Ai Thấy Con Rồng Của Tôi Đâu Không - Chương 19: Được làm mai
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Ai Thấy Con Rồng Của Tôi Đâu Không


Chương 19: Được làm mai


Editor: AmiLee

Đế Đô hiện tại đang giữa mùa đông, cùng mùa hè nắng chói chang ở thành phố Z vừa vặn tương phản, bầu trời giăng đầy mây đen, tuyết bay lả tả.

Kỷ Dao vừa ra khỏi cabin bị gió lạnh thấu xương trong không khí thổi tới làm hắt xì một cái, vội vàng quấn chặt áo khoác trên người.

Quần áo của người bình thường trên tinh cầu Alpha đều là dùng hóa chất nào đó chế tạo thành.

Ưu điểm là mặc rất bền và rẻ, ở một trình độ nhất định tùy nhiệt độ bên ngoài có thể tự động điều chỉnh độ ấm bên trong, đông ấm hạ mát, dưới đa số tình huống một bộ có thể mặc cả bốn mùa.

Kỷ Dao hiện tại cũng đang mặc loại áo khoác này, không độ trở lên mặc không thành vấn đề, dưới không độ thì có chút không đủ dùng.

Còn may rất nhanh lên xe tiến đến đón Antonio, Kỷ Dao một lát sau mới bình thường lại.

Một giờ sau tới dinh thượng tướng, một tòa nhà nhìn qua có chút lâu năm chiếm diện tích cũng không nhỏ, hơn nữa cách hoàng cung chỉ có khoảng hai km, ở giữa cách một con đường lớn và một hoa viên lớn vào đông vẫn xanh tươi.

Dinh mở ra điều hòa trí năng trung ương, rất ấm áp, nhưng bên trong nội thất bày biện lại lộ ra phong cách rất phù hợp với khí chất quân nhân cứng rắn, lạnh lùng.

Trên tường trang trí các loại vũ khí theo từng thời kỳ lịch sử, bình hoa vàng óng ánh trên bàn là dùng vỏ đạn chế tạo thành, chính giữa đại sảnh thậm chí còn có một khẩu đại bác ống dài đến ba mét, phòng khách to như vậy giống như phòng trưng bày súng ống đạn dược, làm người ta nhìn mà lạnh cả sống lưng.

Quản gia Charles với chiếc nơ màu đen và mái tóc được chải tỉ mỉ dẫn đầu một nhóm người hầu nghênh đón ở sảnh trước, miệng xưng hô với Antonio là “Chủ nhân”, sau đó nhận lấy áo khoác và đưa chiếc khăn lông nóng, cung kính có trật tự.

Antonio dùng khăn lông nóng lau tay và mặt, hướng về phía Kỷ Dao đang nhìn đông nhìn tây, thuận miệng nói:

“Cậu ấy tên Evans, là tùy tùng ta mới thuê, ông an bài cho cậu ấy chỗ ở, có rảnh lại dạy cậu ấy chút quy củ.”

“Vâng.”

Charles khom người đáp: “Evans, đi theo tôi.”

Charles dựa vào khứu giác làm quản gia nhiều năm ý thức được người trẻ tuổi mới tới này đối với thượng tướng không phải là một người tùy tùng bình thường.

Vì thế mang theo Kỷ Dao đi vào biệt thự lầu chính vào phòng nào đó ở lầu một:

“Về sau cậu ở phòng này, chủ nhân ở tại lầu hai, những người hầu khác đều ở tại nhà phụ bên cạnh.”

Phòng nhìn qua rất không tồi, so với phòng nghỉ ở cửa hàng thú cưng lớn hơn không ít, có đầy đủ đồ đạc và các thiết bị điện, có phòng tắm riêng, nhưng lại trang trí giống như phòng ký túc xá quân đội cứng rắn đơn giản ngay cả chăn gối cũng là màu ô liu.

Kỷ Dao nói: “Cảm ơn.”

Charles khóe miệng căng ra, nếp nhăn giữa lông mày giống như cái rãnh khe đá hoa cương ngoài bờ tường của dinh thự, có nề nếp nói:

“Không cần phải cảm ơn tôi, về sau cậu hầu hạ chủ nhân tốt là được. Trong dinh thượng tướng thực hiện quản lý quân sự hóa, cậu hôm nay mới vào, cấp bậc là người hầu tam đẳng.

Về sau nếu không có tình huống đặc đặc nào buổi sáng đúng sáu giờ dậy, buổi tối mười giờ phòng tự động tắt đèn. Chủ nhân có bất kỳ mệnh lệnh nào đều phải tuân theo, thời gian đáp ứng không được vượt quá ba phút, hai bốn giờ không thể chậm trễ.”

Kỷ Dao nghe xong âm thầm líu lưỡi, sáu giờ đã phải dậy, vậy về sau không có biện pháp ngủ nướng rồi.

“Cậu sắp xếp một chút đi, những quy củ khác hôm sau lại giảng giải cho cậu.”

Chờ sau khi Charles rời đi, Kỷ Dao đem quần áo đồ dùng từ ba lô lấy ra để tới các vị trí tương ứng, đồ vật của cậu không nhiều lắm, vài phút đã sắp xếp xong.

Trên tường phía bắc trong phòng có một chiếc cửa sổ, đối diện với một góc hoa viên phía sau của dinh thượng tướng.

Tuyết rơi xuống tạo thành một lớp mỏng, làm cho mặt cỏ trong hoa viên như đắp lên một tấm thảm lông màu trắng mượt mà.

Lại đi lên phía trước chính là bên ngoài hoa viên gieo trồng một dải rừng cây thường xanh cao lớn như một nhóm binh lính yên lặng đứng trang nghiêm.

Lướt qua khu rừng rộng lớn có thể trông thấy những đỉnh nhọn của một điện cao chót vót trong hoàng cung, dưới bầu trời âm u phát ra ánh sáng vàng rực rỡ, cảnh sắc thật ra không tồi.

Kỷ Dao ấn xuống chiếc vòng trên tay, mở ra chức năng chụp ảnh quay ra ngoài cửa sổ chụp một tấm ảnh, sau đó lên mạng siêu A cập nhật trạng thái mới của mình.

Kỷ Dao không xa xôi: 【 Đã đến Đế Đô, cũng đã sắp xếp xong. Đế Đô so với thành phố Z lớn hơn nhiều, cũng rất phồn hoa xinh đẹp, không biết A Long đã tới nơi này chưa.. 】

Vài phút sau cập nhật trạng thái mới đã có mấy chục bình luận.

– – Ai da, cái chỗ ở này cảm giác rất cao lớn, lại còn có thể nhìn thấy được mái vàng của hoàng cung, nhìn dáng vẻ ông chủ mới thực lực không tầm thường nha.

– – Đế đô tuyết rơi a, thoạt nhìn rất mát mẻ, hôm nay nơi này của tôi quá nóng!

– – Mẹ nó! Nếu tôi không nhìn lầm, ảnh chụp là ở trong nội thành Đế Đô, đây cũng không phải là nơi người bình thường có thể ở lại!

– – Mọi người, gõ bảng đen, trọng điểm của bài đăng này chẳng lẽ không phải “A Long” sao?

– – A Long là ai? Là người hay là chó? Tại sao từ trước tới trước nay không nghe anh trai đề cập qua.. Không phải là bạn trai đó chứ? Ôi trời, tôi lại thất tình!

– – Kỷ Dao con còn nhỏ, mẹ không cho con yêu đương sớm như vậy!

– – Ông chủ mới đối với cậu như thế nào? Nếu bị người khi dễ chịu ủy khuất cũng đừng chịu đựng, nói ra cho mọi người cùng nhau nghĩ cách giúp em.

Đây là một bình luận của Lily gửi, Kỷ Dao cũng gửi lại một tin nhắn “Đừng lo lắng, anh ta đối xử với em cũng không tệ lắm, em sẽ tự chăm sóc tốt cho bản thân”.

Lúc sau Kỷ Dao chú ý một cái ID có tích chữ V tên “Vòng tròn cuộc sống ở Đế Đô”, xem trang chủ trong chốc lát, muốn hiểu biết một chút về con người và phong cảnh Đế Đô, sau đó bị bất ngờ trước số liệu trong một bài đăng nào đó.

“Căn cứ theo điều tra thị trường mới nhất, giá nhà mới trung bình trong tháng này của Đế Đô là 68, 537/ m2.

Trong đó giá trung bình của vòng một là 165, 405/ m2, khu vòng ba là 93, 213/ m2, khu vòng năm là 49, 210/ m2, khu vòng tám là 21, 405/ m2, giá trung bình đã tăng lên 0.87%.”

Không cần phải nói, khu vòng một khẳng định là khu vực trung tâm vì Cung điện và dinh Thượng tướng hơn phân nửa ở chỗ này, chân chính thuyết minh cái gì gọi là “Tấc đất tấc vàng”.

Nhưng mà đừng nói vòng một, chính là khu vòng năm giá nhà đều cao đến dọa người, có vẻ khu vòng tám thoạt nhìn hơi bình dân một chút.

Kỷ Dao lại tra một hồi, khu vòng tám ở rất xa là vùng ngoại thành của Đế Đô, đi tàu với tốc độ ba trăm km/h cũng mất hai tiếng mới có thể đến khu trung tâm vòng một.

Dù vậy, khu vòng tám một phòng chung cư nhỏ năm mươi mét cũng muốn trên một triệu.

Tiền lương của Kỷ Dao bây giờ đã tính là không tồi cũng phải mất khoảng ba năm mới có thể mua nổi.

Không, mua phòng thì không cần suy nghĩ, ngay cả tiền thuê cửa tiệm chỉ sợ cũng không đủ sức, định cư ở Đế Đô, thật không dễ.

Về sau vẫn là đổi thành phố khác mở tiệm thú cưng vậy, ví dụ như thành phố Z, hoặc là thành phố tuyến ba bốn chi phí thấp một chút..

Khi đang suy nghĩ lung tung thì bộ đàm treo trên góc tường đột nhiên truyền đến giọng của Charles:

“Evans, chủ nhân phải dùng bữa sáng, còn không mau tới nhà ăn hầu hạ.”

Kỷ Dao đành phải thu hồi vòng tay, bước nhanh tới nhà ăn.

Ngài thượng tướng chưa kết hôn, cha mẹ cũng không ở cùng, bởi vậy có một người dùng cơm, các loại rượu, thức ăn đủ màu sắc bày đầy một bàn, còn có tương ứng các loại bộ đồ ăn phức tạp.

Kỷ Dao nhìn đến hoa cả mắt, căn bản không biết xuống tay từ đâu, suýt chút nữa còn làm đổ lọ gia vị, bị Charles trừng mắt nhìn liếc một cái.

Antonio cũng cảm thấy Kỷ Dao chân tay vụng về, ảnh hưởng đến sự thèm ăn của mình, bất quá cũng không tức giận với cậu, chỉ là không kiên nhẫn mà phất tay cho câu lui ra, đổi thành hai nữ hầu tới hầu hạ.

Kỷ Dao mừng rỡ lui về một bên làm đồ trang trí, nhưng mà nhìn bàn đầy đồ ăn ngon có chút thèm đến hoảng hốt.

Từ thành phố Z đến đây, máy bay quan sự tốc độ quá nhanh, lúc khởi hành quá mức xốc nảy làm Kỷ Dao cảm thấy có chút không khoẻ, cho nên dù cơm trên máy bay tương đối phong phú, cậu cũng không ăn nhiều, đến hiện tại lại cảm thấy đói bụng.

Thật vất vả chờ Antonio dùng xong bữa sáng, Kỷ Dao rốt cuộc có thể cùng những người hầu khác cùng nhau đến phòng bếp ăn cơm.

Thức ăn cho người hầu của dinh thượng tướng rất không tồi, chủng loại đa dạng, mặc dù cùng thức ăn của thượng tướng có chênh lệch không nhỏ, nhưng so với dân chúng bình thường còn ngon hơn, cho nên Kỷ Dao ăn ngấu nghiến không ít.

“Evens.”

Charles nhìn đến nhíu mày, dùng khớp xương ngón tay gõ lên bàn ăn.

Cậu nhóc này ngoại trừ diện mạo còn tạm được, những mặt khác đều không được, không quy củ, đến lễ nghi dùng cơm cơ bản cũng không biết.

Đổi thành những người hầu khác, biểu hiện vừa rồi ở trên bàn ăn kém cỏi như vậy khẳng định là không thể thiếu bị trách phạt.

Cũng không biết thượng tướng đại nhân làm sao mà chịu đựng được, thật là phải nhìn cậu ta với một con mắt khác.

“Có chuyện gì sao?”

Kỷ Dao từ mâm ngẩng đầu lên, nuốt xuống đồ ăn trong miệng, vẻ mặt vô tội mà nhìn lão quản gia đối diện.

Nhìn cặp mắt đen trắng rõ ràng kia, Charles lời trách cứ đã tới bên miệng rồi bỗng nhiên im bặt, nói không nên lời, một lát sau mới cứng đờ mà nói:

“Không có gì, ăn từ từ, không ai cùng cậu tranh đoạt.”

“Vâng.”

Kỷ Dao có chút ngượng ngùng mà cười cười, tiếp theo bưng sữa bò cháo yến mạch lên miệng uống từng ngụm nhỏ.

Sau bữa sáng một nữ hầu nhị đẳng là Ella giúp Kỷ Dao lấy tới hai bộ trang phục thống nhất của nam hầu tam đẳng trong dinh, quần áo, mũ, giày và vớ đều có.

Áo khoác đồng phục màu cà phê sẫm cũng là vật liệu hóa chất, nhưng so với Kỷ Dao mua thì cao cấp hơn một ít, nhưng mà số đo có chút lớn.

Kỷ Dao hình thể mảnh mai, lưng quần đồng phục lớn một một số, mặc vào có chút lỏng lẻo, đành phải dùng dây thắt lưng đem lưng quần thít lại, miễn cho đi tới đi lui quần sẽ tụt xuống.

Chờ sau khi Kỷ Dao mặc đồng phục mới từ phòng thay quần áo ra, Ella vẫn chưa có rời đi, mà liên tục khen: “Evans, cậu rất đẹp trai, mặc cái gì cũng rất đẹp.”

Kỷ Dao cười nói: “Cảm ơn.”

Ella lại hỏi: “Cậu ở Đế Đô có người thân và bạn bè không?”

Kỷ Dao nói: “Không có, có chuyện gì sao?”

Tuy rằng ở Đế Đô có một ít fans, nhưng không thân thiết cho lắm, không tính là bàn bè trong thực tế.

“Không có gì, tôi chỉ thuận miệng hỏi một chút, vậy cậu có đối tượng sao?”

“Hả, cái này cũng không có.”

Ella rất nhiệt tình nói: “Tôi có một em gái họ tuổi cùng cậu không lớn lắm, cũng rất xinh đẹp, để tôi giới thiệu cho cậu quen nha, chờ lúc nghỉ phép có thể gặp mặt.”

Kỷ Dao có chút xấu hổ mà nói: “Cảm ơn ý tốt chị, nhưng tôi có khả năng thích là đồng tính, hơn nữa tôi vừa mới bắt đầu công việc không bao lâu, tạm thời còn không tính toán đến chuyện cá nhân.”

Từ cái đêm mộng xuân trước khi rời khỏi sơn cốc khiến người ta mặt đỏ tim đập kia, Kỷ Dao đã có chút mơ hồ ý thức được đối tượng mình thích, đối với con gái chỉ thuần túy là thưởng thức bằng mắt.

Huống chi cậu hiện tại một không tiền, hai không có thời gian, không có điều kiện yêu đương, làm không tốt còn sẽ liên lụy một bên khác.

Nghe cậu như thế nói Ella một chút cũng không tức giận, ngược lại lập tức nói:

“Như vậy sao, không có việc gì, tôi còn có em trai họ xa cũng là đồng tính luyến ái, trông rất đẹp trai, điều kiện trong nhà cũng đặc biệt tốt, ở biệt thự đi siêu xe, cậu không có tiền cũng không sao!”

Kỷ Dao: “…”

Cậu tại sao lại cảm thấy có chỗ nào đó kỳ quái, người tinh cầu Alpha cũng có sở thích với làm mai mối sao?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN