Âm Dương Miện - Chương 127: Bố cáo liên nghị vũ hội
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
131


Âm Dương Miện


Chương 127: Bố cáo liên nghị vũ hội


Bên ngoài cổng Thiên Can Học Viện lúc này có hơn trăm đệ tử đang tụ tập nơi đó. Cơ Động vào Học Viện cũng xem như một khoảng thời gian, tình huống như thế này cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy. Là Học Viện đứng đầu đại lục, Học viện do Ngũ Đại Đế Quốc chung tay tạo ra, Thiên Can Học Viện tuy rằng diện tích rộng lớn, nhưng trên thực tế tổng số đệ tử cũng không nhiều lắm. Tính toán chính xác cũng không đến một ngàn đệ tử.

Có thể đến một phần mười đệ tử tập trung lại trước cổng, hơn nữa lại còn là ban đêm nữa, hiển nhiên là phải có chuyện gì xảy ra.

Cơ Động lặng lẽ đi đến sau lưng đám đệ tử, nghe thử xem đám đệ tử này đang luận đàm chuyện gì.

– Đúng là Âm Dương Học Đường tốt nhất! Ta nhất định phải cố gắng tu luyện, ta còn có cơ hội trước mười sáu tuổi đạt đến cấp bậc hai quan.

– Haizzz, ngươi thì tốt rồi, tuổi còn nhỏ như vậy, cũng có chút ưu thế. Ta hiện tại cố gắng mấy cũng vô dụng rồi. Kỳ thật lúc trước ta cũng còn thiếu chút nữa là đủ tiêu chuẩn rồi. Lúc ta đạt đến hai quan, chỉ mới qua khỏi mười sáu tuổi có ba tháng mà thôi. Đáng tiếc, yêu cầu trúng tuyển của Âm Dương Học Đường quá nghiêm khắc đi. Thực là hâm mộ bọn họ a! Không ngờ lại còn có Liên nghị Vũ hội nữa.

Liên nghị Vũ hội? Nghe đến bốn chữ này, Cơ Động không khỏi có chút thắc mắc, sao lại có cái gì vũ hội như thế này?

Lúc này, hắn lại nghe gã đệ tử đứng phía trước nói:

– Nghe nói, hằng năm Âm Dương Học Đường đều tiến hành hai lần vũ hội như vậy. Cái này là có mục đích, hình như là để xúc tiến việc trao đổi, làm quen giữa các nam, nữ đệ tử trong Âm Dương Học Đường, giúp gia tăng tình cảm. Dù sao bọn họ cũng đều là tinh anh cả, học viện hi vọng các đệ tử trong Âm Dương Học Đường có thể ghép thành đôi thành cặp. Hơn nữa, Học Viện còn có quy định, phàm là cha mẹ đều là đệ tử của Âm Dương Học Đường, con của bọn họ trong tương lai liền có thể trực tiếp gia nhập vào Âm Dương Học Đường, không cần trải qua bất cứ khảo hạch gì, cũng không có hạn chế về thực lực.

– Như vậy cũng được sao? Chẳng phải là khuyến kích việc tán gái hay sao?

– Đương nhiên là đúng như vậy rồi. Đừng nói là đệ tử của Âm Dương Học Đường, ngay cả đệ tử chính thức của chúng ta hay là các đệ tử sơ cấp đi nữa, Học viện cũng không phản đối việc nam nữ kết giao a! Nếu chúng ta bởi vì chuyện nam nữ kết giao mà chậm trễ việc tu luyện, tại các kỳ khảo hạch hàng năm tự nhiên sẽ bị loại ra khỏi Học viện.

– Không biết lần này có cơ hội được chọn tham gia vũ hội hay không? Huynh đệ, ta cảm thấy ngươi có cơ hội cao lắm đó. Ngươi cũng đã đạt thực lực ba quan rồi, độ tuổi cũng thích hợp, hơn nữa tướng mạo cũng không tệ.

– Hắc hắc, ngươi cũng đừng có đề cao ta quá như vậy. Chúng ta cùng nhau cố gắng đi. Nếu có thể được các nữ đệ tử của Âm Dương Học Đường để ý đến thì tốt quá rồi.

Nghe các đệ tử phía trước trao đổi với nhau, Cơ Động không khỏi âm thầm gật đầu. Chế độ khuyến khích kiểu này của Thiên Can Học Viện hắn vô cùng đồng tình. Tinh anh kết hợp với tinh anh, khả năng sinh hạ ra con cái tinh anh có tỷ lệ vô cùng lớn. Hóa ra ở thế giới này cũng có ý thức về sự di truyền như thế này. Thật là rất thú vị a.

Trong lòng thấy hiếu kỳ, Cơ Động lách nhanh vào bên trong. Với thực lực gần ba quan của hắn, chen vào tự nhiên không tính là cái gì, rất nhanh đã đi vào đến bên trong. Hắn nhìn thấy, ngay tại cột đá cổng chính của Học viện có dán một cái bố cáo:

Nhằm tăng cao sự trao đổi, quen biết giữa các đệ tử với nhau, ba ngày sau trong Âm Dương Học Đường tổ chức một buổi vũ hội. Đến lúc đó tất cả các đệ tử của Âm Dương Học Đường đều có thể tham gia, cũng có thể dắt theo người yêu hoặc bạn nhảy.

Bố cáo viết rất đơn giản, ngoại trừ một câu thông báo bên trên, phía dưới ghi rõ thời gian và địa điểm. Thời gian là buổi tối ba ngày sau, địa điểm là lễ đường Giáo Học Lâu Thổ Hệ.

Ngoại trừ cái bố cáo này ra, bên cạnh còn dán một cái bố cáo khác, chính cái bố cáo này mới là thứ mấu chốt thu hút hơn trăm đệ tử tập trung tại đây.

Mời tất cả các đệ tử chính thức và các đệ tử sơ cấp ngày mai tham gia Tuyển Tú đại hội. Đến lúc đó, tất cả các đệ tử của Học viện đều có thể tham gia. Căn cứ vào phương diện thực lực ma sư, khí chất và tướng mạo, sẽ lựa chọn mỗi nam, nữ đệ tử ra mười người. Những người được lựa chọn có thể tham gia vào Liên nghị Vũ hội của Âm Dương Học Đường ba ngày sau.

Tuyển Tú đại hội? Cái này không phải là thi Hoa Hậu, Hoa Vương hay sao? Không, so với thi Hoa Hậu, Hoa Vương còn phức tạp hơn một chút, bởi vì nó còn xét đến thực lực nữa.

Trong lòng Cơ Động cười thầm. Thiên Can Học Viện quả nhiên là không giống với người thường. Nhìn qua cái này chỉ là hoạt động thúc đẩy các đệ tử tiến hành trao đổi, thế nhưng thực tế, cái này chẳng phải là thúc đẩy sự cạnh tranh giữa các đệ tử hay sao?

Các hoạt động như vậy chỉ sợ hằng năm đều tiến hành. Bất luận là xuất phát từ nguyên nhân nào đi nữa, các học viên nhất định sẽ càng cố gắng tu luyện hơn. Loại phương pháp này nếu so với việc bức bách bằng thi cử tốt hơn không biết bao nhiêu mà nói. Đúng là không hỗ Đại lục đệ nhất Học viện.

– Cơ Động, ngươi sao lại ở nơi này? Phất Thụy đại ca tìm ngươi cả ngày nay đó.

Một thanh âm quen thuộc chợt vang lên. Ngay sau đó, một thân ảnh cao ráo đã lách đến trước mặt Cơ Động. Các đệ tử sơ cấp và các học viên chính thức đang đứng xem bố cáo đều đồng loạt tránh ra nhường đường.

Cơ Động ngẩng đầu nhìn lại, đúng là người quen, chính là kẻ từng bị mình làm cho nhục nhã một phen, Mậu Thổ Hệ ma sư, xếp vị trí thứ mười trong Âm Dương Học Đường, Cơ Dạ Thương.

Thần sắc Cơ Dạ Thương có chút lo lắng, đi nhanh đến trước mặt Cơ Động, liếc liếc bố cáo một cái, cười nhẹ nói:

– Huynh đệ, ngươi không có bạn nhảy à? Có muốn ta giới thiệu cho một người hay không? Tham gia Liên nghị Vũ hội của Âm Dương Học Đường chúng ta mà không có bạn nhảy, lập tức sẽ bị cười nhạo cho mà xem.

Cơ Động có chút không nói gì nhìn hắn, trong lòng thầm nói, ta và ngươi tựa hồ cũng không thân thiết đến như vậy:

– Cơ sư huynh, vừa rồi ngươi nói, Phất Thụy sư huynh tìm ta?

Cơ Dạ Thương nói nhanh:

– Đúng vậy! Phất Thụy đại ca tìm ngươi cả ngày hôm nay, nói không thấy ngươi ở trong phòng, có thể là đã đi ra ngoài dạo phố.

– Vậy ta phải đi tìm hắn đây. Cám ơn ngươi đã thông báo.

Nói xong, Cơ Động từ biệt Cơ Dạ Thương, vội vàng chạy về phía Giáo Học Lâu của Thổ Hệ.

Hắn vừa mới rời đi, phía sau nhất thời có một đám đệ tử bàn tán xôn xao.

– Người vừa rồi là ai vậy? Nhìn qua còn nhỏ hơn chúng ta một chút, chẳng lẽ cũng là đệ tử của Âm Dương Học Đường hay sao?

– Người này ngươi không biết đâu, hắn tên là Cơ Động, nghe nói là Ma sư Bính Đinh Song Hỏa Hệ. Rất lợi hại. Mấy ngày trước trong kỳ luận bàn trao đổi giữa các hệ, một mình hắn đánh bại toàn bộ đội của Thủy Hệ, trợ giúp Hỏa Hệ đạt được chức quán quân. Thực lực đã vượt qua hai quan. Hơn nữa một mình hắn có thể thi triển Đơn thể Ma Kỹ Tổ Hợp. Rất lợi hại đó.

– Haizzz, những người trong Âm Dương Học Đường, quả nhiên đều là quái vật cả.

Cơ Dạ Thương chỉ vài bước đã đuổi theo kịp Cơ Động, cùng hắn sóng vai chạy song song:

– Cơ Động, lần trước Phất Thụy đại ca khiêu chiến với ngươi, sau đó cũng không có công bố kết quả. Rốt cuộc kết quả như thế nào vậy? Người khác có thể không biết, nhưng ta biết rất rõ, hắn nhất định là khiêu chiến ngươi về Pha chế rượu, phải không?

Cơ Động liếc mắt nhìn hắn, nhàn nhạt nói:

– Cái này tựa hồ cũng không quan hệ gì tới ngươi thì phải.

Cơ Dạ Thương cười ngượng ngùng, nói:

– Cũng không thể nói như vậy. Ngươi nghĩ xem, ta là Hội viên của Điều Tửu Sư Phân hội Trung Nguyên thành, Phất Thụy lão đại là Phân hội trưởng. Chuyện thắng bại trong Pha chế rượu của Phân hội trưởng, ta đương nhiên phải quan tâm rồi.

Cơ Động có chút buồn cười nói:

– Vậy sao ngươi không đi hỏi Phất Thụy sư huynh?

– Chuyện này…

Cơ Dạ Thương cười khổ:

– Ta cũng muốn như vậy lắm, nhưng lá gan của ta không cho phép a! Danh hiệu Lôi Đế của Phất Thụy lão đại cũng không phải nói suông được. Hắn ghét nhất là bị người khác quấy rầy. Ta tự nhiên cũng không tự chuốc lấy phiền toái. Đến giờ ta vẫn còn nhớ rõ, lúc trước Phất Thụy lão đại từng nói Thổ Hệ chúng ta da dày, đánh rất đã tay, không khác gì đánh bao cát cả.

Nhìn bộ dáng ra vẻ đáng thương của Cơ Dạ Thương, Cơ Động không khỏi nở nụ cười nhạt. Người này tuy rằng trước kia từng ra vẻ kiêu ngạo trước mặt hắn, bất quá hiện tại xem ra, hắn cũng có tư cách mà kiêu ngạo. Gia nhập vào Âm Dương Học Đường càng lâu, Cơ Động càng hiểu rõ hơn nơi này ẩn chứa thực lực cường đại đến thế nào. Cơ Dạ Thương có thể xếp vị trí thứ mười trong Âm Dương Học Đường, cũng không phải do may mắn mà đạt được. Cơ Động nhìn ra được, hắn muốn thân cận với mình, chính là bởi vì khả năng pha chế rượu của mình. Hiển nhiên, hắn cũng là người rất thích rượu.

– Ta và Phất Thụy sư huynh có thể xem là không phân biệt được thắng bại.

Cơ Động mỉm cười nói.

Cơ Dạ Thương ra vẻ suy nghĩ nói:

– Hoàn hảo, hoàn hảo. Bất quá, ta thật sự là thấy kỳ quái. Ngươi mới mười bốn, mười lăm tuổi, làm sao lại có được kỹ năng pha chế rượu thần kỳ đến như vậy. Ta nghe Phó hội trưởng Trần Tiêu nói, ở phương diện pha chế rượu, ngươi không chỉ có thủ pháp thần kỳ, hơn nữa kiến thức về rượu của ngươi, cho dù là các Điều Tửu Sư vùi đầu vào nghiên cứu vài chục năm cũng chưa chắc có thể so sánh được. Nếu không mà nói, ngươi cũng không cách nào khống chế được hương vị rượu hoàn mỹ đến như vậy.

Cơ Động mỉm cười:

– Không, hắn nói sai rồi. Điều Tửu Sư nếu luôn luôn nghĩ đến việc khống chế hương vị của rượu, như vậy, cho dù là tốt đến đâu đi nữa, cũng chỉ là điều chế một cách máy móc mà thôi. Chỉ khi nào ngươi đem tất cả tình cảm của mình dung nhập vào trong đó, để cho rượu mà ngươi pha chế ra thấm đẫm tình cảm của mình, lúc đó mới có thể sáng tạo ra loại Kê Vỹ Tửu của riêng ngươi. Nếu ngươi muốn trở thành một gã Điều Tửu Sư vĩ đại, hãy dùng tâm mình mà cảm nhận sự khác biệt của từng loại rượu. Chỉ cần ngươi có thể làm được điều này, sau đó tiến hành pha chế rượu, tự nhiên sẽ đạt đến một cảnh giới mới. Không phải là làm cho rượu trở thành một bộ phận của ngươi, mà là để cho chính ngươi trở thành một bộ phận của rượu. Về phần thủ pháp, cái đó chẳng qua chỉ là mấy cái kỹ xảo mà thôi. Lúc ngươi đạt đến một cảnh giới nào đó, tự nhiên sẽ nước chảy thành sông, sáng tạo ra thủ pháp thích hợp nhất với mình.

Những lời nói này của Cơ Động tuy rất đơn giản, nhưng những lời hắn nói ra đều là những tâm huyết mà hắn rút ra được từ một đời Tửu Thần ở kiếp trước. Chính nhờ vào phương thức độc đáo này của mình, hắn mới không có đi lầm vào đường vòng, năm ấy hắn mới có ba mươi tuổi, đã có thể trở thành một thế hệ Tửu Thần. Bởi vì phần cố chấp kia của Cơ Dạ Thương, Cơ Động mới nói ra những kinh nghiệm của hắn. Về phần có thể thấu hiểu được bao nhiêu, phải xem ngộ tính của Cơ Dạ Thương đến mức nào.

Cơ Dạ Thương kinh ngạc đứng ở nơi đó, cũng không có tiếp tục đi theo Cơ Động. Trong đầu không ngừng suy nghĩ về những gì Cơ Động nói. Ngộ tính của hắn vốn cao hơn người, nếu không cũng không thể mới có hai mươi mấy tuổi đã có thể đứng ở vị trí thứ mười của Âm Dương Học Đường. Lúc này trong đầu hắn mơ hồ như nắm bắt được một cái gì đó trong phương diện pha chế rượu. Thần sắc trên mặt dần dần trở nên cực kỳ phấn khích.

Sử dụng lệnh bài đi vào trong Âm Dương Học Đường, Cơ Động vừa mới bước qua khỏi cửa, đã gặp được Phất Thụy.

– Tiểu sư đệ của ta! Ngươi chạy đi đâu vậy? Ta tìm ngươi suốt cả ngày hôm nay cũng không thấy.

Lôi Đế nhìn thấy Cơ Động, nhất thời nhẹ nhàng thở ra.

Cơ Động bật cười nói:

– Sư huynh, ta là một người bằng xương bằng thịt, có tay có chân, ngươi còn sợ ta bị mất hay sao? Chúng ta ta chẳng phải là vừa mới trở về sao? Ta ra ngoài dạo vài vòng thôi mà. Ngươi tìm ta vội vã như vậy là có chuyện gì thế?

Phất Thụy khoát tay ôm bả vai Cơ Động, kéo hắn đi về phía trong:

– Cũng không phải là ta muốn tìm ngươi, là sư phụ tìm ngươi. Lần này sư phụ đối với ngươi là cực kỳ hài lòng đó! Không chỉ là chuyện sơ khảo, hơn nữa còn chuyện ngày hôm qua ngươi dám chống đối sư mẫu nữa. Không biết sư phụ nghe ai nói lại, lão nhân gia ông đã hưng phấn suốt cả ngày hôm nay đó. Đắc ý vô cùng. Vừa mới sáng bảnh mắt sư phụ đã kêu ta đi kiếm gã đồ đệ bảo bối này. Lão nhân gia từ trước đến giờ chưa từng xưng hô với ta như vậy a.

Cơ Động cười khổ nói:

– Xem ra, quan hệ giữa sư phụ và sư mẫu rất vi diệu a.

Phất Thụy gật gật đầu, ghé sát tai Cơ Động nói nhỏ:

– Hai lão nhân gia bọn họ yêu nhau cả đời, cũng tranh đấu với nhau cả đời. Bản thân sư phụ vốn tính tình quật cường, thế nhưng lại bị sư mẫu áp chế hơn trăm năm. Lần này ngươi lại vì sư phụ mà ra mặt chống đối sư mẫu, khiến cho ông ta hãnh diện. Ngươi nói hắn có thể không cao hứng được không?

Phất Thụy dẫn theo Cơ Động đi đến tầng thứ năm của Âm Dương Học Đường. Bản thân Cơ Động cũng chưa có quyền hạn để đi đến nơi này, về phần tầng thứ sáu sâu nhất, nơi đó Phất Thụy cũng không thể tùy tiện đi vào, càng không thể dẫn người khác đi vào. Hắn để Cơ Động đứng chờ ở tầng năm, một mình đi thông báo cho Chúc Dung.

Một lát sau, Phất Thụy và Chúc Dung đã trở lại. Làm cho Cơ Động kinh ngạc chính là, không chỉ có hai người bọn họ, ngay cả Thái Ất Âm Chiêu Dung, mặc một bộ cung trang màu lam cực kỳ sạch sẽ, hoa lệ, cũng đi chung với hai người. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Cách ăn mặc hôm nay của Âm Chiêu Dung cũng không khác gì ngày hôm qua, trong tay vẫn cầm theo một cây quyền trượng nặng không biết bao nhiêu kia. Chỉ có điều thần sắc hôm nay lại biến hóa rất nhiều, vẻ mặt rất không cam lòng, thậm chí còn mang theo vài phần phẫn uất nữa.

So sánh với Âm Chiêu Dung, Chúc Dung lại hoàn toàn ngược lại, ngẩng đầu ưỡn ngực mà bước đi. Nếu nói hắn vênh váo tự đắc cũng không đầy đủ, bộ dáng và sắc mặt đắc ý, vui vẻ kia, nếu nói hắn là một vị tướng quân vừa thắng trận trở về cũng không ai dám cãi.

Nhìn thấy hai vợ chồng già này, Cơ Động không khỏi có chút buồn cười. Theo như hắn đánh giá, sư phụ và sư mẫu này hành động, tác phong giống y như hai đứa con nít vậy. Nhưng hắn cũng hiểu rất rõ, cái này tuyệt đối không có nghĩa là hai vợ chồng Chúc Dung tình cảm không tốt. Càng ngược lại, tranh đấu cãi cọ với nhau suốt cả trăm năm, phần tình cảm trong đó mấy ai có thể so sánh được?

– Sư phụ, sư mẫu.

Cơ Động tiến lên mấy bước hành lễ.

Chúc Dung ha ha cười, tiến lên vài bước đưa tay vỗ nhẹ lên bả vai Cơ Động, đắc ý nói:

– Có nghe rõ không, lão thái bà. Đồ đệ bảo bối của ta gọi ta là sư phụ, gọi ngươi là sư mẫu đó. Về phương diện tu luyện, ngươi tu luyện trước ta mấy năm, thực lực quả thực mạnh hơn ta một chút. Bất quá, về phương diện lựa chọn đồ đệ, ngươi kém ta xa a. Ngươi lợi hại thì sao chứ? Năng lực của ngươi cũng không có ai có thể truyền thừa xuống. Chỉ cần thêm vài năm nữa, chờ hai đồ đệ ngoan này của ta trưởng thành hơn một tí, khắp thiên hạ ai mà chẳng biết Chúc Dung ta có hai đồ đệ tuyệt thế cơ chứ?

Âm Chiêu Dung bĩu môi:

– Nhìn xem sắc mặt vênh váo của ngươi kìa, sống hơn trăm tuổi rồi, ngươi cũng không biết cái gì gọi là khiêm tốn à? Tiểu Động Động là do ngươi dạy hay sao? Hắn tổng cộng đến Học Viện được mấy ngày rồi? Ta cũng chưa từng nghe nói qua ngươi dạy hắn cái ma kỹ hay phương pháp tu luyện gì a. Bản thân hắn là Thiên tài thôi. Về phần danh phận sư phụ này của ngươi, chẳng phải do ngươi vội vội vàng vàng chạy lại giành lấy, nhận người ta làm đồ đệ mà có hay sao? Đừng có tự mình thiếp vàng lên mặt mình nữa. Cái này là do ta lúc đó không có ở trong Học Viện thôi, nếu không, làm sao đến phiên ngươi cơ chứ? Đừng quên, Tiểu Động Động chính là Bính Đinh Song Hỏa Hệ a.

Chúc Dung cả giận nói:

– Ngươi nói bậy bạ gì đó. Ta chỉ là chưa kịp truyền thụ mà thôi. Lần này hắn hoàn thành sơ khảo trở về, ta đã chuẩn bị dốc hết tất cả kỹ năng của ta mà truyền thụ rồi. Ngươi dám nói kỹ năng của ta không tốt sao? Cái này là do chính sư phụ của ta, là ca ca của ngươi dạy ta đó.

Âm Chiêu Dung đi đến phía bên kia của Cơ Động:

– Lão đầu tử chết tiệt, ngươi dạy Tiểu Động Động chỉ tổ làm hỏng mất đệ tử giỏi mà thôi. Siêu Tất Sát Kỹ ngươi có được mấy cái đây? Còn đòi dạy đệ tử nữa sao? Tiểu Động Động như một khối ngọc chưa rèn giũa, vào đến tay ngươi chỉ sợ sẽ bị ngươi làm cho vỡ nát mất thôi. Tiểu Động Động, bây giờ vẫn còn kịp, bỏ lão ấy, bái ta làm sư phụ đi. Không đến mười năm, ta sẽ huấn luyện ngươi, giúp ngươi vượt qua Tiểu Thụy Thụy, ngươi thấy sao?

Nhìn hai vợ chồng Chúc Dung, Cơ Động không khỏi một trận không nói nên lời, hắn thật sự không biết phải trả lời thế nào. Nhưng mà, cảnh hai vợ chồng Chúc Dung cãi nhau như vậy, lại khiến cho trong lòng hắn dâng lên một cảm giác ấm áp dạt dào. Không khỏi nghĩ đến, nếu như có một ngày nào đó, mình cũng có thể cùng với Liệt Diễm giống như vậy, lúc đó cho dù phải chết ngay hắn cũng không tiếc nuối.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN