Ai "Gảnh" Thảo Mai?/Nữ Phụ Không Thèm Để Ý Mi - Chương 20: Vì anh. 🔒
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
100


Ai "Gảnh" Thảo Mai?/Nữ Phụ Không Thèm Để Ý Mi


Chương 20: Vì anh. 🔒


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lộ Hứa Nam ngẩn người, anh cảm thấy tên người dùng này hơi quen, hình như gặp ở đâu rồi thì phải.

Anh đi tới theo bản năng, muốn nhìn rõ thêm chút nữa…

Lúc này một cánh tay vô cùng trắng trẻo và nhỏ nhắn thò ra, đè lên điện thoại.

“Sao cậu ở phòng tôi?” Ninh Y giấu cái tay đang cầm điện thoại ra sau lưng, cô cảnh giác nhìn Lộ Hứa Nam.

“Kí lùm mé! Chắc cậu ta sẽ không thấy cái thông báo PK đâu nhỉ?”

Dù Lộ Hứa Nam cũng chẳng cố ý nhìn điện thoại cô nhưng bị cô bắt quả tang anh đang coi trộm tin nhắn thì trên mặt không khỏi xấu hổ.

Anh lùi một bước rồi đặt bình giữ nhiệt lên bàn học ở giữa hai người, nói: “Thím Lộ bảo tôi mang canh lê đá qua cho cậu.”

“Chắc cậu ta không thấy.”

Ninh Y thở phào nhẹ nhõm, cô nhìn cái bình và gật đầu: “Phiền cậu cảm ơn thím Lộ giúp tôi.”

Lộ Hứa Nam: “Ừ.”

Hai người đứng đối diện nhau, ai cũng không nói gì nữa.

Nhưng Lộ Hứa Nam vẫn luôn nghe được tiếng lòng ghét bỏ của Ninh Y.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

“Gì đây? Còn chưa đi à? Để tôi mời cậu ở lại ăn cơm chắc?”

“Đây là phòng con gái đó? Ở cổ đại gọi là khuê phòng, thằng con trai xa lạ như cậu sao được vào?”

“Nhanh đi yêu đương với Mộ Vãn Tình của cậu đi, bây giờ tôi chỉ muốn yên tĩnh một mình trong góc xó thôi.”

Tức tới vậy luôn?

Lộ Hứa Nam chậc một tiếng, anh quyết định nhân từ giải thích với cô: “Ninh Nhất Nhất, tôi không có quan hệ gì với Mộ Vãn Tình hết, cậu đừng…”

Ninh Y nghe mà mắc cười, cô trực tiếp cắt ngang lời của Lộ Hứa Nam, hỏi ngược lại anh: “Cậu nói chuyện này với tôi làm gì? Cậu dính líu tới ai thì liên quan gì đến tôi? Aaa.”

Cô đưa tay ấn thái dương không ngừng nhảy lên, cô không chịu thua mà cắn răng nói một cách kiên định: “Bây giờ tôi rất đau đầu, xin cậu để tôi nghỉ ngơi một lúc.”

Nhìn vẻ chán ghét không hề che dấu trên mặt cô, sắc mặt Lộ Hứa Nam cũng đen đi.

Rõ ràng anh sợ cô khóc nhè nên mới tốt bụng tới giải thích, kết quả… Thật là không biết tốt xấu!

“Tùy cậu.” Lộ Hứa Nam hừ một tiếng, lập tức xoay người ra ngoài.

Ra khỏi nhà họ Ninh rồi về nhà mình, anh vẫn cảm thấy bực không chịu nổi bèn lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Phương Từ.

L: “Tao có thằng bạn, đứa bạn nối khố của nó hơi hơi hiểu lầm nó, tránh để người ta buồn bã khóc nhè nên xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, bạn tao lo lắng chạy đi giải thích, kết quả người ta lại xỉa xói nó một trận, mắt không ra mắt mũi không ra mũi*. Có phải mày thấy người đó quá đáng lắm không?!”

*chỉ trích, đổ lỗi.

Phương Từ trả lời trong một giây.

Anh Từ,, đẹp trai: “Anh với Ninh Y sao vậy? Anh bị bả chửi hả?”

L: …

L: “Mày nhắc tới tao với Ninh Y làm gì? Tao nói là bạn tao với đứa bạn nối khố của nó.”

Phương Từ lập tức nghe lời.

Anh Từ,, đẹp trai: “À, vậy bạn nối khố của bạn anh xỉa xói như nào?”

L: “Bảo bạn tao dính líu tới ai cũng chả liên quan tới cô ấy, kêu bạn tao đi chơi với đứa khác đi, câm miệng đừng có nói gì hết, còn kêu bạn tao cút để cô ấy yên tĩnh một mình.”

L: “Mày nói coi, có phải cô ấy không biết điều lắm không?”

Anh Từ,, đẹp trai: “…”

Anh Từ,, đẹp trai: “Rồi thằng bạn anh làm gì?”

L: “Tất nhiên là nói “Tùy cậu” rồi xoay người đi, chả lẽ ở đó để bị khinh à?”

Anh Từ,, đẹp trai: “…………”

Anh Từ,, đẹp trai: “Khum phải đâu, ông anh này, rõ ràng bé gái người ta để ý anh… Bạn của anh chơi với người khác đó.”

Anh Từ,, đẹp trai: “Miệng nói một đường lòng nghĩ một nẻo đó anh hiểu không? Người ta nói “Anh cút đi, anh chơi với ai cũng chả liên quan tới em” nhưng thật ra là “Anh chơi với người khác làm em rất tức giận, anh ở lại dỗ em đi” á! Chẳng phải bỏ lại một câu độc ác rồi quay đầu bước đi sẽ làm người ta tức chết sao?”

L: “…”

Anh Từ,, đẹp trai: “Ừm… Anh Nam, bạn anh còn cần người bạn nối khố này không? Còn cần thì đi dỗ đi.”

Lộ Hứa Nam đọc tin nhắn Phương Từ trả lời, anh cảm thấy càng thêm khó chịu, thậm chí anh còn chả hiểu cái quái gì.

Cái chuyện nhỏ xíu vậy mà anh còn như cô gái, chạy tới than thở với Phương Từ??? Đúng là kỳ cục.

Lộ Hứa Nam vuốt điện thoại hai lần, chỉ thấy cuộc trò chuyện vừa rồi quá ngứa mắt nên trực tiếp trở ra xóa luôn tin nhắn, anh tắt màn hình, ném điện thoại lên ghế salon, mắt không thấy tim không đau.

“Ủa? Nay con không đi đá banh với bạn à? Về sớm vậy.” Trịnh Ngọc Hồng từ bên ngoài đi vào.

Lộ Đình cầm túi xách nữ đi theo sau lưng bà, hơi ngạc nhiên hỏi: “Thật sự hối cải rồi à? Mẹ con nói mà ba còn không tin đấy!”

Ông đưa túi cho người giúp việc, thay dép rồi vào nhà, ông vỗ vỗ bả vai con trai nói tiếp: “Học tập quan trọng nhưng vẫn cần tập luyện. Dù mai con học thêm, hôm nay cũng có thể vận động, không cần phải bỏ luôn sở thích đâu!”

Lộ Hứa Nam nghe ba mình nói tới “học thêm” mới nhớ tới bản thân còn chưa nói với người nhà rằng không muốn đi học: “Mẹ, con…”

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Lời vừa đến khóe miệng thì anh lại nghĩ về câu Phương Từ đã nói trong tin nhắn.

Xin lỗi là không thể rồi đó, anh cũng chả làm gì sai! Nhưng dường như dì Nhạc bảo là muốn Ninh Nhất Nhất cũng đi học thêm chung…

Trịnh Ngọc Hồng đợi một hồi vẫn không thấy anh nói, bà hỏi: “Con muốn nói gì?”

Lộ Hứa Nam hoàn hồn: “Có phải Ninh Nhất Nhất cũng phải đi học thêm với con không mẹ?”

Trịnh Ngọc Hồng gật đầu: “Ừ, dì Lạc của con đăng kí cho con bé rồi. Trung tâm bồi dưỡng hơi xa, con đừng đạp xe, mai hai đứa ngồi xe đi chung, có thể chăm sóc lẫn nhau, ở bên ngoài phải trông nom em gái Nhất Nhất của con cẩn thận biết chưa?”

Lộ Hứa Nam mím môi: “Con biết rồi.”

Thôi, hai nhà đã đăng kí, nếu mai anh không đi, anh sẽ lộ vẻ là một người đàn ông hẹp hòi hay so đo.

Quyết định xong, sự tức giận trong lòng Lộ Hứa Nam cũng vơi đi không ít, anh cầm điện thoại trên ghế salon lên, bên trên QQ không ngừng nhảy lên tin nhắn mới, chỉ chốc lát đã tới 99+.

Anh nhấn vào, thấy group lớp đang thảo luận ầm ầm.

Đoàn Bội Luy: “Lịch sử đấu của Vua.jpg”

Đoàn Bội Luy: “@Y lại phá kỷ lục! Tử Vân đỉnh thật! Mày đừng có cố gắng vậy coi? Đang mổ cần nghỉ ngơi cũng làm bài thi, mày để đám đội sổ như tụi tao sống sao 1551.”

AAA: “Ụ á, chuyên 13 môn cũng không cần nghỉ ngơi hả?”

BBB: “Trừ đỉnh ra thì tao có thể nói gì đây? Nghe nói nay hệ thống mới cập nhật chế độ PK, không biết có ai thách đấu với Thần 1 không ta hhhh.”

CCC: “Khó lắm mới đợi tới thứ sáu để coi phim đọc truyện, nghỉ ngơi một chút, mai lại tiếp tục, thấy cái hình này tao lại yên lặng tắt iPad. Người giỏi hơn tao còn cố gắng như vậy, sao tao còn không biết xấu hổ lười biếng đây? Làm đề, bái bai mấy đứa!”

Đoàn Bội Luy: “PK chiến thắng.jpg”

Đoàn Bội Luy: “@Y oaaaa! Tối hôm qua xxj007 xuất hiện, còn vượt qua hai kỷ lục toàn diện trước đó của mày, ai ngờ hôm nay sẽ tìm mày PK. Tử Vân, quả nhiên mày đỉnh nhất! Tiêu diệt nó!!!”

DD: “Tao chỉ thấy được tỉ lệ đúng 100% và thời gian làm bài là 30 phút 12 giây… Tao không thể nào với tới cái thế giới của học sinh chuyên 13 môn được (run lẩy bẩy*).”

CCC Cụ Y tối nay 8 giờ vòng đầu tiên của giải thưởng triệu đô Vua trả lời sẽ bắt đầu Tới chừng đó cụ chỉ mọi người chút xíu trong live stream được khum Đều là bạn bè tiền thưởng sẽ chia nhau luôn xấu hổ

CCC: “Cụ @Y, tối nay 8 giờ, vòng đầu tiên của giải thưởng triệu đô Vua trả lời sẽ bắt đầu! Tới chừng đó cụ chỉ mọi người chút xíu trong live stream được khum? Đều là bạn bè, tiền thưởng sẽ chia nhau luôn (xấu hổ*)”

CCC Cụ Y tối nay 8 giờ vòng đầu tiên của giải thưởng triệu đô Vua trả lời sẽ bắt đầu Tới chừng đó cụ chỉ mọi người chút xíu trong live stream được khum Đều là bạn bè tiền thưởng sẽ chia nhau luôn xấu hổ

AAA: +1

GGG: +2

Ủa?

Lộ Hứa Nam vuốt màn hình, kéo lên xem tin nhắn Đoàn Bội Luy nhắn lần nữa.

Đúng là xxj007.

Đây không phải là tên người dùng anh thấy trong điện thoại Ninh Y lúc sang đưa canh lê cho cô à? Anh mở ảnh chụp màn hình ra…

“Thông báo: Chúc mừng người dùng Y_N0.1 đã PK thắng người dùng xxj007 ở “Toán học mô phỏng cả nước kì 35″, lập kỷ lục về tỉ lệ chính xác là 100% và thời gian 30 phút 12 giây .”

Cuối cùng Lộ Hứa Nam cũng nhớ tại sao anh thấy thông báo của app trên điện thoại Ninh y lại thấy quen quen.

Mấy hôm trước Phương Từ có nhắc tới một vị Vua làm đề ở trong lớp, bây giờ Nhan Tử Vân được người ta gọi là Thần 1 trên Vua trả lời, rất đỉnh của chóp. Sau đó đưa anh ảnh chụp màn hình về sáu cái phá kỷ lục, chính là biệt danh bắt đầu bằng chữ Y này.

Lúc bên cạnh Ninh Y ở bệnh viện, ma xui quỷ khiến thế nào mà khi thấy quảng cáo của app Vua trả lời toàn năng này anh lại nhấn tải về.

Tải xong thì phát hiện cơ bản chả phải đồ ăn của mình, ngay cả tên người dùng cũng không đăng kí liền xóa ứng dụng.

Nghe Phương Từ nhắc tới chỉ hơi hứng thú nhìn hình, cũng không để ý.

Nhưng bây giờ anh chợt phát hiện Vua trả lời lại là Ninh Nhất Nhất???

Cuối kỳ vừa rồi cô thi bao nhiêu điểm nhỉ?

Vì quá kinh hoàng mà môi Lộ Hứa Nam khẽ mở, hồi lâu vẫn chưa ngậm lại nổi.

Tin tức này còn hoang đường hơn anh bỗng dưng có thuật đọc tâm.

Ninh Nhất Nhất đếm ngược toàn trường là Vua trả lời mà mọi người ca ngợi? Nửa tiếng có thể làm xong một bộ đề Toán quốc gia, còn max điểm?

Nằm mơ cũng không viết được cái tình tiết như vậy!

Nếu chỉ nhìn thấy tên người dùng của Ninh Y trên app, Lộ Hứa Nam còn có thể nói mình nhìn lầm, nhưng bây giờ đối mặt với hai tên người dùng, cái biệt danh “xxj007” thật sự rất dễ nhớ, dù là con gà tiểu học hay 007 đều làm người ta ấn tượng sâu sắc.

Hơn nữa tính toán thời gian, đã hơn 30 tới 40 phút kể từ lúc anh ra khỏi nhà họ Ninh, vừa khéo khớp với ghi chép bài thi của Y_N0.1.

Thế nên Ninh Nhất Nhất vẫn luôn giả vờ đội sổ? Vì sao chứ?!

Lộ Hứa Nam thật sự không nghĩ ra động cơ để cô làm như vậy,

Sau khi Lộ Hứa Nam đi, Ninh Y dữ dằn quơ quào nắm đấm nhỏ về phía cửa phòng khép lại.

Chúa phù hộ! Xuyên tới đây lâu như vậy, rốt cuộc cô cũng có thể làm chính mình một lần!

Trực tiếp giận ngược chó Lộ, chỉ lỗ mũi kêu cậu ta cút, cảm giác quá bá cháy bò chét!!

Dù vi phạm thiết lập nhân vật vẫn sẽ đau đầu nhưng mức độ đau đã giảm phân nửa so với hồi đó! Hoàn toàn có thể chịu được!

Đúng là người lương thiện sẽ bị bắt nạt, hiện tại cô vừa nói không làm nữa, không chỉ vụ việc trên diễn đàn không bị trừng phạt, ngay cả sức ảnh hưởng của cốt truyện cũng giảm xuống.

Hừ! Nếu lần tới chó Lộ dám chỉ chỉ trỏ trỏ với mị, mị trực tiếp nhảy lên quýnh bể đầu chó của cậu ta!

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

“A…”

Sự đau đớn gấp bội ập tới, Ninh Y che đầu, cô giơ tay làm động tác ngừng: “Dừng dừng dừng, tao sẽ không có ý đồ độc ác gì vi phạm thiết lập nhân vật được chưa?”

Đau đớn biến mất.

Ninh Y buồn bực chậc một tiếng, lầm bầm: “Rõ ràng cốt truyện sai hướng nghiêm trọng như vậy mà không trừng phạt, tình tiết nhỏ thế này lại nghiêm ngặt…”

Ninh Y nói được một nữa thì bỗng hiểu được có vấn đề ở đâu.

Không phải là không trừng phạt, mà trừng phạt khi người sai là cô.

Ví dụ như ban đầu ở vụ cái hẻm, suýt nữa là cô mất mạng.

Nhưng lần này hoàn toàn là do Lộ Hứa Nam đi sai tiết tấu câu chuyện, liên quan méo gì tới cô, hiển nhiên sẽ không trừng phạt cô.

Hào quang chết bầm của nhân vật chính… Lại xịn xò như vậy QUQ.

Vai phụ thì không có nhân quyền đúng không?!

Mang sự chua xót và căm hờn, Ninh Y nhấn vào lời mời PK của Vua trả lời…

Có lẽ là đau thương hóa động lực, lần này Ninh Y cực kỳ chuyên tâm giải đề, trước khi Ninh Tu lên lầu kêu cô ăn cơm thì cô đã hoàn tất PK.

Lại phá kỷ lục chiến thắng PK, tâm trạng Ninh Y rất tốt, cô vui vẻ kéo cánh tay anh trai nhà mình xuống nhà.

Ninh Tu nhìn mắt cô, giọng nói hơi chua: “Sao? Biết cuối tuần có thể đi học thêm với anh Nam của em nên vui thế à?”

“Dạ?” Ninh Y ngẩng đầu, cô chỉ tay vào mũi mình hỏi: “Em? Em đi học thêm với Lộ Hứa Nam?”

Khóe môi Ninh Tu nhúc nhích, anh ta còn chưa kịp lên tiếng thì Lạc Bạch Thu đã nói trước: “Đúng vậy~ Mẹ giúp con đăng kí á. Bé Nam nghĩ lại muốn học hành, đương nhiên con cũng không thể thua người ta! Nếu không tới chừng thành tích của nó tốt hơn, con vẫn đội sổ, đợi có kết quả con thấy không xấu hổ à?”

Ninh Y nghe xong không kìm được mà nhăn mặt, thầm nghĩ: Lòng xấu hổ của con đã dùng hết từ khi thấy thành tích của nguyên chủ rồi.

Còn nữa, đội sổ là gì đây, so với học thêm cuối tuần với Lộ Hứa Nam, con bằng lòng đội sổ tiếp đấy.

Lạc Bạch Thu chờ con gái đi tới bên cạnh thì chọc vào trán cô nhưng giọng nói vẫn dịu dàng: “Đó đều là giáo viên luyện thi Đại học nổi tiếng mà anh hai con lựa chọn kỹ càng đấy! Kinh nghiệm vô cùng phong phú, rất giỏi, nhất là giáo viên dạy Toán, là một trong những chủ biên của bộ “Giáo trình luyện thi Đại học” mà trường con đang dùng! Vả lại có bé Nam đi với con nữa, coi như…”

Ninh Y: “!!! Con đi!”

Cô đã xem nội dung của “Giáo trình luyện thi Đại học” rồi, biên soạn cực hay, có những đề thi trọng điểm, giải thích mấy câu khó nữa. Có thể tham gia lớp học thêm của giáo viên là chủ biên thì cũng khiến người ta phấn khởi như con gái đu idol, giật được vé concert vậy á!

Lạc Bạch Tu khẽ nhíu mày: “Con gái con đứa đừng nói bậy.”

Ninh Y: … Tiếng Trung uyên thâm mà mẹ.

“Không phải, ý con là con đi học thêm!”

Đứng trước giáo viên là chủ biên, Lộ Hứa Nam là cái thá gì?

Một kẻ không vô giá trị, chả đáng nhắc tới! Một chục người như vậy cũng không thể ngăn cản cô đi học thêm!

Lạc Bạch Thu tự cho là mình đã thuyết phục được con gái lén nháy mắt với con trai và chồng, thiếu điều nói thẳng: Coi đê! Mẹ giỏi lắm đúng không? Biết là chỉ cần nhắc tới bé Nam, chắc chắn Nhất Nhất sẽ không từ chối đi học!

Ninh Học Dân nịnh nọt, lặng lẽ tặng vợ một ngón cái.

Ninh Tu không khỏi nhíu mày, trong lòng thầm ghim Lộ Hứa Nam.

Dám cá là thằng ranh con kia xúi bà Lạc đăng kí cho Nhất Nhất!

Hôm sau Ninh Tu phát hiện Ninh Y không bám giường, sáng sớm đã rửa mặt chờ ở phòng ăn, trên gương mặt tràn ngập sự hăng hái không thể che giấu.

Anh ta vừa ăn sáng vừa âm thầm hối hận vì mình đào hố thằng nhóc Lộ kia, kết quả cũng đẩy em gái mình vào.

Lúc Lộ Hứa Nam đến tìm Ninh Y với hai quầng thâm cực lớn thì cảm nhận cực kỳ rõ tầm mắt không mấy thân thiện của Ninh Tu.

Khát vọng sinh tồn khiến anh lập tức rút lại cái tay đang kéo cửa sau, anh xoay người đi tới ghế phó lái ngồi xuống.

Bấy giờ vẻ mặt Ninh Tu mới vơi được đôi chút.

Dường như cả đêm Lộ Hứa Nam không ngủ, nửa đêm nửa hôm anh gửi tin nhắn cho Phương Từ lần nữa.

L: “Nếu người bên cạnh mày rõ ràng là học sinh giỏi nhưng lại ra vẻ là dân đội sổ. Mày thấy là vì lý do gì?”

Phương Từ thầm nghĩ, quả thật yêu vào là có thể thay đổi một người, bây giờ anh Nam cũng trở nên đa sầu đa cảm, hở cái là ví dụ mấy cái vấn đề kỳ cục.

Nhưng đã là anh em, Phương Từ cố gắng làm “Tri kỷ của anh”.

Anh Từ,, đẹp trai: “Nam hay nữ vậy?”

L: “Nam nữ thì có gì khác? Dù sao cũng là ví dụ thôi.”

Nếu là ví dụ thì cứ nói thôi!

Phương Từ trả lời bằng tin nhắn thoại cực kỳ cợt nhã.

“Đương nhiên là khác rồi, nếu là con trai thì em sẽ thấy nó bị điên. Nhưng nếu là con gái cố ý ra vẻ học dở trước mặt em, vậy em dám chắc là cô ấy để ý em! Giả vờ không biết làm bài tập để tới hỏi em, cố tình tiếp cận em! Hỏi xong xuôi thì hẳn sẽ ôm mặt ngưỡng mộ nhìn em nói: “Quaaa, anh Từ anh thông minh quó~ Đề này mà cũng biết làm, thật sự cực kỳ thông minh luôn!” Sau đó còn có thể vì cảm ơn em mà đưa em bánh ngọt bánh quy mà mình tự tay làm… Ụ á, thằng con trai nào mà chịu nổi mấy này? Ông giời ơi, xin hãy gửi cho con một cô gái vừa ngưỡng mộ con vừa vô cùng xinh xắn đi!”

Lộ Hứa Nam nghe xong thì lập tức liên tưởng tới lúc Ninh Y nhắc đến cụm “Định lý giá trị trung bình”, dường như Ninh Y nói y chang Phương Từ vậy.

“Quaaa! Tích phân là toán cao cấp hả? Anh Nam, anh đỉnh lắm luôn, cái gì cũng biết hết!”

Nghĩ về hồi xưa, anh nhận ra đã nhiều năm như vậy, đúng thật là Ninh Y vẫn thế, chỉ cần anh làm xong chuyện gì, cô còn vui mừng hò reo hơn anh.

Mà số bánh ngọt bánh quy gì đấy, từ nhỏ Ninh Y đã đưa cho anh không đếm xuể…

Vậy… Ninh Y giả vờ thành dân đội sổ là vì anh?

Suy đoán này khiến áp lực của Lộ Hứa Nam tăng lên gấp bội, lăn lộn khó ngủ.

jpg

Cho tới khi lên xe, anh vẫn không kìm được mà nhìn Ninh Y ngồi ở ghế sau thông qua gương chiếu hậu.

Sau lần thứ năm Ninh Tu chú ý Lộ Hứa Nam nhìn lén, cuối cùng anh ta không nhịn nổi bèn nói: “Bé Nam, anh thấy tinh thần của cậu không ổn lắm, có phải bị bệnh chưa hết không? Trông có vẻ là về thể chất, cái trại huấn luyện kia…”

Lộ Hứa Nam: “… Dạ không, tối qua em ngủ không ngon, chợp mắt chút là được rồi.”

Nói xong thì lập tức ngả người vào ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Lúc này Ninh Tu mới hài lòng.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Lộ Hứa Nam ngột ngạt cả chặng đường, khó khăn lắm mới đợi được ông phật lớn Ninh Tu đi khỏi thì lại bắt đầu vào học.

Mấy lần anh muốn mở miệng hỏi Ninh Y cũng chả tìm được cơ hội.

Cuối cùng khi thầy bảo nghỉ ngơi 15 phút rồi cầm bình giữ nhiệt ra khỏi lớp, Lộ Hứa Nam mới “vụt” phát đứng lên, đến cạnh bàn Ninh Y.

Ninh Y đang nhìn chằm chằm đề thi có phải có cách giải thứ ba hay không thì đột nhiên một bóng đen xuất hiện trên mặt giấy.

Cô ngẩng đầu thấy Lộ Hứa Nam đang nhìn mình chằm chằm, cô sợ rớt cái hồn: “Anh… Có chuyện gì sao?”

Lộ Hứa Nam bình tĩnh nhìn cô, nghiêm túc lên tiếng: “Hôm qua tôi thấy tên người dùng của cậu trên Vua trả lời, Vua trả lời mà mấy đứa trong lớp nhắc tới dạo gần đây không phải Nhan Tử Vân, là cậu.”

Đột nhiên bị bóc cái lớp giáp nhỏ một cách đơn giản và thô bạo, Ninh Y không chỉ bị sốc tới độ mất đi khả năng nói chuyện, ngay cả khả năng tư duy cũng bay sạch.

Cái chữ “dudime” cũng không thể miêu tả sự kinh hoàng của cô vào giờ phút này, chỉ có thể há miệng, ngu ngu nhìn đối phương.

Lộ Hứa Nam khẽ khựng lại một chút rồi hỏi vấn đề đã làm phiền mình cả ngày cả đêm: “Rõ ràng cậu học giỏi như vậy, tại sao phải ra vẻ học dở?”

Không hỏi thì không sao, hỏi cái là Ninh Y tức mà không có chỗ để trút.

“Còn tại sao á? Còn không phải vì cậu hả!!!”

Ý của Ninh Y là vì Lộ Hứa Nam là nam chính nhưng cứ chậm chạp không thúc đẩy cốt truyện, rồi dẫn đến cô bị khống chế, không thể nào vi phạm thiết lập nhân vật, chỉ đành giả vờ là một đứa đội sổ.

Nhưng Lộ Hứa Nam không biết.

Khi anh nghe thấy tiếng lòng vừa căm phẫn vừa tủi thân của Ninh Y, nỗi phiền muộn quẩn quanh anh cả đêm hệt như bọt biển mà thấm vào tim, nặng trĩu đè ở ngực anh.

Ngày trước Ninh Y gọi anh là anh, tặng quà cho anh, dính chặt lấy anh… Tuy mấy hành động kia cũng nói lên anh không giống với những người khác nhưng ngoại trừ làm anh thấy phiền và chán ghét, hoàn toàn không thể trực tiếp khiến nơi sâu thẳm nhất của anh lại rung động như bây giờ.

Ninh Nhất Nhất, cô vì có thể gần kề anh hơn, những năm này vẫn luôn ra vẻ học dở, thậm chí còn giả vờ học dở hơn anh!

Cô lo nếu thành tích của mình quá tốt sẽ làm anh thấy cực kỳ áp lực sao? Dù gì Lộ Ưng Bắc bị Ninh Tu chèn ép nhiều năm như vậy còn hay tức giận bất bình, cô thấy, chắc chắn sẽ không hy vọng anh và anh hai của anh sống trong cái bóng “con nhà người ta”…

Trong thoáng chốc đó, Lộ Hứa Nam suy nghĩ rất nhiều, anh hơi lơ đễnh lẩm bẩm: “Thật sự là vì tôi…”

Tác giả có lời muốn nói: 

Lộ: Nhất Nhất thích tôi lắm đúng không? Giả vờ đội sổ vì tôi mười mấy năm.

Nhất Nhất: Ông cụ nhìn điện thoại trên tàu điện ngầm.jpg*

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN