Ác Ma Tái Suất - Quyển 1 :Chương 10 : Đụng độ với ba ma thú cấp 5 -1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
106


Ác Ma Tái Suất


Quyển 1 :Chương 10 : Đụng độ với ba ma thú cấp 5 -1


Khu rừng này tuy không chia thành ba phần rõ rệt, nhưng đã hình thành một cơ chế vô hình, trên thực tế bên ngoài khu rừng có thể coi là một bình phong, mấy ma thú ngũ cấp không thể tùy tiện đi lên, ngoài ra còn có tác dụng phòng nhân loại xâm nhập vào trong rừng, nếu có con người dám xâm nhập trung bộ chỉ có bị , giết!

Mấy năm nay không biết có bao nhiêu người xưng là cao thủ chết bởi móng vuốt ở đây, cho nên khi Mộ Dung Như Tuyết không ngừng chạy như bay lên phía trước, mấy ma thú ngũ cấp này đã liên hệ với nhau, vài nơi ngoài khu rừng đột nhiên xuất hiện các bóng đen, bóng đen bí mật mang theo uy áp và tức giận, khiến các ma thú cấp thấp hơn đều sợ hãi chạy về tổ, không dám thò đầu ra ngoài.

Mấy bóng đen xuyên qua phía ngoài khu rừng, tất cả mục tiêu đều nhắm ngay một, Mộ Dung Như Tuyết

Mộ Dung Như Tuyết không ngừng chạy lên trước, biển tinh thần lực gắn vào khu vực xung quanh, nguyên tố nàng cảm ứng được đã ngày càng ít, có thể thấy ngoài những con thú tứ cấp thì không còn nữa, trong lòng Mộ Dung Như Tuyết dần vui sướng, xem ra đã đến cuối khu vực ngoài rừng rồi, đi thêm đoạn nữa là nàng sẽ tiến vào trung bộ khu rừng này
Nghĩ đến đây, tốc độ của Mộ Dung Như Tuyết không khỏi lại nhanh hơn vài phần, không biết chạy về phía trước bao lâu, Tan Lạp Tây Á ở trong không gian tinh thần bỗng nghiêm mặt, mày nhíu chặt.

“Tiểu nha đầu, rắc rối của ngươi đang đến rồi cẩn thận.”

Ông vừa dứt lời, trong phạm vi bao trùm của Tinh thần lực của Mộ Dung Như Tuyết liền đột nhiên xuất hiện vài nguyên tố lực, Mộ Dung Như Tuyết cẩn thận cảm ứng, sắc mặt không khỏi trầm xuống, ba nguyên tố lực, lại đều là ngũ cấp!

Tốc độ dưới chân không dám chậm trễ, ngược lại chạy nhanh hơn, nhưng Mộ Dung Như Tuyết phát hiện, mặc kệ tốc độ của mình nhanh thế nào, tốc độ của mấy nguyên tố lực kia vẫn vượt qua mình, hơn nữa đang không ngừng chạy đến gần mình!

Mộ Dung Như Tuyết nhăn mày, ba thú ngũ cấp, đối với mình hiện tại mà nói sẽ đến mức nguy hiểm tính mạng,đằng nào cũng không thoát khỏi dù gì cũng nhất định phải khổ chiến, một đường đi tới, không cảm ứng được ngũ cấp, xem ra chúng đều ẩn nấp ngoài khu rừng, mục tiêu của chúng là mình, một trận chiến này, không thể trốn thoát! .Phải biết rằng là một ma pháp sư cấp 6 đối kháng với một ma thú ma thú cấp 5 là tương đói khó khăn ,sức lực của con người không thể so được với ma thú mà nếu như tinh thần lực không đủ để thu phục nó thì chỉ còn con đường chết

Nghĩ đến đây, Mộ Dung NHư Tuyết đột nhiên dừng lại, không đi tiếp nữa, mà mấy ma thú ngũ cấp đang chạy như bay này lại cảm nhận được Mộ Dung Như Tuyết đột nhiên ngừng lại, không khỏi có chút kinh ngạc, nhưng việc đã đến nước này, chúng nó cũng không thể để con người này sống được, nàng chạy tới ngoài khu rừng, phỏng chừng trung bộ đã cảm ứng được hơi thở của nàng, nếu chúng nó không thể giết nàng, kẻ chết sẽ là chúng nó!

Ba ma thú ngũ cấp bỗng bộc phát lực lượng, quanh thân ngập tràn nguyên tố lực trong chốc lát, hóa thành các luồng sáng, chạy thẳng đến chỗ Mộ Dung Như Tuyết.

Mộ Dung Như Tuyết lẳng lặng chờ ở tại chỗ, không đến mấy chục giây ba ma thú kia sẽ đến, Tinh thần lực của Mộ Dung Như Tuyết vẫn đang thăm dò xung quanh, lại phát hiện ngay thời gian này, tất cả ma thú bên cạnh nàng lại biến mất không còn dấu vết, một nguyên tố lực cũng không cảm ứng được.

“Xem ra hôm nay gặp khó khăn rồi “Mộ Dung Như Tuyết nở một nụ cười đầy khát máu

“Nếu hôm nay gặp nguy hiểm mà không thể chạy trốn thì phải dùng hết sức mình để giết bọn chúng thôi”Mộ Dung Như Tuyết giơ hai tay lên ngưng tụ tnh thần lực sẵn sàng để tiếp đón

“Vù ” “Vù ” “Vù “Ba âm thanh cùng kéo đến một lúc ,ba con ma thú ngũ cấp đều tề tịu đủ ở đây >Mộ Dung Như Tuyết bắt đầu dùng tinh thần lực để kiểm tra thực lực của chúng

Phong Lang Sói, Điện Tử Báo, Hỏa Vân Sói, ba ma thú thì hai là ngũ cấp sơ kì, một là ngũ cấp cao nhất,Mộ Dung Như Tuyết không dám sơ ý, nếu như đều là ngũ cấp cao nhất nàng chỉ có trốn thoát mới tìm được đường sống nhưng thật may cả ba con thì chỉ có một con ngũ cấp cao nhất không thì chỉ có con đường chết

Không cần phải làm một dũng giả mà còn muốn thành một trí giả, biết xem thời thế, nếu chỉ biết ỷ mạnh làm liều, người khác sẽ chẳng thấy y dũng cảm, chỉ thấy y ngu xuẩn.

Ba ma thú nhìn nhau, ba đôi mắt dã thú nhìn chằm chằm Mộ Dung Như Tuyết, nhưng kỳ quái là, ba ma thú lại không có hành động gì, ngược lại giằng co với Mộ Dung Như Tuyết nhưng nàng vẫn bất động, ba ma thú cũng vậy.

Ma thú đến giai đoạn cao cấp mới có thể nói tiếng người, nhưng ma thú dưới cao cấp trí tuệ cũng rất thông minh, chúng nó không ngốc, Mộ Dung Như Tuyết có thể một mình xâm nhập đến loại địa phương này, chứng minh nàng có thực lực nhất định, khi ba ma thú nhìn thấy Mộ Dung Như Tuyết cũng vô cùng kinh ngạc, chúng nó chẳng thể nào ngờ người có thể xông vào đây lại là một đứa trẻ nhãi ranh!

Ma thú thận trọng hơn con người nhiều, dù kinh ngạc trước hình dạng của Mộ Dung Như Tuyết, nhưng cũng không dám lơ là, nguyên tố lực vây toàn thân ba ma thú, chúng đang thăm dò, ma thú tuy không e ngại nhân loại, nhưng lại vô cùng e ngại một loại người sinh ra trong nhân loại, Triệu hồi sư!

Đụng tới Triệu hồi sư cường đại, ma thú căn bản không thể đào tẩu, bị Triệu hồi sư khế ước, trở thành công cụ nhân loại có thể tùy ý sử dụng, đối với ma thú là vô cùng nhục nhã! Không biết có bao nhiêu ma thú làm thủ hạ của Triệu hồi sư, ma thú bị Triệu hồi sư khế ước sẽ bị tất cả ma thú khác nhạo báng, bởi vì nó lại đi phục tùng con người bé nhỏ!

Ba ma thú sở dĩ chưa hành động, là bởi vì hoài nghi Mộ Dung Như Tuyết có phải Triệu hồi sư hay không, bởi vì con người tiến vào khu rừng này đều ôm ý niệm giống nhau trong đầu, diệt sát ma thú! Nhưng ba ma thú chạy thẳng đến đây, lại không phát hiện ra mùi máu tươi, đủ để có thể thấy được, tiểu oa nhi này vào khu rừng này không phải để giết chóc, nếu không phải thì Triệu hồi sư, còn ai vào đây!

Sống lâu ở Đông Đại Lục, ở khu rừng này, ma thú ở đây có thể coi là may mắn nhất, Đông Đại Lục có rất ít Triệu hồi sư, có thể nói hiện tại chỉ đếm trên đầu ngón tay chức nghiệp Triệu hồi sư, cho nên các ma thú cũng không phải lo lắng đề phòng bị nô dịch, bởi vì Đông Đại Lục hiện tại rất ít có Triệu hồi sư!

Nhưng Mộ Dung Như Tuyết bỗng xuất hiện ở đây, khiến ba ma thú đang nhởn nhơ bỗng căng thẳng, Đông Đại Lục không phải chưa từng có Triệu hồi sư cường đại , nhưng đã là chuyện trăm năm trước, nếu xuất hiện thêm một Triệu hồi sư nhất định sẽ xuất hiện ở khu rừng này, bởi vì ma thú của khu rừng này vô cùng có sức hấp dẫn với Triệu hồi sư.

Ba ma thú căng người đấu mắt với Mộ Dung Như Tuyết, ba ma thú đều không ngừng nói thầm trong lòng, cuối cùng có phải Triệu hồi sư không, nếu là thật thì có nên giết không?

Hỏa Vân Sói ngũ cấp cao nhất, hỏa nguyên tố tràn ngập cả người, từ xa như thấy một ngọn lửa không ngừng bùng lên, trảo vuốt sắc nhọn tản ra từng luồng nhiệt, đôi mắt đỏ lóe ngờ vực cùng khó hiểu.

Ba ma thú vẫn hoài nghi, bé gái trước mắt này không có dao động của tinh thần lực, một Triệu hồi sư nhiều hay ít thì cũng phải xuất hiện dao động tinh thần lực, nhưng trước mắt lại chẳng thấy gì, cho dù như thế, ba ma thú cũng không yên lòng, cảm thấy tiểu oa nhi trước mắt này có bị móng chụp phải thì cũng không gặp nguy hiểm gì.

Trực giác ma thú là chuẩn xác, năng lực điều khiển nguyên tố của Mộ Dung Như Tuyết gần đã đạt tới hoàn mỹ, nếu nàng nguyện ý, thoải mái bị khế ước, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, Mộ Dung Như Tuyết muốn giấu tinh thần lực, cho dù là ma thú cũng không cảm thấy.

Ba thú một người cứ nhìn nhau quỷ dị như thế, Mộ Dung Như Tuyết không hề lo lắng, ngược lại thoải mái đứng đó, như chờ ma thú chủ động ra tay, trong lòng ba ma thú đều bồn chồn, chúng rất muốn lui lại, bởi vì tiểu oa nhi trước mắt này rất quỷ dị, quỷ dị khiến cả người chúng cũng không thoải mái! Nhưng nghĩ đến hậu quả chúng thả tiểu oa nhi vào trung bộ, cuối cùng ba ma thú chặt đứt ý niệm lui lại trong đầu.

Cho dù nàng là Triệu hồi sư, tuổi của tiểu oa nhi này có thể nắm giữ mấy phần nguyên tố lực! Làm sao có thể là đối thủ của ba đứa nó! Nếu có thể giết nàng như thế, có lẽ có thể bớt đi một Triệu hồi sư, là đại công với ma thú nhé! Nếu không phải Triệu hồi sư, càng không có uy hiếp đối với chúng nó, chiến sĩ và ma pháp sư căn bản không khiến chúng sợ, huống hồ lần này là ba ngũ cấp, cho dù trước mắt là một kẻ thất cấp, cũng nên nghĩ cách mà trốn đi.

Trong lòng đã quyết, khí thế của chúng đột nhiên tăng vọt, ba màu đỏ ,xanh,lam đột nhiên tràn ra, ma thú ngũ cấp vận sức chờ phát động!

Mộ Dung Như Tuyết thấy vậy, chẳng những không có chút hoảng sợ, ngược lại môi đỏ mọng từ từ cong lên, nhìn ba ma thú tràn đầy sát ý trước mặt, Mộ Dung Như Tuyết tiện tay phủi áo mình.

“Vừa vặn cần kiểm tra năng lực của ta một chút, thử dùng các nguyên tố xem có thực lực như thế nào vậy.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN