Ác Nhân Thành Đôi - Chương 186: Động đất (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
42


Ác Nhân Thành Đôi


Chương 186: Động đất (1)


Thế cuộc đang dần trở nên vững vàng.

không biết vì sao, những ngày qua nàng làm việc vô cùng trôi chảy, những người nàng cẩn thận chú ý cũng không có động thái gì khác thường, trong lòng Trang Thư Tình luôn có loại cảm giác bất an giống như sắp có cơn giông kéo đến.

Cảm giác bất an này quấy nhiễu nàng đến mấy ngày, khiến nàng ăn không ngon ngủ cũng không yên, sáng hôm nay đầu có chút nóng lên.

Xem mạch cho bản thân, lại cho người truyền lời tới phòng bếp nấu cho nàng chén canh gừng, uống thêm mấy chén nước sôi, cảm giác mệt mỏi đã bớt đi một chút.

Trong triều không có chuyện gì, bộ nhân sự dần dần đã đi theo quỹ đạo, thái tử cũng đã có thái phó dạy bảo, nàng bây giờ đã có thể nhàn rỗi.

Nhưng người thật sự không thể quả an nhàn, càng an nhàn đầu óc sẽ càng suy nghĩ nhiều.

Chỉ Cố cách kinh đô đã 45 ngày, không biết chàng ấy tới nơi nào,Tình huống hiện tại như thế nào, nếu như tìm không được biện pháp giải quyết, nói không chừng người cũng sẽ không thể nhìn thấy, làm sao bây giờ?

Càng nghĩ, nàng càng không thể khống chế nổi tâm tình, thậm chí còn nghĩ Chỉ Cố sẽ không có khả năng trở về, tâm lập tức trầm xuống đầu óc xoay chuyển, trước mặt bỗng tối sầm, thiếu chút nữa ngất xỉu.

không thể nghĩ nữa, Trang Thư Tình nói thầm, đúng vậy, không nghĩ, Chỉ Cố chắc chắn sẽ trở về. Chỉ Cố luyến tiếc nàng, làm sao chàng ấy có thể không về được, nếu như chàng ấy thực sự không trở về…

Tình huống xấu nhất, nàng sẽ vì Chỉ Cố thủ tiết cả đời.

Chắc bởi vì thân thể cảm thấy khó chịu, trước giờ vẫn không có thói quen ngủ trưa nhưng lúc này Trang Thư Tình lại ngủ rất trầm.

“Ngao ô!”

Thân thể bị thứ gì đó dùng sức lay động, Trang Thư Tình mơ mơ màng màng mở mắt, nhìn về phía trước, sau khi thấy rõ là ai, giọng khàn khàn hỏi, “Niệm Niệm, làm sao vậy?”

“Ngao ô, ngao ô!”

Trang Thư Tình lập tức bật dậy, đầu chợt choáng váng, vội đỡ lấy bàn để chống thân thể, “đang động đất? Có động đất sao?”

“Ngao ô!” Thanh âm của Niệm Niệm càng lúc càng gấp gáp, Kim hổ ngày thường thích náo loạn nhưng lúc này cũng không dám quấy rầy Niệm Niệm. Vừa gấp lại sốt ruột, trước khi Trang Thư Tình nằm sấp xuống liền vung đuôi đánh nên đùi nàng. Thúc giục nàng nhanh chóng leo lên lưng nó. Trang Thư Tìnhkhông dám tin tưởng, nhưng những chuyện như thế này thà tin còn hơn không. Càng bực mình là, cơ thể nàng lúc này giống như cảm bệnh nặng thêm, sao cố tình lại là lúc này!

Nhà ở hiện đại, những căn nhà làm bằng bê tông cốt thép cũng không chịu được động đất, huống chi ở cổ đại đều làm bằng gỗ, Nếu động đất quá lớn, không biết là sẽ chết bao nhiêu người.

Nhanh chóng ngồi lên lưng kim hổ, thân hình của nó bây giờ đã lớn lên rất nhiều, Trang Thư Tình xoa đầu của nó trấn an, “không cần chạy loạn, không có việc gì.”

Ngoài cửa, người trực ban hôm nay là Tam Tử, nhìn thấy Trang Thư Tình bước ra, lập tức vội vã tiến lên hành lễ, “ Tiểu Thư.”

hiện tại bọn họ đều gọi nàng là tiểu thư, tuy rằng không nói ra, nhưng đã biểu lộ thái độ của bọn họ.

Trang Thư Tình không đáp lời, nàng mờ mịt nhìn lên bầu trời, đám mây báo hiệu động đất, thế nhưng nàng lại thấy được đám mây báo hiệu động đất. động đất là thật, là có thật!

“Tam Tử, Tam tử, nhanh chóng nói cho mọi người trong Bạch phủ xuất cung, thông báo cho những người cần phải thông báo, sẽ có động đất, động đất vô cùng nghiêm trọng, nhanh lên!”

Tam Tử thấy nàng sắp muốn ngã xuống, muốn bước lên phía trước đỡ lấy, Trang Thư Tình đẩy hắn ra, giống như đã dùng hết sức của nàng rống lên, “đi nhanh đi! không thể ở trong phòng. Bất cứ ai cũngkhông thể ở trong phòng, Từ gia và đổng gia, ngươi tự mình cho người đi. Giang Hải, nhanh chóng thông báo cho Thái tử điện hạ, nói bọn họ nhất định phải làm theo lời ta.”

Từ Giai Oánh và Liễu Tri Quỳnh mỗi ngày đều đúng giờ đến lan chỉ hiên, lúc này trong mắt các nàng đềuhiện lên vẻ sợ hãi, hiển nhiên là đã nghe được lời vừa rồi của Trang Thư Tình, hơn nữa cũng biết động đất có bao nhiêu đáng sợ.

“Nhanh chóng mang những gì có thể mang bên trong phòng mổ ra ngoài, để ở nơi trống trải, Hạ Mạn, Hạ Trân, hai người các ngươi cũng đi, phải nhanh”

“Vâng.”

Trang Thư Tình cũng đi qua, nàng ôm lấy hộp thuốc của Thanh Dương Tử leo lên lưng Kim hổ, nói nó chạy tới Nghi Thiên điện.

Ở trên lưng hổ, Trang Thư Tình mở hộp thuốc ra, tìm vài thứ thuốc có thể hạ sốt bỏ vào trong miệng, nuốt xuống.

Nàng đã lâu rồi không bị bệnh, bệnh này sợ rằng sẽ kéo dài, hi vọng thuốc của Thanh Dương Tử có thể giúp nàng chống đỡ được.

“Trang tiểu…” lời của Ôn Đức chưa hết đã nghẹn lại, Trang Thư Tình ngồi trên lưng hổ trực tiếp đứng dậy một vào bên long sàng.

“Hoàng thượng, có động đất, không thể ở trong phòng, Ôn Đức, ngươi nhanh chóng cõng hoàng thượng ra ngoài , đến ngự hoa viên, chỗ đó trống trải, nhất định không thể tới gần bất cứ căn phòng nè, mái hiên cũng không thể tới gần, nhớ kỹ chưa?”

“ Vâng.” Ôn Đức chỉ kinh ngạc một chút, không nói hai lời lập tức liền cõng hoàng thượng chạy ra ngoài.

Trong phòng chỉ còn lại tiểu thái giám, Trang Thư Tình nói: “ Chút chăn đệm ra ngoài, đồ ăn thức uống cũng phải chuẩn bị một chút cho hoàng thượng, đúng rồi, thuốc của hoàng thượng nhất định cũng phải mang theo, nhanh chóng chuẩn bị, nhất định không thể thiếu thứ nào.”

“Vâng.”

Trang Thư Tình cũng không tiếp tục ở lại trong phòng, vừa ra khỏi cửa lập tức liền triệu tập nội thị và cung nữ trong cung, để bọn họ truyền tin tức đến tất cả các bộ trong cung.”

Lúc này, Kim Quý đã nghe được tin tức liền lập tức chạy tới, nhìn thấy hắn, Trang Thư Tình nhẹ nhàng thở ra.

“Kim Đại Nhân, có biện pháp nào thông báo cho dân chúng trong thành rời khỏi phòng ở hay không?”

“Có, nhưng mà…”

“Mạng người là quan trọng nhất, đừng có dông dài.”

“Vâng, chuông đáng 12 tiếng, kệ dân chúng trong thành đều phải ra khỏi phòng hướng về Hoàng Cung quỳ lạy trong vòng một khăc.”

Trong lòng Trang Thư Tình có dự cảm không tốt, “Đánh 12 tiếng chuông là có ý gì?”

Sắc mặt Kim Quý hơi tái, “Hoàng thượng… không còn.”

nói như vậy, đây chính là tội! chắc không được Kim Quý nói được một nửa liền im.

Sắc mặt Trang Thư Tình cũng trở nên trắng bạch, “ liệu không còn biện pháp khác khẩn cấp hơn sao?”

Kim Quý lắc đầu.

không có thời gian, Trang Thư Tình không thể tiếp tục lo lắng nhiều hơn nữa, cắn răng một cái, nàng nói: “ đánh 12 tiếng chuông.”

Kim Quý hít sâu vài lần, lập tức cúi đầu chạy đi làm việc.

Nếu sau này truy trách trách nhiệm, hắn thoát không được, nhưng có lời này của Trang tiểu thư, hắncảm thấy không có gì mà hắn.

Luận về dũng khí, nếu hắn còn không bằng một nữ tử, hắn cũng uổng sống trên đời.

Lúc này có rất nhiều người ở ngự hoa viên, phi tử ở các cung nhận được thông báo cũng đều đến, trong lòng mọi người tuy rằng có bất an, nhưng Hoàng thượng và hoàng hậu ở đây nên cũng không xảy ra rối loạn.

Trang Thư Tình đi đến ao cá, Những con cá chép lúc này đều bơi trên mặt nước, chốc lại có tung mình nhảy ra khỏi mặt nước, lúc đi đến phía hoàng thượng nàng thậm chí còn thấy có mấy con rắn chạy loạn xạ trong bụi hoa.

Những con rắn lúc này giường như đã toàn năng lực tư duy, nàng chỉ có thể cảm nhận được sự sợ hãi 1 độ của chúng.

Tiến đến trước mặt hoàng thượng, đang định giải thích về nguyên nhân nàng cho người đánh 12 tiếng chuông, hoàng thượng đã mở miệng trước, “Chỗ này không cần con quản. Con đi quẩn chuyện bên ngoàiđi, cho dù 12 tiếng chuông trẫm cũng không trách con.”

Lúc này Trang Thư Tình cũng chỉ có thể gật đầu. nói với Ôn Đức đang đứng ở bên cạnh: “Động vật luôn mẫn cảm trước sự thay đổi của thiên nhiên, vừa rồi ta nhìn thấy có rắn, Ôn công công lưu ý nhiều mộtchút.”

“Vâng.”

Nhìn Trang Thư Tình đi xa, Ôn Đúc không quá xác định nói: “Hoàng thượng, lão nô nhìn thấy sắc mặttrên Tiểu Thư giống như có chút xanh…”

Hoàng đế nhìn lên 2 áng mây to lớn quỷ dị trên bầu trời, không nói gì, vào thời điểm này, cho dù Trang Thu Tình thật sự bệnh nặng thì cũng chỉ có thể cố gắng chống đỡ. cho dù việc mày không trách được nàng, nhưng bản thân nàng cũng không thể bỏ xuống được.

Tiếng chuông thứ nhất vang lên, dân chúng trong thành liền buông chuyện trong tay đứng dậy, chờ đến khi tiếng chuông thứ mười vang lên, lên tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc bước ra cửa, chân mềm nhũn, quỳ xuống hướng mặt về phía hoàng cung.

Tiếng thứ 11 vang lên, tiếng chuông ngừng lại, người trên đường đứng lên, nhưng không có người nào trở về phòng, vẫn quỳ như trước.

Bọn họ nghĩ bản thân đã nghe lầm.

Tin tức này đột ngột xảy đến khiến cho bọn họ có chút không dám tin.

Hồ đồ kinh ngạc cùng gần một khắc, dần dần có người đứng dậy, mặt ảm đạm, cảm thán thở dài, đangđịnh trở về tiếp tục công việc, nhưng đúng lúc này, dưới đất rung chuyển.

Người đang quỳ còn đỡ, bọn họ có thể nhanh chóng ổn định cơ thể, mà những người đúng lúc này đã có chút lảo đảo, người sau đổ lên người trước, giống như hiệu ứng domino, người người khi nhau ngã xuống đất.

Theo như lời đồn, ở dưới đất có một con cá trình rất lớn. Thời gian dài trôi qua, con cá này muốn xoay người một chút, nhưng chỉ cần con cá vừa nghiêng người. Mặt đất liền rung chuyển, nháy mắt, chính là kiếp nạn của vạn người

Cho dù Trang Thư Tình là người thu được tin tức đầu tiên, nàng cũng đã nghĩ hết biện pháp cứu người từ tay diêm vương, nhưng mặt đất liên tục lại liên tục bị chấn động, trong lòng nàng càng lúc càng cảm thấy không ổn.

Ôm lấy Niệm Niệm và kim hổ đang run rẩy bất an, nghe thấy cách đó không xa truyền tới tiếng cung điện ầm ầm đổ xuống, Trang Thư Tình càng không dám nghĩ nhiều, chỉ mong rằng động đất nhanh chóng dừng lại.

Giống như đã qua rất lâu sau, mặt đất mới dừng lại.

Trang Thư Tình không dám động đậy, mãi cho dần khi xác định động đất đã ngừng lại thật nàng mới dám ngẩng đầu nhìn xung quanh.

“Niệm Niệm, có an toàn không?”

“Ngao ô!”

Nhận được tín hiệu an toàn, Trang Thư Tình lập tức đứng lên, trèo lên lưng kim hổ chạy tới ngự hoa viên.

Dọc theo đường đi nàng thấy mấy chủ điện còn chưa đổ, nhưng những tiểu điện khác cũng không còn mấy cái, tro bụi đầy trời, trời cũng bị nhuộm thành màu xám.

Nàng rất ít tới ngự hoa viên, chỉ nhớ rằng ở đó có hai đình đài rất đẹp, bên cạnh còn nuôi một ao đầy cá chéo cẩm, xung quanh còn đặt mấy khóm hoa.

Mà lúc này, đình đài đều đổ ngã, lúc đi qua ao còn nhìn thấy có mấy con cá chép lúc này đang phơi bụng.

Hoàng thượng vừa uống thuốc xong, tinh thần nhìn như còn tốt, hoặc giả là đang cố chống đỡ, nhìn thấy Trang Thư Tình liền hỏi, “Tình huống bên ngoài như thế nào?”

“Vẫn chưa được thông báo nhanh như vậy, nhưng mà trận động đất này có khả năng vẫn chưa kết thúc.”

Sắc mặt hoàng đế lập tức thay đổi, “Vẫn còn sao?”

Hiểu biết của Trang Thư Tình đối với động đất đều đến từ tri thức trong sách, nàng chỉ biết sau khi hết động đất còn có dư trấn, tuy rằng không đáng sợ như trận động đất trước, mọi người cũng không quá đề phòng nó như khi đôi mặt với động đất, nhưng chính bởi vị vậy mà mọi người mới không kịp đề phòng, khiến cho nhiều người vì vậy mà mất mạng.

“Ta không thể khẳng định, nhưng mà khả năng có sẽ rất lớn, hoàng thượng ngài không nên về phòng trước, ngồi ở đây một lát nữa để phòng ngừa vạn nhất.”

“Còn con?”

“Con phải ra ngoài an bày, lúc này không thể khiến người dân rối loạn.” Thấy hoàng thượng lo lắng nhìn nàng, Trang thư Tình cười bất đắc dĩ, “Lúc này đang có bao nhiêu người nhìn vào con, vào thời điểm nàykhông không thể trốn tránh.”

“Trang tỷ tỷ, đệ đi cùng với tỷ.”

“Tỷ tỷ, đệ cũng muốn đi.”

Chu Tri Tiếu và Trang Thư Hàn đồng thời nói, nói xong, hai người nhìn nhau, cảm thấy thân cận không ít.

Trang Thư Tình nghĩ một lát, mang theo bọn họ.

Tô Văn cực kì tự giác đi theo.

Lan Chỉ hiên đã đổ nát, Từ Giai Oánh mấy người ôm thành một đoàn nghe lời ngồi trong sân, người ở Bạch phụ ở lục tục trở về, tất cả đều xúm lại đây.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN