Ai Mới Là Siêu Quậy - Chương 10: Hiểu lầm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
122


Ai Mới Là Siêu Quậy


Chương 10: Hiểu lầm



2 ngày sau..

-Hơhơ – Đôi mắt Windy từ từ mở ra , cô hơi nhíu lại vì cũng mấy ngày rồi đôi mắt chưa tiếp xúc với ánh sáng

“sao không có ai zậy trời” – Đây là ý nghĩ sau khi cô đưa mắt nhìn xung quanh

Cạch – Là tiếng mở cửa (tg:tạm thời bỏ qua chuyện 2 ngày trước nha, hi, yên tâm sau này sẽ có dịp được nhắc lại thôi)

-Devil – Windy hơi bất ngờ vì người mà cô nhìn thhấy đầu tiên lại là Devil

-Tỉnh rồi à

-Ưm, mới tỉnh – Windy mệt mỏi ngồi dậy tựa lưng vào đầu giường trả lời

-Bọn kia về nhà nghĩ ngơi xíu rồi, dù sao 2 ngày nay mi bị bệnh, tụi nó cũng đâu có được nghĩ ngơi nhiều

-Bệnh ?? – Windy trố mắt ra nhìn xung quanh rồi sau đó phán tiếp 1 câu làm Devil xém té ghế : Ủa, đây là bệnh viện

-Ơ hay, chẵng lẽ là nhà mi, hỏi zậy mà cũng hỏi được – Devil chấp tay lên trán ra vẻ bái phục

-Ờ hi, tại ta quên í mà, nhưng ta bệnh, là bệnh gì ??

-Bị sốt, bó tay mi luôn

-Hì, zậy chắc tại ta dầm mưa đó – Windy như nhớ lại, mặt tỏ vẻ hiểu

-Để ta alo cho tụi kia đã cho tụi nó bởt lo – Devil cầm điện thoại lên

-Ừ

Hôm nay Windy sẽ đi học sau 3 ngày nằm bệnh viện, thật ra nó cũng định đi học sau khi tỉnh lại rồi nhưng bọn nó cứ bảo nghĩ đi, thật là đôi khi quan tâm quá cũng không tốt

-Devil, Ken xíu học xong tụi ta tới nhà mi chơi nha – Windy vui vẻ vỗ vai Devil (tg :Devil sống chung với Ken nha, tại hai anh đều là người Việt qua đây học, chơi thân với nhau từ nhỏ cơ )

-HẢ, mới khỏe mà đi chơi cái gì, ở nhà – Devil gằn giọng phản đối ngay lập tức

-Ơ, Ken – Windy chuyển hướng sang năn nỉ Ken nhưng, đưa tay lay lay tay áo cậu

-Ờ, …

-Đi mà – Windy lại giở giọng…mía lùi

-Ờ, nhưng mà chỉ được tới chơi thôi , không – được – phá –Ken bị thuyết phục rồi

-Yeh – Windy la lớn quay qua lè lưỡi trêu chọc Devil….khổ

-Này, bô đó là nhà của mình mi à – Devil quay qua Ken

-Thì cho bọn nó tới chơi xíu đi, dù sao Windy cũng khỏe rồi, sao phải thế, hay là… – Ken ngập

ngừng,miệng cười gian

-Nè, nè không có chuyện đó đâu nha – Devil nhăn mặt

-Thì ta có nói gì đâu, có tật giật mình à – Ken lại châm dầu vô lửa

-Mi…

Reng….reng

-Devil định cãi lại nữa thì tiếng chuông kết thúc giờ giải lao cũng vang lên, tiết tiếp theo là tiết của bà cô hơi chằn lửa nên bọn nó có nghiêm túc hơn tí xíu (chỉ là nghiêm túc hơn thôi nhá)

Vài tiếng sau , tại nhà 2 anh

-Woa, đẹp quá – Windy lao vào ngồi vào bộ ghế cực êm, giá phải vài nghìn đô la nhìn quanh phòng khách rồi tán thưởng, phòng khách trong rất nhã nhặn và sang trọng chỉ có màu trắng tinh khiết cùng với những vật dụng đắt tiền, con nhà giàu có khác

-Đẹp thế, cái này mà “chôm” được 1 món chắc cũng giàu to – Windy tặc lưỡi cười khúc khích

-Chôm ??? – Ha Ra ngạc nhiên, khi học xong cô với Yumi, Han Yu mới được thông báo về cuộc đi chơi này, đúng là ham ngủ mà

-À, hi, ta nói giỡn thôi , bọn mi đừng nghĩ tầm bậy – Windy cười, chỉ là 1 câu nói bông đùa nên cũng không ai để ý cho lắm

-A, cậu Han Yu tới chơi – Từ ngoài 2 cô bé rất xinh chừng 18,19 tuổi bước vào nhìn cách ăn mặt chắc không phải là con nhà giàu

-Đây là – Yumi lơ tơ mơ nhìn Ken với Devil cùng ánh mắt khó hiểu

-Hi, đây là, 2 em giúp việc của tụi ta, xinh hông – Ken nói nhìn “2 em” giúp việc nở nụ cười thân thiện

-Đây là bạn cùng trường của tụi anh – Devil chỉ vào chỗ Windy, Ha Ra cùng Yumi đang đứng giới thiệu

-À, chào chị – Con bé mặt áo cam cười nói nhìn cũng rất hòa đồng nhưng cô bé áo xanh thì không nói không cười từ khi thấy bọn con gái nó tới, chỉ nhìn Windy với ánh mặt mà đối với cô thì phải nói là ớn lạnh

-He lu – Yumi nhiệt tình chào lại, Ha Ra cũng vậy không ai để ý cho lắm chuyện này

-Thui, tụi em đi chuẩn bị đồ ăn cho mấy anh chị dùng nha – con bé áo cam lại nói rồi lôi tuột con bé áo xanh đi

20’ sau, cơm vẫn chưa dọn ra

-Sao lâu vậy, hay là cần mình vào bếp giúp vậy – Windy mất kiên nhẫn nói, bụng cô đói lắm rồi mà không biết rằng có bao ánh mắt nhìn cô như nhìn sinh vật lạ

Bỗng Yumi đưa tay lên sờ trán Windy

-Mi khỏe rồi thiệt không vậy

-HỬ – Windy đần mặt

-Trời ơi , chơi với mi bao năm rồi giờ ta mới biết mi …cũng biết nấu ăn – Yumi cười nói

-Nè, bọn mi – Windy lia mắt nhìn quanh thì thấy ai cũng nhìn cô như nhìn người sao hỏa thế là

-Ê, bọn mi khinh thường ta vừa thôi nhé, ít nhất pama cũng khen ta nấu ăn ngon đó ngen

-HẢ????? – Cả bọn hét lên làm Windy càng tức khinh thường cô đến thế là cùng

-Mi, nấu ngon – Yumi lại tiếp tục đần mặt

-Xí, kể cho mà nghe, 2 năm trước trong 1 lần zú nuôi đi vắng chính ta tự nấu cho cả gia đình ăn và được khen ngon đó nha – Windy tự hào kể

-Hả, ai zà, thế cậu nấu món gì – Yumi hỏi đầu hơi choáng

-Hề, E hèm, trứng ốp la, trứng chiên, trứng luộc, thịt luộc (hơi cháy xíu nhưng vẫn ngon), rồi rau luộc .Đó đủ các chất dinh dưỡng luôn – Windy cười kể ra 1 mạch, lần này chắc cả bọn đã té ghế thật sự

-hahahahaaaa, công..công nhận, Windy nấu ăn giỏi gê, toàn mấy món mà ai cũng nấu được, hahaha – Ken cười muốn sái cả quai hàm chọc Windy

-NÈ, tụi mi có nấu được như thế không mà dám chê .HẢ – Windy đỏ mặt, người ta là lần đầu vào bếp mà nấu được như thế là prồ lắm rồi

-Tụi ta đâu nấu được những món đó đâu, nhưng chắc đứa tre 10 tuổi ngoài đường thì biết nấu đấy – Ken lại tiếp tục trêu chọc

-Hừ, nhà bếp ở đâu, đã thế ta sẽ trổ tài cho mà xem – Windy vùng vằng đứng dậy bỏ đi

-Hi, đi chậm thôi coi chừng lạc í lộn, té chứ, hahaha – Ken nói với theo

Windy vừa đi vừa lầm bầm chửi rủa bọn Ken tả tơi , mà nhà bếp ở đâu trời

-Nhà gì đâu mà rộng giữ – Windy vừa đi vừa nói

10’ sau

“A, đây rồi, nhà bếp gì mà loằng ngoằng giữ, không biết phòng ăn ở đâu nữa, hừ” – Windy nghĩ rồi cô định bước vào nhưng cô chợt khựng lại..

-Nè, Jen, mi nấu ăn đàng hoàng coi – Con bé áo cam vừa đảo nồi thịt vừa nói khi thấy con be Jen(áo xanh) đứng nêm canh mà cứ vùng vằng.

-Đàng hoàng sao nổi, bộ mi không thấy gì à, hơn 1 năm nay, đây là lần đầu mấy ảnh dẫn bạn về nhà trừ anh Han Yu ra ,đã vậy còn con gái nữa chứ – Jen tỏ thái độ

-Mệt quá, mà đã chấp nhận hi sinh thân phận tiểu thư để tới đây rồi thì làm ơn dẹp bỏ mấy cái í nghĩ độc ác ra khỏi đầu đi – Con bé áo cam tiếp tục nói

– Ricky , mi im đi , mấy con nhỏ đó là cái thá gì mà được mấy anh ấy dẫn về nhà chứ, đứa thì mập, đứa thì tỏ vẻ “tiểu thư”– Jen chửi

-Mi cứ nghĩ vậy ta thấy mấy cô ấy cũng được ấy chứ rất hòa đồng – Ricky nói

-Hòa đồng, hứ, nhưng trong mắt ta bọn nó là cái gai – Jen lại chửi, trên mắt ánh lên tia giảo hoạt

-Ơ, đấy là ta khuyên mi thôi, từ lúc mi nhìn thấy mấy ảnh lần đầu tiên tới giờ không biết mi đã hại biết bao nhiêu nhỏ bạn gái của ảnh rồi – Ricky (áo cam nói)

-Sao mi biết, chẵng lẽ…- Ren giật mình, nó luôn giấu Ricky ngấm ngầm hại những đứa được đi cạnh mấy ảnh ở bar, ở ngoài đường mà nó đã sơ suất là còn ở trường nữa.

-Đúng, ta theo dõi mi đấy – Ricky tắt bếp múc tô canh nóng hổi ra khỏi nồi để lên cái bàn thấp thấp kế bên cái chỗ Ren đang đứng.

-Nếu đã biết hết rồi thì mi khôn hồn hãy im lặng đi, đừng quên mi cũng là tiểu thư, mi cũng giống như tao, thích mấy ảnh mới giả dạng là con nhỏ nghèo khó, rồi đến đây thôi, hahaha – Jen cười , 1 nụ cười đểu giả

(tg :xíu nữa sẽ có bài típ theo,yên tâm)

-Mi, mi , được lắm, chính mi đã dụ dỗ ta –Ricky mặt chuyển sắc có lẽ vừa tức giận vừa lo sợ

-Hừ.ĐÊ TIỆN – Một giọng nói tràn đầy sự khinh miệt vang lên làm cả Ricky lẫn Jen giật mình

-Ơ, cô – Ricky mặt xanh mét

-Sao, tụi mi không ngờ là ta đã nghe hết đúng không.Đê tiện – Windy, phải người nói này chính là Windy

-Ơ, cô, cô hiểu lầm rồi – Ricky cười cười, nói trong rối bời

-Hiểu lầm.HỪ.nếu ta không nhầm thì mi chính là Jen, mi nói bọn ta ư, được lắm, ta thấy mi chính là 1 con rắn độc – Windy đưa mắt nhìn Jen, từ nãy tới giờ Jen vẫn không nói gì chỉ đưa ánh mắt chán ghét lên nhìn Windy

-Ơ, không phải đâu chỉ là hiểu lầm thôi – Ricky sợ quá chỉ nói giải thích mà nói zậy thì ai tin trời, sao ngây thơ quá vậy

-Ricky , không cần giải thích làm gì, hừ, ta thấy mi là 1 con hồ li tinh chính hiệu đấy,mi nói bọn ta là rắn độc mà không biết nhìn lại mình sao – Jen trừng mắt gương mặt của ả lúc này phải nói còn hơn cả quỷ dữ.

-Hồ li tinh – Windy lập lại ngọn lửa tức giận đã hình thành

-Đúng, không chỉ riêng mi mà mấy lũ bạn của mi cũng vậy, đồ hồ li tinh, bọn mi chẵng cũng không ra gì..

-Ren, thôi đi – Ricky níu tay Jen lại ngăn cản ả nói tiếp

-Hứ, dù sao nó cũng đã nghe rồi, vậy thì cần gì phải dấu, nó không dám nói với mấy ảnh đâu

-Mi

Chát….

Đúng vậy Windy đã không nhịn được nữa dám sỉ nhục cô và bạn của cô, đó là điều cô tối kị

-Mi, đồ hồ li tinh – Jen toan đánh lại, Windy và Ren 2 người giằng co Ricky vào can nhưng bị đẩy ra, Jen cắn vào tay Windy làm cô bất ngờ, thả tay ra nên mất đà nắm tay Jen kéo xuống, bỗng Windy đưa được 1 tay chống vào được thành bàn , rồi cô thả tay kia ra , luồn ra ngoài còn ả Jen té ập xuống chiếc bàn gần đó mà quên rằng tô canh nóng hổi vẫn ở đó, bàn lung lay , tô canh để sát mép….

Xoảng…

-Áaaaaaaaaa

-Có chuyện gì vậy – Devil cùng cả bọn bước vào, do chờ lâu quá cả bọn nó sốt ruột nên xuống xem thử ai dè lại thấy cảnh tượng Windy luồn ra khỏi bàn còn Jen té ập xuống

-Aaaa, huhuuhuuh – Jen đưa tay ôm mặt, tô canh đã hắt vào mặt ả, người ả tuy mới sôi hồi nãy canh cũng không nóng lắm nhưng có thể làm hổng làn da của ả.

-Jen, em sao vậy – Devil xông vào đỡ Jen dậy, mặc dù không thân thiết cho lắm nhưng Devil thấy được sự quan tâm và sự hiền lành của 2 người giúp việc dành cho bọn hắn (tg :giả hết đó anh ơi,huhu)

-Em, aaaa, đau quá , mặt em, chị ấy chị ấy – Jen chỉ vào Windy đang đứng bàng hoàng ở đó

Cả bọn lúc này đứa nào cũng bất ngờ vì cảnh tượng vừa rồi, Windy là người như vậy sao.

-Ricky, có chuyện gì ?? – Ken gằn giọng hỏi , nhìn Ricky đang đứng 1 bên mặt thất thần,vì có kinh nghiệm tình trường và cũng hay tiếp xúc nhiều với con gái nên anh cũng không thích 2 em giúp việc cho lắm, anh nhìn thấy ở họ sự giả tạo sao sao í.

-Ơ, em,em cũng không biết nữa – Ricky ôm mặt rưng rưng ngồi khuỵa xuống

-Huhu, Ricky đừng sợ, cậu nói đi, huhu, anh, em sau khi nấu ăn xong thì vào nhà vệ sinh rửa tay nhưng khi đi ra thì thấy chị chị đó đang đánh Ricky còn luôn miệng chửi Ricky ngu ngốc, em liền chạy vào ngăn cản nhưng đã bị chị ấy đánh , huhuhu, em rát quá, mặt em – Jen ôm mặt khóc nức nở (tg :giả tạo, sao khi kể thì rành mạch thế, kể xong mới la đau )

-Windy – Cả bọn nhìn Windy Devil cũng vậy, Windy lúc này đang sốc toàn tập, gì vậy nè.

-Mi có biết nhà thì Jen nghèo lắm không, bây giờ gương mặt của nó thế này thì nó phải làm gì – Devil nhìn Windy nói.

-Gì, mi, mi nghĩ ta là hạng người như thế sao ? – Windy rưng rưng, Devil không trả lời chỉ quay lại nhìn JEN, anh đã thấy tận mắt + Jen bịa chuyện giống thiệt quá sao không tin cho được

-Bọn, bọn mi cũng không tin ta sao, HA Ra , Yumi – Windy chờ đợi câu trả lời từ họ nhưng chỉ nhận được sự im lặng cùng ánh mắt ngạc nhiên, người ta thường nói người trong cuộc tối người ngoài cuộc sáng , không sai, không phải họ không tin cô mà là họ chưa dám khẳng định thôi.

-Ricky, có thật như vậy – Ai cũng hướng ánh mắt về phía nó làm nó hoảng hốt, nó nhìn sang Jen thì thấy cô ả cũng đang nhìn nó và gật đầu nhưng chẳng ai thấy cảnh đó cả trừ Windy…

-Đúng…đúng vậy – Sau khi lưỡng lự con nhỏ cũng trả lời làm Devil thở dài

Windy không còn muốn giải thích nửa không còn lòng tin nữa, tại sao họ không tin cô, họ không hỏi cô có chuyện gì xảy ra, ngay cả Yumi và Ha RA cũng không tin cô.

-Windy, thật vậy sao – Han Yu hỏi còn Yumi và Ha Ra thì chỉ im lặng

Windy đã thật sự rơi lệ, gỉa tạo, giả tạo hết, cô đưa tay lên chùi nước mắt.

-Á, đau quá, huhuhu , mau đưa em đến bệnh viện – Như sợ hãi, nhỏ JEN lên tiếng (phân tán sự chú ý đây mà)

Devil khẽ thở dài rồi bế nhỏ Jen đi ra khỏi phòng, Ricky cũng chạy theo

-Windy – HA Ra và Yumi lên tiếng cùng 1 lúc nhưng Windy đã chạy ra ngoài, để lại đó 4 con người nhưng họ lại có cùng chung 1 suy nghĩ, phải tìm ra sự thật, Yumi , Ha ra , 2 người luôn tin tưởng con bạn thân của mình còn Ken và Han Yu chỉ yên lặng ngẫm nghĩ……nhìn xung quanh

Lúc này Windy đã thật sự thất vọng không ai tin tưởng cô cả, sớm hay muộn cô cũng phải nghe theo quyết định của papa vậy thì bây giờ cô đã quyết định luôn…….

Ngày hôm sau, Windy buồn bã đi tới lớp có lẽ đây là lần cuối cô đến đây nhưng không khí thật trống vắng , chẵng có ai cả không 1 bóng người cô thất vọng lắm…

Có lẽ giờ này Devil đang ở bên cạnh Jen, dù gì thì Jen cũng ở chung nhà với hắn đã hơn 1 năm còn cô thì chỉ mới gần đây thôi, còn Ken, Han yu, Yumi, Ha Ra, chẵng lẽ họ ghét cô sao ,không , không thể,…

Cô làm sao biết được giờ này Devil đang ở trong quán bar cùng Ken, Han Yu, còn 2 chị kia thì đang bận đi tìm Ricky, nó đã mất tích sau đêm qua, vì nghi ngờ chuyện này nên Ha Ra và Yumi đã đi tìm Ricky để xác định lại chuyện này nhưng lại không thấy đâu..

-Hơizà – Windy thở dài ra khỏi lớp , “tạm biệt”, từng giọt lệ dài rơi trên mắt cô…

2 hôm sau….

-Nói mau – Yumi tức giận kề cái iphone đang bật chế độ ghi âm kề vào sát Ricky

-Hồi nãy mi nói gì thì bây giờ nói lại y chang cho ta – Ha RA cũng hung hăng, chuyện này không thể tha thứ được.

…….

Rầm, cánh cửa của quán bar Devil được đạp tung, Ha rA và Yumi vùng vằng tiến vào phòng Vip

-Bọn mi tới đây làm gì, về đi – Devil cầm chai rượu gác chân lên bàn , tay còn kề lên vai 1 cô gái khác, bên cạnh là Ken và Han Yu đang ngạc nhiên nhìn họ.

– Mấy cô ra ngoài hết – Yumi hét lớn làm 2 cô gái đang ngồi trong phòng phải giật mình vội vã “cuốn gói” ra ngoài.

-Bọn mi đừng gây sự nữa, về đi – Ken nói

-Hừ, về ? – Yumi tiến lại gần bọn họ

-Tụi mi nghe cho kĩ đây – Ha ra đưa chiếc thoại ra, vứt lên bàn

“huhu, thật ra tôi không biết gì cả, đừng trách tôi, tất cả là tại Jen,tại Jen “ – 1 giọng nói phát ra từ điện thoại mà có lẽ những người có mặt ở đây ai cũng nhận ra, là Ricky

“Nói rõ ràng ra đi” – Tiếng Yumi gằn trong điện thoại

“Huhu, tôi tôi, lúc đó là tại Jen, tại Jen…..” – Từng lời, từng tiếng của Ricky được thuật qua điện thoại như ngàn mũi kim được chích vào tâm can của những người ở đây, ngay cả Yumi và Ha Ra cũng rưng rưng,nhất là ngay lúc Ricky kể tới đoạn Windy chửi Jen và tức giận chỉ vì Jen xỉ nhục bọn nó.

-Hiểu lầm sao ? – Han Yu thở dài, chuyện này anh cũng đã hơi đoán ra nhưng anhh không thể nào tin được Jen lại lưu manh đến như vậy, nói dối không biết chớp mắt, thật tội cho Windy bọ bọn nó thờ ơ như vậy.

Devil sau giây phút ngây ngốc cũng rút điện thoại ra bấm số gọi cho Windy nhưng không được..

-Khỏi gọi, ta với ha ra đã gọi cả trăm cuộc nhưng đều không được – Yumi nói khi biết ý định của Devil

-Hơizà, tụi mi đã tới nhà chưa, chắc nó đang ở nhà

-Tụi ta đã tới đứng đó cả canh giờ nhưng chẵng thấy bóng dáng ai cả, đèn đóm cũng không mở

Sau khi tưởng niệm vài giây cả bọn nhìn nhau chẵng biết nói gì hơn, Windy là người tốt vậy mà bọn nó đã trách Windy.

-Tại sao bọn mi tìm được Ricky, con nhỏ đang ở đâu – Ken hỏi, mặt buồn buồn và thất vọng.

-Hừ, bọn mi vẫn chưa biết gì à, thật ra 2 đứa đó là con của 2 nhà tài phiệt nổi tiếng, chúng nó đã dùng tiền thay đổi thân phận để được vào làm osin cho bọn mi đó – Yumi thuật lại đầu đuôi câu chuyện

-Nhưng bọn mi tìm được Ricky ở đâu, mấy bữa nay không thấy – Devil sốt ruột

-Hừ, bọn ta bắt gặp nó đang đi chơi cùng với thằng nào ấy – Ha ra trả lời

-Devil, mi đi đâu vậy – han Yu kêu Devil lại nhưng anh đã bỏ đi 1 mạch khiến cả bọn lo lắng đuổi theo

Tại bệnh viện XY, phòng X

Devil tức giận đi vào phòng bệnh của Jen nhưng đáng tiếc trong phòng chỉ còn lại cái mền và cái giường bừa bộn, sau khi hỏi bọn nó mới biết con nhỏ đã về nhà, nhưng khi bọn chúng tới nhà điều tra thì mới hay con nhỏ đã ra sân bay cùng với Ricky, bọn này nhanh thật.

Cuối cùng chỉ còn 1 cách là …. đợi, đợi ngày mai đi học bọn nó sẽ xin lỗi Windy nhưng mọi việc có xảy ra như tụi nó muốn không ???

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN