Thích Khách
Chương 54
TTV nhanh chóng lôi Tu Tư đã hôn mê vào bụi cây, lột y phục, đang lúc mặc lên người mình, lại nghe thấy Baccho bê cạnh lên tiếng: “Ân”
“Sao vậy?” TTV hỏi.
“Trên người hắn đã không còn cách ly trang, nhưng mà… vì sao ta không cảm nhận được tin tức tố?” Baccho nhăn mi, cẩn thận quan sát dưới ánh sáng u ám, cuối cùng đơn giản cởi sạch Tu Tư, chỉ chừa lại quần lót.
Thấy Baccho bưng cằm xem trái xem phải, còn duỗi tay tính lột luôn quần lót kia, sắc mặt TTV cứng đờ, trực tiếp đưa tay cản lại.
Baccho vô tội ngẩng đầu nhìn hắn.
“Ta có thể cảm nhận được tin tức tố trên người hắn, tin tức tố alpha.” TTV nói.
Baccho kinh ngạc: “Phải không? Vậy sao ta lại không cảm nhận được?” Hắn nghĩ nghĩ, gọi vọng ra bên ngoài đám cây một tiếng.
Shia đứng bên ngoài canh gác cho bọn hắn nhìn quanh bốn phía một chút, đi vào hỏi: “Sao, xảy ra chuyện gì?”
“Ngươi có thể cảm nhận được tin tức tố trên người hắn không?” Baccho dùng mũi chân đá đá Tu Tư đang nằm trên đất.
“Đương nhiên không thể, hắn không phải là mặc cách ly trang sao?” Shia liếc liếc một cái, lực chú ý vẫn tập trung ở bên ngoài, chỉ sợ sẽ có người lại đây phát hiện bọn họ, nhưng sau khi hắn dời mắt, lại hơi hơi sửng sốt, nhanh chóng nhìn lại, tới khi nhìn thấy Tu Tư chỉ mặc mỗi một cái quần lót liền nhướng mày.
Ánh mắt Baccho chớp động, “Phát hiện vấn đề rồi sao?”
“Đừng nói với ta hiện giờ cách ly trang còn có thể làm thành quần lót.” Shia nói.
“Bọn ta đều không cảm nhận được tin tức tố của hắn.” Baccho nhìn TTV mà nói, ánh mắt lộ ra một tia hưng phấn, “Nhưng ngươi thì có thể cảm nhận được, vì sao?”
“Chẳng lẽ là đã có thuốc ức chế tin tức tố?” Shia cũng có chút kích động.
“Nhưng vì sao chỉ có TTV cảm nhận được?”
Lúc Baccho và Shia chăm chú nhìn Tu Tư thiếu gia trần như nhộng nằm giữa bụi cây, trăm câu hỏi không lời giải, TTV không chút ảnh hưởng mà thay xong quần áo, sau khi đi ra khỏi bụi cây, nghiễm nhiên đã cùng Tu Tư thật giả bất phân.
“Hết thảy đều làm theo kế hoạch, không cần phân tâm.” TTV nhìn lướt qua hai đồng bạn bị phân tán tư tưởng, thấp giọng nhắc nhở.
“Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?”
“Hiện giờ không phải lúc.”
TTV nói xong, rời đi trước, giả trang thành bộ dáng quý tộc Alpha, quay lại sảnh yến hội.
Vị thiếu gia Tu Tư này kỳ thật chỉ có danh hiệu quý tộc, không có chức vụ, nhưng gia tộc hắn rất có quyền thế, ngay cả hoàng tộc cũng phải nể mặt ba phần, hơn nữa tuổi trẻ khí thịnh, tác phong bình thường ngạo mạn trương dương. Hắn thích mặc áo choàng cách ly, cho dù ở trường hợp nào, cũng sẽ khoác áo choàng hoa mỹ, chuyện này trong giới quý tộc ai cũng biết. Đối với TTV mà nói, người này không thể nghi ngời chính là lựa chọn tốt nhất để cải trang, cho nên trước đó đã thử dịch dung theo bộ dáng của hắn, chờ Shia dẫn người đến, liền xuống tay.
Nguyên bản TTV không quá để ý tới thói quen mặc cách ly trang của người này, cảm thấy chẳng qua là quý tộc Alpha rảnh rỗi làm chuyện nông cạn buồn cười hư vinh. Nhưng xảy ra chuyện vừa rồi, liền có vẻ kỳ quái.
Thân là một alpha, vì sao phải mặc áo choàng cách ly mỗi thời mỗi khắc chứ?”
TTV trầm ngâm suy tư, bước chân cũng không ngừng lại, dùng tốc độ nhanh nhất trở lại yến hội.
Bước vào sảnh yến hội, giảy đen cổ cao, quần xám, quý tộc trẻ tuổi mặc áo choàng tím, khẽ nâng cằm, ánh mắt lãnh đạm, một bộ dáng bất cận thân tình. Hắn đi một vòng quanh sàn nhảy, nhìn đến một nam tử omega choàng khăn trùm đầu màu tím ngồi trong ghế dựa sát cửa sổ lớn. Omega này là bạn nhảy Tu Tư mang đến tham dự yến hội. Ngoài sở thích mặc áo choàng, Tu Tư còn có một điều quái lạ, đó là những lúc cần mang omega tham dự xã giao, đều sẽ bắt bọn họ choàng khăn trùm đầu, bởi vậy thường bị các quý tộc cười nhạo tính chiếm hữu quá mạnh mẽ, không muốn người khác nhìn thấy đồ vật của mình, lại thích trêu hoa ghẹo nguyệt, chiếm tiện nghi omega của người khác.
Ánh mắt đen sâu của TTV híp lại, đi nhanh đến trước mặt người kia, omega kia lập tức nhu thuận đứng lên, rụt rè chủ động ôm lấy cánh tay hắn, nhưng TTV có thể cảm nhận được, cánh tay đối phương run rẩy, tựa hồ rất sợ hãi.
“Theo ta ra ngoài.” TTV thì thầm bên tai omega. Omega che mặt không thấy rõ biểu tình, nhưng rõ ràng run rẩy càng lợi hại hơn. TTV khẽ nhíu mày, kéo tay omega, đi ra khỏi sảnh.
Mà đúng lúc này, Lezar cầm ly cao đang nói cười cùng người, đưa mắt nhìn qua.
“Xin lỗi, xin phép một chút.” Lezar lễ độ nho nhã nói vời vài vị nghị viên bên này, sau đó đặt ly cao xuống, rời khỏi sảnh yến hội, đuổi theo hai người vừa đi ra ngoài.
Để tránh phức tạp, TTV một đường không lên tiếng, mà omega này cũng im lặng, vẫn luôn nhu thuận đi theo, nhưng bọn họ càng đi càng hẻo lánh, omega tựa hồ cũng càng lúc càng sợ hãi.
“Chủ nhân, ngài…” rốt cuộc omega nhịn không được, thanh âm run sợ rõ ràng, chằng qua còn chưa dứt lời, đã bị TTV dùng khăn lụa bịt miệng mũi.
Omega rất nhanh liền mất đi ý thức, TTV vém lên mạng che mặt của hắn, cũng không nhìn thấy dấu vết ngược đãi như trong tưởng tượng, nhưng sắc mặt omega này vô cùng tái nhợt, quả thực là không chút huyết sắc, rất giống lúc trước nhìn thấy Baccho trong bệnh viện.
TTV đem omega hôn mê đến đặt cùng với Tu Tư, Shia sợ Carsen tìm hắn nên đã đi trước, chỉ có Baccho ở lại chờ, vừa thấy TTV nửa ôm nửa kéo một người, lập tức lại giúp đỡ, cũng thay quần áo của omega kia.
“Vừa rồi tên Alpha này bỗng nhiên tỉnh, cũng may ta có mang theo thuốc mê bên người, cho hắn dùng liều lượng đủ để hắn ngủ 4,5 ngày.” Baccho vừa thay quần áo vừa nói “Cũng thật lạ, liều ban đầu cho hắn dùng cũng đủ với một alpha trưởng thành, sao hắn lại tỉnh?”
“Ngươi trước nhìn người này một chút?” TTV cắt ngang lầm bầm của Baccho, ý bảo hắn nhìn omega.
“Ngươi nói tin tức tố trên người hắn sao? Rất bình thường, ta có thể…”
“Không, ngươi nhìn mặt hắn.”
Vì TTV nói như thế, Baccho lúc này mới cẩn thận đánh giá omega trước mặt, nhìn thấy sắc mặt hắn tái nhợt, chân mày cau lại, lập tức kéo tay áo hắn lên xem xét cánh tay.
“Người này hẳn là bị rút máu không ít, bởi vì thiếu máu nên sắc mặt mới kém như vậy.” Đến lúc thấy rõ dấu kim tiêm trên cánh tay người nọ, Baccho mới nói.
“Lúc trước ngươi trong bệnh viện, cũng là bị lấy máu?”
“Không sai, hơn nữa lấy rất nhiều.” Tựa hồ nhớ tới chuyện đã trải qua, sắc mặt Baccho trầm xuống.
Hai người đều lâm vào trầm mặc, cho dù không mở miệng, bọn họ đều biết, lúc này trong lòng bọn họ có cùng một nghi vấn: vì sao lại bị rút một lượng máu lớn, hơn nữa còn là máu omega? Chẳng lẽ chỉ là trùng hợp?
“Chỗ này không nên ở lâu, rời đi trước đã.” TTV nói.
Giấu kỹ Tu Tư cùng với omega kia, để phòng ngừa, Baccho cũng tiêm omega kia một liều thuốc mê, sau đó bọn họ sửa soạn lại quần áo, đi ra khỏi bụi cây, trên đường về, chạm phải Lezar chầm chậm đi tới.
“Nam tước Tu Tư.” Lezar nhìn hai người, cười chào.
“Thất điện hạ.” TTV bình thản gật đầu, thần thái lại không có một chút tôn kính với hoàng tử.
Gia tộc Tu Tư là người ủng hộ mạnh mẽ cho đại hoàng tử Carsen, không gần gũi với thất hoàng tử. TTV cho dù xuất từ ngụy trang hay là bản ý, đều thích dùng mặt lạnh giao tiếp với người này.
“Thật hăng hái.” Lezar ngoài miệng thì khách khí, ánh mắt lại yên lặng mà lưu luyến trên người quý tộc alpha đối diện, cuối cùng dừng ở con ngươi màu đen của hắn, bốn mắt nhìn nhau trong một khắc, ánh mắt khó có thể nắm bắt.
“Quá khen.” TTV miễn cưỡng mỉm cười đáp lại, sau đó kéo Baccho mang khăn che đầu đứng bên cạnh rời đi, lướt qua cạnh Lezar rời đi.
Hai người thoáng gặp mặt, giữa lối hẹp lát đá, gió đêm dịu dàng, nhấc lên một góc áo choàng quý tộc hoa mỹ, vạt áo nhẹ phất qua ống quần quân trang, bước chân bước qua. Đúng lúc này, Lezar bỗng nhiên xoay người, “Tu…”
TTV dừng bước, ánh mắt hơi trầm xuống, tay giấu trong áo choàng hạ xuống, nắm chặt chuôi kiếm laser.
“Tu Tư nam tước.” Lezar nhìn bóng dáng nam tử, thu vào mắt động tác nhẹ nhàng của hắn.
TTV nghiêng đầu: “Thất điện hạ có việc?”
“Bệ hạ sẽ đến nhanh thôi, nam tước đại nhân vẫn là không nên đi lại lung tung, nếu như bị binh lính không hiểu chuyện nhìn thấy, đuổi theo kiểm tra đại nhân, vậy sẽ mất hứng.”
“Đa tạ điện hạ nhắc nhở.” TTV đáp.
“Khách khí.” Lezar đáp.
Baccho trầm mặc tiếp tục đi lên phía trước cùng TTV, chờ đi xa một đoạn, cho rằng Lezar đã không thể nghe được, mới hừ lạnh dưới khăn trùm đầu, “Nam nhân alpha kia là sao, vì sao chỗ nào cũng thấy y, thật sự là vướng tay vướng chân, ta ghét ánh mắt y nhìn ngươi.”
Trong đầu TTV hiện lên ánh mắt thâm trầm của thất hoàng tử, cặp mắt dùng phương thức tìm tòi nghiên cứu nhìn vào mắt mình. Bộ dạng của y cùng với người kia trong kiếp trước thật sự là quá giống, lần đầu tiên đến hoàng cung Klappa ám sát y, hắn cơ hồ chắc chắn bọn họ là cùng một người. Nhưng cuối cùng lại xác định y không biết mình, cũng là vì ánh mắt y không giống. Người kia âm hiểm, giả dối, tâm cơ, tâm nhãn, những điều này thất hoàng tử Lezar không có. Nhưng mà, trong nháy mắt vừa rồi, ký ức kiếp trước giống như trùng hợp với kiếp này, làm cho hắn lại có cảm giác bị người nọ đùa giỡn.
Ánh mắt TTV đột nhiên trở nên sắc bén.
“Này, ngươi làm sao vậy?” Baccho nhanh nhạy nhận ra cảm xúc TTV thay đổi, hắn biết người này vài ngày, vẫn chưa từng cảm giác thấy cảm xúc của TTV dao động, cho dù gặp phải chuyện gì, người này cũng thực lãnh tĩnh, không nóng không vội, không giận không bi, thậm chí làm cho người khác có cảm giá rằng hắn chính là một người máy thông minh không tình cảm.
TTV không trả lời, lúc này, bên ngoài chủ điện của hoàng cung Klappa vang lên tiếng pháo mừng, dàn nhạc hoàng gia tấu lên lễ nhạc cung đình, truyền xướng quan ngoài cửa sảnh yến hội cao giọng hô: “Kelmis bệ hạ đến, đại công chúa điện hạ Hasusan đến, hoàng tử điện hạ Lemain đến…”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!