Ác Long Tại Linh Giới - Hệ thống troll
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
126


Ác Long Tại Linh Giới


Hệ thống troll



Vạn năm về trước linh giới xuất hiện một con rồng vô song với kích thước khổng lồ toàn thân màu đen với những đường vân xanh trên cơ thể, bất kể nơi nào nó đi ngang qua đều chỉ còn lại một mãnh hoang tàn, nó chỉ biết duy nhất một điều đó là hủy diệt, hết quốc gia này đến quốc gia khác, không một pháp sư hay dũng sĩ và cả kỵ sĩ đều không đủ sức đánh bại nó, tên của nó là acnologia với sự bá đạo của mình acnologia trở thành vua của loài rồng và gieo rắc nổi kinh hoàng trên khắp nơi linh giới, nhưng may thay loài người đã sử dụng trí thông minh của mình lừa và phong ấn acnologia vào hư không giới vĩnh viễn, trước khi bị phong ấn acnologia đã kịp xuất linh hồn của mình ra, một phần linh hồn đã hóa thành hai phiến vàng, một phần khác thì hóa thành cách mở phong ấn và khắc trên hai phiến vàng nọ, phần cuối cùng thì rơi vào một lỗ hổng không gian và trôi dạt đến thế giới khác.

Tôi là ai? Tôi tồn tại là vì cái gì? Tôi cũng không biết? Tôi chỉ biết rằng mình phải tồn tại vì một lý do gì đó! Mà có lẽ tôi đã quên rồi.

Việt nam năm 2018, 23 giờ khuya ngày 10 tháng 4 dương lịch.

Ngước mặt lên trời hắn rào lên đau đớn, hắn là ai câu trả lời sẽ có ngay đây tên của hắn là Lương Đình Toàn một tên du côn đầu đường xó chợ, hắn suốt ngày nhậu nhẹt rồi kiếm truyện đánh nhau, không cần biết mày là ai? Con cháu nhà nào? Chỉ cần tao chướng mắt là tao đấm câu nói mà hắn tự đắc mỗi khi hắn đấm vào mồm mấy thằng mà nó cho rằng là sữu nhi.

Đứng trên cầu sài gòn nhìn cảnh trời đêm tĩnh mịch dòng người xuôi ngược đôi lúc có vài tên say xỉn ngồi trên thành cầu tán dốc kể chuyện trên trời dưới đất từ thời ăn lông ở lỗ chắc vậy, nhìn những kẻ say xỉn đấy hắn khẽ khịt mũi xem thường, những kẻ chỉ biết nhậu nhẹt không lo cho gia đình chẳng khác gì rác rưỡi, nhìn họ lại nghĩ về mình hắn chán đời gào to:

” công an ư? Một lũ sai vặt

Nhà nước sao? Một lũ tham nhũng

Chính phủ sao? Một đám lạm dụng quyền lực ”

Nói rồi hắn nhảy xuống cầu tự tử, người dân xung quanh nhốn nhào khi thấy hắn nhảy cầu, có người chạy lại tất sẽ có người khác, cứ vậy chưa đầy năm phút đã tụ tập thành một đám động tạo điều kiện cho bọn móc túi, một tiếng ầm vang lên hắn không chết vì nhảy cầu mà chết vì sét đánh, khi hắn chỉ cách mặt nước tầm năm mét thì trên trời một tia sét trong hàng triệu hàng chục tia sét đánh trúng không còn thi thể.

” Thế giới này thật nhàm chán, thật tẻ nhạt, thật vô vị, khắp nơi đều tràn ngập sự dối trá, cùng với sự ngu đần của bọn sữu nhi, ta thật sai lầm khi được sinh ra tại cái thế giới này ” trong khoảng không đen tối đó hắn tự trách bản thân mình

” nếu được sinh ra một lần nữa ngươi có chọn thế giới đó không ? ”

” không ta sẽ không trọn nó, dù bất cứ giá nào ta cũng sẽ không chọn nó. Ủa mà ai đang hỏi ta vậy? ” nhận ra được điều không bình thường hắn hỏi

” ha ha ta là hệ thống troll, là hệ thống nắm giữ kiến thức bao la của thế giới này” vẫn không gian tĩnh mịch đó giọng nói máy móc đó lại một lần nữa vang lên làm hắn không khỏi nổi da gà mặc dù hắn cũng không thấy bản thân mình ở đâu trong khoảng không đen tối ấy ” vậy ngươi hỏi ta câu hỏi vừa nảy là để làm gì? Hả cái hệ thống kì quái kia ” toàn hoảng sợ đáp lại hệ thống ” ta biết một thế giới rất thú vị, ở đó có lẽ ngươi sẽ không cảm thấy nhàm chán giống thế giới cũ của ngươi đâu ” hệ thống troll bật cười rồi giới thiệu sơ qua một lọat kiến thức của thế giới đó.

Đó là một thế giới tên là linh giới ở đó con người lấy thực lực làm đầu kẻ không có thực lực thì không có tiếng nói tất cả mọi vấn đề đều được giải quyết bởi nắm đấm, ở đó còn có những á nhân sinh sống không phân biệt màu da không phân biệt chủng tộc bất kể ngươi là ai chỉ cần ngươi còn tồn tại thì ngươi chính là một con người, ngoài những ngành công nghiệp ra còn có pháp sư, kiếm sỹ, kỵ sỹ, sát thủ, dong binh,….. có rất nhiều chức vụ rất nhiều nghề nghiệp phổ biển nhất chính là dong binh và lính đánh thuê, ngoài những á nhân sống trong lục địa thì còn có ma tộc hay quỷ tộc cũng được, bán long tộc, long tộc*,…

“sao hả? Hấp dẫn chứ? ” sao khi kể sơ qua hệ thống quay sang hỏi hắn ” cũng không tệ, ít ra nó đỡ nhàm chán hơn bên này, được ta đồng ý đến đó ” hắn cười ngoác miệng trả lời ” ai cho ngươi đến đó hả ” hệ thống cười trâm chọc hắn ” giỡn mặt với tao hả? Vừa nảy là mày hỏi tao mà cái hệ thống chết tiệt kia ”

” ahihi ta là hệ thống troll mà ” vẫn điệu cười máy móc đó hệ thống lại cười trước sự ngu dốt của hắn ” ách, mẹ mày làm tao tưởng bở, tưởng đâu được đưa đến một nơi thú vị, hừ ” ” đùa chút cho vui được ta sẽ cho ngươi toại nguyện ” nói rồi một dòng nhật ký lạ lẫm của một kẻ lạ lẫm bất ngờ ào ạt chảy vào trong bộ não của hắn rồi từ từ hòa nguyện với ký ức của hắn trở thành một ký ức, miệng thì liên tục gọi hệ thống tay thì ôm đầu la lên đau đớn rồi bất ngờ một tia sáng chói lóa chiếu vào không gian đen tối, trước mắt hắn phút chốc sáng lên làm hắn chói mắt, mở mắt ra ngắm nhìn cảnh vật xung quanh không khỏi làm hắn ngạc nhiên mặc dù đã được cái hệ thống troll giới thiệu sơ qua nhưng cũng không khỏi làm hắn bở ngỡ, đồng cỏ xanh ngát gió thổi vi vu, cánh đồng lúa vàng ươm phấp phới, đôi lúc có một vài nông dân vác cuốc đi ngang, cảnh tượng đồng quê thanh bình thứ mà hắn chưa từng nhìn thấy dù chỉ một lần ở cái thế giới nhàm chán kia, muốn đưa tay ra đón những tia nắng ấm áp kia nhưng vô lực, dù hắn có cố gắng thế nào thì hắn vẫn không cử động được ” địt mẹ, cái hệ thống troll này, biết bao nhiêu người không cho ta nhập vào lại cho ta nhập vào một thằng sắp chết đến nổi hơi thở cũng khó khăn ” nghĩ thầm trong đầu hắn nhắm mắt buông xuôi phó mặc cho số phận định đoạt.

Không biết đã trôi qua bao lâu hắn lờ mờ tĩnh dậy, trước mặt hắn một gian nhà tranh đơn sơ mục nát tưởng chừng như có thể sập bất cứ khi nào, ngó nghiêng xung quanh hắn chống tay ngồi dậy nhận ra toàn thân đã được băng bó hết sức kỹ lưỡng, có động tĩnh bên ngoài liền có người đi vào, trước mặt hắn bây giờ một cô gái tầm tuổi hắn dung nhan xinh đẹp, thân hình mãnh mai, làn da trắng như tuyết, cặp đùi thon cái mông đầy đặn, nhìn cô gái mới vào hắn không khỏi nuốt nước miếng ừn ựt ” anh khát à? Để em rót cho cốt nước ” hắn “à, ờ” gật đầu, uống một hơi hết sạch ly nước hắn khẽ hỏi cô gái ” đây là đâu? Tại sao tôi lại ở đây ” cô gái nhìn hắn hồi lâu rồi khẽ trả lời ” đây là làng ngư ông, cách đây 3 ngày bọn em gặp anh nằm bất tĩnh ở cánh đồng nhà bác lý ở đầu làng ” cô gái thành thật đáp ” ta đã nằm ì ở đây 3 ngày rồi sao? Thật thất lễ ” nói rồi hắn vội vả đứng dậy nhưng cái cơ thể vô dụng của hắn lại phản đối hắn ” anh mới khẻo lại không nên cử động nhiều, đại phu đã dặn như vậy đấy ” đỡ hắn nằm lên đầu giường rồ cô gái vội vả ra ngoài lúc khá lâu sau mang vào trong một bát cháu vừa đút cho hắn ăn vừa hỏi

” anh là ai?”

“Ta là ai?” Hắn hỏi lại.

Cô gái ngạc nhiên ” anh không biết? Anh là ai?”

Hắn đáp “Ta không biết…”

“Vậy cha mẹ anh đâu?” Cô gái hỏi.

“Cha mẹ? Ta không có cha mẹ ” hắn đáp

“Ai mà không có cha mẹ? Chẳng lẽ anh giống Ngộ Không?”Cô gái tò mò hỏi “Ngộ Không là ai?” Hắn đáp ” Là một kẻ sinh ra từ đá ở phương Bắc.”

“Vậy chắc ta cũng là Ngộ Không?”

Cô gái lắc đầu: ” anh không phải Ngộ Không, là người thì phải có tên riêng chứ!”

Hắn buồn bã đáp “Tên? Ta không có thứ đó…”

“Không có thì tự đặt!”

“Đặt ở đâu?” Cô gái thở dài “Thôi để em đặt cho anh ”

“Được…”

Xoa cằm suy nghĩ, cô gái nói “Để xem, không có tên, hay lấy tên Danh đi! Danh nghĩa là tên!”

“Được! Vậy ta tên Danh!”

“Anh tên Danh, vậy còn họ…” hừm ” vậy họ của anh sẽ là vô! Vô cũng có nghĩa là không có ” hừm ” Vô Danh ư, được vậy ta sẽ là vô danh ” *

Lúc này đây bên ngoài có tiếng động một đôi vợ chồng già tiến vào, vừa nhìn thấy họ cô gái vội vả tiến lại đỡ lão nương ngồi xuống ghế.

” cậu tĩnh rồi sao? Mấy hôm trước minh châu nhà ta đã đưa cậu về đây chữa trị” vị lão nương khẽ nói ” đa tạ minh châu cô nương đã cứu giúp, ơn này ta nguyện khắc ghi trong lòng ” “cậu tĩnh lại là tốt rồi, ơn nghĩa làm gì, cứu một mạng người như xây bảy tòa tháp không phải sao ”

Nói chuyện một hồi lâu trời cũng bắt đầu xế tà, đắp chăn lại ngủ tiếp tục cuộc sống ăn bám của mình.

bán long tộc là một bộ tộc một nữa là rồng một nữa còn lại là rồng

** long tộc cũng là rồng nhưng là rồng chính hiệu sống đơn độc một mình

* đoạn này được trích từ 1 đoạn trong truyện 12 nt nội dung đã được sửa xíu.

Tự dưng chữ bị bôi đen à khó

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN