Ai Nói Tuổi Trẻ Không Thể Lầm Lỡ - Chương 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
114


Ai Nói Tuổi Trẻ Không Thể Lầm Lỡ


Chương 5


Vừa lúc đó chương trình thời sự bắt đầu, bố tôi vội vàng đi
xem tivi. Đây là chương trình ông chưa bỏ sót buổi nào
Tôi trở về phòng mình. Hơn 20 năm nay, có một việc mà tôi
khôn lí giải được, đó là cứ 6 giờ tối, dù chưa đến chương trình thời sự và ông
cũng không thích hoạt hình nhưng ông nhất quyết không cho tôi xem hoạt hình,
tôi có khóc lóc vòi vĩnh cũng vô ích

Nói ra chắc chẳng ai tin, hồi học tiểu học, hôm nào không
xem hoạt hình thì như có án mạng xảy ra vậy. Trong khi bạn bè sôi nổi bàn tán về
Kim Cương biến hình và Tu La Vương
PK (*) ai siêu hơn ai thì tôi chỉ ngồi im như
thóc, cảm thấy mình thật lạc hậu so với thời cụôc. Lúc đó tôi rất tự ti chỉ còn
cách ra sức học để gỡ gạc lại cho mình chút tự tin

(*) PK: Tiếng lóng mà các game thủ Trung Quốc hay dùng

Tôi trở về phòng mình, sau khi đóng cửa thì nơi đây hoàn

toàn là không gian riêng của tôi

Lúc nhỏ tôi thường chui vào đống gỗ chơi một mình. Nhưng
không giống các đứa trả khác lấy gỗ xây phòng, tôi lại xem thanh gỗ như những
tên lính, còn tôi là đại nguyên soái điều binh khiển tướng

Lớn hơn một chút, tôi bắt đầu học chơi cờ tướng. Lúc đầu tôi
chơi với mẹ, sau vài ván mẹ đã không thắng nổi tôi. Thế là tôi đi tìm bố nhưng
rốt cuộc bố cũng không thắng nổi tôi. Tôi vui sướng được mấy ngày, nhưng rồi nhận
ra thắng cũng không hẳn là hay, việc không tìm được đối thủ khiến một đứa nhỏ
như tôi lúc đó đã thấu hiểu được nổi lòng của ông lão Độc cô cầu bại

Rồi một hôm nhàn rỗi, tôi chợt nhớ ra chiêu song thủ hợp bác
của lão quỷ Chu Bá Thông và tôi nhận ra mình cũng có thể chơi cờ với chính

mình. Có lần tôi đang tập trung cao độ để đánh cờ với chính mình thì giác quan
thứ sáu mách bảo có ngừời đứng sau lưng. Quả đúng là có người, ngoảnh mặt lại
tôi giật mình vì mẹ đã đứng sau từ lúc nào. Nhưng sau này mới biết bà còn giật
mình hơn tôi. Lúc đó mẹ cho rằng tôi mất hồn rồi nếu không sao tôi lại lẫm bẩm
một mình suốt

Sau này khi biết tôi phải chơi cờ một mình, hai cụ cũng
thương cậu con trai không có người chơi cùng. Bố về phòng lấy cho tôi môt quyển
sách, đó là quyển sách về tuyệt chiêu chơi cờ

Từ hôm đó, tôi say sưa với quyển sách bố cho. Đọc xong quyển
đó tôi bắt đầu nướng hết thời gian nhàn rỗi bên giá sách. Nhưng cũng chỉ đến một
mức độ nhất định, tôi bắt đầu thấy thất vọng về những quyển sách đó, không có
quyển nào tôi thấy sinh động và đủ hấp dẫn cả

Rồi một hôm tôi phát hiện ghi nhật kí cũng là điều kì diệu.
Đôi khi đọc những dòng nhật kí, cảm giác như nó cũng có sinh mạng. Tôi mở ngăn
kéo lấy ra quyển nhật kí, đó là những ghi chép của tôi từ hồi mới lớn. Ngày nào
tôi cũng viết giống như bố không thể bỏ qua các thông tin tiêu điểm mỗi ngày. Đến
giờ nội dung trong quyển nhật kí đó cũng đủ để tôi viết vài quyển sách

Tôi mở trang đầu tiên trên đó viết

Hôm nay cả nhà đưa mình đi đăng kí nhập học. Điều khiến mình
ngạc nhiên không phải Đại học Vũ Hán đẹp hơn trong ảnh mà là trong lúc đăng kí
nhìn thấy một cậu tóc dài, lưng đeo ghita cũng đến đăng kí. Đeo cây đàn ghita từ
ngàn dặm xa xôi đến đây trong anh ta rất giống dân tị nạn

Nhưng nhìn lại đống đồ mình mang theo, chợt thấy mình còn giống
dân tị nạn ơn ấy chứ

Ngày 12 tháng 9 năm 1997 – Trời nắng

Hôm nay bố mẹ về nhà rồi. Mẹ đã khóc, thực ra mình cũng hơi
buồn, nhưng nghĩ đến việc có thể sống bốn năm thỏai mái, mình lại thấy vui trở
lại. Sau đó buổi tập quân sự bắt đầu, mình đã nhìn thấy một cô bạn thật xinh.
Giờ văn nghệ tối nay cô ấy ngồi cạnh mình. Mình hỏi tên cô ấy mà đỏ cả mặt
(cũng may là trời tối), cô ấy bảo mình đoán. Cô ấy còn gợi ý “ Con trai Tây
Thành có một bài hát viết về tớ” nói rồi ngâm nga mấy câu hát, nhưng mà mình lại
không biết bài hát đó

Cô ấy nói” Ngốc ạ, Fly without wings” nói rồi quay đầu cùng
mọi người hát “Tôi là người lính”. Hát xong cô ấy giới thiệu “Tớ là Ngô Vũ Phi
đến từ Trương Gia Giới”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN