[ABO] Thức Thời - Chương 13: 13: Cậu Khó Hiểu Lắm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
22


[ABO] Thức Thời


Chương 13: 13: Cậu Khó Hiểu Lắm


“Trên người cậu vì sao lại có mùi phân bón?!” Liên Thanh trực tiếp buông tay ra chạy nhanh qua bên kia giường.

“Bởi vì tôi đi làm ruộng.

” Thời Niên còn cố ý vén áo lên ngửi, “Alpha các anh thật phiền, mùi nhạt như vậy anh cũng ngửi được.


“Nhạt? Vừa rồi tôi thiếu chút nữa đã cho rằng tôi rớt xuống hố phân!” Liên Thanh cau mày bịt mũi nói, “Cậu có đạo đức nghề nghiệp một chút được không?”
Thời Niên dựa vào tường ôm cánh tay cười lạnh: “Đạo đức nghề nghiệp? Nghề nghiệp gì? Tôi đi làm ruộng thật mà, làm ruộng chính là nghề của tôi, hay là anh cảm thấy yp là nghề của tôi? Anh trả tiền à? Tôi nói cho anh biết mặc kệ ra khỏi phòng này hai ta tiền tài địa vị thế nào, vào phòng này, chúng ta chính là bình đẳng, hiểu không? Làm không được thì tôi đi.


(yp: giao dịch hậu môn)
Thời Niên nghĩ tuy rằng trực tiếp đi tương đối lãng phí tiền xe, nhưng giáo dục hắn một trận cũng khá tốt.

“Tôi biết rồi.

” Liên Thanh buông cái tay bịt mũi rầu rĩ nói, “Vậy cậu có thể đi tắm trước không?”
Thời Niên: “! “
Kỳ thật là mình tới cứu khổ cứu nạn khai quang cho hắn đi.

Thời Niên thở dài, trực tiếp mở cửa phòng tắm đi vào tắm, thật ra cậu cũng rất ghét bỏ mùi trên người mình, hơn nữa lúc cậu tới cậu hưng phấn quá, không mang quần áo tắm rửa gì, chỉ có thể chờ lát nữa nhân cơ hội làm lại trò cũ!
Bồn tắm nơi này đặc biệt lớn, lần trước Thời Niên tới đã thấy, nhưng vẫn không có cơ hội dùng, hôm nay cậu quyết định phải ngâm mình một chút, để Liên Thanh chờ đi, thuận tiện mở cửa sổ cho mùi tản bớt.

Kết quả Thời Niên mới vừa ngâm được lát, Liên Thanh đã tiến vào.

Tiến vào thì tiến vào đi, hắn còn trần truồng, tay thì nghịch ngợm, tóm lại hình ảnh kia đặc biệt không lành mạnh.

Thời Niên: “Anh vào đây làm gì?”
Liên Thanh: “Cậu á.


Thời Niên: “Có đem đồ nghề không? Test chưa? Hộp của tôi đâu?”
Liên Thanh: “Điện thoại tôi cất rồi, hôm nay không test đâu, tôi tin cậu.


“Ồ.

” Thời Niên vẩy nước lau mặt mình, “Nhưng tôi không tin anh.


Sinh hoạt của người mà đến đâu cũng mang đồ test có thể đơn thuần bao nhiêu?
“Ngoài cậu ra tôi không có làm với người khác.

” Liên Thanh bằng mắt thường có thể thấy có hơi tức giận, nhưng hàng họ lại rất kiên cường, “Tôi không lạm giao.


Thời Niên không để ý Liên Thanh, Liên Thanh chờ một lát, liền mặt dày vào bồn tắm của Thời Niên, chuyện phía sau thì không thể miêu tả, nhưng vào thời khắc mấu chốt, Thời Niên giãy giụa từ bồn rửa mặt lấy bao cao su đưa cho Liên Thanh, Thời Niên thấy khách sạn chính là tri kỷ, biết ở đây cũng để mấy cái, căn phòng này không có nhà bếp, nếu có nhà bếp nói phỏng chừng trên bệ bếp cũng có chuẩn bị.

Nhưng rất nhanh Thời Niên không còn sức để nghĩ mấy thứ không đâu này, Liên Thanh kéo cậu cùng trầm luân bể dục, hai người từ phòng tắm đến sô pha cuối cùng là lên giường, toàn bộ đều rối tinh rối mù.

Hôm nay Liên Thanh tựa hồ có hơi kích động, hắn còn định cắn tuyến thể trên gáy Thời Niên, Thời Niên cảm thấy không thích hợp, kịch liệt giãy giụa.

Tuy rằng đối với beta mà nói tuyến thể cũng không phải bộ phận trí mạng gì, họ cũng không bị alpha đánh dấu, nhưng một khi bị cắn, bị alpha rót pheromone vào, beta nhiều ít cũng sẽ bị ảnh hưởng, beta chí lực bạc nhược rất dễ bị cưỡng chế phát tình.

Thời Niên ghét bị khống chế, cậu tuyệt đối không muốn bị Liên Thanh cắn.

Có lẽ Liên Thanh cũng cảm giác được Thời Niên giận thật, hắn lập tức nhả răng, đổi thành dùng đầu lưỡi liếm, hắn cũng không vội cử động, mà không ngừng dùng tay trấn an Thời Niên.

Dưới vuốt ve đầy kỹ xảo của Liên Thanh, cuối cùng Thời Niên cũng bình tĩnh lại, khi Liên Thanh vừa dán hàm răng lên, cơ thể cậu không khống chế được run rẩy, lần đầu tiên cậu cảm thấy sợ hãi.

Thật sự rất sợ hãi, Thời Niên cảm thấy giây tiếp theo mình sẽ trở thành con cừu trong miệng người khác mặc người xâu xé.

Cho nên đây là pheromone áp chế sao?
Đây là sự chênh lệch sẵn có giữa người với người từ khi sinh ra sao?
Thời Niên vùi đầu vào gối đầu, không muốn ngẩng đầu, cậu không muốn đối mặt với thế giới này.

Chỉ là làm tình mà thôi, lại khiến cậu đột nhiên sinh ra khủng hoảng.

Liên Thanh vẫn luôn hỏi cậu làm sao vậy, cậu không chịu nói chuyện, một lát sau có lẽ Liên Thanh cảm thấy không vui, bèn buông Thời Niên ra.

Mùi thuốc lá rất nhanh lại tràn ngập cả căn phòng.

Thời Niên vẫn không chịu nói chuyện.

Lại qua một lát, Liên Thanh bắt đầu mặc quần áo, sột soạt, trước khi đi hắn nói với Thời Niên vẫn còn nằm trên giường rằng mình có chuẩn bị một bộ quần áo, để phòng Thời Niên chơi xấu, đặt trong tủ quần áo, lúc Thời Niên đi có thể mặc nó.

Thời Niên lúc này mới giơ lên tay vẫy vẫy.

Tiếng đóng cửa vang lên, Thời Niên trở mình, cậu sắp bị chính mình nghẹn chết, thậm chí nghẹn chảy nước mắt.

Cậu cũng không biết làm sao, chính là trong nháy mắt đó, suy nghĩ đã bay rất xa.

Cậu không có tiền cũng không có nhà sống thật sự vất vả, cái này còn chưa tính, nhưng cậu lúc làm tình thiếu chút nữa là bị người áp chế bị người khuất phục.

Thật ủy khuất, Thời Niên bĩu môi, chung quy vẫn nhịn xuống nước mắt.

Liên Thanh nhất định cảm thấy mình khó hiểu nhỉ? Nhưng mình vốn dĩ cũng là người khó hiểu, không cần hắn cảm nhận đâu.

Hôm nay thời gian còn sớm, Thời Niên đứng dậy mở tủ quần áo, thấy quần áo treo bên trong, quần lót áo thun quần jean, Liên Thanh thấy giày cũng dư thêm một đôi.

Xem ra lần trước không tìm được giày.

Cuối cùng Thời Niên chỉ lấy quần lót, size XL, Thời Niên mặc rộng, phía trước có hơi trống.

Được rồi, Liên Thanh cũng chỉ có nhiêu đây là tốt, tư bản hùng hậu, kỹ thuật xịn xò.

Nhưng vẫn là đừng gặp nữa, Thời Niên cảm thấy mình có hơi sợ hắn.

Cái Thời Niên muốn là một quan hệ thân thể thuần túy bình đẳng.

Cho nên cậu mới đồng ý với Liên Thanh, không hỏi bất luận thông tin cá nhân gì, không liên lạc dư thừa, lúc tới không cần nói xin chào, lúc đi cũng không cần tạm biệt.

Trong căn phòng này, Thời Niên sẽ không nghĩ bất luận chuyện gì của cậu trong hiện thực, chỉ cần túng dục là được.

Nhưng hiện tại có hơi khác rồi, không phải vấn đề của Liên Thanh, là vấn đề của mình.

Thời Niên nhìn mình trong gương, nhìn nốt ruồi son dưới khóe mắt.

Ma xui quỷ khiến, Thời Niên nhìn gương dùng tay che nửa gương mặt của mình.

Đúng là rất giống.

Thời Niên tự giễu cười cười, nói không chừng mình đi tham gia thi tìm kiếm tài năng, cũng có thể làm một thần tượng beta.

Sau khi rời khách sạn, Thời Niên mở WeChat chuyển sang tài khoản chính của mình, cậu xem news feed, phát hiện lão nhị lại đang show ân ái, mà lão đại kí túc xá cũng ôm tiểu học đệ khoa nông học vào mấy giờ trước còn cùng Thời Niên gặt lúa tuyên bố đây là bạn trai của cậu ta.

Lão đại và học đệ vừa thấy chính là chân ái, bởi vì mùi phân bón hữu cơ trên người học đệ còn nồng hơn mình, lão đại lại ôm cậu ấy vào ngực không chút ghét bỏ.

Nói không hâm mộ là giả, Thời Niên cũng đăng bài lên tường, là chia sẻ bài hát Thật Muốn Yêu Đương, mới đăng lên không bao lâu, bên dưới đã có người bình luận: Hot boy khoa động lòng phàm!! Mọi người chạy nhanh xếp hàng lấy số!!
Thời Niên cảm thấy thú vị thuận tay phát cho người này số 2.

Người này lập tức bình luận: Hot boy khoa cậu đã phát cho ai số 1 rồi, là người tụi tôi không biết hả?
Thời Niên nghĩ một hồi, trả lời: “Giống nho không có số 1.

“.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN