365 Chuyện Kể Hàng Đêm - Mùa Thu - Người Bạn Bí Ẩn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
182


365 Chuyện Kể Hàng Đêm - Mùa Thu


Người Bạn Bí Ẩn


Hai mẹ con bạn Thỏ trồng một hạt cây xuống đất, không lâu sau, hạt cây đã lớn thành một cây to, có thể che nắng cho Thỏ con, lại có thể chơi trốn tìm với nó nữa. Thỏ con không chỉ là trồng một cái cây mà chính là “trồng” một người bạn cho mình nữa. Các bé có muốn có một người bạn giống như thế không? Vậy thì chúng ta hãy mau trồng một cái cây nhé!

Khi Thỏ con còn rất nhỏ, một năm nọ, vào mùa xuân, cây cối tươi tốt, Thỏ mẹ dẫn Thỏ con đến sườn núi chơi, Thỏ mẹ còn tự tay gieo một hạt giống cây xuống đất.

“Mẹ ơi, tại sao mẹ lại gieo hạt cây này xuống đất?” Thỏ con hỏi.

“Khi lớn lên, cây có thể giúp chúng ta cản bớt gió bão và cát bụi, hút các loại khí thải độc hại, cây rất là tài giỏi con ạ!” Thỏ mẹ đáp.

“Cây giỏi quá, để con tưới nước cho cây, hãy mau lớn nhanh lên cây nhé!” Thỏ con cười híp mắt và nói.

Không lâu sau, gia đình nhà Thỏ chuyển xuống sinh sống dưới chân núi, Thỏ con ngày một lớn lên trong sự thương yêu, chăm sóc của Thỏ mẹ. Một buổi sáng nọ, Thỏ con nhảy chân sáo đến sườn núi chơi. Trời nắng như thiêu như đốt, Thỏ con mệt quá, bèn ngồi xuống một tảng đá để nghỉ.

Đúng lúc đó, một cây to bên đường cất tiếng nói: “Thỏ con, mau đến đây ngồi đi, tôi sẽ che nắng cho bạn!”

Thế rồi, Cây vươn tán lá ra, giống như một cái ô màu xanh lục, che ánh mặt trời chói chang. Thỏ con chạy tới, vui vẻ nói: “Cảm ơn bạn!”

“Thật ra, chính tôi phải cảm ơn bạn mới đúng!” Cây vẫy những cành lá nhỏ, thì thầm vẻ bí mật, “Bạn thử đoán xem tôi là ai?”

Thỏ con nhảy quanh gốc cây, nhưng nó không sao biết được đó là ai.

“Chúng ta đã gặp nhau chưa nhỉ?” Thỏ con hỏi.

“Tất nhiên là gặp rồi, khi bạn còn rất nhỏ ấy.” Cây cười khúc khích.

“Tôi chính là hạt giống mà mẹ của bạn đã gieo xuống đất đấy!” Cuối cùng cây cũng chịu nói ra đáp án, “Tôi luôn muốn nói lời cảm ơn hai mẹ con bạn!”

“Ái chà, bạn lớn nhanh thật đấy!” Thỏ con mừng rỡ, vòng hai tay ôm lấy thân cây.

“Buồn quá, buồn quá.” Cây vươn những cành lá nhỏ ra, cù vào người Thỏ con, Thỏ con cười ngặt nghẽo. Tiếng cười của nó vang vọng cả khu rừng, chưa bao giờ nó được cười thoải mái thế này!

Cây nói với Thỏ con: “Bây giờ tôi đã lớn rồi, các bạn của tôi cũng đã lớn. Chúng tôi không chỉ có thể che nắng che mưa cho mọi người, mà còn có thể chắn được bão cát nữa đấy!”

“Chẳng trách dạo này không khí trong khu rừng càng ngày càng trong lành và dễ chịu, thì ra đó chính là công lao của các bạn!” Thỏ con vui vẻ nói.

Nó vỗ tay hoan hô và khen Cây: “Các bạn giỏi quá!”

Một lát sau, Cây và Thỏ con còn cùng nhau chơi trò trốn tìm. Mãi đến khi trời tối, Thỏ con mới bịn rịn chia tay bạn để về nhà.

Sưu tầm

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN