[ Xuyên nhanh] Ta muốn nghỉ hưu - Chương 29: Cuồng sạch bệnh kỷ bác sĩ 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
103


[ Xuyên nhanh] Ta muốn nghỉ hưu


Chương 29: Cuồng sạch bệnh kỷ bác sĩ 2


Tu Y nhìn trời vẫn tiếp tục mưa dông mà chơi hắn, này thùng giấy đọng nước cũng nhiều ngập chân nửa mao. Tu Y ngấm ngía mình bạch mao chân tính toán khả năng phóng khỏi này cao lớn giấy cáp tông.

Thấy không lớn lắm thành công, Tu Y thử lấy mình móng vuốt cào cào thùng giấy nhưng hắn thân thể này là con mèo nhỏ đã thế dính mưa thân thể thiếu khí chân còn đang bủn rủn căn bản không khả năng đục lủn dày lớp giấy.

Tự mình đuổi theo mình đuổi Tu Y rối não, nguyên thân ký ức lúc được nhặt không rõ lúc nào có lẽ lúc này miêu liền ngất rồi. Nhưng đổi lại là hắn hắn không chịu mình ủy khuất, Tu Y dùng toàn sức đâm sặp vào một bên bìa thùng giấy hy vọng nó sẽ ngã qua một bên, đâm lần đầu hắn miêu mễ đầu đâm đến choáng váng, lắc lắc mình đầu cho tỉnh táo sau Tu Y lại lần nữa đâm vào.

Quyết tâm quyết sức cụng đầu Tu Y thấy mình bị cái ấm áp bàn tay giữ chặt mình đầu. Tu Y theo ấm áp bàn tay nhiệt độ khác hắn với lạnh ngắt mưa bay phong cảnh vô ý thức mà dụi dụi vào người nào đó ấm áp thoải mái từ cổ họng phát ra từ rừ tiếng mèo kêu.

Dụi dụi thoải mái lúc sau, Tu y đứng miêu hình, hắn vừa mới làm cái gì ân!!!

Tiết tháo mất lúc sau, Tu Y tự cưỡng chế mình thoát khỏi bàn tay kia trên cao bỗng phát ra âm thanh trầm ấm :” Ngươi này chỉ nhỏ miêu”

Tu Y tròn xoe miêu mắt nhìn người khổng lồ nam nhân, nam nhân gương mặt ôn nhu chí khí tinh soái là cái mỹ nam- ân Tu Y nghĩ vậy.

Theo mục tiêu bản đồ thì này chính là thế giới nam chủ Văn Mang, Văn Mang mang kính tơ vàng mỏng miệng cười ôn nhu nhìn hắn, nhưng Tu Y nhìn ra trong mắt Văn Mang không mang một tia ý cười nào mà ánh mắt cảu Văn Mang tựa hồ có phần giống kiếp trước lão phu nhà hắn Long Ngạo Thiên.

Mắt tựa người kiếp trước ái, Tu Y trải qua nhiều năm không gian nhưng cũng không phai biệt được trăm năm cùng Long Ngạo Thiên. Luyến tiếc âm ỉ trong lòng hắn miêu mắt tầng sương trắng đậu lòng người nhìn về Văn Mang.

Văn Mang nhìn miêu to mắt ẩm ướt lệ nhìn hắn, mèo con một bộ dơ hề hề dáng vẻ mắt to hổ phách màu giống tựa người nào đó. Ban đầu không tính toán nhặt này chỉ miêu chỉ thấy này miêu luôn đâm đâm đầu vào trông có vẻ ngốc nghếch nên hắn chỉ muốn đậu miêu đôi chút nhưng ma xui quỷ khiến hắn bệnh sạch lại chủ động mở ra bao tay chạm vào này miêu.

Dơ bẩn cảm xúc làm Văn Mang hơi cồn cào bụng muốn nôn nhưng vẫn chịu đựng được, tới khi này miêu to mắt nhìn mình hắn mới mở miệng :” Miêu a ngươi mắt thật đẹp”

Lúc bị người mặt cười mắt không cười sờ mình mắt miêu lại nói mắt đẹp hỏi ngươi cảm giác thế nào ân? Tu Y đương nhiên là cả người lẫn miêu đều không khỏi run lên nhẹ giọng ” Miao” một tiếng.

Văn Mang miêu run lên tưởng hắn nhiễm lạnh, nhìn mắt miêu lần nữa hắn quyết định mang lên này miêu về nhà. Lấy tay bế mông miêu cẩn thận đem mèo con bên trong áo khoác. Tuy hắn có điểm muốn nôn nhưng cũng giữ vững tươi cười mặt hỏi miêu ” Ngươi muốn theo ta về nhà không?”

Tu Y như thế nào sẽ từ chối, tuy này thế giới nam chủ có diểm khủng bố nhưng nguyên thân nhiệm vụ là cho nam chủ biến hắn thành ái nhất miêu chủ nên hắn Tu Y còn đường nào trốn tiếp tục kiếp miêu sinh thôi, Tu Y dụi đầu vào lòng ngực Văn Mang ” Miaowwww~~~”- đi thôi sạn phân quan ta về nhà.

Tiểu miêu đồng ý Văn Mang liền mang hắn về nhà một người một miêu dưới ô hình ảnh đầy quang cảm.

Văn Mang có cái nhà riêng hai lầu tầng ân thật lớn Tu Y nghĩ, theo nguyên thân ký ức nên hắn nắm rõ ngóc ngách này nhà nên không tiến hành việc kiểm soát khu vực, nhìn cao lớn nam nhân đang cho mình xoát mao mới tuổi hai mươi lăm đã có cái nhà riêng quả không hổ nam chủ ân.

Này Văn Mang đúng là cái khiết phích hắn trong nhà chỗ nào cũng sạch sẽ, sạch đến nổi Tu Y trên bàn không thấy một hạt bụi.

Trên người đang bị tắm rửa qua Tu Y thật không quá thói quen, may là hắn dung hòa này miêu ký ức nên không tới nổi lấy móng cào người. Này miêu lúc đầu tắm rửa cũng cào Văn Mang một phát thế là vào diện bích phòng tối quang một ngày, Tu Y đói bụng không nghĩ quang phòng tối a~~~

” Miêu ngươi ngoan chút ta cho ngươi xoát mao?”- ôn nhu nói Văn Mang vừa lấy khăn lông Tu Y mao.

Tu Y giờ mới thấy rõ Văn Mang khiết phích bệnh, lao hắn moa cung lao hơn một giờ, còn chà chà hắn bụng trắng ngay cả chảo hoa miêu cũng không buông tha, lau xong khăn lông bị hắn đem giặt xà phông phơi lại lần nữa-Tu Y:…

Làm xong hết thảy, Văn Mang đặt Tu Y lên sofa ghế nhỏ dặn dò hắn : ” Ngươi ngoan ngoãn ngồi đây không được di chuyển”

Tu Y đương nhiên làm theo lời hắn ngồi xỏm một bên nhìn nhà hắn sạn phân quan lau dọn nhà cửa, Văn Mang sắn lên tay áo mang bao tay cao su, tạp dề vàng thượng mũ bao tóc cả giày cũng là cao su tay cầm khăn tay cầm bình xịt- Tu Y đối với hình ảnh này là tuyệt đối mỹ đau cả mắt miêu.

văn Mang lau dọn cũng hơn hai tiếng, Tu Y giờ là con miêu con không đủ tinh lực cùng Văn Mang liêu nên nhanh chóng lim nhim mắt ngủ- ngáy miêu vang lên.

Văn Mang dọn dẹp xong phát hiện luôn quan sát mình miêu đã đánh ngáy ngủ, sửa soạn xong tất cả Văn Mang thấy miêu vẫn ngoan ngoãn nên ra ngoài tính toán mua chút miêu đồ dùng.

Đến trung tâm gần nhà Văn Mang trước mua chút đồ dùng sinh hoạt cùng lương thực, tay hai túi hắn đi vào cửa hàng thú cưng, hài hòa nữ tử ra nở nụ cười thương nghiệp chào đón hắn: ” Khách nhân đây là muốn gì?”

Văn Mang: ” Ta mới dưỡng một con mèo con nên mua cho nó chút đồ dùng sinh hoạt”

Nữ tử thấy vậy cười cười nhìn hắn: ” Vậy ngài miêu là thuộc dạng nào? BAo nhiêu tháng?”

Văn Mang mày hơi nhăn lại chỉ miêu này là hắn nhặt được thuộc chủng nào hắn cũng không biết nói chi là tuổi tác chuyện ” Này miêu là ta mới nhặt nên không rõ”

Thiếu nữ thấy vậy kinh ngạc nhìn hắn nói : ” Vậy ngài miêu tả chút hắn ngoại hình”

” Hắn lông mao màu xám trắng hai mắt hổ phách, hình như ấu tế vì hắn thân hình nhỏ con, à đặc biệt nhất là hai chỉ tay hắn cụp lại” Văn Mang miêu tả.

Nữ tử thấy vậy nói: ” Vậy ngài nuôi là giống mèo tai cụp còn ấu tế, vậy nên trước cần mua khá nhiều đồ nào khay cát, ổ cho mèo, đồ chơi, đồ cào móng,….” nữ tử cho hắn nhiều loại yêu cầu hắn chọn, hoang mang Văn Minh không biết làm sao nên hắn để này nữu chọn cho hắn. Trước khi đi nữ cửa hàng dặn hắn :” Không nên cho mèo con uống sữa vì trong sữa có lactose sẽ làm mèo bị bệnh tiêu chảy và giết dần chính con mèo đó”

Văn Mang nghe theo lời dặn của chủ cửa hàng về nhà tính toán lên mạng tra cứu sao nuôi này mèo.

văn Mang về nhà tiếng mở cửa đánh thức Tu Y dậy, có lẽ do mèo thiên tính hắn cực nhạy cảm với âm thanh, đang mơ mơ màng màng Tu Y cất tiếng nói với Văn Mang:” Văn Mang ta đói bụng” nhưng phát ra âm thanh chỉ là chuỗi âm thanh:” Miao miao miao…”- Tu Y mặt mèo xụ hẳng ra.ㅇㅅㅇ

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~“
Có ai thích mèo không? Ta cực thích nhưng tiếc thay là ba mẹ lại dị ứng ân (;´д`)ゞ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN