Ác Ma Doanh Địa (Dịch)
Anh biến thái về phương diện gì vậy?
Chương 1: Anh biến thái về phương diện gì vậy?
Tháng thứ chín khi “Tân Sinh” được nghiên cứu chế tạo, trong hội nghị trường kỳ của tổ nghiên cứu phát minh…
Johan – đại diện của tổ nghiên cứu của nước Mỹ đang sửa sang lại những ghi chép của ngày hôm qua, mỉm cười nhìn những đồng nghiệp của các quốc gia khác: “Hội nghị lần này là do tôi chủ trì, tôi đề nghị, dùng kỹ thuật kiểm tra tâm lý, khi người chơi sáng tạo nhân vật thì phân người chơi tính cách có vấn đề vào một trận doanh đặc biệt, điều này có ích cho sự phát triển hài hòa của trò chơi lúc ban đầu, để cho những người chơi bình thường được thoải mái hơn, càng hấp dẫn nhiều người chơi hơn.”
“Tôi phản đối, đây là kỳ thị!” Đại diện của Ấn Độ – Nehru phản đối một cách kịch liệt.
“Mặc dù quốc gia của ông được gọi vui là dân tộc bật hack thế nhưng tôi không phải là nhằm vào nước ông, tôi đang suy nghĩ vì lợi ích của cộng đồng.” Johan cười khẽ.
“Tôi cũng phản đối! Quá không công bằng đối với những người đó rồi! Hơn nữa cùng chơi một trò chơi thì cuối cùng hai bên cũng phải gặp nhau, sự phân chia này làm cho rất nhiều mâu thuẫn sẽ phát sinh.” Một ông lão đang nói chuyện, trên áo có cờ đỏ và năm ngôi sao, nói rõ ông lão này có địa vị rất cao.
“Ông bạn già của ta, chuyện này thì có gì khó, chỉ cần cho hệ thống gửi tới một tin đó là: ngài rất may mắn được hệ thống chọn gia nhập trận doanh xxx, mà lại họ sẽ có thêm một kỹ năng đặc biệt mà không gây ảnh hưởng tới sự cân bằng của trò chơi, người được nhận tin tức này chắc chắn là rất vui vẻ mà chấp nhận. Còn tới lúc gặp nhau, đây là một trò chơi cho cả thế giới đương nhiên sẽ ở vào một cấp độ nào đó thì chúng tôi sẽ cho liên thông các trận doanh với nhau, cũng giống như liên thông giữa các quốc gia với nhau theo kế hoạch của chúng tôi vậy, có gì mâu thuẫn đâu.”
“Tôi đồng ý với ý kiến của tiến sĩ Johan.” Đại diện của Nhật Bản – Koizumi Shojiro phát biểu.
“Trong nhóm người bị chọn ra chắc chắn sẽ có người sẽ phát hiện được những dấu vết để lại, tới lúc đó khiếu nại thì làm sao?”
“Ông bạn già cứ yên tâm, chọn con cóc từ những con ếch ra rồi để vào cùng một chỗ, sẽ chẳng có ai phát hiện điều gì khác biệt cả, mọi người sẽ chỉ cảm thấy Thế giới đáng lẽ ra phải là như thế này.”
“Không biết mọi người có nhớ một game mà lúc trẻ vẫn rất hot, đó là Liên Minh Huyền Thoại do Riot Games phát hành hay không? Khi ngươi đang chuẩn bị vào một trận đấu thăng hạng mà gặp được một đồng đội tâm lý biến thái, một thằng chuyên phá game thì khi thua sẽ khó chịu như thế nào…” Johan đúng là một nhà diễn giảng rất tốt, nói có đạo lý rõ ràng, nghĩ tới Liên Minh Huyền Thoại mà ai cũng đã từng chơi rồi thì mọi người thi nhau gật đầu, rất là đồng tình.
…
Sau khi hội nghị thường kỳ kết thúc thì sự phân chia của người chơi cũng được thông qua: “Ông bạn già, tôi muốn trò chơi này tốt hơn thôi.” Nói xong thì Johan cười hì hì rời đi.
Đợi tới khi Johan đi xa: “Tiến sĩ Mã, cách làm của tiến sĩ Johan lần này thì ngài có ý kiến gì không?” Một nghiên cứu viên tuổi trẻ nhìn về phía ông lão đáng tôn kính mà hỏi.
“Mặc dù tôi không nhìn ra có gì khác lạ thế nhưng người Mỹ cũng không phải là người sẽ có tinh thần vì cộng đồng mà hành động, hiện tại còn không phát hiện điều gì không ổn nhưng tôi vẫn cảm thấy có gì là lạ.” Ông lão thở dài một tiếng nói.
Ngày 25 tháng 9, năm 2990, ngày đầu tiên “Tân Sinh” khai mở…
Tiêu Phàm chém về phía sau một đao đã xử lý một người chơi nữa, ngước lên nhìn bầu trời màu đỏ như máu, vẻ mặt như là cao thủ cô đơn, rất bỉ ổi: “Cái trò chơi này đã xảy ra chuyện gì đây?”
[Tên : Mệnh Phàm]
[Đẳng cấp: 1]
[Kinh nghiệm: 0/100]
[Chủng Tộc: Ác Ma]
[HP: 38%]
[Thể Lực: 100/100]
[Thiên phú: Tửu tinh cuồng ẩm]
[Giá trị đặc biệt (chưa mở)]
[Sở trường (chưa mở)]
[PK: -100]
[Quang vinh: 0]
“A a a! PK đã lên tới -100 rồi! Ông đây mới cấp 1 mà PK đã vậy rồi, mặc dù rất đẹp trai nhưng như vậy quá khác thường rồi!” Một người chơi có cái tên “Mệnh Phàm” đỏ chót đang gào lên như bị điên vậy.
Tiêu Phàm ngừng lại vụ giết người này, nghĩ lại những gì đã xảy ra…
Ngày 25 tháng 9 năm 2990, một trò chơi có độ chân thật đạt tới 99% được mở ra.
Một trò chơi có thể nói là vượt thời đại được những nhân viên nghiên cứu của cả thế giới nghiên cứu trong mười năm, cuối cùng đã ra đời.
Tiêu Phàm luôn mong đợi và có một sự yêu thích đặc biệt cho trò chơi, vì để ăn mừng cho “thời đại mới” tới nên trước một ngày đã uống rượu tới say mèm…
Khoảng 15h ngày thứ hai (đã mở lúc 9h sáng) mới bò vào trong máy chơi game mặc dù đầu vẫn đau và khó chịu, đã chậm hơn sáu giờ rồi nên phải nhanh chóng tham gia, đón một khiêu chiến mới!
[Hoan nghênh đã sử dụng sản phẩm của công ty, đang quét hình, xin chờ một chút…]
[Quét hình hoàn thành, xác nhận ID450xxxx0925xxx, tên: Tiêu Phàm, đang kiểm tra vấn đề bảo mật…]
[Chưa phát hiện phần mềm của bên thứ ba, trò chơi đang khởi động, mười giây sau sẽ đi vào…]
Đập vào mắt là một mảnh đất khô cạn, bầu trời màu đỏ máu, hoàn toàn không có những cảnh đẹp lộng lẫy mà nhà phát hành đã nói.
Tiêu Phàm ngơ ngẩn, nhân vật đã sáng tạo rồi sao? Tại sao lại không thấy Tiên tử xinh đẹp nắm tay ngươi “tạo nhân vật”? Hoàn toàn không giống với những trò chơi bình thường mà?
Khi Tiêu Phàm còn đang chửi bới khâu sáng tạo nhân vật thì có một tiếng xé gió truyền tới, nhìn lại thì thấy một nắm đấm lớn đập thẳng mặt mình, rơi mất 15% máu!
“Há, thẳng nhóc, nhìn ngươi rất kiêu đây, nhìn cái gì? Đang nói ngươi đó! Mẹ nó, còn tinh tướng như vậy, muốn ăn đập tiếp sao?”
Chuyện đầu tiên mà hắn gặp khi đăng nhập trò chơi đó là bị PK…
[Bạn bị người chơi: A Quý Ca tấn công]
Khi bị tấn công thì Tiêu Phàm lập tức phản kháng, mặc dù các phương diện khác Tiêu Phàm rất bình thường thế nhưng chơi trò chơi lại rất giỏi, mặc dù lần thứ nhất tiếp xúc với trò chơi kiểu mới này nhưng thiên phú vẫn còn, mặc dù kỹ thuật pk của mình kém hơn nhiều khi chơi những trò chơi bằng bàn phím và con chuột thế nhưng chỉ cần kỹ thuật của đối thủ mình càng kém thì mình sẽ là cao thủ!
Tránh thoát một đấm, Tiêu Phàm dùng dao găm của mình chém tới người đối phương, thừa dịp đối phương không phản ứng được lại chém thêm hai đao nữa làm cho đối thủ ngã xuống đất. Hừ, muốn PK mà cũng không chịu nhìn đối tượng, kết quả là như vậy đó!
Giải quyết xong cái tên ngớ ngẩn kia xong, vừa đúng lúc có một người chơi khác đi tới: “Người anh em, cái thằng này làm sao vậy, tại sao lại muốn PK ta…”
“Ha ha, lính mới, vừa nhìn thấy ngươi PK rất tinh tướng, để ông đây xử lý ngươi!” Khi Tiêu Phàm dùng một khuôn mặt vui vẻ hỏi chuyện thì đổi lại bị một nắm đấm lớn đấm tới…
[Bạn bị người chơi: A Phát Ca công kích]
…
Hô, còn có 50% máu nữa thôi, lại giết được một tên nữa. Tình huống hiện tại như thế nào đây? Thật sự là không thể nào hiểu nổi, tại sao gặp kẻ nào cũng đều giống là phần tử bạo lực vậy, không thể yêu thích hòa bình giống tôi sao?
“Mẹ nó!” Còn chưa nghỉ ngơi được một chút nào thì lại thấy một màn quen thuộc, nắm đấm lớn bay tới…
Tiêu Phàm cảm giác như mình có skill khiêu khích vậy, cái trò chơi này lại là liên tục PK, PK không ngừng lúc nào, chẳng lẽ những chuyện không có nhân tính mình làm đã bị người phát hiện, nên bị toàn xã hội tấn công? Không đúng, mình còn chưa làm chuyện nào không có nhân tính đâu. Chỉ là thấy những tên côn đồ tiểu bậy thì giúp chúng xách quần, đâm thủng lỗ Durex trong cửa hàng khi tới lễ tình nhân mà thôi, những chuyện này đều để xã hội tốt hơn và để con người có thể được sinh sôi mà thôi, tôi làm sai chỗ nào?
Có câu nói là: đi đêm lắm có ngày gặp ma, cho dù kỹ thuật cao hơn cũng bị bầy sói vây công tới chết, cuối cùng Tiêu Phàm cũng bị chiến thuật biển người giết cho nằm trên đất.
Tại điểm phục sinh…
Tiêu Phàm mới phát hiện mình đánh giá mình quá cao, cũng không phải là do mình bị xã hội chú ý… Làm người, cần nhìn xa trông rộng, sự thật đó là…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!