Chỗ Dựa
Chương 8
Tám giờ tối, sau khi Nghiêm Noãn xin lỗi chuyện quyên tiền, lại đăng một bức thư xin lỗi.
Khu bình luận trên weibo đã mắng chửi nhiều tới nỗi không dám nhìn. Giống như cô đã phạm vào sai lầm lớn, nếu không lấy cái chết tạ lỗi thì không thể chấm dứt. Mỗi người đều giống như thẩm phán chính nghĩa, lấy bàn phím làm công cụ kết tội, gõ ra một đoạn trách phạt chân thành. Phần tin nhắn cũng bùng nổ luôn.
A Tinh muốn khuyên cô đóng bình luận lại, nhưng cô không làm vậy.
Thư xin lỗi đăng sau 24 giờ đồng hồ, ngoại trừ Qúy Thiên Trạch từng hợp tác qua chia sẻ một lần, kèm theo hai chữ “Hiểu(1)“, không còn một nhân vật công chúng nào chia sẻ nữa.
(1)Nguyên văn là “理解“
Nghiêm Noãn một mình ngồi yên lặng trên ghế sofa.
Ngẫm lại, số phận của mình thật xui xẻo.
Cũng không có cảm xúc gì quá lớn, người trong làng giải trí chính là như vậy. Đổi lại là cô, nếu như nhìn thấy người khác bị như vậy cũng sẽ lựa chọn cách thờ ơ.
***
Bên kia, A Tinh ở phòng làm việc bận sứt đầu mẻ trán.
Không biết ở chỗ Lý Nguyên đã xảy ra chuyện gì mà hắn lấy lý do bận quá, không thể nhận thêm hợp đồng làm phòng quan hệ xã hội ở bên ngoài.
Đúng rồi, Nghiêm Noãn còn rất nhiều hợp đồng đều là do Hòa Diệu lo liệu.
Khi hết hợp đồng với Hòa Diệu thì các hợp đồng khác cũng vừa vặn hết hạn theo, chỉ có phòng làm việc của Lý Nguyên là tiếp tục ký. Chia tay, quyên tiền lừa dối, mấy chuyện này bọn họ cũng nhận, nhưng tới chuyện tai nạn xe cộ thì lại không chịu nhận, điều này rất kỳ lạ.
Không có phòng quan hệ xã hội, có nghĩa là không cách nào khống chế dư luận đúng lúc.
Tệ hơn chính là, chia tay, quyên góp giả dối, tai nạn xe cộ xảy ra liên tục trong cùng thời gian, các diễn đàn lớn cũng bắt đầu soi mói Nghiêm Noãn.
Có người liệt kê ra bằng chứng cô mua bản thảo chèn ép người khác, còn có người đăng ảnh lúc cô mới ra mắt so sánh với ảnh chụp bây giờ, nói là cô đã đi chỉnh sửa. Thậm chí, còn có nguồn tin tuồn ra là cô được phú nhị đại bao nuôi nên mới gặp vận may, rồi sau đó Thẩm Tư Diệu bỏ rơi cô cũng là vì phát hiện ra phần lịch sử đen tối này.
Đã từng có thể tung hô bạn lên tận trời xanh, hôm nay cũng có thể giẫm lên bạn như giẫm vào bùn lầy.
Chỉ có một chút thông tin được coi là chứng cứ, thật giả lẫn lộn không biết thế nào, nhưng vẫn có kẻ khác tin không chút nghi ngờ.
Ngược lại, nhóm fan “Noãn Bảo Bảo” của cô vẫn luôn ủng hộ cô, trong thời điểm này có thể gắng sức phản kháng một chút là có thể giúp cô xóa được ít vệt đen.
Có người chụp lại phần tin nhắn mà fan kịch liệt phản bác, trắng trợn bác bỏ công sức mà nhóm fan “Noãn Bảo Bảo” bỏ ra, còn bảo những dạng fan thế nào đều là kiểu người như Thánh A La. Để cho bọn họ ở cùng một chỗ với Nghiêm Noãn thì có thể tạo ra phản ứng cực mạnh.
Mười sáu tuổi ra mắt, đến nay đã tám năm.
Đây là lần đầu tiên Nghiêm Noãn bị mắng thảm như vậy.
Vất vả gây dựng lên hình ảnh tiểu tiên nữ nhiều năm, trong một buổi sáng liền sụp đổ.
Hiện tại từ dùng để lăng mạ cô phần lớn là: kỹ nữ, tiện nhân… Còn có khó nghe hơn, không đề cập tới cũng được.
Lúc A Tinh đang bận liên hệ với công ty quan hệ xã hội khác, bạn trai Diêu Tử Ngạn thì gọi đến.
Nhìn điện thoại cũng biết Diêu Tử Ngạn muốn nói gì, cô không muốn nhận, trực tiếp nhấn từ chối.
Sau đó Diêu Tự Ngạn nhắn tin trên wechat, “Em mà theo Nghiêm Noãn, chúng ta chia tay.”
Thấy tin nhắn wechat này, lửa giận A Tinh nhịn cả ngày đã chạm đến đỉnh điểm, cô lập tức gọi điện thoại lại, “Diêu Tử Ngạn, anh muốn chia tay đúng không? Chia thì chia, từ hôm nay trở đi chúng ta cắt đứng quan hệ!!”
Ở đầu dây bên kia điện thoại, Diêu Tử Ngạn cũng cực kỳ tức giận, “Vu Tinh, em nói đi em có bị Nghiêm Noãn kia hạ bùa chú không, người có phẩm hạnh kém như vậy em còn theo làm gì? Em có biết bạn học của anh nghe nói bạn gái anh là trợ lý Nghiêm Noãn đều nhìn anh bằng ánh mắt gì không?”
“Em không cho phép anh nói với chị Nghiêm Noãn như vậy, anh thì biết cái gì?!”
“Anh không hiểu, không hiểu em mỗi ngày theo cô ta bận bịu cái gì, hỏi em em cũng không nói, em bảo anh hiểu thế nào?”
A Tinh xoa huyệt thái dương, ép chính mình phải tỉnh táo “Em đã nói với anh bao nhiêu lần, em ký hợp đồng bảo mật, không thể nói công việc với anh, anh không tin tưởng em một chút nào sao?”
“Em muốn anh tin tưởng em, vậy em cái gì cũng không nói với anh thì làm sao anh tin tưởng được, một tuần cũng không thấy người một lần, yêu đương còn có nghĩa gì? Hay em là chủ tịch nước? Một trợ lý nhỏ như em bận rộn suốt ngày như thế thì có ai nhớ tới không? Hả?”
Nghe hắn nói như vậy, trong lòng A Tinh nguội lạnh.
“Diêu Tử Ngạn, anh tự vấn lương tâm mình nói lại đi, tiền nghiên cứu sinh của anh là từ đâu! Anh nghĩ rằng em chỉ là một trợ lý thì kiếm nhiều hay ít? Nếu như không phải có chị Nghiêm Noãn, chúng ta sao có thể trả đủ tiền thuê nhà ở Đế Đô? Em đã nói với anh bao nhiêu lần,chị Nghiêm Noãn không phải loại người như vậy, bây giờ anh có ý gì?”
“Chúng ta nhiều lời vô ích, anh là học bá, khinh thường loại người làm trợ lý như em, khinh thường con hát diễn viên, anh thanh cao, học phí chính mình chi trả đi! Chia tay!”
Sau khi rít gào một trận, A Tinh cúp điện thoại, đem số Diêu Tử Ngạn vào sổ đen, phương thức liên lạc khác cũng kéo vào sổ đen.
Cô thở phì phò, vành mắt phiếm hồng.
Ngày thường, A Tinh xem như là thuận theo tính tình của Nghiêm Noãn, rất an tĩnh, đa số thời gian chỉ làm viẹc không nói lời nào.
Lúc này đây, thật sự, rất tức giận rất tức giận.
Ba năm trước cô tốt nghiệp đại học, đi vào lĩnh vực điện ảnh và truyền hình tìm việc làm, chạy việc đoàn phim nhỏ đủ kiểu, làm đủ công việc, thỉnh thoảng diễn vai thi thể.
Nghiêm Noãn tình cờ nhìn trúng cô làm việc cẩn thận tỉ mỉ, để cô bên người làm trợ lý, mới tốt hơn.
Nghiêm Noãn ngoài lạnh trong nóng, không quá khắt khe với người bên cạnh. Nghiêm Noãn cũng không để cô phải làm mấy việc bẩn thỉu, mệt nhọc. Khi biết người thân duy nhất của cô là bà nội qua đời thì còn cho cô mười vạn để xử lý hậu sự cho bà nội.
Tang lễ ở địa phương nhỏ bé, hoàn toàn không dùng nhiều như vậy.
Nghiêm Noãn lại nói, lúc còn sống không được hưởng phúc, lúc đi để người nở mày nở mặt đi thong thả. Còn nói không để cho cô phải có gánh nặng trong lòng, coi như là ứng tiền lương trước, nói là nói như vậy, tiền lương sau đó lần nào cũng gửi không ít.
Nghĩ tới những thứ này, trong lòng A Tinh rối bời, ngồi tại chỗ một lúc lâu mới trở lại bình thường.
Định ngẩng đầu tiếp tục công việc, liền thấy Nghiêm Noãn tựa ở cửa, đang nhìn mình.
A Tinh ngây cả người.
Nghiêm Noãn bước đến, quơ quơ túi nilon trong tay như không có chuyện gì xảy ra hoảng, “Tới thăm em một chút, chị mua thịt bò mì sợi, được rồi, những người khác đâu?”
“À…À, bọn họ ra ngoài ăn cơm, sẽ sớm quay lại thôi.”
“Thế à, chúng ta ăn đi.”
Nghiêm Noãn là người như thế đấy, dù cho bên ngoài có xảy ra chuyện to tới long trời lở đất, cô vẫn có thể bình thản như không có chuyện gì xảy ra, vui vẻ vui chơi.
“Đây là bà xã Quý Thiên Trạch đề cử với chị, cách làm khá dễ, bình thường em có thể tự nấu cũng được, mùi vị không tệ phải không?”
Nghiêm Noãn nói với giọng vô cùng nghiêm túc, vừa ăn vừa tranh thủ nói với A Tinh đôi chuyện liên quan tới mì ăn liền.
A Tinh không thể bằng được người có thân kinh bách chiến(2) như Nghiêm Noãn. Lúc này chuyện cần giải quyết còn rất nhiều, lại vừa mới chia tay, thực sự cô không ăn được.
(2)Thân kinh bách chiến: thân trải qua trăm trận đánh.
Nghiêm Noãn ngồi ăn một lúc, trong khi đó điện thoại trong phòng làm việc reo không ngừng. Không cần nghĩ cũng biết là phóng viên gọi tới, A Tinh cúp điện thoại rất nhiều lần, giờ cô không có tâm trạng nghe điện thoại.
Ngược lại, tâm trạng Nghiêm Noãn rất tốt, cứ ngồi ăn. Sau đó, cô thuận tay nhấc điện thoại bàn lên, cô muốn nghe xem giờ đối phương có cao kiến gì để đăng tải tin tức.
A Tinh không ngăn kịp.
“Xin chào, xin hỏi đây có phải phòng làm việc Nghiêm Noãn không?”
“Đúng vậy.”
“Xin chào, chúng tôi là người bên phòng kế hoạch trò chơi <Cái Thế>. Ngại quá, bởi vì tổ chúng tôi chưa làm tốt công tác chuẩn bị, chúng tôi muốn đổi lịch hẹn từ mười giờ sáng mai xuống hai giờ chiều mai được không? Nghiêm Noãn tiểu thư trong khoảng thời gian đó có tiện gặp mặt không?”
Nét mặt Nghiêm Noãn hơi cứng lại.
A Tinh hơi khẩn trương, cho rằng đối phương hỏi việc gì quá phận, đang định đến cướp điện thoại bàn thì chợt nghe Nghiêm Noãn hỏi ngược lại, “Dời tới hai giờ chiều mai?”
“Đúng vậy, thực sự xin lỗi. Nếu như trong khoảng thời gian đó Nghiêm Noãn tiểu thư có lịch trình khác thì chúng ta có thể sắp xếp lịch khác.”
“A… Như vậy sao, tôi có thời gian.”
Nghiêm Noãn rất bình tĩnh đáp lại.
Đối phương thở phào nhẹ nhõm, luôn miệng nói cảm ơn.
Cúp điện thoại, Nghiêm Noãn lại yên lặng ăn một miếng mì.
A Tinh đứng ngây ra ở đằng xa, “Chị… Điện thoại vừa rồi là ai thế?”
“Tổ kế hoạch trò chơi <Cái thế>”
A Tinh mở to hai mắt nhìn, chống tay lên ghế dựa, cảm thấy khó tin, ” <Cái thế> chuẩn bị ra mắt nhân vật mới sao?”
Nghiêm Noãn gật đầu.
“Hắn… Bọn họ…”
Cái này quá khó hiểu.
Với tình hình hiện nay, việc ký hợp đồng với <Năm tháng dài đằng đẵng> còn khó giải quyết, thế mà <Cái thế> lại chủ động đưa ra lời mời.
Hiện nay, <Cái thế> là trò chơi mang tính cạnh tranh phổ biến nhất, nó được tung ra cách đây bốn năm trước. Sau khi ra mắt, chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã lan rộng toàn quốc, trong hai năm ngắn ngủi liền mở rộng ra giải đấu chuyên nghiệp <Cái Thế>, trở thành trò chơi thể thao điện tử đứng đầu.
Phần lớn từ thịnh hành trên internet hiện nay đều từ trò chơi <Cái thế> này ra, đủ để thấy độ phổ biến của nó trong nước cao như thế nào.
<Cái thế> có một thế giới quan hoàn chỉnh và bối cảnh trò chơi vô cùng hấp dẫn. Mỗi lần cập nhật trang bị mới đều được cư dân mạng hoan nghênh. Trong tháng sáu tới, hàng nghìn người mong đợi bộ thứ tư <Quang Minh Chi Dạ> sẽ phát hành.
(3)Giải thích tí xíu: <Cái thế> là tên game hoặc tên thương hiệu bao quát nhiều game, tựa như Garena chẳng hạn. Theo mình nghĩ là vậy:3
Bộ thứ tư phát hành, đồng thời quốc gia bí ẩn thứ năm đại lục Tuyết Quốc cũng mở ra, nhân vật mới Snow Demon sẽ ra mắt.
Vì độ hot mà cũng vì sắp sửa phát hành bộ phim điện ảnh cùng tên, đầu năm <Cái thế> đã bắt đầu tuyển chọn đại diện phát ngôn. Chọn người cho nhân vật Snow Demon là chính, ngoài ra còn mời thêm ba vị minh tinh đại diện cho ba nhân vật khác trong game.
Theo hình tượng nhân vật xây dựng được công bố mà nói, từ lúc <Cái thế> phát hành đến nay, Snow Demon chắc là nhân vậy có giá trị nhan sắc cao nhất, dự tính mời tuyến minh tinh có khí chất tiên nữ và dịu dàng, nhan sắc được đánh giá cao.
Ngay từ đầu, Nghiêm Noãn đã là người được các nhà phát triển game chọn làm người phát ngôn. Khó khăn lắm Nghiêm Noãn mới chủ động chen chân tạo cơ hội cho mình. Có điều giờ đây mọi chuyện đã rất náo loạn, danh tiếng của cô bị rơi xuống đáy vực.
Hợp đồng phát ngôn của cô cũng may đều đến kỳ hạn, không tồn tại vi phạm điều ước phải đền tiền, chỉ là hợp đồng phát ngôn tiếp theo trong khoảng thời gian này toàn bộ bị mất, hợp đồng điện ảnh cũng ngâm trong nước.
<Cái thế> là một game rất được ưa chuộng, ngay cả Nghiêm Noãn cũng không nghĩ là mình sẽ có cơ hội thử vai.
Thực sự rất kinh ngạc.
***
Sáng sớm ngày hôm sau, Nghiêm Noãn ngồi trước máy tính, vẻ mặt nghiêm túc.
Lúc A Tinh đến Minh Nguyệt Lý đón cô, cảm thấy ngạc nhiên. Nghiêm Noãn rất ít khi dùng máy tính, chị ấy đang làm gì thế.
A Tinh đến gần nhìn, chỉ thấy màn hình vi tính toàn bộ hiển thị một mảng màu sắc rực rõ, thỉnh thoảng có lửa đạn bay ra.
Đây là…
“Chị, chị chơi game từ lúc nào thế?”
A Tinh vừa hỏi xong, nhân vật Vu Nữ Nghiêm Noãn dùng ‘Bùm’ một tiếng ngã xuống đất, chết.
Nghiêm Noãn rất bình tĩnh xoa xoa tay, “Tìm chiến lược, chơi <Cái Thế> một chút.”
A Tinh có thể hiểu đây là “Biết mình biết ta, trăm trận trăm thắng” trong tuyền thuyết.
Chỉ sợ là người lần này rất khó để ‘biết’ được.
Nghiêm Noãn lại chơi hai ván nữa, thợ trang đến mới ngừng.
Chờ trang điểm xong, đúng giờ xuất phát.
***
Đến Department Games là đã một giờ rưỡi, thời gian vừa vặn.
Nhìn tòa nhà chọc trời trước mắt, Nghiêm Noãn thất thần trong chốc lát.
Hoa Hưng Khải Trình là xí nghiệp truyền thông vui chơi giải trí đứng đầu trong nước, sỡ hữu một số công ty con bao gồm nhiều lĩnh vực như Hoa Hưng Network, Khải Trình Games, Khải Trình Arts.
Ngay năm ngoái, tập đoàn Hoa Hưng Khải Trình thành lập Department Entertainment, đoạt đi những minh tinh tuyến một tuyến hai từ những công ty khác, cũng dùng số tiền lớn, nâng một số người mới.
Gần nhất còn lan truyền tin đồn, Hoa Hưng Khải Trình thiết lập đường mới, bao trùm lên nguồn tài nguyên điện ảnh.
Tài đại khí thô(4), cũng không bằng.
(4)Tài đại khí thô: Có tài nhưng khí chất thô thiển, khoe khoang thô tục.
Ngẫm lại, <Cái Thế> thịnh hành toàn nước thậm chí là ngoài nước cũng chỉ là một trong mấy trăm trò chơi của Khải Trình Games, thì giá trị của Hoa Hưng Khải Trình khó có thể ước tính được.
Ngay lúc Nghiêm Noãn thất thần, A Tinh đã liên lạc được với phòng kế hoạch, sau khi chào hỏi, liền có nhân viên ra cửa dẫn bọn họ lên tầng 19.
Không ngờ, vừa lên tới đó thì gặp nhóm người Chu Thiên Huệ.
A Tinh ở một bên nhỏ giọng nhắc nhở, “Chị ấy tới thử Vu Nữ.”
Nghĩ, Chu Thiên Huệ… Cả người cô ta và loại khí chất quyến rũ đó không có liên quan gì.
Hiển nhiên, Chu Thiên Huệ cũng nhìn thấy các cô, giữa lúc Chu Thiên Huệ muốn mở miệng, Nghiêm Noãn đã thu hồi ánh mắt, cô thì thầm với A Tinh, “Chị đi phòng rửa tay.”
A Tinh vốn muốn đi cùng, nhưng nhìn ánh mắt ra hiệu của Nghiêm Noãn, cô dừng một lát, gật đầu.
***
Đi ra khỏi nhà vệ sinh, giống như trong dự đoán của Nghiêm Noãn, bị người cố ý đụng vào.
Nhưng mà đụng đến đầu khớp xương, vai phải rất đau, điện thoại vốn cầm trong tay cũng văng ra ngoài, phát ra một tiếng “Bịch”.
Cô khom người nhặt điện thoại di động, nhưng bị giày cao gót ở phía sau cô chui ra, gắt gao giẫm lên tay cô.
Nghiêm Noãn khẽ kêu”Đau.”
Lực giẫm lên tay cô càng tăng thêm lực.
Âm thanh giễu cợt của Chu Thiên Huệ từ đỉnh đầu truyền đến, “Nghiêm Noãn, cô cũng có ngày hôm nay. Chắc cô chưa biết rồi, <Năm tháng dài đằng đẵng> thuộc về tôi. Hôm nay cô tới chỗ này làm gì thế, chẳng lẽ không biết nhân vật tuyết yêu này đã sớm định rồi sao, Department chính là muốn nâng người mới, ha, thực sự là tự rước lấy nhục.”
“Buông ra.”
Chu Thiên Huệ khẽ cười, giọng điệu có phần đắc ý, “Cầu xin tôi, tôi sẽ buông ra.”
Nghiêm Noãn không đứng dậy được, nhưng nói rất bình tĩnh, “Tôi nghĩ cô cũng phải biết, tay của tôi mua bảo hiểm ba trăm vạn, cô chắc chắn là muốn tiếp tục giẫm lên chứ.”
“Tôi nghĩ cô mới là không biết rõ đấy, ở đây cũng không có camera.”
Chu Thiên Huệ vừa dứt lời, thì có tiếng bước chân càng ngày càng tới gần.
Cô vội vàng thu chân, lui về phía sau hai bước.
Nghiêm Noãn vẫn duy trì tư thế ngồi xổm, sau đó cô thấy một đôi giày thể thao màu trắng đập vào mắt, phía trên là quần jean, cặp chân dài kia chậm rãi ngồi xổm xuống.
Vị muối biển quen thuộc khiến cô thất thần trong nháy mắt.
Có người nhẹ nhàng cầm tay cô, đỡ vai của cô chậm rãi đứng dậy.
Rất khó giải thích được, cô không muốn ngẩng lên nhìn, lông mi cúi xuống hơi rung động.
Giọng nói người ấy có chút lãnh đạm, “Tới thử Vu Nữ? Cô không thích hợp, đi đi.”
Âm thanh cũng rất quen thuộc, Nghiêm Noãn lúc này mới có thể khẳng định, là anh.
Cô ngẩng đầu, lại vừa khéo đập vào trong mắt anh, cô mất tự nhiên dời ánh mắt, nhẹ giọng phản bác, “Tôi tới thử Snow Demon.”
“Không nói cô.”
… Vậy là nói Chu Thiên Huệ.
Chu Thiên Huệ cười lạnh, quan sát nam sinh từ dưới lên trên một lần, ánh mắt khinh miệt, đến nói cũng lười nói, xoay người rời khỏi.
Vừa vặn lúc này A Tinh và người phụ trách cùng nhau đến tìm Nghiêm Noãn, lúc A Tinh hướng Nghiêm Noãn âm thầm gật đầu, mới phát hiện ở đây còn có một nam sinh.
Chu Thiên Huệ trông thấy người phụ trách, liền bày ra dáng vẻ là người không dễ đối phó nói, “Đây là nhân viên công ty các người, là người mới sao? Thái độ gì vậy, thậm chí còn đuổi tôi rời đi?”
Người phụ trách theo ánh mắt của cô nhìn về phía nam sinh, ánh mắt sáng lên, lại nhất thời kinh ngạc, thật lâu mới ấp a ấp úng kêu, “Tiểu… Tiểu Trình tổng…”
Tiểu Trình tổng?
Chu Thiên Huệ biến sắc, nam sinh hướng cô quơ quơ thẻ công tác, trên thẻ công tác viết thông tin đơn giản, chỉ viết hai dòng:
Tổng giám đốc phát triển trò chơi khoa học kỹ thuật Department Games.
Trình Sóc Xuyên.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!