Ai "Gảnh" Thảo Mai?/Nữ Phụ Không Thèm Để Ý Mi - Chương 13: Y_N0.1.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
77


Ai "Gảnh" Thảo Mai?/Nữ Phụ Không Thèm Để Ý Mi


Chương 13: Y_N0.1.


Editor: Trà Sữa Thêm Cheese.

Từ khi xuyên sách, Ninh Y cảm thấy mình đã phát huy những lời “Bên ngoài cười ahihi, trong lòng thì dumamay” đến trình độ cao nhất.

Đặc biệt là lúc đối mặt với Lộ Hứa Nam.

Sau khi điên cuồng xỉ vả Lộ Hứa Nam một trận, Ninh Y cất điện thoại, “nhẫn nhục chịu khó” mà mở tập ra, đặt chung một hàng với vở ghi rồi bắt đầu một lòng làm việc.

Cư Mộng y như nguyên chủ vậy. Đều là kiểu không nghe giảng và chép bài, chuyện đầu tiên khi tới lớp là bổ sung bài tập.

Hôm nay vì lo hít drama nên chưa kịp chép, chỉ có thể lén lút chép trong giờ Lý.

Lúc này thấy Ninh Y phải giúp Lộ Hứa Nam làm bài tập, Cư Mộng vô cùng rộng lượng đặt cuốn vở bài tập mình đã mượn vào giữa hai người, chia sẻ với cô: “Chép đi, của lớp trưởng á, bảo đảm đáp án đúng hết.”

Đợi Cư Mộng múa bút thành văn chép xong bài tập Toán, ngẩng đầu lên thì phát hiện bạn cùng bàn của mình lúc thì chép kiến thức Vật lý, lúc thì cầm hai cây bút làm bài tập, tư thế rất ung dung, không hề có dáng vẻ vội vàng hốt hoảng.

Cô nàng không thể không nhích tới xem, đúng là chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Chép cũng ok, chắc chép theo cái bảng thầy đã viết nên dù trông hơi sơ xài nhưng vẫn khá gì và này nọ.

Còn bài tập Toán thì khỏi coi, mấy câu điền vào chỗ trống sạch bóng, chỉ điền số trên dấu gạch ngang.

Thôi cũng được đi, cái đề có một câu tự luận, cuối cùng cô chỉ chép có hai cái công thức.

“Vãi! Mày chép vậy là tới công chuyện đó!” Cư Mộng vội vàng mở tập của mình ra trước mặt cô, tay nắm tay bắt đầu chỉ bảo: “Mày nhìn tao nè, phải viết thêm vài nét nữa chớ, vậy mới thể hiện là mày nghiêm túc làm đề. Lúc làm đề á, ban đầu có thể chọn sai đáp án, sau đó gạch bỏ rồi chọn đáp án đúng, điều này chứng tỏ sau khi mày làm xong thì mày đã nghiêm túc nghĩ lại đề. Còn cái câu này, chép nhiều công thức lên, càng phức tạp càng tốt. Mày viết luôn đáp án vầy, thầy nhìn phát là biết ngay mày chép rồi? Không thì là cái kiểu người làm cho có! Mày mà không làm, tí nữa bị thầy cho ở lại bù giờ để chép đó.”

Ninh Y xem thế là đủ.

Có tinh thần chịu khó nghiên cứu thế kia, dùng để học hành thì thi trường nào mà chả đậu?

Đương nhiên Cư Mộng không biết Ninh Y đang nghĩ gì, cô nàng liếc cái đề trống hoắc của đối phương, “ơi là trời” một tiếng: “Mày nhìn mày chép cũng sai nữa, rõ ràng đáp án là ‘-1’, mày chép thành ‘1’. Cơ mà…”

Cô nhóc dừng lại cười: “Mà cũng đúng á! Chép bài tập không thể chép đúng tất tần tật được, sai chút chút mới càng giống thiệt! Khỏi sửa lại đâu!”

Tầm mắt của Ninh Y dừng lại ở đáp án đúng của mình hai giây, cô vô cùng “tiếp thu” mà gật đầu: “Tao hiểu rồi.”

Dưới sự “dạy dỗ ân cần” và đốc thúc của Cư Mộng, rốt cuộc Ninh Y đã chép được một phần bài tập tuyệt vời.

Cô nàng hài lòng gom ba cuốn vở bài tập lại, bắt đầu lén lút thì thầm với Ninh Y: “Lẹ lẹ lẹ, đưa điện thoại cho tao, cho mày này hay ho lắm!”

Ninh Y vừa nghe còn tưởng có game mới, cô đưa điện thoại sang, nói bằng giọng điệu bình thường: “Mày chơi rồi hả? Đừng có tải mấy cái game phải nạp Krypton Gold, vô nghĩa.”

Cư Mộng cười thần bí với cô: “No no no, lần này không chỉ có Kryton Gold mà còn có thể lấy tiền thưởng nữa cơ!”

Cô nàng vừa nói vừa làm, sau đó trả điện thoại lại.

Ninh Y nhận lấy xem, chân mày không khỏi nhướng thật cao.

Phía trên hiện lên là đang tải ứng dụng, lại là Vua trả lời toàn năng?

Phản ứng đầu tiên của Ninh Y là mừng vì sự cẩn thận của mình, lúc trước cô tải ứng dụng ở điện thoại dự phòng mà Ninh Tu đưa, cũng không tải lại ở điện thoại mình vừa đổi.

Cái thân phận nhỏ này vẫn xem như giữ được.

Sau khi vui mừng, Ninh Y vẫn không quên thiết lập của mình là dòng học sinh đội sổ không thể lay chuyển nổi: “Ứng dụng thi cử? Bộ tao điên hay gì? Bài tập về nhà tao còn không làm nói chi ba cái trò này?”

Cư Mộng chậc một tiếng, nói: “Mấy nay mày không tới trường nên không biết ấy chớ, này là trend mới đang được lưu hành ở trường tụi mình đó!”

Lần này Ninh Y thật sự ngạc nhiên: “Giỡn à? Mày nói cái đám lớp trưởng kia nọ thì đúng, còn lũ học dở như tụi mình thì đứa nào luẩn quẩn trong lòng chơi cái game này vậy?”

Cư Mộng lấy điện thoại ra, thần bí mở app: “Đương nhiên giải đề sẽ không vui, nhưng bảo bối thật sự trong đây cũng không phải là kho đề thi đâu!”

Sau khi Ninh Y nghe những gì cô nàng nói, cô liền muốn mở ngân hàng câu hỏi để cô nhóc thấy được Vua trả lời có đầy đủ đề thi trong cuốn đề Mô phỏng!

Này còn không phải bảo bối?? Này cơ bản là tin vui bự chảng dành cho học sinh đấy!

Cái câu lấy gùi bỏ ngọc là nói mày! Hừ!

Nhưng trên thực tế, cô chỉ có thể giả vờ cổ vũ bằng cách cảm thấy rất hứng thú: “Đù? Cái gì á?”

Cư Mộng cho Ninh Y xem màn hình dưới bàn học, kích động bảo: “Là đổi điểm tích lũy đó! Chỉ cần mỗi ngày mày điểm danh đã làm đề thì có thể nhận điểm tích lũy, làm càng nhiều đề thì điểm càng cao, mày biết 100 ngàn điểm tích lũy có thể đổi cái gì không? Là chữ ký của nhóm BKB9! Bản đặc biệt “Ký tặng”!!! Mày tin nổi không?!”

Lúc Ninh Y tải ứng dụng cũng chỉ đơn giản là giải đề thôi, quả thật cô không để ý tới việc đổi điểm này.

Cô nghĩ ngợi, mỗi lần mình làm xong đề, sau khi hệ thống kiểm tra đáp án, đúng là sẽ xuất hiện chúc mừng nhận được XX điểm với gợi ý chuyển thành điểm tích lũy, song đó giờ cô chỉ sợ tuột rank, thế nên dùng nhiều ngày rồi vẫn không biết mấy cái điểm tích lũy này có thể đổi đồ.

Cư Mộng còn đang điên cuồng tiếp thị: “Ngoại trừ được BKB9 ký tên trên hình còn được ký trên EP nữa á, quay video… Đương nhiên còn những người khác, nói tới đây là tao là tức lòi, điểm tích lũy để quy đổi album nhà Rocket 11 còn cao hơn nhà tụi tao! Đúng là hề hước! Chị gái trong nhóm tao nói phải đi phản ánh với nhà sản xuất…”

Ninh Y nghe được sương sương, bấy giờ cô mới phát hiện hệ thống quy đổi của Vua trả lời toàn năng đúng là có lương tâm, hệt như ngân hàng câu hỏi vô cùng rộng của nó vậy.

Dù người dùng không đu idol cũng có thể đổi những món khác.

Mấy món bình thường tiện lợi như gạo, thức ăn, loại đặc biệt thì có các gói du lịch trong và ngoài nước, thậm chí còn có hàng hóa cao cấp, chỉ là cần điểm tích lũy cực kỳ cực kỳ cao thôi.

Cư Mộng bô bô phổ cập cho Ninh Y một phen thì chợt bĩu môi: “À mà Nhan Tử Vân khỏe rồi, ngày mốt nó đi học lại đấy.”

Nhan Tử Vân là “con nhà người ta” trong đám bọn họ, thành tích vô cùng nổi trội, khác hẳn hai đứa đội sổ như cô và Cư Mộng, lần nào thi đối phương cũng đứng đầu, đè bọn cô xuống đất mà mài.

Nhưng Cư Mộng không thích cô ta, cũng không phải do ganh tị hay gì.

Nhà họ Cư dựng nghiệp từ việc khai thác, gặp thời thì nhảy một phát vào giới thượng lưu của thành phố Ngu, người đời gọi là nhà giàu mới nổi.

Tuy bên trong nhà họ Nhan không được yên ổn song nhánh thứ hai lại vững chắc, xịn hơn nhà họ Cư rất nhiều, từ nhỏ Nhan Tử Vân đã khinh Cư Mộng, đương nhiên Cư Mộng cũng sẽ không bằng lòng mặt nóng dán mông lạnh. Dù có nguyên chủ đứng giữa nhưng hai đứa vẫn không ưa nhau.

Vì thế lúc này Cư Mộng nhắc tới Nhan Tử Vân mới có thể tỏa ra sự ganh tị: “Mấy nay nó là nhân vật quan trọng, ngoài trường cũng tới hỏi thăm. Do nhập viện mà hình như nó là Vua làm đề ở khu tụi mình đó, trâu bò chó lắm, những ngày trước còn liên tục phá kỷ lục nữa, vì được cộng thêm điểm nên dẫn đầu xếp hạng ở bảng điểm tích lũy.”

Vua trả lời dựa theo vị trí mà tiến hành chia khu vực, căn cứ vào người sử dụng hiện nay thì tạm thời người ở thành phố Ngu chỉ có một khu.

Ninh Y không thèm để ý tới cái bảng hạng điểm tích lũy gì đấy, song nghe đến phá kỷ lục làm đề thì hứng thú: “Xịn vậy luôn? Cậu ta làm nhanh cỡ nào á?”

Làm đề y như chơi game, có đối thủ mới có động lực và cảm xúc mãnh liệt.

Ninh Y tự nhận tốc độ làm đề của mình rất nhanh, lúc này nghe thấy có hệ thống xếp hạng thì không kiềm được nghĩ tới tình hình của người khác, quay đầu lại so sánh.

Cư Mộng nghe vậy bèn chọt vài cái trên điện thoại, nói: “Để tao coi, kỷ lục nhanh nhất cả nước khi làm đề Toán là 33 phút… 58 giây.”

Cô nàng vừa nói vừa đưa màn hình cho Ninh Y xem, chua chát bảo: “Còn nhiều cái khác nữa, nói chung làm lẹ lắm, là cái kiểu cách xa hạng nhì cả khúc đó, mày tự xem đi. Bây giờ trong kênh công cộng, ai cũng gọi nó là Thần 1!”

Ninh Y nhìn nhìn, trên màn hình điện thoại của Cư Mộng hiện lên trang chủ của người dùng, bất ngờ đó là cái tên cô không thể quen hơn:

Y_N0.1

Tác giả có lời muốn nói: 

Ủa? Có khéo quá khum? Thấy bản thân rồi _(:з” ∠)_

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN