Ai Thấy Con Rồng Của Tôi Đâu Không - Chương 27: Công viên thiên đường thú cưng Hoàng Gia
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
156


Ai Thấy Con Rồng Của Tôi Đâu Không


Chương 27: Công viên thiên đường thú cưng Hoàng Gia


Editor: AmiLee

Buổi chiều, Louis đang ấp ủ một kế hoạch nhỏ với sức hoạch định một dự án cấp quốc gia giá trị trăm tỷ điểm tín dụng, Brandon tiến vào nói:

“Bệ hạ, hành lý của ngài Evans từ dinh thượng tướng đã lấy về.”

Louis buông việc trên tay, quay đầu nhìn về phía Brandon trong tay cầm theo một cái ba lô hơi cũ:

“Chỉ có một chút như thế thôi sao?”

“Vâng, đúng vậy, toàn bộ vật phẩm của ngài Evans đều ở chỗ này.”

Lúc Brandon đem ba lô đưa qua đột nhiên khóa kéo mở ra, đồ vật rối tinh rối mù bên trong rớt ra ngoài, ông nhanh chóng nói:

“Rất xin lỗi, Bệ hạ, thần lập tức thu dọn sạch sẽ!”

Louis khoan hồng độ lượng* mà nói:

“Để ta tự mình làm đi.”

*Khoan hồng độ lượng: Tấm lòng bao dung rộng lượng.

Brandon nhịn không được vuốt mông ngựa:

“Bệ hạ, trông ngài hôm nay thần thái sáng láng, tinh thần đặc biệt tốt đó ạ.”

Louis cong môi: “Đương nhiên.”

A Dao của anh mất mà tìm lại được, tuy rằng bây giờ hai người còn có chút ngăn cách, nhưng chỉ cần người đó ở bên cạnh mình là được, đây cũng là phiền não ngọt ngào.

Anh ngồi xuống, tự mình nhặt lên những đồ vật rơi trên sàn nhà.

Vài món quần áo ít ỏi chất liệu không tốt, thủ công cũng kém, mặc ở trên người khẳng định không thoải mái.

Còn có nửa non bình sữa tắm cùng dầu gội, tản ra mùi tinh dầu công nghiệp thấp kém, kích thích đến cái mũi của anh cũng phát ngứa, thiếu chút nữa hắt xì một cái.

Cũng may là bản thân Kỷ Dao lớn lên đã đủ tốt, hơi thở sạch sẽ thoải mái, mới có thể hold lại những đồ vật làm ẩu này.

Nghĩ đến trước đó Kỷ Dao đã từng ăn qua khổ chịu qua tội, Louis liền đau lòng không thôi, muốn đem đồ vật lộn xộn này toàn bộ nhét vào thùng rác.

Nhưng mà anh không thể làm như vậy, buổi sáng vì việc đi dinh Thượng tướng lấy hành lý đã chọc người tức giận, nếu mà mình ném đi như thế, chỉ sợ A Dao sẽ không để ý tới anh mấy ngày nữa.

Vì thế Louis chỉ có thể nhận mệnh mà đem đồ vật rơi trên sàn nhà từng cái nhặt lên thả lại ba lô, lúc thu thập toàn bộ xong đang chuẩn bị kéo khóa lên thì anh đột nhiên ngửi được bên trong ba lô tản ra một mùi quen thuộc, đó là hương vị thuộc về riêng anh.

Anh nghi hoặc mà mở ra tận cùng bên trong ba lô còn một ngăn nữa, đưa tay vào lục lọi, sau đó lấy ra một mảnh vảy rồng màu đen, rõ ràng là từ chỗ quan trọng trước ngực mình bong ra.

Vảy toàn thân của Louis sau khi rời khỏi cơ thể đều sẽ tự động vỡ thành bột mịn tan vào không khí giống như tuyết đọng bị ánh nắng chiếu vào.

Dù dùng dụng cụ cao cấp tinh vi nhất cũng không thể thu được một phân tử của đống cặn này, duy nhất chỉ có hộ tâm lân* này sẽ không biến mất.

*Hộ tâm lân: Miếng vảy bảo vệ tim.

Cho nên, Kỷ Dao khẩn trương cho hành lý của mình như vậy, kỳ thật chỉ là vì miếng hộ tâm lân này đi?

Nhất định là như vậy!

Trong lúc nhất thời, Đại Đế trong lòng kích động đến nóng lên, vừa chua xót lại vừa ngọt ngào, không biết nên cảm thấy cao hứng vì Kỷ Dao đối với Rồng đen coi trọng, hay là ghen ghét với một hình dạng khác của chính mình.

* * *

Giữa trưa sau khi Kỷ Dao cùng Sophia nói qua, phân lượng bữa tối quả nhiên so với giữa trưa ít hơn một nửa, bất quá món ăn vẫn rất phong phú, không mang theo nặng nề, cho nên tuy rằng ăn uống hơi kém nhưng trên cơ bản cậu vẫn ăn xong.

Ăn no xong nhất thời lười nhúc nhích, cậu liền ngồi ở trên sô pha mở ra mạng siêu A, cập nhật trạng thái mới của mình.

Kỷ Dao không xa xôi: 【 Sống trên đời, thường có rất nhiều thời điểm đều sẽ thân bất do kỷ. Không dối gạt mọi người, tôi đã rời khỏi nhà chủ nhân cũ tới một nơi khác.

Nơi này rất đẹp, cái gì cũng rất tốt, nhưng tôi có chút không quen, cụ thể phải làm cái gì cũng không rõ ràng lắm, hy vọng có thể mau chóng thích ứng với hoàn cảnh mới. 】

Trải nghiệm ngày hôm nay so với cậu tường thuật trong văn bản còn biến đổi bất ngờ hơn, buổi sáng còn ở dinh thượng tướng ăn bữa sáng, giữa trưa đã bị viện trưởng viện khoa học Hoàng Gia mang đi viện khoa học, đảo mắt lại bị Đại Đế mạnh mẽ ôm vào hoàng cung.

Loại trải nghiệm ly kỳ này nói ra cũng sẽ không có ai tin, nếu không phải đương sự, Kỷ Dao sẽ cho rằng mình xem một cuốn tiểu thuyết cẩu huyết không hề logic.

Ở trong lòng cảm khái trong chốc lát, trang chủ Kỷ Dao cập nhật trạng thái mới đã có trên trăm tin bình luận.

– – Trời ơi, chủ thớt xảy ra chuyện gì sao? Nếu như bị bắt cóc cậu thì chớp chớp mắt thử xem!

– – Anh trai nhỏ cậu xảy ra chuyện gì? Có người cưỡng ép cậu làm chuyện không muốn làm sao? Nhìn đến cậu nói như thế đột nhiên cảm thấy rất khổ sở..

– – Ôi, tôi cũng mỗi ngày đều thân bất do kỷ, làm việc mình không thích, giao tiếp cùng người mình không thích, mỗi ngày vẻ mặt còn phải miễn cưỡng cười vui vẻ giả bộ mọi chuyện đều rất tốt, tôi quá khó khăn mà (T T)

– – Chủ thớt không cần buồn bã nha, tôi đem bộ siêu tập điêu khắc cát tư nhân trân quý về chó mèo cho cậu nhìn nha, xem xong cậu khẳng định liền ha ha ha! [ Điêu khắc cát. Gif]

– – Có người khi dễ cậu sao? Đừng sợ, tôi có một lũ anh em, nói cho tôi địa chỉ tôi lập tức dẫn người đi đánh tên đó, thay cậu trút giận!

Kỷ Dao trong lòng thoáng chốc ấm dào dạt, những dân mạng này thật là quá có tâm, vừa rồi đích xác có chút buồn bực, nhưng hiện tại nhìn những lời quan tâm cùng an ủi không sai biệt lắm đã bình phục.

Hết giận vẫn là quên đi, Louis Đại Đế ai dám đánh đây.

Trong lúc lơ đãng quét đến một cái bình luận mới, ID phi thường quen mắt, Kỷ Dao vừa thấy trong lòng chính là nhảy dựng.

Louis không dễ dàng: 【 Không cần miễn cưỡng bản thân, làm việc mình thích là được. 】

Bị người này nhằm vào nhiều như vậy, đột nhiên thay đổi làm Kỷ Dao không thích ứng, tên này là người bị hồn xuyên hay là đột nhiên đổi tính, cư nhiên nói ra lời xuôi tai như thế.

Nhưng mà cũng giống ID người này vậy, trên đời không có hai chữ dễ dàng, nếu mà cậu muốn đi nơi nào thì đi nơi đó, muốn làm cái gì thì có thể làm cái đó, vậy thì sẽ không ở trong hoàng cung này không biết làm sao.

Kỷ Dao không tự chủ được mà nghĩ tới Louis Đại Đế, thật đúng là trùng hợp, hai người tên vừa lúc giống nhau.

Bất quá toàn bộ tinh cầu Alpha người tên Louis hàng ngàn hàng vạn, sao tài khoản chính mà Đại Đế không dùng lại rảnh rỗi đi lập một tài khoản phụ nói chuyện không đâu với mình chứ?

Để tránh cho dân mạng lo lắng, Kỷ Dao ở khu bình luận nhắn lại một tin giải thích:

【 Cảm ơn mọi người, tôi bây giờ rất an toàn, không có bị người áp bức, chỉ là cảm nghĩ do thay đổi hoàn cảnh mới mà đăng bài. Hy vọng mọi người đều tự do vui vẻ, làm chủ cuộc đời mình [ so tâm. Jpg] 】

Kỷ Dao thu vòng tay, đi đến bên cửa sổ thưởng thức hoa viên đầy hoa cỏ quý hiếm giữa không trung.

Vào hoàng cung tuy rằng là thân không tự do, nhưng mà khung cảnh mỹ lệ như vậy người bình thường cũng khó gặp, mình so với những người khác cũng coi như là may mắn đi.

Một lát sau, cửa phòng đột nhiên bị người gõ vang, quy củ mà ngồi lại cẩn thận, Kỷ Dao tưởng là nữ hầu nên xoay người nói:

“Mời vào.”

Cửa mở, Đại Đế đi đến.

Kỷ Dao thoáng chốc cứng đờ người, không biết nên làm phản ứng gì.

Louis lập tức đem ba lô trong tay đưa qua:

“Hành lý của em ta đã lấy lại đây, em nhìn xem có thiếu đồ vật gì hay không?”

Kỷ Dao tiến lên tiếp nhận ba lô, chỉ là tùy tiện liếc mắt một cái chút đồ vật bên ngoài, tiếp theo thì mở ra ngăn ở trong duỗi tay vào lục lọi, xác nhận vảy rồng bỏ ở bên trong hoàn hảo không tổn hao gì, lúc này mới yên tâm:

“Cảm ơn, đồ vật đều đầy đủ.”

Đã biết là như thế này mà! Trong lòng Louis nhất thời vừa chua xót lại vừa ấm áp, một lát sau thanh thanh giọng nói:

“Ta tới là muốn cùng em thương lượng một việc.”

Lấy về được vảy rồng, Kỷ Dao tâm tình thoáng chốc tăng lên mười phần trăm, xem Đại Đế cũng thuận mắt không ít, liền hỏi:

“Là việc gì vậy? Bệ hạ không ngại cứ việc nói thẳng đi ạ.”

Louis nghiêm túc nói:

“Là như thế này, ta tính toán mở một tiệm “Công viên thiên đường thú cưng Hoàng Gia”, cung cấp các loại phục vụ cho thú cưng, nhưng phương diện này ta hiểu biết không nhiều, cũng không tiện tự mình ra mặt.

Em không phải từng làm việc ở tiệm thú cưng sao, muốn cho em hỗ trợ quy hoạch một chút, chờ xây dựng xong tiệm công viên thiên đường thú cưng, lại mời em đảm nhiệm chức giám đốc, không biết em có cảm thấy hứng thú hay không?”

Kỷ Dao vừa nghe đã lập tức kích động, mắt tạch một chút sáng lên:

“Có!”

Đâu chỉ là có, quả thực là rất muốn có! Đây là lý tưởng duy nhất của cậu đó!

Chính là có việc tốt như vậy sẽ rơi xuống trên đầu mình sao? Kỷ Dao có chút không thể tin được, Đại Đế không phải vì cậu có dị năng mới đem mình mang tiến cung sao? Tại sao đột nhiên tâm huyết dâng trào muốn mở công viên thiên đường thú cưng, còn rộng lượng mà cho phép cậu làm giám đốc?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN