Sau khi trở về Thời Niên có hơi hối hận, rõ ràng đã quyết định chỉ giữ mối quan hệ trên giường với Liên Thanh, kết quả bây giờ mới một tuần đã từ trên giường phát triển đến dưới giường.
Không phải là Brunello di Montalcino thôi sao? Tại sao mình lại không kiềm được?
(tác giả dùng đại bảo kiếm mà toi thấy khó hiểu thôi để tên chai rượu nghen)
Nhưng là đó là Brunello di Montalcino đó, bỏ tiền mua cũng phải một hai ngàn tệ rồi, Thời Niên vốn đã thích tiệc rượu của Ý hơn Pháp nhiều, cho nên cậu cảm thấy mình không từ chối lời mời cũng là bình thường.
Chẳng qua là nơi Liên Thanh hẹn, Thời Niên không quá thích.
Liên Thanh hẹn ở nhà hàng của Tùng Sơn, thời gian là bảy giờ tối chủ nhật, hắn kêu Thời Niên để bụng rỗng tới, thuận tiện ăn cơm chung luôn.
Thời Niên không có hảo cảm với Tùng Sơn, nhưng nếu Liên Thanh làm chủ, cậu cũng không tiện nói thêm cái gì, dù sao nếu Tùng Sơn lại nói mấy thứ không cần thiết, cậu cũng không khách sáo nữa, hồi đầu là nể mặt Tùng Sơn, không muốn Azir* giết địch với hắn như học sinh tiểu học, nếu hắn lại tới trêu chọc mình, mình sẽ cho hắn biết ai mới là ba.
*Azir: Tướng đường giữa trong Liên Minh Huyền Thoại
Nhưng cứ để Liên Thanh mời khách Thời Niên cũng ngại, cậu định mang quà theo, không cần quá long trọng lại có thể cầm trên tay.
Nhưng nhìn quanh phòng một vòng, Thời Niên cảm thấy trừ cậu ra, hình như cái gì cũng không cầm trên tay được.
Khi vào nhà bếp, Thời Niên nhìn thấy lò nướng mới mua của mình, bỗng nhiên có ý tưởng, có lẽ làm ít điểm tâm cũng không tệ, mặc dù không phối hợp với vang đỏ chát được, nhưng phối với rượu ngọt lại là số dzách.
Còn như khẩu vị, Thời Niên vẫn cảm thấy rất ngon.
Cuối cùng đã tới chủ nhật, Thời Niên xách theo cái túi đi hẹn hò. Bên trong đựng bánh ngọt cậu mới làm hồi chiều, còn có chai vang trắng bán ngọt của Úc cậu trữ được hồi còn làm trong cửa hàng của chú Khương Hoán, giá không mắc, lại là chai 178ml hiếm thấy, lại thích hợp quá chừng, về hương vị Thời Niên cũng tương đối thích, chua chua ngọt ngọt không tệ, uống vào không quá ngọt cũng không có chua loét, khi đi qua vòm họng thì vô cùng ngọt thanh, thích hợp cho một buổi quick drink* nhất.
*quick drink: chỉ một buổi tiệc ngắn
Liên Thanh vẫn đến tương đối sớm, vẫn đứng ngoài cửa hút thuốc, hắn thấy Thời Niên cầm túi đi tới, còn hỏi có phải Thời Niên lại làm bẩn đồ vest, muốn đem đi giặt không.
Thời Niên liếc Liên Thanh một cái, sau đó đứng bên cạnh chờ Liên Thanh hút thuốc xong, hai người mới cùng nhau đi vào.
Lần này bọn họ cũng không chạm mặt Tùng Sơn, nhân viên lễ tân thấy Liên Thanh tới vội vàng ra đón, nói rượu đều chuẩn bị xong rồi, đã decant* tầm ba tiếng như Liên Thanh dặn trước.
*decant: hoặc cho rượu vang thở trước khi uống, nghĩa là rót rượu vang trong chai sang một cái bình khác (decanter) trước khi uống để rượu vang tiếp xúc với không khí sẽ được đậm đà hơn, được ví von như là đánh thức rượu vang đang ngủ say; ngoài ra còn để lọc đi lớp cặn có trong rượu để thưởng thức trọn vị hơn
Liên Thanh nhướng mày, nói với Thời Niên vậy thì tốt quá, bây giờ chúng ta đi vào đã uống liền được rồi, hắn dặn lễ tân, cứ mang các món hắn đã gọi trước, còn như điểm tâm, lát nữa hắn sẽ gọi sau.
Thời Niên nghe vậy, mới lắc lắc cái túi trong tay với Liên Thanh, nói mình mang theo bánh kem hồng trà bá tước, cũng mang theo mấy chai vang trắng bán ngọt tới.
“Khách sáo vậy?” Liên Thanh cười nói.
“Tôi là một người khách sáo mà.” Thời Niên vừa nói vừa theo Liên Thanh lên lầu
Hóa ra trên lầu là phòng riêng, Liên Thanh giới thiệu lầu hai không kinh doanh, chỉ có một phòng trà một hầm rượu còn có một phòng game.
“Phòng game?” Trong đầu Thời Niên xuất hiện hình ảnh các phòng game bên đường khi mình còn bé.
“Ừ, có vài máy game arcade, có máy của SNK, còn có vài thứ linh tinh, căn phòng này là Diệu An bố trí, cụ thể phải hỏi cậu ta, tôi chỉ lấy hầm rượu.” Liên Thanh nói xong dẫn Thời Niên tới căn phòng trong cùng.
Phòng thật ra cũng không quá lớn, bên trong có bốn năm cái tủ lạnh cho rượu vang, trong mỗi một tủ đại khái có hơn 100 chai, còn có ghế sô pha, ghế chân cao và quầy bar.
Trên bàn để chai rượu và decanter*, Liên Thanh sau khi đi vào lại đi lấy ly, bánh kem của Thời Niên thì bỏ vào trong tủ lạnh, rượu cũng thuận tay bỏ vào luôn, dù sao lát nữa phải uống cũng không cần để ý có chấn động hay không.
*decanter: cái bình được rót rượu vang vào để rượu thở
“Đã decant hơn ba tiếng, bây giờ chúng ta uống ngay, như vậy lát nữa thức ăn lên còn có thể ăn kèm, đại khái khi bữa chính kết thúc, cũng decant được bốn tiếng, nghe nói là hương vị đỉnh nhất.” Liên Thanh vừa nói vừa rót một ly cho Thời Niên, “Tôi rất thích uống rượu Ý, Sangiovese* uống thích lắm, nhưng ít người thích, Diệu An thì không cần nói, cái gì cũng không hiểu, chỉ thích uống rượu Úc, còn hút nước trái cây như hút thuốc vậy.”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Thiên Tài Tiên Đạo
2. Thương Nhân Đá Quý Cùng Tiểu Thư Kim Cương
3. Đơn Từ Chức Của Vạn Người Ghét
4. Tan Làm Đến Văn Phòng Của Tôi
=====================================
* Sangiovese: giống nho đặc trưng vùng Tuscany nước Ý
“Sở thích khác nhau mà thôi.” Thời Niên nghiêng ly rượu nhìn thử, sau đó lại ngửi, rồi cầm ly lên uống một hớp.
“Như thế nào?”
“Đây là lần đầu tiên tôi uống rượu của Brunello di Montacilno, quả nhiên khác với rượu truyền thống, ban đầu tôi chẳng qua chỉ tìm hiểu về Brunello trong sách, bây giờ uống rồi cảm nhận mới trực quan hơn.”
“Haiz, vẫn phải uống cùng cậu, uống với đám Diệu An, bọn họ chẳng nói được khỉ gì.” Liên Thanh rõ ràng đang có tâm trạng không tệ, hắn cười uống rượu, còn nói lần sau cùng khui chai Biondi Santi (~6tr).
Thời Niên có hơi buồn bực, cậu nói Liên Thanh nếu làm ngành này thứ không thiếu nhất bên người chính là chuyên gia am hiểu về rượu vang, chuyên gia phê bình chuyên gia ủ rượu chuyên gia hầu rượu muốn chuyên gia gì có chuyên gia đó, cần gì phải kéo Diệu An uống cùng chứ?
“Uống cùng mấy người đó không có ý nghĩa.” Liên Thanh gọi cho mình sườn cừu gọi cho Thời Niên thịt bò hầm, khi đang nói chuyện nhân viên cũng bưng vào, hắn vừa ăn vừa uống, miệng cũng không nhàn rỗi, “Uống rượu với những người này không phải công việc thì là xã giao, cho dù uống rượu vang hút xì gà ở hầm rượu tư nhân cao cấp thì cũng không thú vị, nói là hưởng thụ cuộc sống, thật ra đều là làm ăn. Diệu An mặc dù không có nhiều hứng thú với rượu vang, nhưng khi chúng tôi trò chuyện, cậu ấy cũng chấp nhận uống cùng tôi, cho nên tôi càng muốn uống cùng bạn mình hơn.”
“Tôi có phải bạn anh đâu.” Thời Niên thành thật nói, “Chúng ta chẳng qua chỉ là bạn tình thôi.”
“Bạn tình cũng là bạn.” Liên Thanh lại rót cho mình một ly, sau đó giải thích, “Giống như bạn trên mạng, bạn qua thư, bạn chơi bóng thôi, hoặc gọi là bạn bè có thể handjob. Dĩ nhiên nếu có thể, chúng ta còn có thể xem là bạn rượu, bạn nhậu.”
Thời Niên uống rượu, nhưng không tiếp lời.
Cậu không muốn trả lời Liên Thanh, nhưng cậu lại ngồi ở đây uống rượu.
Mâu thuẫn quá, Thời Niên nghĩ, đây chính là quan hệ của cậu và Liên Thanh, mâu thuẫn lại thống nhất.
Cũng may Liên Thanh không tiếp tục truy hỏi, chủ đề của hắn lại chuyển lên rượu, hắn nói có vài lần uống rượu Ý cũng có thể uống rượu Mỹ, mấy năm trước cha mẹ ra nước ngoài nghỉ ngơi, tiện thể mua một trang trại rượu ở Napa, năm nay là năm đầu tiên ra mắt thương hiệu của riêng mình, mời chuyên gia Thời Niên tới nếm món ngon, thuận tiện chỉ dẫn một hai.
Thời Niên cười nói uống rượu thì uống rượu sao tự nhiên lại đi móc mỉa người khác thế.
Hai người vừa trò chuyện vừa ăn vừa uống mất gần một tiếng, thật ra thì ăn đến khi sườn cừu cũng lạnh, rượu cũng decant quá mức, nhưng hai người trò chuyện vẫn rất hợp ý, Thời Niên không nghĩ tới Liên Thanh thật sự thích rượu vang, nhìn lại mình ban đầu chỉ là vì số điểm mới học khoa công nghệ rượu vang, đúng là có hơi thua chị kém em.
Sau khi nhân viên thu dọn xong chén đĩa đã ăn xong Liên Thanh mang rượu của Thời Niên trong tủ lạnh ra, Liên Thanh cũng không khách sáo, trực tiếp khui một chai rót vào trong ly.
“Trang trại rượu ở Napa tôi tới tham quan rồi, vị trí rất đẹp, mời chuyên gia ủ rượu tại địa phương cũng coi như có danh tiếng, nhưng không biết ra thành phẩm như thế nào.” Liên Thanh uống rượu nói, “Trang trại rượu là cha tôi mua tặng cho lão nhị làm quà chào đời.”
Thời Niên đang mở bánh ngọt, cậu thuận miệng hỏi: “Sao kém nhau nhiều tuổi vậy?”
“Do vợ sau sinh.” Liên Thanh cầm muỗng lên khẽ đào một miếng bánh kem bỏ vào miệng, “Cậu thì sao, có anh chị em không? Nhà ở đâu?”
“Đừng có nói chuyện nhà nha Liên thiếu gia.” Thời Niên cũng nhét bánh vào miệng mình, “Đây là quy tắc để trở thành bạn bè có thể handjob.”