Ám ảnh và trầm cảm - Chap 9: Phiền phức
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
112


Ám ảnh và trầm cảm


Chap 9: Phiền phức


Tâm trạng của Tiểu An hôm nay vừa xấu lại vừa tốt. Xấu là vì trong lúc đi thi tuyển diễn viên cô gặp lại ngay người yêu cũ của mình là Mạc Hải. Không những thế hắn chính là đạo diễn của bộ phim này. Tốt là tự dưng có một vị giám đốc trẻ kì lạ nhận cô đóng vai chính trong bộ phim đó. Cô cũng Nhanh chóng đi về nhà mình. Cô mở cửa bước vào nhà:
-Lão Tử Thiên?
Không có tiếng trả lời.
Cô tìm khắp các phòng trong nhà mình nhưng không hề thấy Tử Thiên đâu.
-Ông ta chạy đi đâu không biết, nếu chạy ra ngoài chắc chắn ổng sẽ gây phiền phức cho coi.
Tiêu An chạy khắp khu vực gần đó tìm Tử Thiên nhưng cô không thấy ổng đâu cả. Cô nghĩ thầm:
-Có thể ông ta bỏ về địa ngục rồi cũng nên. Thế thì càng tốt!
Tiểu An nghĩ vậy liền định quay đầu định đi về. Đúng lúc đó cô chợt nhìn thấy một đám đông nhưng bà nội trợ đang bu kín lại nột người đàn ông. Tiểu An thấy ông ta rất quen liền lại gần xem. Quả đúng không ngoài dự đoán ông ta chính là Tử Thiên đang “chim lợn” với mấy bà hàng xóm xung quanh khu đó.
Một bà nội trợ nhìn Tử Thiên đầy khâm phục:
-Anh quả là một người có học thức thật uyên bác! Xin hỏi anh năm nay bao nhiêu tuổi rồi?
Tử Thiên trả lời:
-Dạ tôi… có 42 thôi!
Một bà nội trợ khác thốt lên:
-Trời! 42 mà trông như 24 vậy! Hô hô!
Tiểu An nghe mấy ông bà già kia nói chuyện với nhau mà lắc đầu ngao ngán. Tử Thiên nhìn thấy cô vội nói với những người xung quanh mình.
-Thật tiếc quá, bây giờ tôi đang có việc gấp phải đi ngay hẹn các quý cô đây lần sau nhé!
Mọi người đều cười tạm biệt ông ta. Sau đó nhanh chóng chạy đến chỗ của Tiểu An. Ổng vừa chạy đến, cô liền tỏ ra tức giận:
-Tôi bảo ông ở nhà trông nhà mà ông lại chạy đi la cà ở đâu vậy vậy!?
-Ờ thì… ta ở nhà chán quá nên…
Tiểu An nhìn thấy bộ đồ kì lạ mà Tử Thiên mặc vội hốt hoảng
-Đ… đây là quà sinh nhật của tôi định tặng Mạc Hải đó! Ai cho ông mặc hả !?
Tử Thiên thấy vậy thản nhiên nói
-Dù sao cũng chia tay rồi quà cáp làm gì cho mệt.
-N… nhưng…
Thấy vẻ bối rối của cô, Tử Thiên cũng lấy làm tội nghiệp. Ông ta nói lảng sang chuyện khác
-Vậy… buổi thử vai gì đó của cô ra sao?
Vẻ mặt của Tiểu An rạng rỡ hơn chút, cô trả lời
-Tốt ! Tôi được nhận làm diễn viên chính rồi !
-Hả? Vai chính? Cô bị ấm đầu hay sao vậy? Với một ma mới như cô?
-Thì họ nhận tôi rồi mà…
Tử Thiên cười mỉa mai:
-Chắc họ nói thế để an ủi cô thôi
-Nhưng chính giám đốc của họ nói vậy với tôi mà
Tử Thiên ngạc nhiên:
-Giám đốc!?
Ông ta suy nghĩ một lúc rồi suy đoán
-Chắc hắn ta để ý cô rồi…
-Ảnh để ý một người như tôi sao?
-…
-Chắc không phải đâu, quên cái tôi vừa nói đi
Cả hai cùng im lặng với nhau một hồi lâu, bất chợt Tiểu An lên tiếng:
-Ông về nhà đi, đừng bỏ đi đâu nữa đấy
-Cô đi đâu?
-Tôi đi mua sắm. Sẵn tiện tôi mua luôn quần áo cho ông, tôi không muốn ông mặc áo của Mặc Hải.
-Ta đi theo với!
-Không
-Cô mà để ta ở nhà không biết được ta sẽ gây ra những chuyện gì đâu
-….
Thế là Tiểu An đành để ông ta đi theo.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN