Ta Sinh Con Cho Tổng Tài - Chương 32: Duyên phận nhất định của ông trời
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
289


Ta Sinh Con Cho Tổng Tài


Chương 32: Duyên phận nhất định của ông trời


Edit + Beta: Vịt

“Hôm nay có thể tới, đều là chất lượng khá ổn,” Lộ Dương chỉ chỉ trỏ trỏ, đầy mặt đều giống như lóe ánh sao, “Cậu phải mắt sáng, cẩn thận tìm thích hợp. Cậu xem người kia,” Hắn chỉ vào người đàn ông ngồi bên bàn nhỏ bên kia, “Lúc tớ tới phòng gym từng gặp hắn, cậu đừng nhìn hắn hiện tại cấm dục như vậy, cởi quần áo ra, cái eo chó đực kia cực mạnh!”

Dư Bảo Nguyên chỉ nhìn đám người đàn ông đi qua đi lại trước mặt, hoa cả mắt.

Cậu trăm triệu không nghĩ tới, số lượng của quần thể này nhiều như vậy.

Mỗi một người nhìn đều đứng đắn, tinh anh cấm dục, hóa ra sau lưng sớm đã làm gay.

Khiến người cảm thán mãi.

(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Sweek humat170893)

Đang nhìn qua lại, bartender đưa lên hai chén rượu, “Hai vị chậm rãi dùng.”

Lộ Dương nhận lấy một chén, đưa một chén khác cho Dư Bảo Nguyên.

Dư Bảo Nguyên liên tục khoát tay, “Tớ không uống cái này.”

Lộ Dương nhấp một ngụm rượu, “Được, vậy cậu tự gọi đi. Rượu chỗ bọn họ rất đủ, rượu sake rượu Rum Vodka tinh chất đều có.”

Dư Bảo Nguyên xoay người, nhìn bartender chờ khách gọi đơn, “Chỗ các cậu có yến mạch không?”

“*** má,” Lộ Dương một ngụm rượu phun ra ngoài, “Dư Bảo Nguyên cậu uống cái gì? Cậu ở party cuồng thú dã tính uống yến mạch? Đầu óc ngươi có vấn đề không hả?”

Bartender dường như cũng có chút lúng túng, đỡ cằm nghĩ nửa ngày, “Xin lỗi, trong quán bar không có yến mạch…… Bất quá, hôm nay tôi vừa khéo mang theo một túi yến mạch canxi cao, ngài nếu không……”

“Cho một cốc, cám ơn.”

Ánh mắt Lộ Dương nhìn Dư Bảo Nguyên lập tức không đúng, “Anh Bảo, cậu nhiều năm như vậy, sao lại biến thành cái cái dạng đéo gì thế này?”

“Đâu có,” Dư Bảo Nguyên hơi vui, “Tình huống thân thể đặc thù, không thể uống rượu thôi.”

Lộ Dương giống như khinh thường hừ một tiếng, vị trí có thể hay không, quay đầu tiếp tục dùng tầm mắt tia từng tên đàn ông ở đó.

Bartender rất nhanh đã pha xong yến mạch bưng tới, Dư Bảo Nguyên nói cám ơn, đang định uống, ai biết Lộ Dương bỗng nhiên hung hăng nắm lấy cổ tay cậu, nói năng lộn xộn, “Hắn hắn hắn tới tới tới đây!”

Dư Bảo Nguyên nghi ngờ nghiêng đầu qua, “Ai?”

“Chàng trai eo chó đực mà tớ nói với cậu, hắn đi về phía tớ!”

Dư Bảo Nguyên xoay ghế một cái, định thần nhìn lại, quả nhiên có một người đàn ông đi về phía bọn họ. Theo người đàn ông vóc người khiêu gợi này càng đi càng gần, Dư Bảo Nguyên vừa xuyên qua ánh đèn thấy rõ tướng mạo người này.

Cậu nhất thời nghẽn hô hấp.

Vậy mà con mẹ nó là Lục Dương!

Lục Dương đi tới trước mặt Dư Bảo Nguyên dừng lại, cười ôn nhu một tiếng, “Trợ lý Dư, lại gặp mặt rồi!”

“Cậu cậu cậu…… Lục Dương?”

Lộ Dương trừng mắt nhìn Dư Bảo Nguyên, “Cậu gọi tớ?”

“Không phải,” Dư Bảo Nguyên vội vàng khoát tay, “Cậu ta cũng tên là Lục Dương, cậu cũng tên là Lộ Dương, hai người các cậu…… Duyên phận?”

(Lục Dương và Lộ Dương đều đọc là [lùyáng])

Lộ Dương nhìn người đàn ông đẹp trai trước mặt, nuốt ực nước miếng một cái.

Lục Dương cầm lấy ly đế cao đụng đụng chén rượu trong tay Lộ Dương, “Xin chào, bạn của Bảo Nguyên?”

Lộ Dương bình thường nhìn rất lẳng lơ, nhưng vừa đến thời khắc mấu chốt vậy mà bắt đầu mãnh liệt đứt xích.

Giờ phút này, được đại soái ca như Lục Dương chủ động tiếp lời, hắn run tới sắp giống như gà không lông mùa đông, “1m78, cân nặng 60, độc thân, số 0, phải đeo bao.”

Nụ cười của Lục Dương chết cứng trên mặt.

“Không đúng không đúng, ý tôi là…… Cái kia……”

Dư Bảo Nguyên nhìn dáng vẻ Lộ Dương, thầm khinh bỉ.

Chân chính kinh sợ ở đây nè.

Để hóa giải không khí, cậu hơi cười cười với Lục Dương, “Có chút không nghĩ tới, Lục tổng hóa ra cũng là……”

“Không nghĩ tới tôi cũng là gay sao?” Lục Dương nhíu mày, “Tôi cảm thấy tôi bình thường đã biểu hiện rất rõ ràng. Là tôi chỗ nào còn chưa gay đủ sao?”

“Đủ rồi đủ rồi, rất tốt rất tốt.” Dư Bảo Nguyên cười hì hì, liếc Lộ Dương bên cạnh một cái.

Thằng nhãi rớt dãi sắp nhỏ xuống rồi.

Cậu vội vàng cầm cùi chỏ chọt Lộ Dương, “Nói chuyện đê, ngu rồi?”

Lộ Dương run lẩy bẩy mà buông chén rượu xuống, “Tôi, cái kia, kỳ thực tôi không phải ý đó……”

Dư Bảo Nguyên sợ Lộ Dương nói sai lời, trực tiếp ôm vai Lộ Dương, cười nói, “Lục tổng, chính thức giới thiệu với cậu chút, đây là bạn học của tôi, Lộ Dương. Âm đọc của tên giống với cậu, bất quá cậu ấy là Lộ của đại lộ, Dương của đại dương. Vừa nãy cậu ấy nói sai, kỳ thực là đóa cúc non chưa trải qua mưa gió, các cậu…… Quen biết chút?”

Lục Dương lễ phép gật gật đầu, hướng về phía Lộ Dương hỏi: “Rất hân hạnh quen biết cậu, cậu làm gì?”

Lộ Dương thẹn thùng mà cúi đầu.

“Tôi làm vịt.”

============

(Đcu lần đầu gặp mặt chồng mà mất mặt quá con ơiiii #CPLuLu)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN