[ABO] Sau Khi Kết Hôn Tôi Thật Thơm - Chương 111: Thân thế bí ẩn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
42


[ABO] Sau Khi Kết Hôn Tôi Thật Thơm


Chương 111: Thân thế bí ẩn


Editor: Lạc Y Y

“Nhưng vì cớ gì Tiểu Ngô phải cùng với Trình Nguyên chơi Giang Thành chứ?” Tô Nguyên nghi hoặc hỏi: “Chẳng lẽ bọn họ quen biết nhau?”

Từ An lắc đầu: “Chắc là không quen biết, Tiểu Ngô đã theo Giang Thành mười năm, cơ bản chính là khi hắn vừa debut đã đi theo, mà Trình Nguyên đột nhiên xuất hiện, khi ấy Tiểu Ngô còn hỏi anh Trình Nguyên có lai lịch gì, không giống như đã quen.”

“Không quen vậy vì sao phải phản bội Giang Thành đi chăm sóc cho một nhà Trình Nguyên kia chứ? Cũng không thể nói là thấy bọn họ đáng thương đi…” Tô Nguyên thực sự nghĩ không thông, một người là trợ lý mười năm, một người lại chỉ gặp mặt mấy lần, nghĩ thế nào cũng không đúng a.

“Được rồi, ăn cơm trước đi.” Lục Cẩn tắt máy tính, “Chuyện này ngày mai chúng ta lại nghĩ tiếp, còn không ăn thì cơm nguội đó.”

Tô Nguyên đứng dậy bảo Tô Tử An đang xem tivi lại chỗ cậu cùng nhau ăn cơm.

Trên bàn ăn ai cũng rất trầm lặng, vào lúc này Hạ Tử Ninh gọi điện thoại đến.

“Tiểu Nguyên, khám thai mà cậu nói định khi nào sẽ đến? Bên này đã đặt lịch hẹn cho ngày mai và ngày kia, cậu xem có rảnh không?”

Tô Nguyên ngớ người một lúc mới nhớ ra mình hẹn khám thai giúp Từ An, cậu lặng lẽ nhìn sang Từ An hỏi: “Từ ca, anh còn đi không?”

“Đi” Từ An gật đầu, “Đứa bé này anh định giữ lại, có điều mấy ngày nay không có quan tâm đến nó, đúng lúc làm kiểm tra cũng có thể an tâm một chút.”

Nghe thấy câu trả lời này, Tô Nguyên bèn định thời gian với Hạ Tử Ninh, sáng ngày mai sẽ qua đó làm kiểm tra.

Hai người cùng đến bệnh viện, Hạ Tử Ninh chào đón nhiệt tình, “Hai người đến rồi, phòng khám đã chuẩn bị xong, hai người ai kiểm tra trước?”

“Từ ca, anh kiểm tra trước đi.” Tô Nguyên đẩy Từ An qua đó, Từ An cũng không từ chối ý tốt của Tô Nguyên, nên vào kiểm tra trước.

Tô Nguyên ngồi chờ cũng chán, định lướt điện thoại một lát xem tiến triển của tin mới nhất.

Trình Nguyên vì lấy được thiện cảm của công chúng, liên tục dẫn Tiểu Tề bôn ba khắp nơi, trên các nền tảng trực tuyến lớn đều có hình ảnh của hai ba con họ, Tô Nguyên xem mà phiền muộn trong lòng.

Hạ Tử Ninh tuy không thích xem mấy tin tức này, nhưng thấy vẻ mặt nghiến răng nghiến lợi của Tô Nguyên, không khỏi hiếu kỳ thò đầu qua xem.

“Sắc mặt của thằng bé này kém như vậy, ba nó còn dẫn đi khắp nơi? Nhẫn tâm thật đấy.” Hạ Tử Ninh nhìn sắc mặt thằng nhỏ, rồi lại nhìn sang người ba nhẫn tâm kia, vẻ mặt hiển nhiên là ghét bỏ.

Tô Nguyên nghe thấy vậy, dường như có hứng thú hỏi: “Tôi từng gặp mặt thằng bé này, sắc mặt rất nhợt nhạt, trán còn nhô ra, trông như bé đầu to vậy.”

“Không đúng nha” Hạ Tử Ninh nhìn kỹ dáng vẻ của Tiểu Tề trong video, tiếc là trong video Tiểu Tề đang cúi đầu, nhìn không được rõ lắm, đành phải hỏi Tô Nguyên: “Có phải trán nó nhô ra, gò má cao, sống mũi tẹt, khoảng cách hai mắt rất rộng?”

Tô Nguyên cẩn thận nhớ lại một hồi, “Ừm, gần gần giống như cậu hình dung.”

Hạ Tử Ninh nghiêm túc nói: “Thằng nhỏ này chắc chắn bị bệnh.”

Tô Nguyên: “Bệnh gì?”

Hạ Tử Ninh: “Thalassemias (*)”

(*)Thalassemia hay còn gọi là bệnh tan máu bẩm sinh, bệnh thiếu máu do tan máu,… do một trong các bất thường di truyền phổ biến nhất trên thế giới. Khi lượng hồng cầu trong máu tụt thấp, một dạng hemoglobin bất thường sẽ được tạo ra, có hai đặc điểm nổi bật nhất là thiết máu và ứ sắt trong cơ thể. Người mắc bệnh Thalassemia do di truyền gen bệnh là bố, mẹ hoặc cả hai. Nhiều trường hợp người cho gen bệnh Thalassemia không thể hiện bệnh nhưng trẻ sinh ra mang gen lại ở thể nặng với nhiều biểu hiện phức tạp.

Tô Nguyên: “Đó là bệnh gì? Có nghiêm trọng không?”

Hạ Tử Ninh giải thích: “Một loại bệnh thiếu máu tán huyết mãn tính di truyền, phát hiện sớm còn đỡ, nhưng nhìn mặt mày của thằng nhỏ này đoán chừng là bệnh không nhẹ.”

“Di truyền?” Từ An vừa vặn làm kiểm tra xong đi ra thì nghe thấy lời Hạ Tử Ninh nói, thoáng cái sắc mặt trắng bệch, “Tôi hiện tại đang mang thai liệu có kiểm tra ra không?”

“Có thể kiểm tra.” Hạ Tử Ninh nói: “Anh Từ có bệnh sử này sao?”

Từ An lắc đầu, “Không có”

Hạ Tử nình cười nói: “Anh không có thì căng thẳng làm gì, anh đừng có nghe thấy bọn tôi nói chuyện thì bị dọa sợ, bình thường chỉ cần bổ sung thêm Vitamin B9 là được.”

Tô Nguyên hiểu nỗi lo của Từ An, hỏi: “Chẳng lẽ Giang Thành từng mắc bệnh này?”

Từ An im lặng một lúc nói: “Anh không biết.”

“Giang Thành?” Hạ Tử Ninh hỏi: “Là cậu Giang Thành từng tham gia chung chương trình kia sao?”

Tô Nguyên gật đầu.

Hạ Tử Ninh nói tiếp: “Nếu cậu ta chưa từng phẫu thuật thẩm mĩ thì chắc cũng không có bệnh sử này, người từng mắc bệnh này, nhìn khuôn mặt cũng có thể phân biệt đôi chút, nhưng với gương mặt của cậu ta, tôi có thể xác định 100% là không có bệnh.”

“Vậy thì tốt quá rồi.”

Hai người thoáng thả lỏng.

Từ An đột nhiên nghĩ đến gì đó, lấy điện thoại ra hỏi: “Vậy cậu xem giúp tôi người này.”

Người trong ảnh là Tiểu Ngô.

Hạ Tử Ninh nhận điện thoại, “Người này gương mặt chữ điền, trán và xương gò má cũng hơi cao, khoảng cách giữa hai mắt cũng khá rộng, mũi trông cũng hơi tẹt, đương nhiên cũng có khả năng chỉ là lớn lên như vậy, không phải liên quan đến bệnh Thalassemias! Có điều người mắc phải bệnh này sắc mặt đều khá nhợt nhạt, hai người có thể để ý nhiều hơn chút.”

“Cảm ơn!” Từ An nghe lời phân tích của Hạ Tử Ninh xong, kích động đến rưng rưng nước mắt, “Lời này của cậu giúp ích cho tôi rất nhiều.”

Tô Nguyên cũng hiểu ra, Từ An đưa ảnh này cho Hạ Tử Ninh xem, chính là hoài nghi Tiều Tề là con của Tiểu Ngô.

Hạ Tử Ninh hơi ngại ngùng xoa xoa sau đầu, “Không có gì đâu, đây cũng chỉ là phân tích của tôi, vẫn là phải thông qua máy kiểm tra để xác định chắc chắn đi ha.”

“Như vậy xem ra, tờ giám định cha con kia cũng có hiềm nghi, Giang Thành giao việc này cho Tiểu Ngô xử lý, chẳng phải là đưa gối cho người ngủ gà ngủ gật sao!” Tô Nguyên không khỏi phẫn nộ, “Tên ngốc này! Chuyện quan trọng như vậy, bản thân cũng không theo giám sát!”

“Ồ hô!” Hạ Tử Ninh cảm thấy hình như mình ăn được quả dưa gì lớn lắm, kích động nói: “Lẽ nào thằng nhỏ này không phải là con của Giang Thành? Tình hình trước mắt là như vậy sao? Trình Nguyên mang con của Tiểu Ngô lừa tiền của Giang Thành hả? Ôi cha mạ ôi, thú vị à nghen! Hai người định thế nào? Cần tôi giúp đỡ không?”

Từ An cười khẩy: “Tất nhiên là vạch trần vụ lừa đảo này, bác sĩ Hạ bằng lòng giúp đỡ thì càng tốt.”

Tô Nguyên: “Từ ca, anh định làm thế nào?”

Từ An: “Trước tiên để Giang Thành ra ngoài, trong nhà anh có tóc của Giang Thành, đến lúc đó hãy lén lấy một cọng tóc của thằng bé kia, rồi làm lại xét nghiệm ADN.”

“Tóc của thằng bé ấy không dễ lấy đi.” Hạ Tử Ninh hỏi: “Trình Nguyên chắc sẽ không để hai người lại gần thằng bé đó đâu?”

Từ An suy tư một lúc: “Hiện giờ Trình Nguyên vẫn đang dẫn thằng bé đi phỏng vấn, vậy chúng ta lẻn vào trong, giả làm nhân viên công tác.”

Tô Nguyên nghe vậy cũng cảm thấy có thể, “Cách này khả thi!”

Từ An lập tức bắt tay vào chuẩn bị, “Anh đi hỏi bọn họ sẽ đến trung tâm truyền thông nào trước.”

Có lẽ cầu vồng đã xuất hiện sau cơn mưa, Từ An rất nhanh đã hỏi được truyền thông tiếp theo phỏng vấn, có điều thời gian có hơi gấp, bọn họ phải qua đó vào chiều nay, như vậy Tô Nguyên sẽ không kịp khám thai.

Tô Nguyên nghĩ cũng không nghĩ đã nói: “Đã lúc nào rồi, chúng ta phải chớp lấy cơ hội! Ngày mai khám thai vẫn được, mà cơ hội qua rồi sẽ mất!”

Hiện giờ danh tiếng của Giang Thành rất tệ, mà vẫn có truyền thông đồng ý cho Từ An vào, khó lắm mới có được cơ hội, đương nhiên phải trân trọng rồi!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN