Thiên Hạ Đệ Cửu - Chương 154: Vô tâm xen vào
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
31


Thiên Hạ Đệ Cửu


Chương 154: Vô tâm xen vào


Địch Cửu từ tốn nói:

– Ta vừa mới bước vào hư thần cảnh, ngươi không nhìn ra tu vi của ta, đó là vì cảnh giới của ngươi không đủ.

Hư thần cảnh?

Nghe được lời Địch Cửu nói, tất cả tu sĩ đều khiếp sợ nhìn chằm chằm Địch Cửu, điều này sao có thể? Tuy nói đã từng có tu sĩ ích hải cảnh đi vào, nhưng đây là việc của nhiều năm trước rồi. Lúc đó mỗi đại lục đều có tài nguyên tu luyện phong phú, trong vòng trăm tuổi bước vào ích hải cảnh cũng không thành vấn đề.

Bây giờ thiên địa tài nguyên thiếu thốn, linh khí không đủ. Một nguyên hồn tu sĩ tiến vào thiên mạc đã là thiên tài trong thiên tài, về phần hư thần cảnh thì khả năng không lớn.

– Hắn tuyệt đối không phải là hư thần cảnh, trước đây không lâu vẫn còn ở Kim đan kỳ, vây công bị thương nặng.

Một giọng nói sắc bén vang lên.

Địch Cửu nhận ra tên tu sĩ này, là một trong những người vây công hắn trộng động có ao nước xanh đây mà, bị hắn gãy một cánh tay, không nghĩ tới tên này còn chạy được đến nơi đây.

Không đợi tên tu sĩ nguyên hồn tầng hai nói chuyện, Địch Cửu phát động thần niệm độn thuật, trực tiếp đến bên cạnh tên tu sĩ kim đan sơ kỳ này, trường đao trong tay chém một nhát, vạch ra một đạo đao mang.

– Hắn muốn giết…

Tên tu sĩ kim đang biết rõ sự lợi hải của Địch Cửu, cho dù hắn có đề phòng Địch Cửu, cũng ngời tới Địch Cửu ngay lập tức tiến đến bên cạnh hắn như vậy.

“Phù!”

Tên kim đan sơ kỳ còn chưa kịp nói hết câu, đã bị một đao của Địch Cửu chém chết.

Địch Cửu cười lạnh, cho rằng có tu sĩ nguyên hồn ở chỗ này, hắn không dám báo thù sao?

Cảm nhận sự mạnh mẽ trong một đao này của Địch Cửu, ánh mắt tên tu sĩ nguyên hồn tầng hai ngưng lại, hắn khẳng định Địch Cửu không phải tu sĩ Kim Đan.

Dù cho là tu sĩ Kim Đan, cũng là một tên kim đan viên mãn cường đại. Chỉ có điều hắn cũng khẳng định, Địch Cửu không phải la cường giả hư thần cảnh.

– Mấy vị thây thế nào?

Gã nguyên hồn tầng hai đưa mắt nhìn ba tu sĩ nguyên hồn tầng một ở bên cạnh.

Thành Bích Quân bình tĩnh nói:

– Ta đã giao thủ với hắn một lần, ta không phải là đối thủ của hắn.

Tên tu sĩ nguyên hồn tầng hai giật mình:

– Thành Bích Quân mặc dù chỉ là nguyên hồn tầng một, thực lực cũng sẽ không yếu. Nếu Thành Bích Quân đã nói như vậy, có thể là hắn đã đoán sai, tu sĩ này mặc dù không phải là hư thần cảnh, cũng là cường giả nguyên hồn hoặc có thể còn cao hơn.

Ngay cả Thành Bích Quân cũng nói không phải là đối thủ của Địch Cửu, thì hai tên tu sĩ nguyên hồn còn lại cũng phải ngậm miệng. Cùng Địch Cửu không thù không oán, không cần thiết vì một tu sĩ kim đan không hề quen biết mà đắt tội cường giả.

Địch Cửu lại có chút nghi ngờ, nữ nhân này đúng ra phải cổ động mọi người động thủ với hắn mới đúng, tại sao bỏ qua cơ hội tốt như vậy?

Vừa suy nghĩ thì Địch Cửu đã hiểu ra. Tiểu thế giới mà Thành Bích Quân cực kỳ khát vọng đan nằm trong tay hắn, một khi hắn bị giết, thì tiểu thế giới có thể lọt vào tay tên nguyên hồn tầng hai. Có lẽ Thành Bích Quân nghĩ, tiểu thế giới nằm trong hắn sẽ dễ dàng đoạt lại hơn.

Tu sĩ nguyên hồn tầng hai cười ha ha, ngay sau đó hướng về phía Địch Cửu nói:

– Nếu đạo hữu cũng là cùng cấp bậc với chúng ta, không bằng cùng nhau hợp sức công phá hộ trận của tông môn thượng cổ này.

Địch Cửu từ tốn nói:

– Đây là điều hiển nhiên, chẳng qua là ta tương đối nghèo, trước khi động thủ ta muốn bán một số đồ vật vặt vảnh. Các vị là người có tiền, không cần để ý đến ta.

Nói xong Địch Cửu đi tới địa phương trống trải, phất tay một cái, từng kệ hàng trưng bày xuất hiện trước mắt mọi người.

Đại trận tông môn thượng cổ này chắc chắn là một hộ trận cấp chín hoàn chỉnh, đừng xem nơi đây nhiều người như vậy, muốn oanh phá đại trận này, không tốn thời giàn mấy tháng sẽ không làm được. Có hắn dẫn đầu thì ít nhất cũng cần một tháng.

Địch Cửu cũng không muốn làm việc không công như thế này, nhân lúc nơi này đông người, tranh thủ làm chuyện buôn bán của mình đã.

– Các vị đạo hữu, chỗ này của ta có cao cấp bồi chân đan, trúc cơ đan, uẩn nguyên đan…

Địch Cửu còn chưa nói hết, đã có đông đảo tu sĩ chen lấn nhau mà tới. tu sĩ luyện khí đỏ con mắt nhìn chằm chằm trúc cơ đan, tu sĩ trúc cơ thì thèm thuồng ngắm bồi chân đan, về phần uẩn nguyên đan là đan dược cấp bách của tu sĩ kim đan.

Đan dược này bình thường trong các đại thương lâu cũng đa thưa thớt, ở đây lại có rất nhiều.

Đặc biệt là trúc cơ đan, loại đan dược này cấp bậc mặc dù không cao, nhưng linh thảo luyện chế đã cực kỳ thưa thớt. Còn có bồi chân đan, dược liệu chính là tố đan thảo nghe nói đã gần như tuyệt chủng.

– Ta muốn trúc cơ đan cùng bồi chân đan..

– Ta muốn bồi chân đan, ích nguyên đan…

Không có tu sĩ nào còn lòng dạ đi kích phá đại trận nhìn như không thể phá hủy, tất cả mọi người chen lấn tới gian hàng chật chội của Địch Cửu.

Tay Địch Cửu ném ra từng đạo trận kỳ, trong thời gian cực ngắn đã bảo vệ gian hàng bằng hộ trận, ngay sau đó lớn tiếng nói:

– Mọi người xếp hàng từng người bến thôi, nhưng mà đan dược của ta không thu linh thạch…

Nghe được Địch Cửu không thu linh thạch, đám người đang khí thế hừng hực rốt cuộc cũng bình tĩnh lại. Ngược lại mắt tên tu sĩ nguyên hồn cảnh lại sáng rực, Địch Cửu tiện tay bố trí một pháp trận đã là trận cấp bốn. Điều này nói rõ Địch Cửu chí ít là một cấp bốn trận pháp đại sư.

Chờ cho loại cường giả trận đạo như Địch Cửu gia nhập liên minh, cái đại trận tông môn thượng cổ này tuyệt đối rất nhanh sẽ bị phá vỡ.

Nghĩ đến phải nhờ Địch Cửu hỗ trợ, hắn cố nuốt xuống những khó chịu trong lòng.

Thấy mọi người rốt cuộc tỉnh táo lại, Địch Cửu nói lần nữa:

– Trừ những đan dược này, ta còn có hồn nguyên quả.

Nói xong Địch Cửu lấy ra một cái hộp ngọc đặt ở cái kệ hàng cao nhất.

– Trong này chính là Hồn nguyên quả.

Nếu như những thứ trước chỉ làm cho tu sĩ luyện khí và trúc cơ đỏ mắt, tu sĩ Kim Đan nhiều nhất chỉ là muốn uẩn nguyên đan mà thôi, ngưng lúc này những tu sĩ kim đan cũng đã đỏ mắt theo nhìn chằm chằm.

Hồn nguyên quả, vật này là bảo vật có thể dùng luyện chế ngưng hồn đan. Ngưng hồn đan là cái gì, đây là đan được để tu sĩ kim đan bước vào nguyên hồn cảnh. Loại đan dược này sở dĩ khó có được, vì không có hồn nguyên quả.

Tại sao trước kia có tu sĩ ích hải cảnh vào Thiên Mạc? Chính là vì trước kia khắp nơi đều có những linh dược này, lên cấp cũng không phải là chuyện khó khăn gì. Còn bây giờ cho dù là thiên tài đi nữa, lúc gặp bình cảnh mà không có đan dược phụ trợ, muốn đột phá cũng chỉ có thể dựa vào tích tụ thời gian. Một khi tinh huyết thoái hóa mà chưa lên cấp, thì chỉ có thể chờ chết già mà thôi.

– Tiền bối, xin hỏi người muốn vật gì vậy?

Có người không chờ đợi được nữa hỏi.

Địch Cửu lấy tay ra hiệu cho mọi người im lặng, rồi cất cao giọng nói:

– Gần đây tu vi ta đến bình cảnh, muốn tiến thêm một bước rất khó. Cho nên ta muốn luyện thể, hôm nay ta chỉ trao đổi công pháp luyện thể, công pháp luyện thể kém cỏi thì đừng mang ra, thứ như vậy ta có một đống lớn rồi, ta cần là công pháp luyện thể cao cấp, chỉ cần công pháp của ngươi đủ tốt, giá bao nhiêu tùy ngươi ra giá.

Vì lấy được công pháp luyện thể cao cấp, mà Địch Cửu không hề che giấu những thứ tốt của mình.

Nghe được Địch Cửu muốn công pháp luyện thể, Thành Bích Quân cùng Tông Mẫn lập tức hiểu ra, Địch Cửu là vì muốn lấy ngọn lửa mà đến. Với thực lực Địch Cửu vẫn phải cần luyện thể mới có thể vào hỏa diệm sơn, thì bọn họ đối nói đó đã không cần hy vọng.

Nghe được Địch Cửu chỉ đổi công pháp luyện thể, trong mắt đám tu sĩ có sự mất mác,nắm giữ công pháp luyện thể cũng không có mấy người. Rất rõ ràng, đồ Địch Cửu lấy ra rất nhiều, nhưng bọn họ không có khả năng đổi. Về phần ra tay cướp vị tiền bối này, ha ha, ngươi hết muốn thở rồi sao? Ngay cả tu sĩ nguyên hồn cũng không dám có ý kiến gì, vị tiền bối này khống giết bọn hắn, chỉ cần tát một cái là xong đời.

– Tiền bối, nhất định phải là công pháp luyện thể sao?

Một tên tu sĩ trúc cơ viên mãn không cam lòng hỏi lại.

Hắn vào Thiên Mạc chính là tìm cơ duyên kim dan, vì danh nghạch Thiên Mạc, đã tiêu phí hết tất cả dành dụm. Bây giờ cơ duyên “Bồi chân đan” đặt ở trước mặt của hắn, nhưng ngay cả tư cách mua cũng không có, còn có chuyện gì đau lòng hơn thế này chứ?

Thần niệm Địch Cửu quét qua tên tu sĩ trúc cơ, đã nhìn ra tu vi của đối phương.

Mặc dù hắn biết rõ tên tu sĩ trúc cơ viên mãn này khát vọng có được bồi chân đan, chỉ có điều hắn không phải nhà từ thiện. Khát vọng có được bồi chân đan của tu sĩ rất nhiều, hắn cũng không giúp được nhiều như vậy.

– Cũng không nhất định, nếu như ngươi cho ta xem pháp kỹ nào thuận mắt, pháp bảo… À đúng rồi, nếu như ngươi có công pháp cô động thần niệm, có thể ra điều kiện với bất cứ đan dược gì.

Địch Cửu từ tốn nói.

Nghe được công pháp cô đọng thần niệm, trong lòng tên tu sĩ trúc cơ này trở nên kích động, hắn vội vàng lấy ra một ngọc giản bị tàn phá đưa cho Địch Cửu nói:

– Tiền bối, vãn bối có lấy được một pháp kỹ, tiền bối có thể xem thử một chút không.

Địch Cửu nhận lấy, dùng thần niệm thẩm thấu vào, ngọc giản này thật đúng là bị tàn phá, cũng không biết bao nhiêu năm đã trôi qua, rất nhiều chữ viết trong đó đều mờ nhạt không nhìn rõ nữa. Cái này còn là thần niệm Địch Cửu cô động vô cùng tốt, nếu không ngay cả 10% nội dung trong đây hắn cũng không thấy được.

Vì như vậy, nên Địch Cửu chỉ có thể thấy được 6 phần nội dung trong đó.

Nhìn nội dung trong ngọc giản này, Địch Cửu hiểu rất rõ ngọc giản này trân quý biết bao nhiêu.

“Ngọc giản Khi Thiên”:

“Có người tu thần hồn, có người lại tu thân thể. Thân thể chí cường, cuối cùng không bị năm tháng trói buộc, như vu tộc, Hồng Tộc, như Tất Ích Tộc. Tu thần Hồn đến cực hạn, không dám nói sống lâu cùng trời đất, nhưng đắc đạo mới là chân lý… Lần này vào Thiên Mạc vì thần giả, thần hồn, thần niệm, thân cực hạn hóa thành Hồn…

Cái ngọc giản này thế mà là Nhất Thiên Đoán Thần Thuật, thật là hữu tâm trồng hoa – hoa không tốt, vô tình xen vào được ngọc giản. Tinh không mạch lạc của hắn có thể cô động thần niệm, có điều tinh không mạch lạc chỉ là cô động chân nguyên. So ra thì kém hơn là tự tu luyện thần niệm, cái Nhất Thiên Đoán Thần Thuật này đúng lúc hắn đang cần.

Nếu hắn có thể tìm được công pháp luyện thể cùng ngọc giản Nhất Thiên Đoán Thần Thuật, bắt hắn lựa chọn thì hắn nguyện ý lấy ngọc giản Nhất Thiên Đoán Thần Thuật này.

Địch Cửu không có tiếp tục nhìn nữa, hắn cố nén nội tâm xúc động, thu hồi ngọc giản bình tĩnh nói:

– Vật này đối với ta hữu dụng, cho ngươi đan dược này.

Nói xong, Địch Cửu cầm lên một cái bình ngọc đưa cho tên tu sĩ trúc cơ, trong cái bình ngọc có ba viên bồi chân đan.

Hắn biết rõ tại sao tên tu sĩ trúc cơ này lại lấy ngọc giản ra đổi, đổi thành hắn hắn cũng nguyện ý trao đổi. Nội dung trong ngọc giản này, tên trúc cơ chắc chắn đã nhìn qua, cũng phục khắc ngọc giản. Giữ ngọc giản giá trị như thế này bên người, hiển nhiên là kém hơn bồi chân đan rồi.

Bàn về giá trị, tất cả mọi thứ mà hắn lấy ra, cũng còn thua giá trị miếng ngọc giản này. Hắn lại không thể đưa lại quá nhiều thứ, đưa nhiều sẽ khiến người khác nghi ngờ.

Thền niệm tên trúc cơ đảo qua bình ngọc, lập tức nói:

– Đa tạ tiền bối.

Hắn cũng biết ngọc giản này có giá trị, nội dung ngọc giản hắn đã nhớ kỹ rồi, ngọc giản lại là rèn luyện thần niệm của mình, không cách nào giúp hắn bước vào kim đan. Bây giờ lấy ra đang trao đổi bồi chân đan, hắn vô cùng nguyện ý.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN