Rơi Vào Bẫy Tình Yêu Của Tổng Tài - Chương 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
151


Rơi Vào Bẫy Tình Yêu Của Tổng Tài


Chương 8



Ánh đèn khán phòng liền dịu dần, tập chung ánh sáng phía khán đài, một người đàn ông trung niên tầm ngoài bốn mươi mái tóc có chút điểm trắng, bận trên mình bộ vest lịch lãm đứng trước bục míc giới thiệu nhân vận chính của bữa tiệc. Lâm Ý Nhiên phải nheo mắt lại trước ánh sáng trên bục đài để có thể mình rõ hơn. Người sau khi được giới thiệu bước ra là một chàng trai khá trẻ tuổi nhưng Lâm Ý Nhiên không thể nhìn rõ mặt vì ánh đèn quá chói. Chỉ văng vẳng bên tai một giọng nói có chút quen tai như đã từng nghe đâu đó, nhưng hiển nhiên không nghĩ ra lúc bấy giờ.

Sau màn chào hỏi đơn giản, ánh đèn khán phòng cũng sáng lên, Lâm Ý Nhiên hướng mắt đến khán đài muốn thử coi nhân vật chính bữa tiệc đêm nay là người như nào, thì chỉ thấy một vòng vây chung quanh người từng ly rượu cầm đến chúc mừng.

Bấy giờ sau lưng có người đến chào hỏi,quay lại là người cùng nghề với Hoài Phong,hai người cũng từng hợp tác tựa hồ nói chuyện thoải mái hơn thường. Lâm Ý Nhiên vì cùng chung sở thích, lại trong quá trình học hỏi Hoài Phong nên tựa gặp người trong ngành đương nhiêu hảo hảo nói chuyện thoải mái. Người đối diện cũng rất trẻ, trông chắc ngoài 25, tính cách khá thoải mái nên Lâm Ý Nhiên cũng thoải mái hơn thường. Được biết chàng trai trước mặt tên là Tô Lâm, là nhà thiết kế trẻ tuổi có tiếng bên Ý, cơ hồ hợp tác cùng Hoài Phong một lần. Nhưng vì quen sống bên Ý nên thi thoảng Tô Lâm mới trở về nước vì công việc.

Ba người đang nói chuyện vô cùng thoải mái, Tô Lâm bất giác cười nói:

“Mừng giám đốc Đường a” Tô Lâm vừa cười vừa giơ ly rượu trong tay hướng về phía Đường Anh Thái. Đường Anh Thái chỉ gật đầu trả lời xã giao, ánh mắt dán lên người con gái đang quay lưng về phía mình. Lúc này Hoài Phong cùng Lâm Ý Nhiên mới quay lại,ánh mắt vô tình chạm nhau 3s khiến Lâm Ý Nhiên khẽ giật mình. Hoài Phong lúc này cũng nâng ly rượu hướng về phía Đường Anh Thái chúc mừng. Đường Anh Thái cũng vậy mà tiếp đối đáp.

Từ lúc quay lại nhận ra người phía sau là Đường Anh Thái Lâm Ý Nhiên lúc này cũng chỉ đứng cạnh Hoài Phong cúi mặt nhìn ly nước cam trong tay lắc nhẹ không lên tiếng.

Mọi hành động nhỏ này đều thu lại trong mắt Đường Anh Thái, tuy hảo hảo nói chuyện cùng hai người đàn ông nhưng ánh mắt thi thoảng lại quét qua thân hình nhỏ bé kia. Nàng ta bận bộ đầm tôn lên vóc dáng của mình, khoe bờ vai nhỏ nhắn cùng làn da phấn hồng, phần xương quai xanh nhấp nhô khiến nàng thên phần quyến rũ. Đường Anh Thái bất giác lên tiếng:

“Tôi có thể mời tiểu thư kia một ly rượu?” Nghe thấy Đường Anh Thái mời rượu mình, Lâm Ý Nhiên có chút kinh ngạc ngước lên nhìn, sau đó có chút ủ rũ cụp mắt xuống nhìn ly nước cam trong tay mà thật thà trả lời:

“Xin lỗi, tôi tửu lượng không tốt” Đường Anh Thái nghe Lâm Ý Nhiên trả lời vậy liền không khỏi đáp lại:

“Liền không thể nhấp môi?” Lâm Ý Nhiên nghe vậy liền có chút ngượng ngùng, không biết trả lời sao thì Tô Lâm lên tiếng.

“Hảo hảo có thể, cũng chỉ nhấp môi a”, nghe thấy Tô Lâm lên tiếng Hoài Phong định lên tiếng từ chối giúp Lâm Ý Nhiên vì anh biết rõ tửu lượng của nàng. Nhưng chưa kịp mở miệng liền nghe tiếng Lâm Ý Nhiên đáp:

“Có thể” nói liền nhận ly rượu bên cạnh hướng tới Đường Anh Thái nhìn thẳng mắt hắn mà uống cạn một hơi. Hoài Phong lúc này vô cùng kinh ngạc trong lòng nhưng biểu thị ít ra ngoài nhìn Lâm Ý Nhiên. Lâm Ý Nhiên có chút cau mày khi cạn một hơi uống hết ly rượu. Tại vì trong lời nói Đường Anh Thái có chút châm chọc lại thêm Tô Lâm kích tướng mà Lâm Ý Nhiên nhất thời không kiểm soát được nhà uống cạn một ly.

Đường Anh Thái cũng chút sửng sốt nhưng không biểu thị bất kì điều gì ra ngoài, ánh mắt vô lự nhấp ly rượu trong tay. Vừa xong hắn cũng không quên quăng cho Lâm Ý Nhiên một câu

“Quả thật tiểu thư đây không biết uống rượu” Đường Anh Thái sau khi ném cho Lâm Ý Nhiên một câu liền tiếp tục nói chuyện với hai người đàn ông trước mặt, chốc lát dời đến vị trí khác.
Lâm Ý Nhiên sau khi bị Đường Anh Thái ném một câu liền không khỏi suy nghĩ đây là đang khinh bỉ nàng sao? Đến lúc quay lên thì hắn đã dời đi từ lúc nào không hay.

Cũng chỉ trong thoáng chốc Hoài Phong cũng bị người này người kia đến tiếp chuyện, Lâm Ý Nhiên quyết định đến một góc ngồi xuống nghỉ ngơi. Từ lúc tan tầm đến giờ đã là hơn chín giờ tối, Lâm Ý Nhiên chưa có bỏ gì vào bụng nên lúc này cái dạ dày của nàng ta đang đánh trống kêu gào. Tự mình tìm ít đồ ăn, cùng thêm lý nước hoa quả ngồi xuống một chiếc ghế không xa ngồi thưởng thức.

Vừa ăn Lâm Ý Nhiên không khỏi nhìn phía Hoài Phong, lúc này anh vẫn bị vây bởi vài người,cười cười nói nói hoan hỉ tiếp chuyện. Đảo mắt qua lại thấy Tô Lâm đang đứng nói chuyện cùng mấy cô người mẫu dáng hình vô cùng tuyệt mĩ. Lâm Ý Nhiên vừa thưởng thức lại đưa ánh mắt quét qua những người tham dự bữa tiệc nơi này vô tình lại chạm đến người con trai mang tên Đường Anh Thái.

Nhìn Đường Anh Thái lúc này nàng không khỏi công nhận hắn rất ư là đẹp trai, khuôn mặt hoàn mĩ không một góc chết. Ánh mắt tựa hồ thu tĩnh mịch trầm lặng nhưng lại có sức hút vô hồn được che đi bởi hàng lông mi vút nhẹ bên ngoài. Chiếc mũi cao hơi tây khiến khuôn mặt hắn có chút lai lai, khuôn miệng thi thoảng ẩn hiện ý cười khiến người nhìn vào cũng không khỏi thắc mắc có phải hắn đang cười không nữa. Phía dưới đuôi mắt trái của Đường Anh Thái còn có nốt ruồi nhỏ nhắn khiến khuôn mặt hắn tựa hồ thu hút đến lạ thường khiến người nhìn vào cứ lưu luyến không muốn buông ánh mắt đi nơi khác. Dáng người tư lự một tay đút túi quần một tay cầm ly rượu đỏ thi thoảng lắc nhẹ.

Lúc này Lâm Ý Nhiên cũng không khỏi suy nghĩ một chút. Lâm Ý Nhiên cuối cùng cũng nhận ra chủ nhân bữa tiệc đêm nay là Đường Anh Thái thảo nào xung quanh hắn lúc nào cũng có người cầm ly rượu đến chúc mừng.

Đang rượt theo suy nghĩ , câu chuyện của hai thiếu nữ xinh đẹp cách chỗ Lâm Ý Nhiên không xa đã thu lại nơi màng nhĩ của Lâm Ý Nhiên khiến nàng không khỏi tập chung lắng nghe a.

“Nè nghe nói giám đốc đại diện mới của Tần Minh mới 23 tuổi đó, trẻ quá đi a” người A cảm thán.

“Thật ngưỡng mộ quá đi, vừa tài giỏi, đẹp trai, xuất chúng thế kia tôi cũng muốn được làm người phụ nữ của hắn nha” người nữ B lên tiếng lòng đầy cầu mong mơ màng

“Cô có mơ cũng không được a” người A phản bác

Cuộc nói chuyện vẫn kéo dài mà chủ đề xoay quanh câu chuyện lại là Đường Anh Thái, Lâm Ý Nhiên lúc này cũng không còn hứng thú nghe câu chuyện của hai phụ nữ kia, quay lại ăn tiếp bánh hướng ánh mắt đến một phía. Lâm Ý Nhiên nhìn Đường Anh Thái không khỏi công nhận hắn ta sau lần gặp mặt tại bữa tiệc liên hoan lớp lần trước lần thứ hai gặp hắn trong bộ vest đen lịch lãm này lại khiến ánh mắt Lâm Ý Nhiên có phần ngưỡng mộ. Không chỉ ngưỡng mộ vì vẻ ngoài xuất chúng mà nàng còn ngưỡng mộ bởi hắn ở tuổi trẻ như vậy lại có một chức vị hơn người. Có lẽ Lâm Ý Nhiên thân bạn học cùng lớp mà có lẽ nàng không hiểu người bạn này a. Lâm Ý Nhiên cảm thấy thật nực cười, trong lòng không khỏi tự chế giễu bản thân ít hiểu biết. Mặc dù Lâm Ý Nhiên tự biết rằng nàng thân mình không một chút thân thiết với hắn.

Lâm Ý Nhiên một góc theo đuổi suy nghĩ của bản thân không nhận thấy sự xuất hiện của Hoài Phong bên cạnh tựa lúc nào không hay. Từ lúc Hoài Phong bị bao bởi đám người chung quanh, đến lúc anh phát hiện ra thì Lâm Ý Nhiên bên cạnh mình đã dời qua một góc từ lúc nào. Đến khi Hoài Phong thoát khỏi đám người kia thì đó cũng là một khoảng thời gian sau đó. Hoài Phong nhìn Lâm Ý Nhiên thấy nàng không phát hiện ra có sự xuất hiện của mình bên cạnh, anh lúc này mới lên tiếng:

“Ý Nhiên, thật xin lỗi em nha” nói xong Hoài Phong nhìn Lâm Ý Nhiên với ánh mắt vô cùng có lỗi. Lâm Ý Nhiên đến lúc này mới quay lại thấy Hoài Phong bên cạnh mình, miếng bánh vẫn dang ở bên trong miệng Lâm Ý Nhiên chỉ cố nuốt trôi, lau miệng nhìn Hoài Phong cười nói:

“Không sao ạ” Thấy Lâm Ý Nhiên nói vậy,nhưng trong lòng Hoài Phong vẫn có chút áy náy với nàng, nhìn đồng hồ cũng điểm hơn 10 rưỡi tối, nghĩ bụng cũng muộn nên ngỏ ý với Lâm Ý Nhiên đi về. Nghe Hoài Phong nhắc đến rời khỏi bữa tiệc, Lâm Ý Nhiên như vớ được đồ quý,vội vàng đứng dậy rời khỏi. Thực chất Lâm Ý Nhiên muốn rời khỏi bữa tiệc này từ hơn một tiếng trước, chẳng là thấy tiền bối của mình vẫn đang bận bịu với những người nơi này nên không tiện nhắc về. Hai người cùng nhau rời khỏi bữa tiệc vẫn đang nhộn nhịp.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN