Ai "Gảnh" Thảo Mai?/Nữ Phụ Không Thèm Để Ý Mi - Chương 9: Tăng cân.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
77


Ai "Gảnh" Thảo Mai?/Nữ Phụ Không Thèm Để Ý Mi


Chương 9: Tăng cân.


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Trà Sữa Thêm Cheese.

Khám sức khỏe xong, tuy không có vấn đề gì nhưng nhập viện một lần rồi, ba mẹ và anh trai đều bảo Ninh Y ở nhà nghỉ ngơi hai ngày.

Đương nhiên Ninh Y không đồng ý.

Đùa à, sau đợt anh hùng cứu mỹ nhân ở hẻm thì mạch truyện chính đã chính thức bắt đầu, sứ mạng của một “nữ phụ độc ác” như cô cũng sẽ thức tỉnh! Không tới trường sao cô tìm Mộ Vãn Tình gây phiền phức được? Sao Lộ Hứa Nam chú ý tới cô ấy rồi hai người phát triển từ bạn bè lên tình yêu được?

“Hay là thôi đi? Kết quả kiểm tra cho thấy em rất khỏe, cơ thể cũng cực kỳ trâu! Em cảm thấy bây giờ mình có thể ra ngoài vườn hoa chạy ba ngàn mét cũng không thở gấp, thật luôn!” Ninh Y vỗ vỗ ngực nhỏ mà ăn nói lung tung.

Ninh Tu lập tức phá vỡ sân khấu của cô: “Em định đi dạo tới sáng mai à?”

Ninh Y: “… Anh hai!”

Đối với sức khỏe của em gái, Ninh Tu nghe cô làm nũng cũng chả thèm để ý, anh ta nghiêm túc bảo: “Bác sĩ Trương đã liên lạc với nhà mình rồi, lần này chứng hạ đường huyết của em tái phát, em lại bắt đầu lén giảm cân đúng không? Thím Trần nói lượng thức ăn trong tháng này của em đã giảm.”

Ninh Y cảm thấy hết sức oan uổng.

Cô muốn giảm cân hồi nào, nếu không phải cơ thể không cho phép thì cô có thể ăn đồ nướng, lẩu, thịt heo xiên mỗi ngày đó!

Mị là một người tỉnh H ăn cay như mạng, có thể trong thời gian ngắn ngủi mà thích ứng với mấy món ngọt này, mấy người biết mị cố gắng cỡ nào không?

“Em đã nói với bác sĩ Trương là không có giảm cân, đôi khi em quên mang kẹo thôi, sao ổng không biết sự thật mà lại đi báo cáo thế?” Ninh Y lẩm bẩm.

Đáng tiếc, ba mẹ cũng đứng về phía Ninh Tu, Lạc Bạch Thu nhét một miếng táo vào miệng cô, dùng ngón tay thanh tú chọc một cái lên trán Ninh Y, bà hắng giọng: “Còn không phải do con có tiền án à!”

Trong lòng Ninh Y không ngừng than thở, cô cắn táo “rắc rắc rắc”, lúng búng mở miệng: “Nếu bây giờ con nói là bỗng dưng con phát hiện bề ngoài chỉ là mây bay, gầy hay không đều không quan trọng, tâm hồn đẹp mới là vẻ đẹp thật sự, con chỉ muốn học tập cho giỏi, dùng thành tích để chứng minh bản thân thì mọi người tin không?”

Lần này ngay cả Ninh Học Dân vẫn luôn không tham gia “trách móc” cũng cười: “Vậy khó cho con rồi, rốt cuộc muốn đột phá hạng 50 đếm ngược để tiến vào hạng một trăm đếm ngược à?”

Ninh – Cái dòng đội sổ đợt thi cuối kỳ vừa khéo được hạng 49 từ dưới đếm lên – Y không có gì để nói.

Không biết từ đâu mà Ninh Tu lôi ra được một cái cân điện tử, anh ta giơ tay gọi Ninh Y: “Tới đây cân! Từ hôm nay trở đi, mỗi tối anh sẽ đích thân ghi chép cân nặng của em, quan sát hai ngày trước, nếu em giữ vững được cân nặng hoặc tăng ký thì hai ngày sau có thể đi học. Nếu xuống ký…”

Ninh Tu vừa nói vừa đưa điện thoại đang thu thập số liệu cho Ninh Y nhìn, anh ta mở miệng một cách cay nghiệt: “Thì cứ ở nhà nghỉ ngơi cho lên ký đi!”

“!!!” Ninh Y nhảy từ trên cân xuống, lên tiếng phản kháng: “Anh hai, anh đang hạn chế tự do của đời em đấy! Ảnh hưởng em học tập đấy! Chắc chắn ba mẹ sẽ không đồng ý!”

Ninh Tu cất điện thoại, anh ta đỡ gọng kính kim loại trên sống mũi rồi nở một nụ cười dịu dàng, hỏi ngược lại: “Phải không?”

Ninh Y giận dữ và bất bình xoay mặt nhìn ba mẹ, Lạc Bạch Thu nhún vai với cô, tỏ vẻ mình đứng bên cạnh xem thôi chứ không tham gia, còn Ninh Học Dân thì ngay cả một ánh mắt cũng chả thèm ném cho cô, ông trực tiếp cúi đầu xem tài liệu tiếp.

Ninh Y: “…”

Tự dưng nhận ra nhà giàu quá cũng không phải chuyện tốt, ba mẹ và anh hai đều không hy vọng con gái/em gái mình thành đạt và trở thành một người xuất sắc, lại cho rằng việc tăng cân quan trọng hơn việc học, kêu cô yên tâm ở nhà ăn cơm cho mập?!

Đây là sự ăn mòn và gặm nhấm của chủ nghĩa tư bản tàn ác đối với sự cố gắng, hăng hái vươn lên của những thanh niên đó!

Tiếc là dù Ninh Y có không bằng lòng cỡ nào, một người khó mà chống lại nguyện vọng của cả gia đình, cô chỉ có thể ở nhà nghỉ ngơi thật tốt thôi!

Khiến Ninh Y đau răng nhất là cái thể chất kỳ lạ này, vì để sớm ngày được trả lại tự do để tới trường học chạy cốt truyện, rõ ràng cô đã rất cố gắng ăn cơm, còn đặc biệt tăng thêm buổi trà chiều và ăn đêm, dù hôm sau không lên ký song cũng ổn định, thế nhưng tối ngày kia Ninh Tu kêu cô lên cân, cô còn tuột xuống 20g!

Vẻ mặt Ninh Y cũng tức tới mức đen thui, chỉ có thể dời ngày đi học lại thêm một hôm.

Cô sống không còn gì luyến tiếc ngã lên giường, cảm thấy quét đề Toán của Vua trả lời toàn năng cũng không thể chữa lành vết thương tâm hồn, phải thêm một đề Logic nữa mới được!

Ninh Y trở mình rồi sờ sờ điện thoại trên đầu giường, vừa định bắt đầu thì đột nhiên tin nhắn QQ nhảy ra, là Cư Mộng.

Ngày mai Cư Tiểu Mộng sẽ bắt đầu giảm cân: “Báo cáo! Hôm nay đồng chí Lộ Hứa Nam nhận được ba bức thư tình, bốn hộp chocolate và một chai nước! Nhưng cậu ấy không nhận, lúc tan học, tao thấy cậu ấy bỏ hết vào thùng rác! Over!”

Ninh Y không tới trường được nên lo lắng cốt truyện sẽ phát triển dưới tình huống cô không biết, thuận tiện lấy lý do “quan tâm Lộ Hứa Nam” để Cư Mộng thay cô trông chừng.

Không lên 10kg, không đổi avatar: “Vậy thì tốt, huhuhu, mày giúp tao nhìn một chút nhé, trái lại tao muốn xem con đí nào thừa cơ tao không ở đấy để làm quen anh Nam, hừ!”

Không lên 10kg, không đổi avatar: “Trừ mấy món quà ra thì còn gì khác không? Ví dụ như… Cho ảnh vở ghi hoặc bài tập để lấy lòng á?”

Trong truyện, Ninh Y nhớ là sau vụ ở ngỏ hẻm, Mộ Vãn Tình đã chú ý tới ân nhân cứu mạng của mình là Lộ Hứa Nam hơn một xíu, thấy anh ngủ mà không nghe giảng thì lập tức tự tay ghi lại bài học đưa anh! Vì để phòng anh không làm bài tập rồi bị giáo viên trách móc còn kéo dài thời gian thu bài, đưa bài tập của mình cho anh chép, kết quả bị giáo viên dạy dỗ vài câu, vừa khéo Lộ Hứa Nam bắt gặp, từ đó đã để lại một sự rung động mơ hồ trong lòng nam chính lạnh lùng như núi băng.

Ngày mai Cư Tiểu Mộng sẽ bắt đầu giảm cân: “??? Ai mà đui vậy? Đưa vở ghi cho hotboy? Là giễu cợt thành tích của cậu ấy không tốt, muốn ăn đập à?”

Ninh Y lắc đầu, thầm nghĩ: Vậy mới nói, mọi người đều là bia đỡ đạn nhỏ nhoi! Nếu cách làm của nữ chính không tinh tế và mới lạ như thế thì sao có thể bộc lộ tài năng giữa một đống người theo đuổi chó Lộ, nhận được sự đối xử đặc biệt của anh chứ?

Ngày mai Cư Tiểu Mộng sẽ bắt đầu giảm cân: “Đợi chút! Cái tên của mày là vụ gì đây??? Là tao nhìn lầm hay mày viết sai? Lên mười ký? Mày điên rồi hả?”

Nhắc tới là Ninh Y bực mình, ngón tay cô di chuyển như bay, cô nhanh chóng nói rõ ngọn ngành mọi chuyện cho bạn thân nghe, cuối cùng oán giận bảo…

Không lên 10kg, không đổi avatar: “Hôm nay tao ăn bốn cử, buổi trà chiều ăn hai cái cupcake, một miếng bánh Mousse dâu tây, buổi tối còn ráng uống thêm một chén canh, kết quả còn tuột 20g! Mày tin nổi không? Tao thật sự khóc chết luôn á, ngày mốt tao mới được đi học, huhuhu QWQ.”

Ngày mai Cư Tiểu Mộng sẽ bắt đầu giảm cân: “…”

Ngày mai Cư Tiểu Mộng sẽ bắt đầu giảm cân: “🙂🙂🙂”

Ngày mai Cư Tiểu Mộng sẽ bắt đầu giảm cân: “Trong chốc lát tao không biết nên hâm mộ mày có thể đạt được một kỳ nghỉ vô thời hạn trước hay nên hâm mộ thể chất ăn hoài không mập của mày.🍋”

Ngày mai Cư Tiểu Mộng sẽ bắt đầu giảm cân: “Chúng ta không thể trở lại được rồi, mày cũng chẳng phải chị em tốt mà chỉ cần uống miếng nước vẫn có thể mập của tao nữa, block mày nửa tiếng. [tạm biệt]*”

*

Ninh Y: …Chị em tốt, là mày không nhìn thấy trái tim đang rỉ máu và nước mắt của tao thôi QAQ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN