Ác Ma Tái Suất
Quyển 1 :Chương 18 : Sự đùa giỡn của ác ma
“Chủ nhân mau giết chết bọn hắn đi ” Liệt Hỏa ở trong không gian ma thú tức giận nói .Giám coi thường chủ nhân của nó còn bắt chủ nhân của nó bò qua háng người khác mà người đó lại là một ma pháp sư cỏn con thật quá mất mặt .Nếu để nó ra bên ngoãi nó sẽ nhai họ thành mảnh vụn ăn cho đỡ tức
“Đúng vậy chủ nhân cho bọn chúng biết tay đi .Thèm muốn ta đúng là muốn chết ” Lôi Trấn cũng sẵn sàng hùa theo truyền lời vào trong không gian tinh thần của Mộ Dung Như Tuyết .Muốn nó bọn họ nằm mơ đi
“Nha đầu ngươi muốn làm sao” Tan Lạp Tây Á thắc mắc hỏi ông cũng rất hiếu kì xem Mộ Dung NHư Tuyết sử lí làm sao .Phải nói vấn đề này khá rối rắm nếu không cẩn thận sẽ đụng vào người mình không chống lại được
“Các ngươi hãy chờ đi kịch hay còn dài a” Mộ Dung Như Tuyết vẫn mỉm cười
Mọi người xung quanh nhìn thấy nụ cười của Mộ Dung Như Tuyết thì đều hóa đá .Thật muốn chửi con mẹ nó vào lúc nước sôi lửa bỏng này mà vẫn cười được đúng thật là muốn chết mà
Mộc Thanh Hoa lúc này không còn kiên nhẫn được nữa lớn giọng quát
“Nha đầu thối mau đưa sủng vật của ngươi ra đây nếu lấy lòng bản tiểu thư , hôm ta sẽ tha cho ngươi con đường sống ” Mộc Thanh Hoa hùng hồn nói
Nhưng Mộ Dung Như Tuyết nàng là ai cơ chứ sao có thể vì những lời lẽ này mà run sợ cơ chứ
” Nhưng ma sủng này là của ta cơ mà sao ta lại phải đưa cho tỉ ” Mộ Dung Như Tuyết tiếp tục giả bộ ngoan hiền nói tiếp
“Ai bảo là nó là của ngươi trên đầu của nó có dán chữ sao .Ai mạnh hơn là của ngươi đó thôi ” Mộc Thanh Hoa lí lẽ hùng hồn nói
“Không phải là cướp ư “Mộ Dung Như Tuyết ngây thơ vô số tội nói
“Tất nhiên là không phải rồi ai lấy được là của người đó thôi ” Mộc Thanh Hoa tin tưởng vào lời của chính bản thân mình vì trước đây nàng cũng như vậy mà thứ gì nàng muốn mà chẳng được
“Vậy được rồi “Mộ Dung Như Tuyết đưa tay từ từ lên vai vuốt ve Lôi Trấn nó có vẻ đang rất tức giận nếu nàng không trấn an nó thì có lẽ nó sẽ sông lên cắn chết họ mất .Nàng cũng không muốn giết người đâu a nàng hiền mà (Vâng nàng quá hiền ,hiền đến mức khiến người ta lạnh hết cả sống lưng -Lời của tác giả )
Mộc Thanh Hoa nghe được những lời vừa rồi của Mộ Dung NHư Tuyết trong lòng cảm thấy vui vẻ không ngờ con nha đầu này lại ngu đến vậy
Trái lại với sự vui vẻ của Mộc Thanh Hoa người ở xung quanh lại cảm thấy thương xót cho Mộ Dung Như Tuyết thật là một nha đầu tội nghiệp không biết định nghĩa được từ cướp không biết ở trong thế giới cường giả vi tôn này sống làm sao đây
Đang trong bầu không khí căng thẳng thì phía sau chuyền ra một giọng nói
“Mộc Thanh Hoa sao ngươi có thể vô liêm sỉ cướp trắng trợn giữa an ngày như vậy ” Người ở xung quanh trực tiếp nhường đường cho người vừa mới nói chuyện .Trong lòng lại cảm thán nha đầu này đúng là may mắn lại gặp phải ngay đối thủ của Mộc Thanh Hoa
“Dương Lan Vân ngươi đừng có xen vào chuyện của người khác ” Mộc Thanh Hoa tức giận nói Chuyện đang sắp thành công rồi tự nhiên con nha đầu này lại xen vào khiến cho nó rắc rối thêm
” Ta xen vào chuyện của người khác sao .Sao ta không cảm thấy vậy nhỉ ,người đứng giữa đường cướp ma sủng của ngươi ta .Dương Lan Vân ta chỉ thấy chuyện bất bình ra tay tương cứu thôi ,ai nói ta là xen vào chuyện người khác chứ “Dương Lan Vân cũng không kém cạnh mạnh mẽ phản bác lại
Từ lúc nghe được tiếng nói Mộ Dung Như Tuyết đã nhìn chăm chú vào người này ,nàng cũng khoảng mười hai mười ba tuổi trên người mặc một bộ quần áo màu xanh da trời nhạt ,bởi vì đang tức lên nước da trắng chuyển dần thành hồng ,khuôn mặt to tròn ,đôi mi thanh tú cái miệng tuy không có son phấn nhưng rất đẹp nhìn một cái đã thấy yêu không như ai đó son phấn lòe loẹt
Xung quanh mọi người đang chờ xem kịch hay bỗng có người lên tiếng
“Đó là ai vậy “
“À đó chính là Dương Lan Vân người của Dương gia .Hai nha đầu này từ nhỏ đã đối đầu nhau một mất một còn .Vị trí trong gia tộc của Dương Lan Vân cũng giống như Mộc Thanh Hoa nhưng tính cách thì hoàn toàn trái ngược nhau giống như nguyên tố thủy và hỏa nguyên tố hai người sở hữu vậy .Trước đây rất nhiều người bị Mộc Thanh Hoa bắt nạt thì đều được Dương Lan Vân bảo vệ “
Người đó hình như vẫn chưa thoát khỏi tò mò lại hỏi tiếp “Vậy ai mạnh hơn vậy “
“Đại khái là họ bằng nhau “
” Đúng vậy bao nhiêu năm rồi vẫn thế “
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!