Ái Tình Chưa Dứt - Chương 53: Oan gia ngõ hẹp
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2


Ái Tình Chưa Dứt


Chương 53: Oan gia ngõ hẹp


“Tôi phải thừa nhận rằng, bản kế hoạch lần này đã hoàn thiện hơn rất nhiều, Love is the end có thể nói là một sản phẩm rất đặc biệt.”

Phó Tiểu Vũ rốt cuộc cũng mở lời.

Văn Kha nghe đến đây, tâm trạng không khỏi có một chút kích động.

Đây là lần đầu tiên từ bao lâu nay, Phó Tiểu Vũ đã phản hồi lại anh tích cực như vậy.

Dù cho chỉ là một chút thích thú, anh cũng cảm thấy rất mãn nguyện.

Nhưng mà cậu ta lại lập tức trầm ngâm, Phó Tiểu Vũ cúi đầu xuống nhấp một ngụm rượu vang trong ly của mình, sau đó giọng nói trầm xuống: “Thế nhưng, tôi vẫn chưa thể thuyết phục bản thân mình đổ tiền vào đầu tư.”

Văn Kha nhất thời giật mình.

“Vì sao…?” Anh không khỏi có chút thất vọng.

“Vấn đề mạo hiểm.”

Phó Tiểu Vũ nói: “Kết cấu của mẫu App này so với các App hẹn hò khác trên thị trường quả thật khác biệt, bản thân có một mình một lối đi riêng đương nhiên không thể coi đó là toàn bộ khuyết điểm được, nhưng việc khống chế được mức độ mạo hiểm mới là mấu chốt của vấn đề.”

“Nhưng, nhưng mà…” Văn Kha biết bản thân đối với phương diện này quả thật là còn non lắm, nhưng anh vẫn rất cố gắng phân tích: “Sản phẩm đặc biệt có tính sáng tạo cao chẳng lẽ không có giá trị gì trên thị trường sao? Mặc dù có mạo hiểm, nhưng một khi thành công, lợi nhuận thu về cũng sẽ là một con số rất lớn.”

“Tôi biết mối liên quan của mạo hiểm và lợi ích, cũng hiểu cách nghĩ của anh. Nhưng anh phải biết rằng, Love is the end không phải chỉ là sáng tạo mà thôi, ngay từ trên căn bản sản phẩm này đã mang tính cách mạng rồi. Hơn nữa sự lật đổ này, không chỉ là khoanh vùng trong phạm vi các ứng dụng hẹn hò khác trên thị trường, mà còn nhắm tới truyền thống xã hội trên phương diện tình yêu và hôn nhân cùng với giá trị quan.

Nếu đưa một sản phẩm như thế này ra thị trường, cho dù có công ty cố vấn đứng đầu thì chỉ sợ cũng rất khó có thể dự đoán ra được khả năng thu được lợi nhuận—— cái tôi e ngại không phải chỉ là mạo hiểm, mà bởi đây là một sự liều lĩnh chưa từng có tiền lệ để có thể tính đoán được trước đồng thời cũng hoàn toàn không thể khống chế nổi.”

Trong thoáng chốc Văn Kha không biết nên làm gì để tiếp tục tranh thủ cơ hội cho mình, tuy không cam lòng nhưng anh cũng cảm thấy sự cân nhắc của Phó Tiểu Vũ rất thực tế——

Nếu mạo hiểm có thể dự đoán và tính toán được trước, vậy thì cũng không còn quá đáng sợ nữa, thế nhưng là nhà đầu tư, điều mà họ không thích động vào nhất có lẽ chính là kiểu hạng mục mà mình không thể nắm chắc được chút nào như thế này.

“Phó tiên sinh, thật ra có phải cậu ngay từ khi bắt đầu đã không đồng ý lắm với giá trị cốt lõi của Love is the end, có đúng không?”

Hứa Gia Nhạc vẫn luôn lắng nghe từ đầu đến giờ, lúc này lại đột ngột lên tiếng hỏi.

Phó Tiểu Vũ quay đầu qua, đáp lại: “Anh có ý gì?”

“Tôi đổi một cách nói khác nhé, ví dụ như bây giờ cậu mang vai trò là người lựa chọn loại ứng dụng như thế này—— cậu sẽ chọn Love is the end, hay là một App hẹn hò khác ỷ lại vào độ khớp tương xứng của tin tức tố?”

Phó Tiểu Vũ rất bình tĩnh, nói: “Nếu như là tôi, chắc chắn sẽ chọn App nào có căn cứ ghép đôi từ những dữ liệu cơ bản.”

Hứa Gia Nhạc cùng Văn Kha liếc nhìn nhau một cái, qua một lát, anh ta mới thử thăm dò mà khẽ hỏi: “Vậy nên cậu tin rằng, chỉ cần là một Alpha có độ khớp cao với bản thân là cậu cũng sẽ yêu người đó, đúng không?”

Phó Tiểu Vũ không khỏi lặng yên.

Có lẽ câu hỏi này với cậu ta mà nói quá riêng tư, bởi vậy phải do dự trong thoáng chốc mới trả lời: “Tôi tin rằng Alpha có tin tức tố với đẳng cấp cao cùng độ khớp với mình cũng đủ cao, thì đó chính là sự lựa chọn thích hợp nhất đối với bản thân.”

Cậu ta rất tế nhị mà thay đổi cách dùng từ trong câu hỏi của Hứa Gia Nhạc.

Mặc dù chỉ là chi tiết nhỏ, thế nhưng với người đã quen với làm nghiên cứu như Hứa Gia Nhạc, đương nhiên là sẽ nhận ra ngay, anh ta như có điều gì suy nghĩ mà híp mắt lại một chút.

“Đối với tôi mà nói, thông qua dữ liệu trực tiếp giải thuật toán ghép đôi, quá trình này chính là đơn giản nhất cũng là hiệu suất nhất. Cách nghĩ của tôi quả thật là không lãng mạn, cũng có sự khác biệt đối với hai người, nhưng đây là lựa chọn cá nhân của tôi sẽ không ảnh hưởng đến phán đoán kinh doanh của bản thân——”

Phó Tiểu Vũ gằn từng chữ nói: “Thứ mà cách anh muốn khiêu chiến quá sâu xa, mà tôi lại hy vọng sản phẩm mình đầu tư chỉ đơn thuần là một món hàng, nó cần phải phù hợp với giá cả và hướng đi trên thị trường, chứ không phải chỉ là một thí nghiệm mang tính lý tưởng hoá xã hội.

Tôi biết anh có thể nghĩ đến việc hợp tác với Đại học M là đã rất đáng nể rồi, nhưng đối với tôi ý nghĩa của kiểu hợp tác như thế chỉ mang tính học thuật, còn điều mà tôi coi trọng thật ra là sự hợp tác đó có thể mang đến bao nhiêu giá trị marketing mà thôi.”

Có lẽ lần này Phó Tiểu Vũ đã nói việc hợp tác với Đại học M giống như một chiêu trò mánh lới, cho nên đã khiến sắc mặt của Hứa Gia Nhạc nhất thời trở nên lạnh lùng cũng không nói gì nữa.

Văn Kha lại cảm nhận được bầu không khí căng thẳng giữa hai người này, không khỏi có hơi sốt ruột.

Anh bỗng nhiên hiểu ra được đánh giá trước đây của Hứa Gia Nhạc dành cho Phó Tiểu Vũ.

Con người này so với nói là cậy mạnh, không bằng từ đầu đến cuối đều là vì đặt lợi ích lên trên hết, cậu ta phải thực tế, thiết thực và đặt lý trí lên mức cao nhất.

Cái này cũng không thể nói là có khuyết điểm lớn gì, chỉ có điều là hoàn toàn đối nghịch với Hứa Gia Nhạc.

Cậu bạn này của anh thoạt nhìn lười nhác, trên thực tế lại là vì dòng dõi tư bản quá mạnh mẽ, công tử thế gia ở ẩn đi con đường của phần tử trí thức, người như thế không những chỉ có lãng mạn, mà từ trong xương cốt còn là cả một sự kiêu ngạo và tính khí riêng.

Người như vậy mà ở chung một chỗ với Phó Tiểu Vũ, chính là mệnh tuổi không hợp nhau.

“Tôi hiểu,” Văn Kha nhanh chóng lên tiếng: “Tôi hiểu rõ mối băn khoăn của cậu, Phó tiên sinh.”

“Thật sự không thể cân nhắc lại về hệ thống tính toán độ khớp dựa trên những dữ liệu có sẵn sao? Dù cho phương thức đó cũng có thể được dùng song song cùng với hệ thống mà anh thiết kế.”

Phó Tiểu Vũ chăm chú nhìn vào Văn Kha, lại nghiêm túc hỏi một lần: “Cho dù như vậy tính mạo hiểm sẽ nhỏ đi rất nhiều.”

“Tôi…” Văn Kha im lặng một lúc.

Thật ra anh cũng không có gì để mà ghét Phó Tiểu Vũ, trong nháy mắt đó dường như lại còn cảm thấy cậu ta đang xác nhận suy nghĩ của bản thân mình, chỉ cần anh nói có thể cân nhắc, Phó Tiểu Vũ thậm chí sẽ chấp nhận bản kế hoạch này.

“Tôi sẽ không nghĩ lại đâu.”

Nhưng cuối cùng Văn Kha chỉ nói như vậy, giọng điệu của anh rất nhẹ nhàng nhưng cũng rất bình tĩnh.

Đương nhiên là anh rất muốn nhận được lời đồng ý đầu tư của Phó Tiểu Vũ, nhưng sau khi trải qua quá nhiều chuyện trong cuộc đời mình, Văn Kha đã trở nên kiên định hơn trong tưởng tượng của người khác rất nhiều——

Anh bây giờ, đã biết rõ bản thân muốn cái gì vậy nên cũng hiểu mình cần phải kiên trì vì điều gì nhất.

“Phó tiên sinh, nếu sử dụng song song hai hệ thống thì Love is the end sẽ mất đi tính cách mạng của bản thân, cũng như sẽ mất đi ý nghĩa đặc biệt nhất. Trong lòng tôi, quả thật cũng có giá trị mà mình muốn kiên trì—— trên thị trường không thiếu những thứ thông qua độ khớp nhau đó, con người có thể tìm thấy con đường tình yêu của mình, thế nhưng lại có rất ít những điều khiến con người thông qua việc hiểu rõ bản thân mình, hiểu rõ lẫn nhau để đi thăm dò tìm kiếm con đường đó. Tôi biết cậu không thích trong một cuộc thảo luận về sản phẩm thương mại như vậy nhắc đến những phương diện đó, nhưng mà…”

Văn Kha suy nghĩ một chút tìm từ ngữ để giải thích, rồi mới khẽ nói:

“Nhưng mà tôi luôn cảm thấy, một sản phẩm thành công đương nhiên cần phải theo đuổi việc sinh ra lợi ích kinh tế, nhưng đối với một sản phẩm xuất sắc có lẽ trên con đường mưu cầu lợi ích đó phải nhìn mọi thứ sâu sắc hơn một chút, nói một cách lớn lao thì nếu có thể ủng hộ cách nhìn nhận của chúng tôi đối với tình yêu và hôn nhân trong giai đoạn này cùng với những suy nghĩ khác biệt trong văn hoá giữa hai giới, vậy thì thật sự rất có giá trị xã hội.”

Phó Tiểu Vũ chỉ là lắc đầu một cái, nhưng cũng không lên tiếng, bầu không khí nhất thời trở nên lúng túng.

“Hay là hôm nay chỉ thảo luận đến đây thôi.” Hứa Gia Nhạc đặt ly rượu xuống, khẽ mỉm cười, nhưng đôi mắt phía sau mắt kính lại có chút lạnh nhạt, anh ta nói với Văn Kha rằng: “Tôi thấy Phó tiên sinh cũng không chấp nhận được ý nghĩa căn bản của Love is the end, điều này cũng không thể gượng ép được.”

“Ừ đúng là muộn quá rồi.”

Văn Kha gật đầu một cái, anh đương nhiên hiểu rằng cuộc nói chuyện hôm nay nếu có cố tiếp tục cũng không có ý nghĩa nào cả.

Bên này Phó Tiểu Vũ cũng đã đứng lên, nhưng trước khi rời đi, cậu ta vừa mặc lại áo khoác rồi như có điều gì nghĩ ngợi bèn lên tiếng: “Như vậy đi, thực ra trước khi tới đây tôi đã thử trao đổi với một vài bên khác có liên quan trong lĩnh vực này, Văn tiên sinh, anh có biết công ty truyền thông tương tác Lam Vũ không?”

“Tôi biết.”

Văn Kha không khỏi ngẩn ra một chút, nhưng cũng lập tức đáp lại.

Anh đương nhiên là biết đến Lam Vũ rồi, đó là đơn vị hàng đầu nắm giữ trong tay tài nguyên vô cùng hùng hậu, có kinh nghiệm nhất trên phương diện phát hành các ứng dụng trong nước ra nước ngoài, đồng thời cũng là đại lý cấp một của Facebook cũng như Google tại thị trường Trung Hoa.

“Lam Vũ hiện tại cũng đang mở rộng nghiệp vụ của bản thân, bọn họ không chỉ muốn thoả mãn với phương diện là bên phát hành, mà cũng muốn nhúng tay vào thị trường phát triển các App mới có tiềm năng, ứng dụng hẹn hò đương nhiên cũng là một trong số đó. Tôi có thể giúp anh kết nối với bên đó, xem bọn họ có hứng thú với App của anh hay không.”

“Thật, thật ư? Thật sự là Lam Vũ sao?”

Cả người Văn Kha đều có hơi choáng váng, khi nói chuyện không khỏi có hơi lắp bắp.

Điều này thật sự hoàn toàn nằm ngoài so với sự dự liệu của Văn Kha, Phó Tiểu Vũ thậm chí còn có giao thiệp với cả Lam Vũ, hơn nữa còn bằng lòng giúp anh liên lạc, chuyện này quả thật là một bất ngờ vô cùng to lớn.

Phải biết rằng sản nghiệp của Lam Vũ trên phương diện này, hoàn toàn xứng đáng nằm trong top 3, không chỉ mát tay phát hành mà một vài App trước đó còn vô cùng bùng nổ lượng sử dụng, trước đây đương nhiên là anh hoàn toàn không thể nghĩ đến là mình sẽ có thể liên hệ được với một công ty tầm cỡ như thế này.

“Đúng vậy, công ty của bọn họ hiện tại cũng đang đặt tại toà tháp tháp đôi của khu Bắc Thành, vậy nên tôi mới có quen biết với giám đốc kinh doanh của bên đó. Nhưng công việc ở Lam Vũ rất bận rộn, tôi chỉ có thể xem xem mình có thể tranh thủ được cơ hội nào đó, để anh gặp mặt nói chuyện một lần được thôi.”

Phó Tiểu Vũ nói đến đây bèn ngừng lại một chút, sau đó mới nói: “Hơn nữa còn có một việc tương đối đáng để ý, đó chính là Lam Vũ cũng đang bàn bạc phát triển một App hẹn hò với một công ty khác, chỉ là trước mắt vẫn chưa có quyết định chính thức.

Anh cũng biết đấy, một công ty thành công không thể cùng một lúc đẩy hai sản phẩm có tính chất tương đồng ra thị trường được, điều này là lẽ đương nhiên, nói một cách đơn giản hơn thì nếu anh muốn tranh thủ cơ hội hợp tác cùng với Lam Vũ, thì App của đối phương chính là đối thủ cạnh tranh của anh.”

“Thế cậu có hiểu gì về App của bên kia không?” Văn Kha cảm thấy lòng bàn tay mình đã đổ mồ hôi một chút, khi nói ra khỏi miệng câu nói kia mới nhận ra là nói như thế cũng không ổn cho lắm, bèn nhanh chóng bổ sung: “Xin lỗi, cái này có lẽ là thông tin mật của Lam Vũ phải không?”

“Cụ thể thế nào, bên đó chắc chắn là không nói cho tôi.”

Phó Tiểu Vũ nhìn vào Văn Kha rồi nói một cách rất bình thản: “Thế nhưng tôi biết được tên của công ty đó—— Khoa học Kỹ thuật Viễn Đằng.”

Văn Kha lập tức hoàn toàn ngây dại, ngay cả Hứa Gia Nhạc cũng không nhịn được mà nhăn mày lại.

Khoa học Kỹ thuật Viễn Đằng.

Đó không phải là công ty của Trác Viễn sao?

  

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN