[ABO] Tổng Tài Gặp Gỡ Cún Con - Chương 1: Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
116


[ABO] Tổng Tài Gặp Gỡ Cún Con


Chương 1: Chương 1


Editor: Salad days
Ánh nắng rực rỡ như muốn thiêu đốt mặt đất, các cây xanh thưa thớt làm bóng râm loang lỗ trên đường, không khí nóng làm người ta như muốn ngộp thở.

Đường nhựa hắc lại ánh sáng chói mắt, hấp thu hết cái nóng như đang trêu chọc thanh niên duy nhất đang đi trên đường lúc này.

Trần Thần mang dép lào, mặc quần sọt chạy lạch bạch qua các con phố, lấy tay khép lại đặt trên mắt để nhìn về phía đầu phố, thấy không có xe liền chạy băng qua, giống như sợ là chỉ cần dừng lại thôi thì đôi dép lào nhựa sẽ bị nướng cháy luôn quá.

Cúi đầu đi vào tiệm trà sữa, không khí mát lạnh trong cửa hàng ùa đến làm hắn sảng khoái đến thở hắt ra một hơi.

“Cho một ly trà sữa trân châu đường đỏ, 5 phần đường, để thạch trân châu”
“Được…” – Ông chủ quán lười biếng đứng dậy, mắt nhắm mắt mở trả lời – “Cậu mua trà sữa trân châu gì?”
Trần Thần chỉ tay ra cửa – “Không phải đang có giảm 50% giá trân châu đường đỏ sao?”

…..!
Trần Thần tựa người và quầy trà sữa, buồn bực mà nhìn về phía ngoài cửa, giữa trưa hè, con đường nhỏ vắng lặng, đến con chó cũng không muốn ra ngoài đường
Đột nhiên, Trần Thần đứng thẳng dậy, tay bám vào thành của quầy trà sữa nhìn ra ngoài, trên đường chật hẹp có một chiếc Bently chạy vụt qua, để lại một làn gió đầy mùi tiền.

“Lại tới nữa rồi” – Trần Thần tức giận nói.

Nhận lấy trà sữa, Trần Thần đẩy cửa chạy ra trong luồng không khí nóng bức, một đường hướng về cuối phố mà chạy, đúng như dự đoán, chiếc Bently lúc nãy dừng trước cửa nhà Trương gia, nhìn chiếc Bently kia thì không cần nói cũng biết trên lầu giờ đã hổn loạn đến mức nào.

Hắn liền đá một cước về phía chiếc xe, lại nhặt một hòn đá lên ném về chiếc xe, lại như không quan tâm mình có đền nổi không mà đến thùng rác, nhặt một con dao.

Hắn đi một vòng, sau đó đến phía sau xe, nhắm ngay một cái đèn xe mà chọt vào.

Sau đó liền nghe một giọng nữ thất thanh – “Thằng khốn nạn!! Mày nghĩ mày đền nổi không? Mày muốn hại tao chết hay gì? Cái giầy thúi của mày làm gì đấy, muốn tao đánh mày chết hả? Mau cút về nhà”
Hắn lảo đảo đi về phía tòa nhà, miệng vẫn không tha – “Mấy tên Alpha khốn khiếp đó, lại đến bắt nạt A Hòa”
“Mắc mớ gì mày! Ai kêu nó là Omega chứ, Omega thì phải sinh con cho Alpha, cứ chạy đến trốn ở chỗ rách nát này làm gì”
“Không phải….”
“Mày câm miệng” – Trần mẹ đột nhiên hét to rồi xoay người lại – “Ba mày được điều chuyển công tác, ngày mai chúng ta sẽ dọn nhà.

Mày tránh Omega đó xa một chút”
Dứt lời liền đi lên nhà.

Trần Thần vẫn còn cầm ly trà sữa trong hoang mang, đứng ngây người ra đó, ở cái hành lang suốt ngày không được ánh nắng chiếu vào, phút chốc cũng không biết phải làm gì.

Hai vợ chồng beta Trương gia đã sớm thất nghiệp, bây giờ, đến phiên nhà mình sao?
Hắn cứ vậy mà đứng trước cửa nhà Trương gia, trà sữa cũng sớm nguội.

Trương Anh Kiệt mở cửa, lộ ra một khuôn mặt beta thành thật nhưng đầy sự mệt mỏi, mời hắn vào nhà, trong nhà đúng như dự đoán, bừa bộn khắp nơi, Trương Tương đang dọn dẹp, cái phòng khách nho nhỏ này không biết đã phải tu sửa bao nhiêu lần.

Trần Thần quen đường đi lên gác, đôi mắt còn chưa thích ứng với màn đen, cổ chân va phải cái gì nóng hầm hập, thì ra là con chó Hề Hòa nuôi.

Vì thế hắn nhỏ giọng kêu – “Hề Hòa, Hề Hòa”
Nghe được âm thanh quen thuộc, Hề Hòa run lên một cái, do cậu sợ hãi cùng trốn quá lâu nên dây thần kinh như muốn căng hỏng rồi.

Cậu duỗi tay nắm lấy tay áo Trần Thần.

Trần Thần cắm ống hút vào ly trà sữa rồi đưa cho cậu – “Đừng sợ, bọn họ đi rồi”
Hề Hòa hai tay hết sức trân trọng cầm ly trà sữa, uống một hơi, đột nhiên nghẹn ngào – “Còn về được”

Trần Thần cúi đầu, nhìn lấy căn gác nhỏ dơ bẩn này cũng không cách nào che giấu được hào quang của đứa nhỏ, cậu ấy chỉ mới 15 tuổi, thân thể gầy nhỏ, thậm chí còn chưa phát dục hoàn toàn, càng đừng nói đến tin tức tố mùi hương ngọt ngào độc nhất vô nhị làm say lòng người, sức hấp dẫn khiến người gặp là không thể quên đc.

Hề Hòa từng là một Omega trong gia đình thịnh thế, tin tức tố lại cấp cao nhất, thế nhưng hiện tại sinh hoạt lụi bại, giờ Alpha nghe tiếng liền theo đuổi như ruồi bâu, bọn họ nhìn một cậu bé mới 15 tuổi đều hiện đầy sự tham lam dục vọng, chỉ cần nghĩ đến liền rợn người, mà các alpha đó toàn là người đứng đầu xã hội.

Trần Thần trầm mặc, hắn ngồi xổm xuống, xoa nước mắt của Hề Hòa.

Một lúc lâu, Trần Thần ôm Hề Hòa ôm xuống gác, xếp giường rồi đem nửa ly trà sữa còn lại đặt lên đầu giường.

“Hề Hòa, mình……phải đi rồi…..”
– ——————————
Đoạn đầu hơi tội cho bé thụ luôn đó T.T Phải đợi đến lúc anh công xuất hiện bảo vệ bé!!!!.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN