A Dưới O Trên - Chương 20
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
40


A Dưới O Trên


Chương 20


Editor: CO6TINY 🍀

“Nhiếp tiên sinh… Hình như tôi, mất khống chế rồi…”

Alpha nói.

Nhiếp Tử Hàng cảm thấy chính hắn cũng sắp mất kiểm soát tới nơi rồi.

Trước đây cũng có không ít Alpha bị pheromone thúc giục, phóng ra pheromone tán tỉnh với hắn.

Pheromone của Alpha có tính áp chế cực mạnh, ngay cả khi đang tán tỉnh gọi bạn đời, pheromone tỏa ra cũng mang theo sự kiêu ngạo vốn có ẩn sâu bên trong. Giống như ông vua của thế giới, tất cả Omega đều là vật sở hữu của họ.

Kinh tởm, hôi thối.

Có trời mới biết, hắn đã phải nhẫn nại thế nào mới kiềm chế bản thân không bẻ hết mấy tuyến thể của đám Alpha kia.

Nhưng lần này lại khác.

Mùi hương hoa lan thơm ngát của Alpha, trong trẻo lại dịu nhẹ, dưới ảnh hưởng kỳ phát tình của Omega, càng ngọt ngào như mật ong được ngâm kĩ.

Trước mọi người, y là một cảnh sát nghiêm túc khéo léo.

Mà hiện tại, đóa hoa cao lãnh này, lại đang xiêu vẹo nghiêng ngả trên ghế sô pha, trong đôi mắt đen láy ấy, phảng phất một tia say rượu lờ mờ, từ má đến cổ, thậm chí kéo dài đến tận đường viền cổ áo được cài khuy chặt chẽ, điểm một màu hồng huyền ảo.

Nhiếp Tử Hàng vô thức nuốt nước bọt, dùng đầu ngón tay lướt qua gò má nóng hổi kia.

“Cảnh sát Tiểu Dư không phải đã nói, từng nhận huấn luyện cường độ cao trong quân đội à, sao đến chỗ ca lại mất khống chế, hửm?”

Dư Cảnh Hiên há miệng muốn nói, nhưng đến thở cũng khó khăn.

Chỉ biết cắn chặt môi dưới, lắc đầu nguầy nguậy với hắn.

Nhiếp Tử Hàng đẩy người sát vào lưng ghế, từ từ di chuyển đầu ngón tay dọc theo gò má Alpha.

“Không rõ, hay không biết? Sao tôi lại thấy cậu đang cố ý, hửm? Dư Tiểu Hiên.”

Dư Cảnh Hiên bắt lấy cánh tay hắn, ngón tay với các khớp xương tinh xảo, đốt ngón tay uốn cong đẹp mắt.

Bộ quần áo ở nhà mềm mại bị y làm cho nhăn nhúm.

“Tôi không phải cố ý… Nhiếp tiên sinh…”

Miệng thì nói không cố ý, nhưng pheromone tỏa ra ngày càng nồng đậm.

Hai người cứ giằng cò qua lại…

Cho đến khi……

Trong phòng vọng lại tiếng quần áo sột soạt.

Nhiếp Tử Hàng cúi đầu, nhìn thấy chân Alpha đang len lén cọ đầu gối hắn còn cho là bản thân đã che đậy kĩ càng.

Trong không khí, ngôn ngữ được truyền đến từ mùi hoa lan thơm nồng kia, cũng trở nên rõ ràng hơn  hẳn.

Alpha đang dùng bản năng của cơ thể, từng bước dẫn dắt hắn.

Chỉ dẫn hắn, xé nát y ra nuốt trọn vào bụng.

Nhiếp Tử Hàng chỉ cảm thấy bên tai “Ầm” một tiếng, trong đầu hiện lên một trận đấu tâm lí giữa trời và người.

Một giọng thì nói: “Đây là Alpha, một Alpha yêu đương AA, y uống say, y không biết chính mình đang làm gì, Nhiếp Tử Hàng, cậu không được xúc động.”

Một giọng nói ma quỷ khác lại nói, “Ngươi là Omega đang phát tình, ngươi cũng không biết chính mình đang làm gì. Say rượu loạn tính, thu hút lẫn nhau trong kì phát tình cũng tốt, dù ngươi có làm gì cũng chỉ thuận theo nước chảy thành sông thôi.”

“Không được… Dư Cảnh Hiên là một Alpha, y có tôn nghiêm của riêng mình, tuyệt đối không muốn bị Omega cưỡng gian. Cậu thế này, so với đám Alpha cặn bã cưỡng ép đánh dấu Omega trong kỳ phát tình có gì khác nhau?”

“Ngươi lo gì chứ? Dư Cảnh Hiên tốt như thế, dù ngươi có làm gì y cũng sẽ không trách ngươi đâu.”

Suy nghĩ đương lúc rối bời, bỗng nhiên chung quanh vọng lại tiếng rùng rùng đâu đây.

Nhiếp Tử Hàng lần theo âm thanh, mới phát hiện ra, là điện thoại Dư Cảnh Hiên để ở nhà đang đổ chuông.

Màn hình hiển thị tin nhắn do Lục Phi Phi gửi tới.

[Huhuhuh, Cá nhỏ ông về tới nhà chưa? Tôi lo cho ông lắm…gọi cho ông những ba cuộc, cũng chẳng thấy người nhấc máy QAQ]

[Hắn ta thấy Cá nhỏ nhà chúng ta dịu dàng nết na, quá tốt bụng, mới dám bắt nạt ông, huhuhu….]

[Lũ Alpha xuống địa ngục hết đi! Tên nào làm Cá nhỏ nhà ta đau lòng, đều đi chết đi!]

Nhiếp Tử Hàng nhìn tin nhắn trên màn hình, tay đã chạm tới thắt lưng Alpha, lập tức sững người.

Không sai, tính tình Dư Cảnh Hiên quá tốt, cho dù hắn có làm chuyện quá đáng với y, y cũng sẽ không tức giận.

Thậm chí… sau khi kết thúc, Alpha bị người khi dễ này có thể sẽ tự nhẫn nhịn đến khó chịu, còn mở miệng xin lỗi hắn. Suy cho cùng, là do y mất liên lạc trước, mà chính mình sốt ruột chạy vội ra ngoài tìm người, mới dẫn đến chuyện ngoài ý muốn này.

Nhưng đây không nên là lý do để Nhiếp Tử Hàng nuông chiều bản thân.

“Cá nhỏ.” Nhiếp Tử Hàng nắm tay y, khe khẽ nói.

Nguồn nhiệt bên hông bỗng biến mất, sắc mặt Alpha trắng bệch, chóp mũi phát ra một tiếng run rẩy: “Uhm…?”

Rõ ràng là bởi công kích hai đầu đến từ pheromone Omega lại còn có cồn trong người, đối phương đã hoàn toàn mất lý trí. 

Nhiếp Tử Hàng nhắm mắt lại, hít sâu mấy lần, mới có thể áp chế xao động trong cơ thể xuống, nói:

“Thuốc ức chế sớm hết hiệu lực, ca phải đi rồi. Cậu ngủ một giấc, quên hết thảy chuyện không vui đi, ba ngày sau gặp lại.”

Sau đó, từ bên người Alpha đứng dậy.

Trong con ngươi giăng đầy hơi nước của người đàn ông, thoáng qua tia hoảng hốt.

Bàn tay mảnh mai xinh đẹp, như phản xạ có điều kiện túm lấy quần áo trên người hắn.

Rất rõ ràng, Dư Cảnh Hiên bị động phát tình, vốn không muốn hắn rời đi…

Nhiếp Tử Hàng, là 1 trong OO luyến…

Sống đến từng tuổi này, chưa bao giờ rơi vào tình trạng lúng túng như hôm nay.

Thẳng thừng không đếm xỉa gì sất, hắn là cặn bã.

Bắt lửa mà không dập, hắn vẫn là cặn bã.

Cuối cùng, Nhiếp Tử Hàng chọn cách bỏ chạy.

Sau khi tự tay ôm người về phòng ngủ, tách từng ngón tay Alpha đang túm lấy mình ra xong, liền đóng cửa bỏ chạy.

Hiện tại, đã qua 12 giờ.

Người đàn ông đã hoàn toàn bước vào kỳ phát tình, đứng dưới vòi sen, dựa vào tường thở hổn hển.

Trong không khí, đầy mùi mằn mặn ẩm ướt của biển cả.

“Mình đúng là thánh nhân.”

Nhiếp Tử Hàng dội sạch sữa tắm trên người, cười khổ nghĩ.

Dư Cảnh Hiên hỏi hắn, Omega vừa thơm vừa mềm, có phải rất tốt không.

Nhưng Nhiếp Tử Hàng lại thấy, hoàn toàn không có…

Omega có thơm đến mấy, cũng không thơm bằng Alpha bị chính mình kéo vào kỳ phát tình, cho dù mềm mại đến mấy, cũng không bằng bé cá nhỏ trong lòng mình tối nay.

Trong phòng cho khách ở lầu một, Nhiếp Tử Hàng nằm trên cái giường Dư Cảnh Hiên đã nằm lần trước, trên người vẫn mặc quần áo tối nay.

Ngửi mùi hoa lan còn sót lại trên quần áo, nghĩ đến vành mắt đầy hơi nước của Alpha, trằn trọc không sao ngủ được.

Sắp chết rồi, sao hắn lại mê muội một Alpha thành thế này chứ?

Do kỳ phát tình?

Chờ kỳ phát tình đi qua, thì ổn rồi phải chứ.

Đều do kết hợp nhiệt đáng chết này.

*Lời Editor: Mọi người không ai lường trước được nước đi này đúng hông ^^

Editor: CO6TINY 🍀

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN