Ác Ma - Ngôn Tình 18+
Chương 25
Dứt khoát trầm luân
Phục tùng
…
“Chào!”
Gật đầu mỉm cười vời Dật Bá,Thiên Dạ chậm chạp đi vào đại sảnh,nhìn thấy Bách Lý Tuấn ngồi ở một bên xem báo,liền vội vàng nói chào với hắn.
Để tờ báo xuống, Bách Lý Tuấn nhìn thẳng Thiên Dạ.”Thân thể con khá hơn chưa?”
“Tốt hơn nhiều.”
Thiên Dạ trúc trắc mỉm cười,gương mặt xinh đẹp ửng đỏ.Hai ngày này cô cũng không có ra cửa, hai bên trường học,công ty cũng đã xin phép, bởi vì lần đầu yêu,Bách Lý Tuấn đòi hỏi cũng không tiết chế,ngày đó ở phòng làm việc rồi đến thang máy đối với Thiên Dạ mà nói cũng quá mức kịch liệt,làm ngày hôm sau cả người cô đau đớn, không cách nào xuống giường.
Mà Bách Lý Tuấn cũng không nói một câu,chẳng qua bảo những bí thư khác tạm đời thay chức vụ của cô, dặn dò hai vợ chồng quản gia trung thành Dật bá và Phúc thẩm chăm sóc Thiên Dạ, sau đó cũng bận rộn công sự.
Mãi cho đến rạng sáng hôm sau Thiên Dạ mới dằng dặc từ trong giấc mộng tỉnh lại.
“Ở trường học phải tự mình cẩn thận.” Nhìn người kia bình tĩnh Bách Lý Tuấn nhàn nhạt dặn dò.
“Dạ!”
Thấy cô gật đầu,sau Bách Lý Tuấn mới mặc áo khoác tây trang vào,cầm bao hồ sơ đặt ở một bên, “Ta đến công ty.”
“Đi đường cẩn thận.” Thiên Dạ miễn cưỡng duy trì lễ nghi quen có.
Cho đến Bách Lý Tuấn rời khỏi tầm mắt,nghe được tiếng động cơ xe chờ chực đi xa,Thiên Dạ mới kinh ngạc nhìn trên bàn ăn uống vài hớp cà phê……
Lặng lẽ siết chặc mép váy,cô có thể ảo tưởng bố nuôi bởi vì quan tâm cô, vì muốn nói thêm mấy câu với cô mới cố ý đi làm trước thời gian sao?
Bọn họ chưa từng cùng nhau ăn xong sáng bởi vì Thiên Dạ ở trong đại học từ trước đến giờ đều được chọn thứ nhất,cô phải học hai khóa sáng sớm cho nên so với nhân viên công ty cô rời giường sớm hơn,sau khi tan ca lại chạy tới đại học học cùng học sinh ban đêm.Bách Lý Tuấn đem cô nhét vào nhân viên chính thức,ngồi vài chiếc ghế bỏ trống hắn cũng không cho phép cô đến trễ về sớm,bấm thẻ cùng lúc với nhân viên trong xí nghiệp……
Hiểu rõ làm việc và nghỉ ngơi của Thiên Dạ tự nhiên cũng tuân thủ nguyên tắc của hắn.
Cho nên bình thường cô ra cửa, Bách Lý Tuấn mới rời giường, cho nên cô mới mơ mộng bố nuôi đang quan tâm cô? Thiên Dạ sững sờ trừng mắt nhìn cửa trước.
“Ngây ngốc ngồi ở đó làm gì? Bệnh ngốc nữa?” Dật bá đã sớm đưa một chút đến trước mặt Thiên Dạ.
“Không có!”
Nhìn Thiên Dạ biết điều ăn cua sửa tươi,Dật bá không khỏi hài lòng gật đầu,Bách Lý gia không có một đứa bé trai ngoan như vậy,nhờ thu dưỡng cô bé ngoan này làm cho ông cực khổ làm việc cuối cùng có chút cảm giác thành tựu.”Lão thái gia nếu từ Thụy Sĩ trở lại nhìn cháu,nhất định là thích!”
“……” Thiên Dạ nhai bánh bao trong miệng không dám tiếp lời.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!