Ai "Gảnh" Thảo Mai?/Nữ Phụ Không Thèm Để Ý Mi - Chương 37: Tình yêu và dây thun.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
29


Ai "Gảnh" Thảo Mai?/Nữ Phụ Không Thèm Để Ý Mi


Chương 37: Tình yêu và dây thun.


Editor: Trà Sữa Thêm Cheese.

Nhưng Ninh Y nhanh chóng thông suốt, nếu cô có thể xuyên đến thế giới này, vậy hiển nhiên những người cũng có thể, chỉ cần chấp nhận nguyên nhân rằng thế giới đa chiều, có chuyển kiếp thì những việc khác sẽ không khó tiếp nhận nữa.

Vì vậy cô mất khá ít thời gian để vượt qua cú sốc, thậm chí do có hoàn cảnh giống nhau mà sinh ra cảm giác thân thiết “Dốc bồ thương kẻ ăn đong” với Hứa Tinh Tễ.

“Tất nhiên là được rồi.” Đối với yêu cầu của Hứa Tinh Tễ, Ninh Y không nghĩ ngợi nhiều mà đồng ý: “Nhưng tôi vẫn phải hỏi Mộng Mộng với Vãn Tình, dù sao bọn tôi vẫn là một nhóm.”

“Đấy là chuyện hiển nhiên.” Ngoài miệng Hứa Tinh Tễ nói vậy song trong lòng đã biết trước kết quả, cậu bỏ qua đề tài này, sau đó hứng thú hỏi: “Tôi có thể hỏi tại sao lại cậu nhận ra tôi khác không?”

“Cậu còn hỏi tôi? Lúc trước cậu giúp tôi cản bóng, tôi nói sẽ mời cậu ăn cơm nhưng sau đó tôi hẹn cậu thì cậu từ chối, chả biết tả sao nữa, dù sao cũng rất lạnh nhạt, y như không quen biết tôi vậy, giống một công cụ bằng người, có nề nếp, tóm lại khác bây giờ dữ lắm. Cho đến lúc nãy, tôi với cậu đã không nói chuyện một tuần rồi.” Ninh Y nói đến đây cũng đè âm lượng xuống, cô cẩn thận nhìn xung quanh, thấy không có ai mới nhỏ giọng hỏi: “Tôi đang định hỏi có phải một tuần này cậu không ở đây đúng không? Không lẽ cậu có cách xuyên về?”

Ánh mắt Hứa Tinh Tễ chợt lóe, song đã nhanh chóng bị che đi, cậu trả lời: “Không có, chỉ là vừa xuyên đến nên quá trình dung hợp xuất hiện vài vấn đề thôi.”

Ninh Y nghe mà không khỏi có chút thất vọng, nhưng vẫn nằm trong dự đoán, nếu có thể xuyên tới xuyên lui thì chẳng phải thế giới đều lộn xộn cả lên ư?

Cô gật đầu: “À, ra vậy, lúc đó tôi không bị vậy, cậu không sao là tốt rồi.”

Hứa Tinh Tễ mím môi, đột nhiên nói một câu không liên quan lắm: “Ừ, dù sao chúng ta cũng không giống.”

Ninh Y không nghiên cứu kỹ thâm ý trong lời nói của đối phương, trái lại chợt nghĩ đến chuyện gì đó, cô không kìm được mà đến gần, thấp giọng hỏi: “Nói chứ bây giờ cậu có bị cốt truyện khống chế không? Cũng bị buộc chạy cốt truyện hả?”

Hứa Tinh Tễ hơi nhướng mày phải, trong mắt lộ ra sự hứng thú tột cùng.

Đột nhiên cậu giơ tay, trước khi Ninh Y phản ứng đã thay cô vén một sợi tóc mai ra sau tai, cũng bắt chước Ninh Y nhỏ giọng nói: “Đúng vậy, vì thế tôi mới tìm cậu giúp đỡ đấy, dù sao… Tương lai chúng ta sẽ là bạn trai bạn gái mà.”

Ninh Y không chịu được, cô lùi về sau một bước rồi xòe bàn tay làm động tác ngăn cản, cam chịu nói: “Người yêu một tuần thôi, có gì cứ nói, đừng có bất thình lình đụng chạm, kỳ lắm.”

Nói xong, cô vỗ lên vai Hứa Tinh Tễ như anh em: “Tôi biết rồi, dù bây giờ tôi không bị cốt truyện khống chế nữa nhưng trước kia chịu đựng nhiều lắm! Chậc, cậu yên tâm, tôi sẽ giúp cậu!”

“Bây giờ cậu không bị cốt truyện khống chế?” Rốt cuộc lúc này Hứa Tinh Tế cũng lộ ra chút cảm xúc thật sự là kinh ngạc, âm lượng vô thức cao lên một tông.

Ninh Y vội vàng túm cổ tay cậu nhắc nhở: “Cậu nói nhỏ chút, sợ người khác không nghe thấy hả?”

Hứa Tinh Tễ chỉ thất lễ trong một lúc, cậu nhanh chóng khôi phục lại bình thường, hỏi một cách khéo léo: “Cậu hoàn toàn không chịu sự khống chế của cốt truyện à?”

Ninh Y chỉ nghĩ cậu hâm mộ, cô thuận tiện lấy dáng vẻ người từng trải an ủi cậu: “Cậu cũng sẽ nhanh chóng ổn áp thôi, với lại dù sao cảnh của cậu cũng còn nhiều, tôi giúp cậu vượt qua là được. Đều là người lưu lạc nơi xa, tôi đồng ý giúp cậu thì chắc chắn sẽ giúp cậu.”

Hứa Tinh Tễ hơi nhếch môi, lại cười lên: “Vậy tôi cảm ơn cậu trước nhé!”

Ninh Y gật đầu rồi bổ sung thêm: “Nói trước nha, giúp cậu thì được nhưng không thể mất quá nhiều thời gian của tôi đâu, gần đây tôi và Vãn Tình phải làm đề đấy!”

Hứa Tinh Tễ nói như đùa giỡn: “Bây giờ quan hệ giữa cậu và Mộ Vãn Tình tốt như thế, có phải cậu quên hai người là tình địch không vậy?”

Ninh Y nghe vậy liền làm vẻ mặt không chịu nổi, cô bĩu môi: “Được rồi, người khác cũng thôi đi, cậu còn nói vậy, tôi cũng không phải “Ninh Y” thật.”

Hứa Tinh Tễ nhìn cô thật sâu một cách khó hiểu, sau đó thong thả cười: “Ừ, cậu nói cũng đúng…”

“Ừm, cứ vậy đi, tôi về phòng, chiều gặp nhé.” Ninh Y lắc tay tạm biệt.

Hứa Tinh Tễ: “Ừ, chiều gặp.”

Chờ Ninh Y đóng cửa Hứa Tinh Tễ mới xoay người, cậu đi vào chỗ rẽ tới lối thoát, không biết đứng bao lâu, nam sinh khẽ vuốt cằm, bấy giờ mới cầm thẻ vào phòng hơi chếch với phòng Ninh Y.

“Ủa? Sao anh đứng đây vậy anh Nam? Mẹ bà, khách sạn này tệ vãi, mua chai coca mà máy tính tiền cũng hư, chậm trễ chuyện của em! Thang máy cũng ít nữa, cả đám người đông đúc mà có hai cái thang máy, toàn bục mặt chờ ở dưới! May là tụi mình ở lầu hai. Nè, cho anh chai Maidong nè… Ơ, anh sao vậy?”

Phương Từ đẩy cửa lối thoát hiểm ra liền thấy Lộ Hứa Nam đứng như thần giữ cửa, cậu ta vừa than thở vừa đập đồ uống xuống tay đối phương, lại lùi bước vì sự lạnh lẽo đang bện lại từng khối trong mắt anh.

Lộ Hứa Nam rũ mắt nhận chai nước trong tay cậu ta, không nói gì.

Phương Từ chớp mắt, biết điều không hỏi thêm, song đối phương lại chủ động mở miệng.

“Tao có thằng bạn…”

Phương Từ vừa nghe phần mở bài thì có chút không thể khống chế vẻ mặt của mình: “…”

Lộ Hứa Nam không chú ý tới vẻ mặt co giật của bạn mình, đắn đo nói tiếp: “Tự dưng nó phát hiện bản thân đã thích cô gái vẫn luôn thích mình, nhưng… Hình như cô gái kia thích người khác rồi… Mày thấy nên làm gì bây giờ?”

Ninh Y thích người khác?! Không thể nào! Gần đây có thấy bả đi với thằng đàn ông lạ hoắc nào đâu!

Phương Từ suýt nữa nói ra, khó khăn lắm mới nuốt vào được, cậu ta nói: “Này… Anh, khụ khụ, em nói chứ bạn anh cũng chưa xác định cô gái kia thích người khác đúng không?”

Lộ Hứa Nam cau mày nhớ lại cảnh hồi nãy, sắc mặt càng ngày càng xấu xí: “Không thích người khác thì sẽ đụng tay đụng chân, vỗ vai vỗ tay đối phương à?”

Phương Từ nghẹn họng: “Ừm anh Nam này, Đại Thanh cũng sụp đổ mấy trăm năm rồi, bây giờ nam nữ có tiếp xúc tay chân cũng bình thường lắm mà? Cũng không phải hôn môi…”

“Mày còn muốn bọn họ hôn môi?!” Lộ Hứa Nam không vui nhìn về phía cậu ta.

Phương Từ: “…”

??? Lùm què gì vậy? Sao ngài lại liên tưởng tôi có suy nghĩ này???

Cậu ta dừng một lúc, rốt cuộc cũng giơ tay đầu hàng dưới ánh mắt thảo phạt của đối phương: “Em chỉ ví dụ cho anh coi thôi, nói rõ bọn họ không có quan hệ gì thân mật.”

Lúc này vẻ mặt Lộ Hứa Nam mới bớt giận: “Nếu bọn họ không có quan hệ gì đặc biệt, vậy nên làm gì đây?”

Phương Từ không khỏi oán thầm: Xì, em nói đúng chứ gì? Anh thích nghe mấy lời này chứ gì?

Nhưng xuất phát từ niềm tôn trọng về việc anh em mình vất vả lắm mới thông suốt chuyện tình cảm, cậu ta không thể phàn nàn đả kích sự lạc quan của đối phương, cậu vung nắm tay: “Còn làm gì? Là đàn ông thì xông lên đi! Theo đuổi là xong! chỉ cần anh có thể lấy tốc độ nhanh nhất bắt được tâm hồn của thiếu nữ, những thằng đàn ông khác sẽ không theo kịp anh! Không phải chớ anh Nam, bằng gương mặt này của anh, anh cũng đã dẫn đầu phân nửa rồi!”

Vẻ mặt Lộ Hứa Nam hoàn toàn dịu đi, anh kiêu ngạo gật đầu, lắc lắc chai Maidong trong tay: “Cảm ơn nhé nhóc Từ.”

Anh vừa nói xong thì bỗng hoàn hồn, hắng giọng một cái: “Đang nói bạn tao mà! Mày nói tao làm gì?”

Phương Từ: … Ờ rồi, ngài nói sao là vậy.

Nói tới bên kia, vừa đóng cửa lại là phòng Ninh Y đã bắt đầu tám chuyện chị em bạn dì.

Cư Mộng ngồi cạnh Ninh Y, dùng bả vai đụng cô, giọng nói phơi phới: “Dạo này hoa đào nhiều dữ à, Hứa Tinh Tễ đến vì mày đấy.”

Ninh Y định chối nhưng nghĩ tới việc đã hứa với Hứa Tinh Tễ, cô không nói thẳng ra mà mập mờ sao cũng được: “Người khác cũng tốt mà.”

Trái với Cư Mộng không nói gì, Mộ Vãn Tình hơi không đồng ý: “Nhưng Nhất Nhất này, chẳng phải bà với ông Lộ… Như vậy có phải không ổn lắm không?”

Ninh Y nhớ tới những lời gay gắt mình cố ý nói với Mộ Vãn Tình vì để chạy cốt truyện, thoáng chốc hơi không biết mở miệng giải thích thế nào.

Cư Mộng “ôi” một tiếng, dáng vẻ tràn đầy “Tao hiểu hết”: “Lộ thần lạnh lùng như vậy, mới bắt đầu phải dạy dỗ chứ mạy, không thì Nhất Nhất sẽ thua thiệt đó? Có mấy lời nói đúng lắm, tình yêu như dây thun, khi bị bật lại, yêu càng nhiều thì người ta sẽ càng đau! Nên bây giờ phải cho Lộ thần thấy rằng giá cả thị trường của Nhất Nhất tụi mình rất cao! Đừng tưởng bề ngoài đẹp trai là muốn làm gì thì làm!”

Mộ Vãn Tình nghe xong, cuối cùng bị một phen nói bậy nói bạ của Cư Mộng thuyết phục, còn lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh và học hỏi được.

Ninh Y: “…”

Thôi thôi, dù sao bây giờ cũng không còn bị khống chế, tuyến tình cảm của nam nữ chính sẽ để bọn họ tự xử, dù sao cũng là tiểu thuyết mà, cuối cùng nam nữ chính đều sống hạnh phúc sau trăm nghìn cay đắng.

Vì thời gian không còn sớm, bọn họ nói chuyện một lúc lại nghỉ ngơi dưỡng sức chuẩn bị xuống nhà hàng ở lầu 2 để tập trung, không ngờ vừa đứng dậy đã có người gõ cửa phòng.

Cư Mộng gần cửa nhất, cô nhóc dồi dào sức sống đi qua mở cửa rồi nhìn, phát hiện là Hứa Tinh Tễ thì không khỏi nhướng mày cười: “Tới tìm Nhất Nhất chứ gì?”

Hiển nhiên Hứa Tinh Tễ nghe được cô nhóc đang trêu chọc nhưng cũng chẳng né tránh, cậu lấy chai sữa chua từ túi đồ mình xách ra, dịu dàng nói: “Không biết mọi người thích gì nên tôi chọn sữa chua.”

Trái lại lúc này Cư Mộng hơi do dự, có lẽ cảm thấy cậu và Ninh Y cũng khá nghiêm túc với nhau nên ngại việc tiếp nhận ý tốt của đối phương, cô nhóc quay đầu nhìn Ninh Y.

Hứa Tinh Tễ đổi chủ đề trước: “Nhất Nhất nói chuyện tôi muốn tham gia nhóm của mọi người chưa?”

Cư Mộng gật đầu: “Nói rồi, chào mừng chào mừng.”

Hứa Tinh Tễ lập tức đưa sữa chua về phía trước lần nữa, nói một cách tự nhiên: “Vậy nhờ mọi người chăm sóc nhé!”

Không thể không nói cậu là một người khéo léo, trời sinh đã biết cách làm sao để khiến người ta thấy thoải mái, vài câu xua tan sạch sẽ sự ngại ngùng trước đó, cậu còn nhanh chóng hòa nhập với nhóm ba chị em này nữa.

Coi có đúng lúc hay không, bọn họ vừa đi qua thảm trải sàn của hành lang là đụng phải Lộ Hứa Nam và Phương Từ đang đợi thang máy.

Người sau hăng say, người trước hoảng sợ là nói Cư Mộng.

Tầm mắt Cư Mộng nhanh chóng đảo một vòng giữa hai nam sinh có chiều cao không chênh lệch nhau bao nhiêu, cô nhóc hơi nhích sang chỗ Mộ Vãn Tình, cố gắng cách xa cái hố “mối quan hệ tay ba” của Ninh, dùng khẩu hình miệng nói: “Tao hiểu rồi! Sắp tới công chuyện!”

Ninh Y nhìn mà không hiểu, đáp lại Cư Mộng bằng ánh mắt nghi ngờ: “?”

Cư Mộng vừa ngước mắt đã chạm phải ánh mắt lành lạnh của Lộ Hứa Nam đứng sau lưng Ninh Y, cô nhóc quay đầu chỉ vào thang máy: “Á, thang máy tới, tụi mình vào thôi!”

Sau đó nắm lấy Mộ Vãn Tình bước vào trước, tìm một góc xó đứng ngay ngắn, giả vờ mình không tồn tại.

Ninh Y là một đứa không biết nhìn thời thế, thấy Hứa Tinh Tễ đứng yên cô còn giơ tay khẽ kéo tay cậu: “Đi thôi, thang máy sắp đóng rồi kìa.”

“Ồ, đi thôi!” Hứa Tinh Tễ theo sát phía sau, cậu cố ý quay đầu nhìn Lộ Hứa Nam rồi nở một nụ cười.

Đối mặt với sự khiêu khích, Lộ Hứa Nam áp lưỡi vào gò má, hừ một tiếng.

Phương Từ vừa thấy đã biết anh rất tức giận, vội vàng kéo anh vào thang máy trước khi anh nổi đóa, thuận tiện dẫn anh đứng dồn vào chỗ Ninh Y, bàn ra nói: “À Ninh Y, nhóm mấy bà đủ người chưa? Tui với anh Nam còn chưa có nhóm nữa! Nhóm mấy bà không ngại thêm hai người chứ?”

Ngay khi Phương Từ nhắc tới vấn đề này, Lộ Hứa Nam thầm thở phào nhẹ nhõm, sự tức giận lúc nãy cũng tạm gạt sang một bên, mang theo chút căng thẳng khó hiểu, anh nhìn Ninh Y đợi câu trả lời.

“Ngại chứ má, hận không thể giơ cao bảng hiệu thông báo với chó Lộ xấu tính kia là đừng có vô nhóm tôi giùm, cảm ơn.”

Nghe được tiếng lòng không chút do dự của đối phương, Lộ Hứa Nam tức đến mức bật cười, mặt đen như Bao Chửng, anh định mở miệng nói mình không muốn vào nhóm nhưng nghe Ninh Y đặt câu hỏi: “Tao không có ý kiến gì, bây thì sao?”

Cư Mộng và Mộ Vãn Tình đều lắc đầu: “Được, tụi tao không ý kiến.”

Chân mày Lộ Hứa Nam hơi nới ra, bỗng dưng không đúng lúc mà nhớ lại lời Phương Từ từng nói: “Phụ nữ ấy à, miệng nói không muốn nhưng thân thể rất thành thực.”

Tuy anh thấy câu này ngu không chịu nổi, thậm chí bây giờ nghĩ đến còn không khỏi nổi da gà, song giờ phút này vì Ninh Y miệng một đằng, lòng một nẻo mà tâm trạng tốt lên không ít.

Tiếc là tâm trạng tốt luôn luôn ngắn ngủi.

Ninh Y quay đầu, hỏi Hứa Tinh Tễ vẫn đang im lặng: “Cậu thì sao?”

“Cậu hỏi nó làm gì? Nhóm mấy cậu thì liên quan gì tới nó? Nó là gì của cậu mà cậu phải hỏi ý nó?” Lộ Hứa Nam dùng giọng nói vô cùng khó chịu cắt đứt chủ đề.

Ninh Y là một người thích mềm không thích cứng, giọng cô cũng lạnh đi: “Hứa Tinh Tễ là thành viên nhóm bọn tôi, thêm người thì đương nhiên phải hỏi ý cậu ấy, không hỏi cậu ấy chẳng lẻ hỏi cậu?”

“Cái gì? Cậu muốn chung nhóm với con gà tiểu học?!” Lộ Hứa Nam cảm thấy mình sắp tức điên tới nơi.

Nếu không phải chợt nghĩ tới tình tiết nam nữ chính trong chuyến du lịch này, lại không thể nhúng tay giúp tình cảm của bọn họ phát triển thì Ninh Y thật sự muốn khỏi mặc cả mà cấm Lộ Hứa Nam vào nhóm.

“Người này còn đặt biệt danh cho người ta nữa! Rốt cuộc ai mới là con gà tiểu học hả!”

Cô hơi cao giọng, sự không vui trong lời nói hết sức rõ ràng: “Rốt cuộc cậu có muốn vào nhóm hay không? Nếu có mâu thuẫn với thành viên nhóm thì đừng miễn cưỡng.”

Lộ Hứa Nam vừa tức vừa ghen ghét: “Cậu!”

“Vào vào vào, trời nóng dễ quạo, đều là hiểu lầm cả, đúng không người anh em?” Phương Từ vội kéo tay anh, thò đầu hất cằm với Hứa Tinh Tễ: “Hơn nữa trong này đều là con gái, một nam sinh như mày cũng kỳ mà ha? Thêm hai tụi tao cũng vừa khéo, 3v3, trai gái phối hợp, làm việc sẽ không mệt.”

Hứa Tinh Tễ nhìn Ninh Y, cười rực rỡ: “Đương nhiên, đều là bạn bè, tôi cũng mới vào nhóm thôi, chào mừng cậu vào nhóm.”

Lộ Hứa Nam cảm thấy mình thật sự như ăn phải ruồi vậy, anh định cứng cổ há miệng từ chối nhưng bị Phương Từ đứng bên cạnh kéo.

“Nhịn chút đi anh Nam, còn nhớ lời em nói lúc nãy không? Đừng tức, đổ bệnh sẽ có người tới thay anh đấy, đến chừng đó là như ý muốn nó luôn? Chắc anh vẫn không muốn bọn họ ở riêng một mình chứ? Vậy chả phải vừa ý Hứa Tinh Tễ sao?”

Lộ Hứa Nam thấy có lý, không thể làm gì khác ngoài nuốt sự tức giận vào, hai tay đút vào túi quần, hừ lạnh một tiếng xem như đồng ý.

Tác giả có lời muốn nói: 

Lộ: Nể mặt Nhất Nhất, tao nhịn mày trước đấy xxj ╭(╯^╰)╮

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN