Thích Khách
Chương 146
Năng lượng còn lại của chiến hạm hoàng gia không nhiều lắm, tình huống của các chiến hạm khác cũng tương tự như vậy, thời gian gấp rút, bọn họ phải nghĩ cách thoát ra ngoài, nếu không sẽ bị vây chết trong này.
“Khởi động máy thăm dò bằng sóng siêu âm, tìm điểm yếu nhất của kết cấu.”
Evan hạ lệnh xong, ngay cả chính mình cũng không thuyết phục được bản thân. Nếu tìm được điểm yếu nhất trong kết cấu rồi thì sao? Chưa nói đến việc đạn pháo duy nhất mà bọn họ có thể sử dụng vào lúc này chỉ là một mớ hóa chất, cho dù bọn họ có đủ hỏa lực để có thể cho nổ xuyên qua trần hang động này, làm sao có thể khẳng định sẽ không phá hư luôn toàn bộ kết cấu còn lại? Nếu thật sự giống như lời Vệ Á nói, bọn họ đang ở trong lòng đất, như vậy bên trên bọn họ chính là hàng trăm, hàng ngàn thậm chí hàng vạn met, ngàn triệu tấn bùn đất, nếu muốn thoát khỏi nơi này, quả thực là mơ tưởng hão huyền. Bọn họ thật sẽ không bị chôn sống sao?
Không chỉ mỗi mình Evan có nghi ngờ này, người khác thậm chí còn cảm thấy Vệ Á chỉ là một tên điên, vốn là vậy đi, hắn không rõ lai lịch, thật giống như xuất hiện từ hư vô, chỉ dựa vào một câu của hắn, lập tức tin ngay một chuyện không tưởng như vậy? Tuy rằng lỗ trùng đưa đến một không gian khác là thật sự, về mặt lý luận từ vũ trụ truyền tống trực tiếp đến địa tâm của một hành tinh là một chuyện không phải không thể chấp nhận, nhưng nghĩ đến việc bọn họ lúc này mới kiếm được một sinh cơ, chớp mắt lại lâm vào tuyệt cảnh, cho dù thế nào bọn họ cũng không thể bình tĩnh đối mặt.
Lúc này mọi người trong phòng điều khiển đều dời mắt về phía TTV, thấy chủ soái của bọn họ không tỏ vẻ gì là nghi ngờ, cũng không có phản ứng gì, liền chỉ có thể tiếp tục giữ im lặng, chờ mệnh lệnh.
Kim đồng hồ các loại máy đo lường kiểm tra trên bàn điều khiển không ngừng đong đưa, dưới mắt mọi người cũng chỉ là phí công. TTV nhìn những chiếc kim đồng hồ, tâm tư lại không đặt ở đó, trên thực tế, hắn thậm chí không lo lắng cho tình cảnh này của bọn họ dù chỉ một chút. Mọi sự sẽ trôi qua thản nhiên, giống như trước vậy, hắn biết số phận, bọn họ nhất định sẽ bình an vô sự.
So với việc làm sao để rời khỏi đây, lực chú ý của TTV vẫn tập trung trên người Lezar như cũ. Lúc này, hoàng tử mù đang đứng bên cạnh hắn, vành nói quân trang đè thấp, an tĩnh nghe nhân viên kiểm tra số liệu báo cáo.
Lezar….
Trước mắt TTV tựa như lại xuất hiện ảo giác, hắn nhìn thấy Lezar nghiêng đầu nhìn hắn, mắt mở to, đôi mắt tối đen như mực chăm chú nhìn hắn, hệt như dùng tẫn sinh mệnh mà nhìn, trong con ngươi thâm thúy, xuất hiện ảnh ngược của hắn.
Hắn mở miệng nói chuyện, hắn nhẹ đưa tay chạm vào y, môi y, hơi thở của y, thân thể của y, giọng nói cua y…TTV nhắm mắt, hơi nhíu mày. Đột nhiên hắn phát hiện, hắn không còn có thể đối mặt với người này theo cái cách như trước tới nay nữa.
Vốn dĩ cho rằng giữa hắn và y không có bất cứ thay đổi nào cả, cho dù từng cùng nhau chiến đấu, từng cộng tác vì lợi ích chung, thậm chí từng có da thịt chi thân, bọn họ cũng vẫn là như vậy. Nhưng trên thực tế, bất tri bất giác, người này đã chiếm một vị trí trọng yếu trong lòng hắn.
Vậy cho nên, khi hắn lại sinh lòng hoài nghi y, sẽ cảm nhận được một loại…thống khổ.
“TTV tướng quân, chúng ta có cần phái phi thuyền nhỏ ra ngoài để…thu thập khoáng thạch hay không?” Câu hỏi của Mike đánh gãy suy nghĩ của TTV.
Mặc dù TTV cảm thấy bọn họ sẽ thuận lợi thoát vây, nhưng những tình huống như thế này vẫn nên tận dụng mọi khả năng tiết kiệm tài nguyên, chừa đường lui, không nên vì tham lam mà rước lấy chuyện xấu, cho nên TTV muốn từ chối, không ngờ lúc này Lezar lại nói: “Nếu đã là thứ tốt, không lấy thì thật lãng phí, phái phi thuyền nhỏ thu thập một ít.”
Mike không hề động, hắn còn chờ ý kiến TTV.
TTV nhìn Lezar, gật gật đầu, lúc này Mike mới lui xuống an bài.
“Hội nghị đưa vào một mớ “đinh” ngươi đều để cho người này quản?” Lezar chờ Mike đi hẳn mới hỏi TTV.
“Ân, không phải ngươi nói phải tìm một người lợi hại chấn trụ những người đó để bọn họ khỏi tác loạn.”
“Hắn rất trung thành với ngươi. Có thể phó thác trọng trách vào lúc nguy cấp.”
TTV thật bất ngờ, “Ta đã cho rằng ngươi rất chán ghét hắn.”
“Ân, ta rất chán ghét hắn, ta ghét hắn tới gần ngươi.” Lezar gật đầu, sau đó còn nói: “Nhưng chuyện này cũng không nói lên hắn không thể dùng.”
TTV cười, “Ngươi ngược lại đúng là công bằng làm việc.”
“Chỉ cần có lợi với ngươi, giúp được ngươi.”
“Ta cho rằng có một người như thất điện hạ giúp đỡ là đủ rồi.”
Lezar xoay đầu lại, “Có lẽ ta cũng sẽ có lúc lực bất tòng tâm.” Sau đó lại kề sát vào, nhỏ giọng nói: “Nhưng, về chuyện kia, ta cam đoan, không nên mượn tay người khác.”
Ánh mắt TTV rơi lên mu bàn tay Lezar, nghĩ đến những chuyện hai người vừa mới làm, theo bản năng vươn ra đầu lưỡi, liếm đôi môi khô khốc.
Phi thuyền nhỏ được phái ra từ chiến hạm hoàng gia nhanh chóng thu thập khoáng thạch trên vách hang động, những thứ này nếu đem được ra ngoài chính là vô giá, nhưng lúc này người trong chiến hạm lại không hề cảm thấy chút hứng thú nào, mọi người đều đang tập trung nhìn vào màn hình rada và các loại máy thăm dò khác.
“Tướng quân, năng lượng hóa sinh chỉ còn lại mười chin phần trăm, còn tiếp tục thăm dó sao? Nếu vậy năng lượng của chúng ta sẽ không qua được hai canh giờ.” Giám sát viên lo lắng dò hỏi.
TTV chưa kịp lên tiếng, đúng lúc này, mọi người trên chiến hạm nghe thấy một tiếng nổ lớn, nặng nề, như búa tạ trong thần thoại viễn cổ, đánh xuống.
“Tiếng động gì vậy?” trong hệ thống thông tin truyền tới giọng nói hoảng hốt từ mỗi một chiến hạm.
“Hình như là…động đất!” giọng nói đã bắt đầu phát run.
“Các ngươi có cảm thấy…nhiệt độ nơi này tăng lên không?” Có người dè dặt hỏi, tựa hồ sợ lớn tiếng sẽ quấy nhiễu đến thứ gì đó vậy.
Trong nháy mắt sắc mặt mọi người đều trắng bệch, hệ thống cảnh báo trên chiến hạm nhắc nhở: “Nhiệt độ bên ngoài đang tăng cao, đề nghị mở lưới năng lượng phòng hộ.”
“Lập tức lệnh cho phi thuyền nhỏ bên ngoài quay về!” TTV lớn tiếng nói, sau đó vọt tới bên cạnh cửa sổ, đồng tử mãnh liệt co rụt lại.
Toàn bộ hang động đều bị chấn động kịch liệt, mảnh vụn đất đá không ngừng rơi khắp bốn phía. Chiến hạm hoàng gia dẫn đầu hạm đội, trong hang động cao mấy trăm met, một luồng ánh sáng vàng chói thong thả nứt ra từ tầng nham thạch, như một vết sẹo dữ tợn! Nhiệt lượng rất lớn toát ra từ khe nứt cùng với ánh sáng vàng chói lọi, còn có khói đen dày đặt bốc lên.
Là nham thạch nóng chảy. Dung nham ở lõi trung tâm của tinh cầu Solomon chuyển động!
“Báo cho mọi chiến hạm, tụ thành trận hình tổ ong, ngưng mọi động cơ, đẩy năng lượng phòng hộ lên mức cao nhất!” Lezar ngữ tốc cực nhanh liên tiếp hạ mệnh lệnh.
“Nhưng thất điện hạ, nếu muốn chống lại sức nóng này, năng lượng của chúng ta chỉ có thể chịu đựng trong ba phút đồng hồ!”
“Làm theo lời ta! Ngay lập tức!” Lezar nghiêm khắc nói.
“Vâng!”
Cả phòng điều khiển lâm vào một trận rối ren, các thao tác viên, các thao tác viên lần lượt tắt hết mọi thiết bị dụng cụ trên chiến hạm, ngay cả động cơ và cánh quạt cũng đều đóng lại, dùng toàn bộ năng lượng còn lại tập trung vào lưới bảo hộ, tăng cấp bậc phòng hộ từ C lên B lên A cho đến cấp SSS tối cao! Các chiến hạm khác cũng làm theo chiến hạm hoàng gia, đóng động cơ, chỉ mở lưới bảo hộ, giữa các chiến hạm bắn ra móc câu nối liền với nhau, hình thành mạng lưới hình tổ ong. Chiến hạm đã bị tắt hết động cơ trong nháy mắt liền rơi xuống, lưới bảo hộ năng lượng phát ra ánh sáng xanh chói mắt, cả hạm đội như một ngôi sao chổi rơi xuống.
Ba phút…
Hang động rung lắc kịch liệt, sụp xuống, khe nứt vàng chói trên mặt đất càng lúc càng nứt toát ra, cơ hồ đã có thể nhìn thấy dòng dung nham nóng chảy hàng trăm met bên dưới. Dung nham sôi trào bốc lên hơi nóng đỏ tươi cùng với khói vàng tản ra khí tức tử vong.
Ba phút đồng hồ, dưới nhiệt độ cực nóng này, toàn bộ năng lượng sinh hóa của chiến hạm chỉ có thể duy trì lưới bảo hộ trong vòng ba phút, sau ba phút, sẽ tiếp xúc trực tiếp với dung nham nóng chảy, hóa thành ngay cả tro cũng không còn!
Sau khi Lezar tuyên bố một chuỗi mệnh lệnh, những người khác cũng đã hiểu được dụng ý của y.
“Thất đệ muốn lợi dụng lực phun ra của dòng dung nham mà mang chúng ta lên mặt đất sao.” Lúc cùng Vệ Á chiến đấu với trùng tộc, Manuss vẫn luôn biểu hiện thờ ơ, cứ lẩm nhẩm cằn nhằn, nhưng giờ phút này lại nheo mắt nhìn Lezar, mái tóc đỏ gần như tiệp mà với khung cảnh bên ngoài cửa sổ mạn tàu.
“Đệ đệ của ngươi đúng là một tên điên.” Vệ Á cười nhạo, tựa lưng vào Manuss, đôi chân thon dài không chút kiêng nể gác lên thành ghế, thoạt nhìn vô cùng thoải mái vui vẻ.
Manuss nghiêng đầu liếc nhìn Vệ Á, nói: “Ta cũng là một tên điên đó, ngươi không biết sao?”
Vệ Á cong khóe môi, ý cười trong mắt thêm sâu: “Đã nhìn ra.”
Ba mươi giây đã qua, hạm đội vẫn đang rơi xuống, nhưng ngay giấy tiếp theo, dưới một tiếng nổ rung, trời sụp đất nứt, thế giới bên ngoài cửa sổ mạn tàu đột nhiên bị chôn vùi giữa ánh sáng đỏ chói lóa. Dòng nham thạch nóng chảy dưới địa tâm tinh cầu Solom như cự long thoát khỏi xiềng xích, nhất phi trùng thiên, há to mồm, nuốt toàn bộ hạm đội hình tổ ong.
Trong chiến hạm hoàng gia, đồng hồ đo lường lượng năng lượng còn lại báo chỉ số giảm với tốc độ khiến tim đập loạn, ngay sau đó, chỉ nghe phịch một tiếng, quân hạm kịch liệt chấn động, mọi người không thể không nắm chặt đồ vật bên cạnh mới không bị té ngã, sau đó bọn họ cũng cảm giác được, chiến hạm đã không còn rơi xuống, mà đang phóng lên cao!
Giờ khắc này, toàn bộ thế giới đều bị ánh sáng và dòng lửa nóng chảy bao phủ! Chiến hạm rung lắc xóc này kịch liệt, bên trong chiến hạm, vách phòng, sàn,..mọi thứ bày trí đểu trở nên nóng lên trong một chớp mắt!
Còn một phút…
Nhiệt độ siêu cao liếm lên bề mặt lớp năng lượng bảo hộ, ánh sáng xanh dần hấp hối dưới dưới sức nóng của dòng dung nham. Cửa sổ mạn tàu phát ra âm thanh răng rắc, vết rạn bắt đầu từ góc lan dần lên trên.
Còn ba mươi giây…
Bọn họ vẫn bị vây giữa dòng lửa.
Giờ khắc này, vào lúc bọn họ sắp chạm đến biên giới của các chết, TTV đột nhiên bị lôi vào trong một cái ôm kiên cố ấm áp.
Giọng nói trầm thấp của nam nhân vang lên bên tai: “Tu Vân, nếu như chúng ta cứ cùng chết như vậy, kỳ thật cũng không tệ…”
Còn mười giây…
TTV đưa tay lên, nắm lên tấm lưng rộng lớn của nam nhân.
“Lezar, đừng quên lời ngươi đã từng hứa với ta.”
“Chuyện gì?”
“Sẽ không nói dối ta nữa.”
Còn ba giây…
Hỏa long phát hủy mặt đất bay lên, một nơi nào đó trên tinh cầu Solomon, một ngọn núi lửa đã ngủ yên nhiều năm, đột nhiên bùng nổ.
Mặc dù núi lửa bùng nổ nhưng cũng không quấy nhiễu đến tinh cầu Solomon, bởi vì lúc này, toàn hành tinh đang bị bao vây trong hỗn chiến.
Ngay sau khi Lezar và TTV suất binh đi, trùng tộc liền khởi xướng tổng tấn công đối với nhân loại, trong số bọn chúng xuất hiện vô số thể sống cao cấp, không những có được suy nghĩ của riêng mình, mà trong một đêm xuất hiện rất nhiều chiến sĩ cơ giáp.
Quân đội nhân loại liên tiếp chiến bại, cuối cùng không thể không vào thế ăn không được ngã về không, dốc hết toàn lực, tấn công vào hang ổ của trùng tộc – Tinh cầu Solomon.
Kỳ thật, cho tới nay, nhân loại cũng không tìm được chính xác nơi nào là tổng bộ của trùng tộc, cũng không biết thủ lĩnh của bọn chúng ở đâu, bởi vì bọn chúng rất giỏi việc che dấu, mà trước mặt bọn chúng nhân loại lại không thể ẩn mình. Cho đến mấy giờ trước, trong gần hai trăm hành tinh trùng tộc chiếm được, đột nhiên có một hành tinh xuất hiện phản ứng đặc biệt, vì vậy viện khoa học mới phán đoán được tầm quan trọng của tinh cầu Solomon đối với trùng tộc, cử binh lực cuối cùng đến hành tinh Solomon, tử chiến.
Vài giờ trước đó, thời gian bắt đầu xuất hiện hiện tượng cảm ứng năng lượng đặc biệt này, chính là vào lúc cơ thể mẹ tử vong.
Sau khi cơ thể mẹ tử vong, trùng tộc tựa hồ trở nên cực kỳ điên cuồng, sức chiến đấu tăng lên mấy cấp bậc chỉ trong nháy mắt, trận hình hỗn loạn, dùng cách thức tấn công hủy diệt thảo phạt nhân loại. Nhân loại không biết vì sao lại xuất hiện tình huống này, đối mặt với dị tộc đã điên cuồng còn không sợ chết, cơ hồ lâm vào tuyệt địa.
Mà đúng lúc này, trên tinh cầu Solomon xuất hiện một cột dung nham, cùng phun trào với cột dung nham, chính là hạm đội hoàng gia đã mất liên lạc nhiều ngày.
Trận hình tổ ong với kết cấu lục giác phát huy khả năng giảm xóc tối đa, như thiên thần hạ phàm, phượng hoàng niết bàn, xuất hiện trong tầm nhìn quân đội.
Ánh sáng của dòng nham thạch nóng chảy nhay chóng bị khói bụi che lấp, hạm đội như một ngôi sao băng đã bị thiêu cháy rụi, xám xịt rơi xuống, biến thành một khối sắt vụn xám xịt, không còn sinh mệnh tiếp tục bay lên cao thêm vài giây đồng hồ do lực quán tính sau đó tạo thành một đường parabol, mạnh mẽ lao về phía mặt đất.
Bề mặt tinh cầu Solomon, toàn bộ binh sĩ nhân loại xung quanh nhìn thấy hình ảnh này, dù là trong cơ giáp, trong chiến thuyền, trên mặt đất, trong mắt mọi người đều lướt qua một tia tuyệt vọng. Bọn họ không biết vì sao hạm độ hoàng gia lại xuất hiện từ trong miệng núi lửa, nhưng bọn họ biết, chiến hạm kia không còn một chút năng lượng trông như một cỗ quan tài, có nghĩa là, cứu binh mà bọn họ mong chờ, sẽ không xuất hiện.
Nhưng vừa lúc đó, trận hình tổ ong đột nhiên tản ra giữa không trung, những chấm sáng năng lượng liên tiếp xuất hiện bên ngoài chiến hạm, nhừng người đứng xa nhanh chóng lấy kính viễn vọng quan sát, phát hiện tất cả đều là…ánh sáng năng lượng của cơ giáp!
Đại quân cơ giáp bỗng nhiên xuất hiện, một tướng quân trùng tộc đang ngồi trước màn hình theo dõi, đôi mắt không đồng tử nhìn chăm chú, khóe môi hơi mím lại.
“Xem ra, giờ chết của trùng tộc… sắp đến rồi.”
Sau đó, hắn mở ra màn hình điện tử bên cạnh, nhìn đồng hồ, lầm bầm lầu bầu.
“Dù sao thời gian cũng không còn nhiều lắm, chết thì chết. Chúng ta cũng nên tạm thời nghỉ ngơi một chút. Good night, thủ lĩnh mới của chúng ta, chờ ngươi thức tỉnh con dân của ngươi, dùng lực lượng của ngươi, tạo cho tộc đàn chúng ta kinh hỉ mới.” tướng quân trùng tộc nhìn màn hình, mỉm cười nói.
Trên màn hình, là một tấm ảnh của TTV, trong ảnh, thích khách omega ánh mắt lãnh liệt, mặc tấm áo choàng đen, cầm trường kiếm trong tay, ném hai cái phi trảo, bay qua những tòa nhà giữa đế đô Lama trong thời kỳ cường thịnh, phía sau hắn, là đế quốc binh đang truy đuổi sau lưng. Hắn dùng bóng dáng nhanh nhẹn cô độc của mình, vô tình cười nhạo đám sĩ binh nhân loại đuổi theo mà không bắt được, đưa những ngu xuẩn vô năng của bọn họ hiển hiện rõ ràng không thể nghi ngờ.
Một giây cuối cùng trước khi năng lượng cạn kiệt, hạm đội cuối cùng cũng lên được bề mặt tinh cầu Solomon, thoát khỏi dòng dung nham nóng chảy vây xung quanh. Nhưng bị vây giữa dòng nhiệt độ cực cao chiến hạm đã hoàn toàn hư tổn, hơn nữa cũng tiêu hao hết năng lượng, không thể khởi động lại, vì vậy TTV và Lezar lệnh cho mọi người trốn vào trong cơ giáp, do vậy, mới xuất hiện chiến sĩ cơ giáp từ trên trời giáng xuống.
Bọn họ nhanh chóng liên lạc được với tổng bộ ở tinh cầu Lama, tin tức nhận được lại làm người khiếp sợ.
Trùng tộc phản công, nhân loại tổn thất thảm trọng.
Nhân số hao tổn của binh đoàn Sứ Mệnh và binh đoàn Quang Minh vượt hơn triệu người, quân đóng giữ chỉ còn lại một phần mười!
Hơn bốn mươi hành tinh thất thủ!
Đệ nhất cơ giáp sư đế quốc được ca ngợi là bàn tay trời ban, Lance, bị trọng thương!
Cột trụ vững chắc nhất của hoàng tộc Zhethanon, đại công chúa Hasusan… chết trận…
Nhưng, thời gian để mọi người khiếp sợ không có nhiều, bọn họ vừa tìm được đường sống trong chỗ chết, lại không thể một lần nữa gia nhập chiến trường, chiến đấu cho sự tồn vong của nhân loại.
Chiến đội hoàng gia trở về, binh đoàn cơ giáp sống lại, tin tức này nhanh chóng làm sĩ khí quân đội tăng cao. Trùng tộc đương nhiên cũng nhận ra được có thêm binh lực gia nhập chiến trường, tấn công càng thêm hung tàn.
Cho tới nay, ưu thế lớn nhất của nhân loại để đối phó với trùng tộc chính là cơ giáp, nhưng ngày nay trùng tộc đã tiến hóa lên đến có trí tuệ, không chỉ có được cơ giáp, mà còn chế tạo được cơ giáp thông minh tiên tiến hơn so với nhân loại. Mà bên phía nhân loại, chiến sĩ alpha vì sợ trùng tộc ăn mòn, không dám trực tiếp dùng thân thể ứng chiến, chỉ có thể trốn trong cơ giáp, chiến đấu với cơ giáp của trùng tộc, cho dù là thể lực hay là năng lực phản ứng đều không so được với trùng tộc, không chiếm được một chút ưu thế nào. Hơn nữa còn bị sóng trùng phá hư cơ giáp, bọn họ chỉ có thẻ chờ bị giết.
Nhưng mọi người nhanh chóng nhận ra vấn đề, chiến sĩ cơ giáp của chiến đội hoàng gia…hình như bọn họ không sợ trùng tộc ăn mòn thân thể, sóng trùng màu đen lướt qua người bọn họ, lại không có xu thế dừng lại phá hư cơ giáp, mà giống như không phát hiện gì cả, lướt qua bên cạnh bọn họ, ngược lại đến công kích những chiến sĩ phổ thông.
Đến tột cùng là vì sao?
Bất quá mọi người cũng không còn tinh lực mà nghiên cứu những chuyện này, có chiến sĩ cơ giáp do TTV dẫn dắt đến hỗ trợ, chiến cuộc trên tinh cầu Solomon nhanh chóng xoay chuyển, nhân loại dần lấy lại thế cục.
Chiến sĩ alpha và omega đã cho nhau dấu hiệu, cho dù là phối hợp tác chiến, hay là những năng lực khác, đều vượt qua chiến sĩ cơ giáp khác nhiều lần. Dưới tác dụng của khế ước thần thánh, alpha và omega tâm ý tương thông, đồng sinh cộng tử, bọn họ tựa như thanh đao sắc bén nhất, đâm thẳng vào trung tâm trùng tộc.
Cơ giáp của TTV thuần một màu trắng, bên cạnh chính là cơ giáp màu xám bạc của Lezar. Hai người bọn họ dẫn đầu đội ngũ, phối hợp với nhau, một đao một kiếm, một súng một pháo, làm tiên phong mở đường. Hai người họ không cho nhau dấu hiệu, điều này trong lòng bọn họ biết rõ ràng, nhưng thần kỳ chính là, sóng trùng cũng không tấn công bọn họ. Chuyện này khiến cho bọn họ thoạt nhìn cũng không khác gì các tổ hai người khác.
Những người khác thấy tình cảnh này cũng không suy nghĩ gì nhiều, nhưng có hai người, lại chú ý tới điêu này, một là Evan, một là Mike.
Evan không hề nghĩ ngợi, trực tiếp nối máy vào bộ đàm bên trong cơ giáp của TTV, “Tu Vân, ngươi và thất điện hạ cho nhau dấu hiệu?”
TTV chém bay mấy chiếc cơ giáp trên đường, cũng không biết có phải trùng hợp hay không, lại phát hiện hắn đang ở đúng vị trí của đấu trường Solomon khi xưa, chính nơi đây, khu thương mại phồn hoa sa đọa bên cạnh đấu trường Solomon đã sớm trở thành thành phố chết, đấu trường Solomon một trăm năm mươi tầng cũng đã trở thành phế tích.
“Sao vậy?” TTV nhanh chóng hiểu ra vì sao Evan lại hỏi như vậy, hắn yên lặng nhìn cơ giáp xám bạc bên cạnh, không trả lời mà hỏi lại.
“Không có gì.” Evan thấy TTV nói như vậy, thầm nhủ tám phần là giống như mình nghĩ, đáy lòng ít nhiều có chút buồn bực.
Trong mắt Evan, TTV tồn tại như một vị thần, là một omega rất giỏi, xưa nay chưa từng có, là lãnh tụ của bọn hắn, sao có thể bị một alpha dấu hiệu chứ? Nhưng suy xét tới đây là cho nhau dấu hiệu dưới tình thế khẩn cấp, cũng không có gì đáng trách. Huống hồ, nếu không phải là thất hoàng tử Lezar, chỉ sợ trên đời này cũng không có ai có tư cách để dấu hiệu TTV đi…
Mà còn lại một người khác cũng đang đứng xem, tướng quân Mike, lại không nói gì, chỉ nhìn cơ giáp xám bạc của Lezar, nhíu mày thật sâu.
Cơ giáp màu trắng của TTV vẫn luôn chạy về phía đấu trường cũ, Lezar cũng luôn yểm trợ phía sau hắn, lúc này nhịn không được mà hỏi: “Tu Vân, ngươi muốn đi đâu?”
“Đấu trường Solomon.” TTV nói, “Đó là bộ chỉ huy của trùng tộc.”
Lezar không hỏi vì sao TTV lại biết đó chính là bộ chỉ huy, chỉ trầm ngâm một khắc rồi hỏi: “Trên người ngươi còn bom khinh khí không?”
“Một cái.”
“Được, ta yểm trợ ngươi, khi ngươi đến phạm vi trong tầm bắn thì nói với ta, ta giúp ngươi che dấu.”
“Ân, tốt.” TTV nói xong, liền tăng tốc độ.
Hắn không biết vì sao, rõ ràng sinh ra nghi ngờ, vẫn nguyện ý giao phía sau cho y.
Từ lúc nào thì hắn đã bắt đầu nguyện ý giao phía sau cho người này vậy?
TTV lại đi vào hồi ức, hình như là từ ngày đôi mắt y không còn nhìn thấy đi? Hắn cõng y ra khỏi tầng hầm trong quân y viện đế quốc, cũng chính là ngày đó, chiến tranh người và trùng nổ ra.
Như vậy hôm nay, có phải mọi chuyện cũng nên chấm dứt rồi không?
TTV thế nhưng không gặp nhiều trở ngại dọc đường, sóng trùng không tấn công hắn, ngược lại còn tách ra hai bên chừa đường cho hắn. Cơ giáp màu trắng của TTV chạy thẳng đến phế tích của đấu trường Solomon, vào tầm bắn, gài bom khinh khí, sau đó phóng ra.
Trong mười giây đếm ngược, TTV quay đầu lại nhìn cơ giáp màu xám bạc cách đó không xa đang thủ trận vì hắn.
“Lezar.” TTV nhẹ giọng nói vào bộ đàm bên trong cơ giáp.
“Ta đây, Tu Vân, ngươi xác định đây chính là bộ chỉ huy sao, vì sao phòng thủ yếu ớt như vậy?” Trong bộ đàm truyền đến thanh âm Lezar.
“Ta xác định.”
“Ân, vậy ngươi chuẩn bị phóng đi, chúng ta chỉ có một cơ hội.”
“Ở đây có một thể sống cấp bậc rất cao, ta cảm thấy hắn chính là Carsen.”
“Ân, phóng đi.” Lezar nói.
“Ngươi không hỏi vì sao ta lại biết sao?”
“Ta tin ngươi.” Lezar nói, “Cho nên ta sẽ không hỏi.”
Mười giây đếm ngược trôi qua, bom khinh khí được phóng ra, trực tiếp oanh vào phế tích đấu trường Solomon, phá hủy bộ chỉ huy ở bên trong. Cùng lúc đó, sóng trùng màu đen tràn ngập không trung tinh cầu Solomon, toàn bộ trở thành bụi. Không chỉ riêng ở Solomon, mọi ngõ ngách trên khắp đế quốc, toàn bộ thể sống sơ cấp đều tử vong trong nháy mắt, chỉ còn lại một ít thể sống cao cấp đã tiến hóa vẫn còn chiến đấu, nhưng cũng nhanh chóng bị nhân loại phản công tiêu diệt.
Chiến tranh người và trùng cứ như vậy, kết thúc cùng với thằng lợi của chiến dịch Solomon, mà TTV, vì chiến thắng truyền kỳ lần này, mà một bước lên đỉnh, được phong làm Tổng tư lệnh Tinh Tế Đế Quốc.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!