bóng tối, ánh mắt của bọn nó sáng lấp lánh, không biết có phải hay không là ảo giác, Thâm Bạch cư nhiên nghĩ trong ánh mắt bọn nó… Tràn ngập chờ mong?
“Ách, chúng nó không phải nên rất không muốn cạo lông sao? Thế nào… Thoạt nhìn đều rất cao hứng?” Thâm Bạch có điểm kinh ngạc, nhìn kỵ thú không chỉ đứng lên, còn bắt đầu ở trước mặt hắn đi tới đi lui, biểu diễn hình dạng chất lượng lông, đây…Thâm Bạch thực sự không có cách nào khác không thể liên tưởng tới phương diện này a!
“Ha ha ~” Hạ Y sảng lãng nở nụ cười, cố sức vỗ vỗ cổ đám kỵ thú trước mặt, nói với Thâm Bạch: “Chúng nó kỳ thực rất thích được chải lông nha, bởi vì không chỉ thoải mái, mà tối trọng yếu —— ”
Hắn xốc lên một cái thùng nước ở góc gian phòng, hơi khiêng về trước: “Chải lông ý nghĩa có thể tắm, nhóm kỵ thú kỳ thực rất thích tắm.”
Trước cùng Thâm Bạch hẹn thời gian liền hết sức lo lắng đến vấn đề tắm rửa nhóm kỵ thú, lúc này vừa mới là lúc mặt trời gần hạ xuống, phía ngoài nóng bức đã lui, đại khái là thời gian thoải mái nhất trong đại mạc đi? Mang theo ba thùng nước, Hạ Y cũng không trực tiếp dùng nước tắm cho bọn nó, mà để chúng nó nằm trong cát, nhân công bào ra một cái hố cát lớn, sau đó tùy ý kỵ thú Thâm Bạch chọn xong ở bên trong lăn qua lăn lại, cát trong những cái hố này còn rất nóng, lúc chảy xuống từ trong lông kỵ thú còn có thể mang theo cả thứ dơ bẩn trên thân chúng nó.
Đại khái như vậy thực sự rất thoải mái, không chỉ kỵ thú bị Thâm Bạch lựa chọn nhảy vào, các kỵ thú khác cũng len lén chuồn vào, hố cát không đủ lớn cũng không quan hệ, chúng nó ngay trong cát bên ngoài hố lăn lăn, đối mặt hành vi lén lút của nhóm kỵ thú, Hạ Y mặt mỉm cười, trước tiên giúp ba đầu kỵ thú chọn trúng tỉ mỉ dùng hạt cát “Tắm” một lần, rồi đơn giản cấp các kỵ thú “Lạc tuyển” khác cũng dùng hạt cát mài mài một chút.
Lát sau mới xốc lên thùng nước, tắm cho các kỵ thú khác.
“Chải lông xong cũng phải tắm qua nước, như vậy mới chính là thuần túy rửa lông, nhưng mà tắm xong cũng không tốt để chải vuốt, vì sẽ phải dùng thời gian rất lâu đem chúng nó gỡ thành từng sợi, chẳng bằng trước khi tắm cho nhóm kỵ thú, lông như vậy chải xuống liền có thể trực tiếp dùng, không cần tắm cũng không cần một lần nữa sửa sang lại.”
Một bên tắm, Hạ Y một bên giải thích tại sao phải tắm cho kỵ thú.
Gật đầu, Thâm Bạch ở bên cạnh nhìn kỵ thú vẻ mặt thích thú dưới tay Hạ Y, lại nhìn mấy đầu kỵ thú không bị chọn đến, vẻ mặt đang khát cầu nhìn bên này, một đôi lại một đôi mắt to… Thành thật mà nói, ngay từ đầu hắn còn nghĩ chúng nó tướng mạo có điểm đáng sợ, bất quá nhìn chúng nó và Hạ Y hỗ động, hắn hiện tại cảm giác có chút đáng yêu, lại một lát sau, mắt dòm Hạ Y đã tẩy trừ hoàn tất cho ba đầu kỵ thú, chải vuốt lông xuống sạch sẽ cũng chỉnh tề đặt trong một khối bao, hắn chỉ chỉ tiểu kỵ thú vẫn đôi mắt trông mong nhìn nơi này: “Ta còn muốn lông của nó, ta không định đan áo choàng thành một màu hoặc tạp sắc, mà muốn lộng chút đồ án.”
“A? Cũng được.” Hạ Y lại đi phía dưới xách một thùng nước.
Đợi được hắn thật vất vả tắm xong đầu này, Thâm Bạch lại chỉ một kỵ thú thoạt nhìn rất muốn tắm, biểu thị muốn một chút chíp bông của nó…
Cứ như vậy, Thâm Bạch chỉ một đầu, Hạ Y xách một thùng nước, cuối cùng, tất cả kỵ thú lông cư nhiên bị hắn bóc một lần?!
Dưới ánh trăng, tất cả kỵ thú đều sạch sẽ, mao quang thủy hoa, chúng nó vẻ mặt thích ý nằm trên bãi cát bị ánh trăng chiếu thành màu ngân bạch.
Hạ Y còn có cái gì không hiểu ni?
Thu thập xong thùng nước rỗng, hắn cười nói: “Ngài đã quen với tụi nó rồi đi, chúng nó tắm rửa kỳ thực ở trong kỵ thú tuyệt đối tính là bình thường.”
Nói, hắn ôm lấy đầu kỵ thú nhỏ nhất ← nó cũng bị Thâm Bạch “Chỉ tên”, tước đi một luồng lông màu bạc: “Có Tiểu Ngân ở, chúng nó thường thường có thể ở trong đại mạc tìm được nguồn nước, còn rất lớn, có thể thuận tiện tắm rửa, kỳ thực chúng nó hiện tại cũng không tính bẩn, cách lần tắm trước không được hai tuần, kỵ thú nhà những người khác giống nhau hai tháng mới tắm một lần, còn là tắm khô.”
“Ta thích sạch sẽ một chút.” Thâm Bạch liền cười hì hì nói.
Sảng khoái thanh toán tiền mấy bộ lông, Thâm Bạch chuẩn bị về nhà.
Bởi vì không nghĩ tới sẽ tắm nhiều kỵ thú như vậy, nên thời gian hắn về nhà so dự định muộn hơn rất nhiều, Hạ Y liền chủ động phái ra đầu kỵ thú cao lớn nhất để hắn cưỡi về nhà, lại đem đầu tiểu kỵ thú cho Thâm Bạch ôm vào trong ngực: “Mang theo nó nhé, Đại Hắc tuy rằng nhận thức đường cũng không sai, bất quá ở phương diện dự phòng cát chảy còn là so ra kém Tiểu Ngân.”
“Làm phiền ngươi để chúng nó ở bên cạnh nhà một đêm, buổi tối lạnh, chỉ có hai đứa, ta không quá yên tâm để tự tụi nó trở về. Yên tâm, ta đã mang lương khô và nước theo.” Nói, Hạ Y còn báo cho biết về khối bố trên lưng Đại Hắc.
Không chỉ vì để cho người ngồi thoải mái, bày hai bên thật ra là hai cái túi vải, bên trong nặng trịch, chứa đầy cỏ khô và nước.
“Ok~” Vỗ vỗ cổ Đại Hắc, Thâm Bạch leo lên.
“Ngày mai ta đi đón các ngươi a! Đại Hắc! Tiểu Ngân!” Rất xa, Hạ Y hướng bọn họ phất tay.
“Ha hả, ngươi tên là Đại Hắc, ngươi tên là Tiểu Ngân sao?” Vỗ vỗ đại kỵ thú, lại sờ sờ đầu tiểu kỵ thú trong lòng, Thâm Bạch ngâm nga, một mình chạy về hướng nhà.
Lâm Uyên đang ở nơi đó chờ hắn.
Hắn chợt phát hiện, chẳng biết từ lúc nào, hắn đã thành thói quen gọi nơi có Lâm Uyên là “Nhà”.
Cho dù là nơi mới ở tạm thời một ngày, nhưng chỉ cần A Uyên ở nơi nào, với hắn mà nói, nơi đó chính là “Nhà”.
“Không biết A Uyên nấu cái gì, bụng của ta hảo đói… Phải rồi, các ngươi ăn táo không? Nhà của chúng ta có táo, chua chua ngọt ngọt nga ~ ”
Một đường cùng hai đầu kỵ thú trò chuyện, Thâm Bạch cứ như vậy lao thao về tới “Lục phòng”.
Bên ngoài truyền đến nhàn nhạt mùi cơm thơm, đặt hai đầu kỵ thú bên cạnh nhà, Thâm Bạch đầu tiên đi vào cất xong mấy bộ lông mới mua, rồi từ bên trong cầm mấy trái táo đi ra, sau đó từ trong tay nải đen lớn xuất ra nước và đồ tiện lợi Hạ Y chuẩn bị, hai đầu kỵ thú liền rất mau mắn ăn.
Nhìn hai đầu kỵ thú ăn một hồi, vỗ vỗ cái cổ bọn nó, Thâm Bạch rất nhanh lần nữa trở về nhà, cùng Lâm Uyên còn có Tháp Lâm ăn tối.
Tống Tháp Lâm cứng rắn chống đỡ đi ngủ, Lâm Uyên và Thâm Bạch bắt đầu chỉnh lý bộ lông trong phòng, dựa theo Thâm Bạch yêu cầu phân hảo theo màu sắc, Thâm Bạch phụ trách chà xát sợi, Lâm Uyên thì bắt đầu dựa theo bản vẽ Hạ Y cho chế tác máy dệt, hai người đều là người khéo léo, cơ hồ đồng thời hoàn công, bất quá kế tiếp tất cả đều là việc của Thâm Bạch.
Biểu thị chính mình đặc biệt vô cùng tưởng nhớ đan áo choàng, Thâm Bạch xung phong đảm nhiệm việc này. Đại khái do trước đây có kinh nghiệm đan khăn quàng, hắn ở phương diện đan áo choàng cũng đặc biệt linh xảo, thậm chí còn tiến hành sáng tạo cải cách, cuối cùng đan ra áo choàng không chỉ tốt mà còn thập phần mới!
Một ngày một kiện, Thâm Bạch tổng cộng đan ba món.
Ngày thứ tư, Thâm Bạch sớm tìm Hạ Y hẹn trước kỵ thú phục vụ, mặc vào áo choàng mới tinh, hắn và Lâm Uyên vào ngục báo cáo.
Chính là ngục giam duy nhất được kiến tạo trong đại mạc trên toàn bộ tinh, cũng là quy mô lớn nhất hiện nay, số lượng nhân viên phục hình cũng nhiều nhất—— La Hâm Đạt ngục.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!