Ác Linh
Chương 10: Đêm trong căn phòng trọ cũ
Tôi bước đến bên chỗ chiếc dĩa bễ rồi từ từ thu dọn nó, ( kì lạ thật, chỗ để dĩa một nơi mà cái dĩa nằm một nơi là sao?, hông lẽ có đứa nào rãnh đến nỗi đi trộm cái dĩa rồi không may làm rớt ~_~),tôi quyết định dọn xong rồi ngủ sớm, sáng mai tính. Trở lại chiếc giường được đặt sẵn trong phòng, tôi trải chiếu và kê gối lên nằm ngủ.
Tôi bắt đầu nằm mơ, tôi mơ một giấc mơ kì lạ… ngay tại căn phòng ấy, tôi hé mắt từ từ ra để nhìn xung quanh, nhưng khắp nơi đều là tranh vẽ, những hình thù kì dị, những chữ viết nguệch ngoạc trên tường và dưới đất. Tôi ngồi trên một cái ghế hư bằng gỗ, rồi bỗng dưng có một người thanh niên từ bước ra từ ngay phía sau tôi và còn kéo theo một cô gái. Hắn cười to quái gỡ, đôi mắt đỏ ngầu của hắn nhìn cô gái một cách ghê rợn rồi đặt cô gái đó nằm ngay trên chiếc giường trong căn phòng trọ mà tôi mướn. Con dao sắc bén ánh lên một ánh sáng lướt nhẹ trên cổ của cô gái đó, một dòng máu đỏ tươi chảy theo đường của con dao vừa lướt qua đó. Tôi muốn nhắm mắt lại để không nhìn thấy cảnh tượng đó nhưng tôi không tài nào nhắm mắt mình lại được. Tôi tiếp tục ngồi trên chiếc ghế và chứng kiến tên sát nhân ấy chặt từng thứ trên cơ thể cô gái tội nghiệp kia mà tôi phải rơi nước mắt, tôi gào thét trong khoảng không gian đó nhưng mọi thứ vẫn cứ tiếp diễn ngay trước mắt tôi cho đến khi cái đầu của cô gái bị tên ác độc đó chôn dưới nền nhà thì tôi mới bừng tĩnh dậy.
Mồ hôi ướt hết lưng của tôi, thân người tôi giờ đây đang rung rẫy khi vừa chứng kiến một cảnh khủng khiếp như vậy trong giấc mơ, ngay sau khi mơ thấy điều kì lạ đó thì tôi mới bắt đầu rặn hổ chủ trọ về quá khứ của căn phòng mà tôi đang ở.
– Thưa cô! Đêm hôm qua con có mơ thấy một giấc mơ rất lạ, sau giấc mơ đó thì thật sự bây giờ con đang rất lo lắng về nơi con ở.
Cô chủ trọ ngập ngừng không nói được gì được một lúc thì cô buồn bã nói:
– haizz… thật ra thì cô cũng định nói cho con nghe về chuyện bí mật trong căn phòng con đã mướn nhưng lại sợ con rút lại tiền đặt cọc 3 tháng tiền nhà của cô. Chuyện là khoảng 4 năm trước có một đôi yêu nhau và mướn phòng trọ ở chỗ của cô, khi ở được một thời gian thì không biết vì lý do gì đó mà cả hai lại cự cãi nhau rồi cho đến một ngày không còn thấy tiếng động gì nữa, mọi người phá cửa mở ra thì đã phát hiện ra xác chết của thằng thanh niên đó cùng con dao đầy máu trên tay.
– Dạ không sao, dù sao thì con đã chấp nhận mướn và đặt cọc tiền nhà trước rồi thì dù thế nào con cũng sẽ tiếp tục ở thôi ạ.
Bà chủ che miệng tôi lại:
– Thôi! Con đừng nói thế, những người trước đều bị chết một cách bí ẩn trong căn phòng đó sau khi ở trong đó đúng 1 tuần đó.
Tôi giật mình ngạc nhiên khi nghe bà chủ nói như thế:
– Trời! Chuyện nghiêm trọng như vậy sao cô lại không báo công an, đã vậy còn cho con mướn phòng đó là sao?… tại sao cô không chịu niêm phong cái phòng đó lại.
– à, ờ thì… cô tính cho con ở đở 2,3 ngày để người khác dọn đi thì cô sẽ đưa con sang phòng khác.
– Ủa! Con nhớ cô còn ba phòng trống nữa mà?
– Ba phòng đó hiện tại vẫn đang tu sửa nên chưa thể ở được, ấy nhưng mà dù sao thì con ráng ở dùm cô 2,3 ngày nữa cô dẫn con qua phòng khác rồi cô sẽ khóa cái phòng đó lại và không dùng nữa… nghe nói trong phòng đó cũng có nhiều vong lắm rồi, không biết trời xui đất khiến sao mà lại để đôi nam nữ đó chết trong phòng đó để rồi giờ nhà trọ của cô cũng vắng hoe kể từ đó, nhưng mà nếu nói ma cỏ thì ma cỏ chứ những phòng ngay bên cạnh thì lại rất là bình thường, tuyệt nhiên cô chưa bao giờ nghe những phòng bên phàn nàn hay sợ sệt gì căn phòng đó cả.
Nói rồi cô chủ trọ lại tiếp tục thở dài rồi đi vào trong nhà…
Tôi trở về phòng và lại chuẩn bị đi ra ngoài xin việc làm, đi mãi đến chiều tối tôi mới về tới phòng. Bật đèn lên… tôi hoảng hốt khi nhìn thấy một cái đầu treo lơ lững ngay trước mặt, tôi chạy ra ngoài la thất thanh, những người ở phòng kế bên chạy ra xem rồi họ cùng tôi dẫn vào lại căn phòng để kiểm tra lại nhưng không còn thấy cái đầu ấy đâu nữa.
Lúc này đây tôi sợ rất nhiều, dù không phải lần đầu gặp ma nhưng nó làm tôi như muốn khiếp hãi về nó vậy. Nỗi ám ảnh của giấc mơ đêm qua vẫn còn in sâu vào trong đầu và khiến tôi bàng hoàng trước sự việc đó.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!