Lưu Manh Phố Đêm
Chương 7: Thịt (H)
Khi con cừu bé nhỏ đang cạn dần không khí, sắc mặt trắng bệch, đôi mắt trợn ngược ngập nước đang lặng lẽ rơi. Lâm Đại Minh rời tay khỏi cổ cô, nhìn con mồi đang bán sống bán chết vơ vét không khí vào khoang phổi nhếch môi cười thích thú.
Tiếng ho sù sụ vang lên thật đáng thương! Tiếc là Lâm Đại Minh chỉ là một con quỷ ẩn sâu trong nốt con người, hắn không hề thấy tội lỗi một chút nào. Cúi xuống hôn lên cổ cô gái bé nhỏ đang cố cắn răng, nhắm chặt mắt chịu đựng hơi thở nam tính mạnh mẽ phả lên da thịt.
Hơi thở hắn mang theo mùi thuốc lá hăng hắc, chẳng những thấy khó chịu ngược lại còn mang đến khoái cảm khó tả. Đôi chân cô gái vô thức quẫy đạp, yếu ớt như con cá thoi thóp nằm trên thớt.
Cả thân thể giật nãy mình khi một bàn tay to lớn phủ lên một bên ngực, chẳng hề nâng niu mà ra sức phá nát. Cô đau đến mức miệng bật ra tiếng suýt soa, Lâm Đại Minh nghe vậy hài lòng cười, con thú hoang trong người hoàn toàn tỉnh giấc.
Vì áo cô gái này mặc là một bộ đồ ngủ bằng lụa mềm mại, nên chỉ cần cầm hai bên vạt áo giật mạnh liền khiến hàng cúc bay khỏi vị trí rơi vương vãi xuống sàn kêu “lách cách”. Hơi lạnh của không khí, sự ấm nóng của đàn ông phả lên da thịt khiến con cừu nhỏ run rẩy, tiếng rên khẽ vô thức vang lên. Dòng điện xẹt ngang khiến nào bộ tê liệt, khoái cảm dần xâm chiếm toàn bộ hệ thần kinh rút đi những lý trí cuối cùng.
(Đọc tiếp tại:
https://www.haivuongtruyen.vn/ngon-tinh/luu-manh-pho-dem-h/thit-h.html)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!