Ai Bẻ Cong Người Ấy Chịu Trách Nhiệm
Chương 6: KY chết tiệt lúc livestream là siêu cấp có tiền
Edit + beta: Vịt
((*) KY trong trường hợp này không phải là cái chúng ta luôn nghĩ =)))) Tui tra baidu thì nó ra KY làđể chỉ những người chuyên phá hoại bầu không khí, không thèm đểý tới những người khác)
Nội dung livestream của Lư Ninh có chút đáng chú ý, cậu đang làm một loại thôi miên tai, tên viết tắt khoa học là AS-MR, tên dịch tiếng Trung là “Tính tự phát phản ứng kinh lạc của tri giác”. Nói rõ chút chính là đem thanh âm nhẹ nhàng ôn nhu nào đó truyền đạt cho người khác nghe, làm cho bọn họ trong đầu sản sinh cảm giác thoải mái, do đó xúc tiền giấc ngủ.
Nó còn có cái tên làm cho người ta dễ sinh ra hiểu lầm, gọi là lên đỉnh trong đầu.
Lư Ninh ban đầu lựa chọn làm việc này hoàn toàn là tình cờ, làm quan hệ xã hội thường xuyên cả ngày cả đêm làm thêm giờ, thời gian lâu dài, đồng hồ sinh học của Lư Ninh bị phá hư, ngày đêm đảo lộn, giấc ngủ cũng xuất hiện rất nhiều vấn đề. Sau đó trong quá có một quan hệ xã hội đề cử cậu có thể nghe một chút AS-MR, Lư Ninh mới dần dần tham gia thu âm cái này.
Đương nhiên, đây chỉ là ban đầu.
Sau đó cậu làm một chút mục tiêu hoàn toàn lệch quỹ đạo, lúc nửa đêm không ngủ được, cậu thích ở trên livestream kể truyện ma……
Nhưng vô tình trồng liễu liễu thành rừng, truyện ma đêm khuya hoàn toàn thuộc về sở thích xấu cá nhân lại hấp dẫn một nhóm lớn fan. Rồi lại sau đó, Lư Ninh dứt khoát ngay cả AS-MR đều rất ít thu, chỉ kể chuyện ma.
Cái này thường dẫn tới hiện tượng fan hai bên “Tranh sủng”.
Lư Ninh buông con chuột ra, dùng sức xuống tay — mặc dù cậu hiểu người này khả năng chỉ là muốn tỏ vẻ một chút “Rất quen” đã lâu không gặp cảm thấy nhớ…… Nhưng là! KY chết tiệt này! Cho rằng mình rất có khiếu hài hước sao, ai quen thuộc với hắn a, hơn nữa cậu sau khi thật sự chết một năm lại sống lại, “chào hỏi” như vậy đối với Lư Ninh mà nói không khác gì vạn tiễn xuyên tim.
Kéo đen hắn!
Nhưng bình thường mà nói, chủ livestream không thể tùy tiện kéo đen fan, như vậy ảnh hưởng không tốt.
Lư Ninh trong lòng rất đấu tranh, cậu mở “Fan đẳng cấp” KY chết tiệt kia ra, đằng sau ID một thẻ màu vàng dài ngoằng thiếu chút nữa chọc mù mắt cậu. Lư Ninh yên lặng đóng giao diện lại, mở ra khung đối thoại của “Muốn ngủ trước cố sự”.
“Nhờ phúc của ngài, không chết.”
— Fan đẳng cấp ba ba kim chủ cao như vậy cậu như thế nào không có ấn tượng gì?
Đối diện ngay sau đó gõ tới mấy chữ: “Mở livestream.”
Lư Ninh nhẫn lại tính khí giải thích: “Thiết bị không có ở bên cạnh, tối nay không thể quay.”
Đối diện trầm mặc một hồi, trong máy vi tính Lư Ninh đột nhiên truyền đến một trận âm báo vang lên đinh đang, cậu vội vàng mở giao diện phát thưởng ra, nền màu xám tro giống như bãi đậu xe xếp tới một hàng dài dằng dặc Rolls-Royce, Ferrari…… Phía sau mỗi chiếc xe đều treo một bọt khí: “Mở livestream”, từng chuỗi “Mở livestream” nối thành một mảnh, giống như nguyền rủa vậy!
Lư Ninh dở khóc dở cười — đây chính là nguyên nhân cậu khuất phục, vị đại lão này một lời không được liền phát thưởng, còn có thể dưới tình huống cậu không mở livestream trực tiếp nhét tiền vào tài khoản của cậu, đây là đặc quyền của VIP cao cấp mới có, hơn nữa Lư Ninh hiện tại đang cần tiền, trả tiền chính là cha! Huống chi còn cho nhiều như vậy…… Một chiếc Ferrari ba trăm tám, đại lão này bắt đầu đã cho một đoàn xe, đặt trên người ai cũng phải quỳ xuống gọi cha……
Khung đối thoại lại chớp mấy cái, đối diện vẫn là ba chữ: “Mở livestream.”
“Aigu.”
Đối diện với tiền rơi đầy mặt, Lư Ninh khuất phục, cậu báo số phòng qua, không bao lâu, ID “Muốn ngủ trước cố sự” này liền vào, trong phòng livestream chỉ hai người bọn họ.
Lư Ninh nhìn thấy trên màn hình bắt đầu rào rào một màn đạn, “Muốn ngủ trước cố sự” vẫn cứ thúc giục cậu mở miệng nói chuyện, rất có một loại tư thế fan “Thâm niên”. Lư Ninh trước kia chính là livetream âm thanh, cho tới bây giờ chưa từng lộ mặt qua, nhưng fan thâm niên không hẳn nhận không ra.
Lư Ninh kỳ thực có chút khẩn trương, cậu hướng về phía loa máy tính thanh thanh cổ họng, nói: “Xin chào.”
Kỳ thực từ góc độ chuyên nghiệp mà nhìn, âm thanh của Ninh Kinh Hồng dễ nghe hơn âm thanh của Lư Ninh rất nhiều, thời gian cậu thay giọng kết thúc sớm, trong lúc này cũng không có thay đổi giọng nói, tổng thể nghe tới rất thoải mái.
Quả nhiên “Muốn ngủ trước cố sự” sau khi Lư Ninh mở miệng liền trầm mặc, Lư Ninh cũng đoán không được hắn nghe ra dị thường hay không. Bất quá nghe ra dị thường cũng hợp tình hợp lý, cậu và Ninh Kinh Hồng dù sao cũng là hai người, huống chi vị này nhìn qua còn là fan thâm niên……
“Cậu chính là Dư Ôn?” “Dư Ôn” là nick name Lư Ninh dùng để livestream.
“Đúng a, tôi chính là Dư Ôn. Bất quá anh cũng có thể coi như tôi là Dư Ôn 2.0”
Đối phương trầm mặc một hồi, không biết có phải đang nghĩ “Dư Ôn 2.0” là cái quỷ gì hay không. Trên màn hình lại xuất hiện một màn chữ: “Cậu trước kia không phải thanh âm này.”
Lư Ninh giống như cười giỡn nói: “2.0 và 1.0 đương nhiên không thể hoàn toàn giống nhau a.”
Đối phương trở nên rất nóng nảy: “Ít nói nhảm! Dư Ôn ở đâu!”
Lư Ninh bị hai dấu chấm than nảy của hắn làm cho dở khóc dở cười —với tư cách Lư Ninh mà nói cậu rất cảm tạ vị đại lão nhớ người cũ này, vì cậu bất bình giùm, nhưng là làm “Dư Ôn 2.0” hiện tại, cậu hi vọng đại lão này có thể nhân nhượng, khép miệng nghe truyện là được rồi.
“Tôi có truyện, anh muốn nghe truyện, cần gì phải để ý người kể truyện là ai.”
Lư Ninh nói xong câu đó cũng không tính toán tiếp tục reply hắn, từ bên cạnh rút ra một tờ giấy, sau đó bắt đầu viết đại khái câu truyện, trong thời gian livestream lại lục tục đi vào mấy người, thời gian “Nói chuyện riêng” của hai bọn họ triệt để kết thúc.
Lư Ninh đơn giản mà chào hỏi người mới vào, tiếp tục chuẩn bị nội dung câu chuyện. Kỳ thực cậu không muốn lôi kéo fan cũ của “Lư Ninh”, cậu muốn chỉ là cái tài khoản này, còn có cái tên “Dư Ôn” này. Lư Ninh vẫn như cũ giữ lại kỹ xảo là AS-MR và tài năng kể truyện ma, thay đổi chỉ có thanh âm mà thôi, cho nên cậu không quá sợ mất fan.
Tóm lại cho dù fan cũ đều rời đi, còn sẽ có fan mới gia nhập.
Thế giới này vốn chính là như vậy, người đối với người khác hữu dụng sẽ được bọn họ thừa nhận, người đối với những người này vô dụng, liền sẽ bị quên lãng, cái gọi là tình yêu của fan, là dễ thay đổi nhất.
Tài hoa và nổi tiếng đại khái cậu một cái cũng không thiếu, thanh âm thay đổi thì sao.
Lư Ninh nhìn quen nhân tình thế sự, hiểu được đạo lý lòng người dễ thay đổi, cho nên chưa bao giờ yêu cầu xa vời ai đối với cậu lưu lại tình cảm, nhưng chỉ cần cậu có yếu tố đặc biệt có thể hút fan, cho dù có người chán ghét rời đi, vẫn sẽ có người mới gia nhập.
Cho nên cậu không quá để ý đại lão “Muốn ngủ trước cố sự” này có thể bởi vì thanh âm của cậu thay đổi mà quay lưng hay không, thái độ của cậu đối với fan luôn luôn là người đến không cự tuyệt kẻ đi không giữ lại, đương nhiên nếu như hắn có thể trước khi rời đi dùng tiền dơ bẩn hung hăng đập vào đầu cậu, liền sẽ càng thêm hoàn mỹ.
Lư Ninh không nghĩ nhiều thêm, lúc livestream còn có người khác đấy, cậu phải chiếu cố chu đáo, cậu giống như bình thường, trong thanh âm mang theo tiếu ý: “Chào mọi người, đã lâu không gặp, hôm nay thiết bị không có ở bên cạnh, sắc trời cũng muộn rồi, chúng ta trước tiên kể truyện ma đi. Các bạn muốn ngủ, hiện tại chạy vẫn còn kịp đó.”
Tin tức “Dư Ôn” lại quay lại có thể bị truyền ra ngoài, trong lúc livestream người càng tới càng nhiều, nhưng thanh âm Ninh Kinh Hồng và Lư Ninh quả thật khác biệt rất lớn, các fan chạy tới nghe cậu livestream phản ứng đầu tiên đều là — đây không phải là chính chủ.
Trên màn đạn rất nhiều người hỏi thăm Lư Ninh một năm này ở đâu, tại sao thanh âm lại thay đổi, cậu đến cùng có phải Dư Ôn hay không.
Lư Ninh đột nhiên nhanh trí, hướng về phía micro nói: “Truyện hôm nay trên là, Áo khoác da người. Về phần tiếng của tôi sao lại biến thành như vậy, cùng với trải qua một năm này, tôi sẽ ở trong câu truyện kế tiếp kể với mọi người……”
Có người bắn một màn đạn: Trải qua cái gì? Nhân vật chính tên là gì? Không tên là Dư Ôn ta liền không tin!
Lư Ninh cười cười: “Được a, nhân vật chính kia liền gọi là Dư Ôn.”
— Cậu đột nhiên may mắn mình là một chủ PO (*) kể truyện ma, có một số việc có thể bịa liền bịa, tóm lại không ai tin.
((*) từ PO là viết tắt của từ POST, chủ PO = lâu chủ = chủ thớt)
Lư Ninh kể truyện vẫn là phong cách trước kia, không nhanh không chậm, rủ rỉ nói, hơn nữa phi thường gần với cuộc sống, có tính chân thật rất cao, màn đạn lúc livestream rất nhanh từ hiếu kỳ với trải qua của cậu chuyển đến trên nội dung câu truyện. Từ “Dư Ôn rốt cuộc đi đâu vậy” biến thành “A a a a a a a! Thật đáng sợ!!” hoặc là “Rõ ràng có nhiều người như vậy! Tại sao không nói lời nào! Mọi người đều ra chém gió a!!”……
Một đoạn truyện kể xong, cơ hồ đã không có ai tiếp tục xoắn xuýt cậu đến cùng có phải Dư Ôn hay không, bởi vì bất luận cậu rốt cuộc là ai, truyện của cậu vẫn như cũ hấp dẫn người.
Khá kỳ quái chính là, “Dư Ôn 2.0” này từ phong cách nói chuyện đến tiết tấu kể chuyện, đều giống như Dư Ôn một năm trước không có bất kỳ khác biệt nào, thói quen nói chuyện của một người có thể sẽ bị bắt chước, nhưng không thể nào bị phục chế tới loại trình độ này.
Phần lớn người đã tiếp nhận Dư Ôn hiện tại chính là Dư Ôn trước kia, nhưng bọn họ tự nhiên sẽ không cảm thấy Dư Ôn mặc áo khoác da người, chỉ là cậu vì dựa theo câu chuyện mới mà sử dụng biến đổi thanh khí đặc biệt.
Bất quá Lư Ninh ban đầu cũng không muốn để cho fan tin cậu chính là “Dư Ôn” mất tích một năm, chỉ cần bọn họ lựa chọn vào livestream này, bị hấp dẫn mà lưu lại, mục đích của Lưu Ninh đã đạt được rồi.
Còn nguyên nhân bọn họ lưu lại là cảm thấy “Dư Ôn 2.0” kể chuyện dễ nghe, hay là đơn thuần muốn nhìn cậu xấu mặt…… Lư Ninh cũng không sao cả.
Cậu nhìn trên màn hình mấy phát thưởng mang ký hiệu “Chocolate” bắn ra nhẹ nhàng nhếch lên khóe môi — đây cơ hồ coi như là lệ cũ của “Dư Ôn”, lúc cậu ngừng lại thì tặng quà, là ý tứ tiếp tục để cho cậu kể chuyện.
Lư Ninh cũng không phải vì thế cảm thấy đắc ý, mà là vì một điểm này thấy trước được tương lai, cho dù thanh âm cậu thay đổi, chỉ cần cậu vẫn có thể kể chuyện, vẫn có fan chấp nhận. Chỉ cần thời gian đầy đủ, cậu sẽ làm cho mọi người đều quên đi tồn tại của “Dư Ôn”, bất kể là fan, hay là chính bản thân mình.
“Cảm ơn mọi người, nhưng gần đây phải bận nhiều việc, kể tiếp một đoạn phải out rồi, mọi người cũng phải ngủ sớm chút.”
Truyện ma của Lư Ninh căn bản đều xuất phát từ tự mình não động, hoặc là tin vịt, mỗi truyện cậu kể đều là độc lập hoàn chỉnh, dài có ngắn có. Lư Ninh có đôi khi cảm giác mình giống như người thuyết thư (*), kể đến một nửa, ngắt ở chính giữa, chờ các khán giả phát thưởng cho cậu.
((*) thuyết thư là nói hát các thể loại dân gian, bao gồm bình thư, bình thoại…)
Gian trá.
“Muốn ngủ trước cố sự” trầm mặc hồi lâu đột nhiên ném ra một loạt “Ferrari”, Lư Ninh ngẩn người, nhìn chằm chằm ID kia nhất thời không biết phản ứng thế nào — tên này vừa nãy không phải vẫn một bộ “Fan trinh tiết mãnh liệt” sao, nhanh như vậy đã trở giáo?
“Khi nào thì thu AS-MR?”
— Lúc cậu kể chuyện ma yêu cầu thu dỗ ngủ, thằng cha này…… Có tiền thì có tiền, còn rõ là kiểu KY cực đại a.
“…… Chuyện Áo khoác da người trước tiên kể tới đây, chúc mọi người mơ đẹp.”
Lư Ninh nói xong câu đó liền rút khỏi phòng, vẫn là phong cách kia, lúc rời đi không chút lưu tình, về phần mấy chuỗi Ferrari trên màn hình…… Coi như không thấy đi.
Cậu niết tâm trán thở một hơi thật sâu, hi vọng lúc cậu lại tiếp tục đăng nhập tài khoản livestream, vị đại lão “Muốn ngủ trước cố sự” này đã nghĩ thông.
— Nhanh chóng anti-fan đi tên KY chết tiệt này!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!