Hệ Thống Tu Chân Siêu Việt - Chương 27: Cao Nhất Toàn Thành Phố
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
138


Hệ Thống Tu Chân Siêu Việt


Chương 27: Cao Nhất Toàn Thành Phố


” Vậy tôi sẽ nói. Lần này người có điểm số cao nhất là Hàn Mặc, học sinh của Hà lão sư. Chúc mừng cô.” Tên phó hiệu trưởng nói ra.

” Cái gì là lớp của mình. Lớp mình có ai lại giỏi thế chứ!”. Hà Vũ Vi nghĩ. Nghe phó hiệu trưởng nói tất cả lão sư giật mình không phải chứ là lớp của Hà lão sư. Lớp đứng chót mà sao lại có thể có người giỏi như thế được.

” Phó hiệu trưởng! Là em học sinh nào vậy?” Hà Vũ Vi hỏi. Các lão sư khác cũng chú ý.

” Người này chính tôi cũng không ngờ là được điểm cao vậy. Học sinh đó là Hàn Mặc, được 876 điểm.” Phó hiệu trưởng nói ra.

” Cái gì! Là Hàn Mặc đứa bé bị đuổi ra khỏi Hàn gia đấy ư không phải chứ!” Nghe phó hiệu trưởng nói tất cả lão sư sững sờ không ngờ một tên học sinh luôn ăn chơi không thích học như thế mà lại được tận 876 điểm đứng đầu thành phố.

Trong lớp học Hàn Mặc đang cảm thấy chán vì 20 phút rồi mà giáo viên vẫn chưa đến lớp. Vì tiết này là của cô giáo chủ nhiệm sẽ công bố kết quả thi nên mấy học sinh trong lớp đều lo sợ mình được điểm thấp hay cao.

” Không biết mình được bao nhiêu điểm, hôm trước ta chưa làm xong.”

” Tay cũng vậy vì khó quá nên ta cũng bỏ đấy vài câu.”

” Mong chờ quá, mà sao Hà lão sư chưa đến lớp nhỉ. A Hà lão sư đến rồi. ”

Thấy Hà Vũ Vi đến cả lớp trật tự yên ắng lại.

Hà Vũ Vi đi vào lớp bước đến chỗ ngồi của giáo viên.

” Được rồi cả lớp trật tự. Kết quả của cuộc thi thử lần này đã có rồi. Lần này thi thử tất cả mọi người làm bài phi thường kém, lớp chúng ta đứng ở cuối toàn trường.” Hà Vũ Vi nói ra.

Cả lớp không ai dám lên tiếng trước lời nói của Hà Vũ Vi. Có mấy người lo sợ, thậm chí có mấy học sinh nữ còn rơm rớm nước mắt.

” Nhưng không phải là tất cả đều kém, lớp chúng ta cũng có những bạn làm rất tốt trong đó bạn lớp trưởng của lớp ta thi được 702 điểm đứng thứ 64 của toàn tỉnh.”

Nghe thấy thế lớp trưởng Hà Vũ Lan nở một nụ cười lộ ra hàm răng trắng tinh, xem ra là rất phấn khích về thành tích của mình.

” Còn Lục Tranh em được 657 điểm làm rất tốt. ”

Lục Tranh là một tên 4 mắt, trông có vẻ gầy thấp.

” Còn có Ôn Thiến Thiến em được 648 điểm cũng làm rất tốt. Các em cố gắng phát huy còn những bạn khác phải cố gắng hơn nữa nghe chưa.”

” Vâng ạ.” Nghe Hà lão sư quát cả lớp nhanh hơn trả lời.

” Cuối cùng lớp chúng ta còn một bạn có thành tích cực kì tốt. Bạn học sinh này điểm cao nhất trường và cũng cao nhất thành phố. ”

Nghe Hà Vũ Vi nói ra cả lớp huyên náo lên, là ai giỏi như vậy.

” Là ai? Là ai vậy?”

” Toàn thành phố cao nhất lớp mình sao không thể nào!”

” Là ai vậy Hà lão sư?”

” Cả lớp yên tĩnh.” Hà Vũ Vi quát cả lớp yên lặng lại. Cô nhìn về phía Hàn Mặc nói:” Hàn Mặc, lần này người được điểm cao nhất thành phố là Hàn Mặc tổng điểm là 876.”

” Cái quái.”

Nghe xong Hà Vũ Vi nói cả lớp tất cả nhìn về phía Hàn Mặc với tất cả ánh mắt không thể tin được.

” Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?”

” Ta có nghe nhầm không đấy.”

” Ai nói cho ta đây không phải là sự thật đi.”

Cả lớp nghị luận lên ai cũng cho là mình đang nghe nhầm.

” Được rồi cả lớp trật tự. Hàn Mặc lần này em làm rất tốt cố gắng phát huy như thế em chắc chắn sẽ vào được trường tốt.” Hà Vũ Vi nói ra.

” Vâng cảm ơn Hà lão sư khích lệ. ” Hàn Mặc nói.

” Các em lấy sách vở ra chúng ta ôn tập tiếp.” Hà Vũ Vi nói với các học sinh còn đang ngơ ngác.

Những giờ học tiếp theo ai lão sư nào cũng khen Hàn Mặc, bảo cố gắng phát huy làm Hàn Mặc không còn lời gì để nói.

Chỉ mong sao cho hết giờ để về.

Cuối cùng chuông tan học reo Hàn Mặc ra khỏi cổng trường đi ăn trưa. Ăn trưa xong Hàn Mặc không về nhà mà vào một quán Internet.

” Tiếp đến là phải đi kinh thành nên tìm hiểu một số thứ quan trọng ở đó.” Hàn Mặc lẩm bẩm,khởi động máy tính lên bắt đầu tìm kiếm thông tin.

Năm giờ chiều Hàn Mặc đi ra khỏi quán Internet, thần sắc có chút ngưng trọng chắc tìm được một số thông tin không khả quan.

Hàn Mặc đi vào quán ăn ăn tối rồi bắt một chiếc xe taxi về nhà.

” Kinh Thành đúng là nơi ngọa hổ tàng long mà.” Hàn Mặc lẩm bẩm.

Một buổi chiều tìm kiếm thông tin Hàn Mặc đã biết kinh thành có ngũ đại gia tộc lớn. Đứng đầu là Long gia, tiếp theo là Dương gia, Ninh gia, Vân gia và cuối cùng là Tống gia. Mỗi gia tộc đều có một lực lượng mà Hàn Mặc không thể chống lại. Mà Ninh gia đó có khả năng một bộ phận của Ninh gia ở giới cổ võ.

Chiều Hàn Mặc cũng gọi điện hỏi Trần Khải Sơn biết được Long gia có người làm chức lớn trong Long tổ mà làm Hàn Mặc đau đầu là cả ngũ gia tộc này đều có Long tổ bảo vệ. Hàn Mặc cũng hỏi Trần Khải Sơn về giới cổ võ nhưng ông ta nói là đã nghe nói qua chắc cấp bậc của ông ta còn chưa đủ biết.

” Xem ra phải cấp tốc tăng lên thực lực mới được ít nhất phải là Trúc Cơ viên mãn và Âm Dương Thần Quyết phải lên được tầng thứ ba.” Hàn Mặc nghĩ.

Bỗng lúc này Hàn Mặc phát hiện cái gì khóe miệng hơi mỉm cười nhưng lại biến mất ngay. Xe chạy 20 phút cuối cùng cũng về đến nhà. Hàn Mặc trả tiền rồi mở khóa đi vào nhà. Ngồi trên ghế sofa.

” Theo dõi ta một quãng đường dài như vậy rồi có phải nên hiện thân rồi không. Hàn Mặc bỗng nói ra.

” Quả nhiên là người tu tiên cảm giác rất nhạy bén. ” Chỉ thấy từ cửa sổ đi ra một cô gái.

Cô gái này trông rất xinh đẹp, có mái tóc dài ngang lưng,mặc một bộ đồ màu đen bó sát người hiện ra một đường cong hình chữ S cực kì mê người.

Cô gái này đi đến gần ghế sofa nói:” Tôi có thể ngồi được chứ Hàn tiên sinh. ”

” Cô cứ tự nhiên nhưng thật xin lỗi nhà tôi không có trà hay gì rồi.” Hàn thản nhiên nói ra.

Cô gái cười khanh khách một tiếng nói:” Không sao Hàn tiên sinh tôi cũng không khát.”

….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN