Nữ Phụ Phản Diện, Cô Có Độc - Chương 44: Boss phản diện là thừa tướng ngạo kiều (44)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
67


Nữ Phụ Phản Diện, Cô Có Độc


Chương 44: Boss phản diện là thừa tướng ngạo kiều (44)


“Ta cảm thấy mặt các ngươi to ––– bằng này!”

Đường Hoan dang tay, cảm thấy vẫn chưa đủ lớn, lại tiếp tục dang rộng tay hơn, nói: “Không đúng, ta thấy mặt các ngươi phải to –––––– bằng này!”

Đương Hoan vươn tay, nhe răng trợn mắt, bày ra đầy đủ dáng vẻ của một kẻ tinh quái, hách dịch, chạy đến trước mặt Giang Mộng Thiến, nói cho cô ta mặt cô ta to thế nào. Đường Hoan đã khiến thiên kim tiểu thư Giang gia xưa nay luôn dịu dàng hiền thục phải thở dốc, sắc mặt trắng bệnh.

“Ta nói cho ngươi biết, chưa nói đến việc Phó Liệt không lạm sát kẻ vô tội, kể cả có thì đã sao? Vì hắn, ta có thể đối đầu với toàn bộ người trên thế gian này!”

A ha ha ha ha, trong lòng, Đường Hoan yên lặng chống nạnh, ngửa mặt lên trời cười dài.

Thấy không, đây chính là câu nói đạt tiêu chuẩn của bá đạo tổng tài đó. Tự nhiên cô muốn làm màu mà thôi, nói ra câu ấy, đến cô cũng tự thấy cảm động nữa là.

Vì hắn, ta có thể đối đầu với toàn bộ người trên thế gian này!

Phó Liệt nghĩ, có lẽ hắn đã nghe thấy một lời âu yếm khó lường.

Giây phút đó, hắn như kẻ mê được đánh thức[1], trong đầu trống rỗng, trong mắt chỉ còn lại hình ảnh tinh quái kiêu ngạo của cô, không chứa thêm được bất cứ thứ gì trên thế gian này nữa.

[1] 振聋发聩: theo baidu, cụm từ này có thể hiểu là một tiếng động lớn đến mức khiến người điếc cũng nghe được, nghĩa bóng: lời nói có thể khiến người hồ đồ/mê mang bừng tỉnh.

Cô có thể đối đầu với cả thế giới, chỉ vì hắn!

Phó Liệt hơi cong môi, ôm Đường Hoan từ phía sau, không để cô đứng quá gần Giang Mộng Thiến. Sau đó, hắn kéo vai cô gái tinh quái đang giương nanh múa vuốt vào lồng ngực, che chờ cho cô rời khỏi Túy Hương lâu.

Khuôn mặt hắn nóng bỏng.

Tim hắn đập như gõ trống.

Đáy lòng hắn nổi lên sóng gió mãnh liệt, tựa như có mãnh thú đang kêu gào, cô gái trong lồng ngực là của hắn, đời này kiếp này, cho dù sống hay chết, hắn đều sẽ ích kỷ giữ cô bên mình!

Ban đầu, hắn còn nghĩ, nếu Thái tử đoạt đích thất bại, hắn có thể trải một con đường thênh thang cho cô để cô vẻ vang gả cho người khác, cũng đã thay cô chọn sẵn một người —— là tâm phúc dưới trướng hắn.

Nhưng sau khi nghe được câu nói kia của cô, hắn mới phát hiện ra mình đã sai rồi, hơn nữa, sai lầm đó thật sự quá lớn!

Đã không thể buông tay!

Hoàn toàn không có cách để buông tay!

Cứ nghĩ đến cảnh sau khi hắn chết, cô điên loan đảo phượng[2] cùng người đàn ông khác, sống cùng người ta đến hết quãng đời còn lại…

Lòng hắn lại đau đến nỗi chẳng thể hô hấp, hận không thể chém chết người đàn ông kia cho sảng khoái, mặc dù đó là người hắn chọn!

[2]điên loan đảo phượng: thành ngữ của Trung Quốc, là phép ẩn dụ về “việc” nam nữ.

Đường Hoan đâu biết vì một câu trích lời bá đạo tổng tài của mình mà khiến lòng Phó Liệt nổi lên sóng to gió lớn như vậy, cô chỉ cảm thấy, Phó Liệt bị làm sao không biết, đang yên đang lành[3] lại bế cô lên xe, hơn nữa, sau khi lên xe còn ôm chặt cô không buông.

Bị ôm như vậy không thoải mái chút nào, Đường Hoan vặn vẹo muốn thoát khỏi cái ôm của Phó Liệt, không cẩn thận chạm vào làn da nóng bỏng của hắn, nhiệt độ ấy cao đến mức cứ như sắp bốc cháy đến nơi.

“Sao lại nóng thế này?” – Đường Hoan dơ tay sờ lên mặt Phó Liệt.

Phó Liệt ôm chặt cô hơn, hô hấp cũng càng thêm dồn dập. Hơi thở nóng rực của hắn thổi qua cổ cô, giọng hắn khàn khàn khiến trí tưởng tượng của người ta bay xa vô hạn: “Bởi vì… muốn nàng!”

Nói rồi, Hắn cầm tay Đường Hoan, chầm chậm kéo xuống dưới –––

Sau khi cảm nhận được hơi lạnh từ bàn tay nhỏ của Đường Hoan, “chỗ mềm mềm” lập tức dựng đứng lên.

Hung dữ và mạnh mẽ, nóng rực và đầy khí thế!

Đường Hoan cảm thấy mình sắp phát điên đến nơi[4], cả người đều tê tê dại dại. Rốt cuộc thì cô vừa làm cái gì? Vì sao mà đột nhiên lại khiến Phó Liệt biến thành thế này…

Đường Hoan muốn che mặt.

Nhưng nghĩ tới bàn tay cô định dùng để che mặt vừa mới sờ vào……

Biểu cảm của Đường Hoan là:╭(°A°”)╮viết hoa ĐẦN MẶT.

sau đó lại biến thành: 凸`0″ 凸

[3]一言不合(một lời không hợp):là một thành ngữ trong Tiếng Trung, chỉ việc nói chuyện không hợp nhau, tuy nhiên, trong ngôn ngữ mạng, cụm từ này được dùng phổ biến với nghĩa “đang yên đang lành lại thay đổi, phát triển sang một trạng thái khác,”

[4]斯巴达(Sparta):ngôn ngữ mạng, dùng để hình dung trạng thái điên cuồng/cuồng loạn của một người.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN