Âm Dương Miện - Chương 42: Nhất quan Âm Dương Miện
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
69


Âm Dương Miện


Chương 42: Nhất quan Âm Dương Miện


Cơ Động cũng không biết, chỉ có thân thể nguyên tố tối thuần túy mới có thể trong quá trình hô hấp mà xuất hiện thân thể nguyên tố biến hóa. Nếu là thân thể đơn thuộc tính nguyên tố, như vậy, màu sắc biến hóa sẽ là màu của thuộc tính lóe lên rồi tắt liên tục. Mà thân thể Cơ Động vốn là song thuộc tính, nên bày ra cảnh tượng màu sắc của hai loại cực hạn song hỏa lẫn nhau chuyển biến. Thân thể nguyên tố của hắn đều là do cực hạn song hỏa rèn luyện mà thành.

Luồng lốc xoáy hai màu hắc kim trong lồng ngực của hắn cũng không có biến mất, vẫn thủy chung xoay quanh cái mũ miện kỳ dị kia. Không hề nghi ngờ, cái mũ miện không ngừng biến hóa màu sắc này chính là căn nguyên Âm Dương Miện của Cơ Động. Không phải là Âm Miện đơn thuần hay là Dương Miện đơn thuần, mà chính là Âm Dương Miện.

Quang mang hai màu kim và hắc cũng đồng dạng dâng lên bên ngoài cơ thể Cơ Động, xoay quanh thân thể hắn mà lên, ngưng tụ lại trên đỉnh đầu của hắn, hình thành một cái Âm Dương Miện kỳ dị. Cái Âm Dương Miện này một nửa màu đen, một nửa màu trắng, lấy Miện Phong chính giữa phía trước làm ranh giới phân chia. Tại cái Miện Phong trung ương của Âm Dương Miện, có một ngọn hỏa diễm hai màu kim, hắc đan xem cùng nhau bừng cháy, đại biểu cho cấp bậc một quan. Mà ở vị trí chính giữa Miện Hoàn, có nửa khỏa Miện Tinh nằm tại phía màu trắng của Âm Dương Miện, nửa khỏa Miện Tinh này, phía trên có màu vàng kim, phía dưới có màu đen, giống như mà nửa khỏa Miện Tinh hai màu đen, vàng kim chồng lên nhau vậy. Màu sắc biến hóa không nhỏ so với trước khi Cơ Động ngưng tụ thành Âm Dương Miện.

Lúc này, từ trên đỉnh cực hạn song hỏa Bính Đinh Âm Dương Miện làm khởi điểm, một tầng quang mang màu vàng kim bỗng nhiên xuất hiện, bao phủ lên ngọn lửa đang không ngừng biến hóa bên ngoài cơ thể Cơ Động. Đối với một Âm Dương Ma Sư mà nói, quá trình ngưng tụ Âm Dương Miện mấu chốt này, rốt cuộc cũng đã hoàn thành.

Bắt đầu từ bây giờ, Cơ Động cũng không còn ở cấp bậc Học đồ nữa, mà là chính thức tiến nhập vào cấp bậc thứ hai trong mười đại cấp bậc của Âm Dương Ma Sư, cấp bậc Học sĩ. Nhất quan Nhất cấp Bính Đinh Song Hỏa Hệ Học Sĩ.

Quang mang phát ra dần dần thu liễm, khỏa Âm Dương Miện đang phiêu phù trên đỉnh đầu Cơ Động cũng lặng yên dung nhập lại vào trong thân thể của hắn. Khi hắn mở hai mắt ra, khí chất cả người hắn dưới tác động của căn nguyên Âm Dương Miện kia đã phát sinh ra biến hóa. Nhất là đôi mắt đen của hắn, dường như là đã được lọc bỏ hết tất cả các tạp chất, tựa như hai khỏa hắc bảo thạch sáng ngời thấu triệt vậy.

– Cám ơn ngươi, Liệt Diễm.

Cơ Động nói tự đáy lòng. Vào một khắc trước khi hắn bắt đầu ngưng tụ thành Âm Dương Miện kia, hắn chỉ nghĩ, nếu như chính mình chỉ cố gắng tu luyện mà thôi, cho dù là hắn có trả giá bằng sự cố gắng gấp ba mươi hai người bình thường đi chăng nữa, chính hắn cũng không có khả năng trở thành một gã Âm Dương Ma Sư chân chính. Thuộc tính bài xích, bằng vào lực lượng của hắn, căn bản là không thể nào đem hai thuộc tính trong thân thể hoàn toàn dung hợp lại làm một. Tất cả mọi thứ này đều là do Liệt Diễm giúp hắn hoàn thành.

Liệt Diễm mỉm cười, nụ cười của nàng vĩnh viễn đều làm cho ánh mắt của Cơ Động dại ra:

– Có gì mà phải cảm tạ? Tiểu Cơ Động, dựa theo cách nói của nhân loại các ngươi, ngươi hiện tại nên gọi ta một tiếng sư phụ đi chứ.

Cơ Động thanh tỉnh tinh thần lại, ngoài dự kiến của Liệt Diễm, đã lập tức trả lời:

– Không, ta không thể gọi ngươi là sư phụ được.

Hắn trả lời như chém đinh chặt sắt, thậm chí cũng không cần phải suy nghĩ chút nào.

Liệt Diễm kinh ngạc nói: truyện được lấy tại TruyenFull.vn

– Ngươi nghĩ rằng ta không có tư cách làm sư phụ của ngươi sao?

– Không, đương nhiên không phải.

Cơ Động có chút vội vàng biện bạch:

– Thực xin lỗi, Liệt Diễm, ta thật sự không thể gọi ngươi là sư phụ được. Ngươi xinh đẹp như vậy, lại còn trẻ tuổi như vậy, gọi ngươi là sư phụ chẳng phải là khiến ngươi già đi hay sao?

Liệt Diễm phì cười, nụ cười của nàng nhất thời làm cho quang mang hỏa diễm trong Địa Tâm Hồ vì đó mà ảm đạm đi một chút:

– Ngươi thật ra có thể gọi như vậy không vấn đề gì. Không gọi cũng không sao đâu, dù sao dưới thế giới trong lòng đất chúng ta cũng không xem trọng mấy chuyện này.

Cơ Động tiếp nhận kỳ thực vô cùng miễn cưỡng, nhưng hắn làm sao có thể nói ra nguyên nhân thực sự trong lòng mình đây? Trong lòng hắn suy nghĩ duy nhất chính là, nếu mà mình gọi Liệt Diễm là sư phụ, như vậy, cho dù có một ngày mình đạt được thực lực đủ cường đại, cũng không có tư cách nói với nàng những lời tự đáy lòng. Tuy rằng mục tiêu đó còn rất lâu mới có thể hoàn thành, nhưng chỉ cần có được nửa phần hi vọng, Cơ Động cũng tuyệt không bỏ qua.

Cúi đầu, ánh mắt Cơ Động có chút không dám nhìn Liệt Diễm, hắn sợ chính mình nhịn không được sẽ nói ra những lời yêu đương. Kiếp trước hắn là một đời Tửu Thần, kiếp này đối diện với một nữ tử hoàn mỹ như vậy, không ngờ lại có cảm giác xấu hổ. Hắn sợ chính mình một khi nói ra những ý nghĩ trong lòng, Liệt Diễm sẽ vĩnh viễn không còn gặp lại mình nữa. Hắn không dám mạo hiểm, thật sự không dám. Hắn biết, trong mắt Liệt Diễm, hắn hiện tại chỉ là một đứa trẻ con mà thôi.

– Sao vậy? Chính thức trở thành một gã Âm Dương Ma Sư còn không vui hay sao?

Liệt Diễm thấy Cơ Động không nói gì, mỉm cười hỏi.

Cơ Động lắc lắc đầu, tâm thần của hắn cũng đã ổn định lại rất nhiều, lúc này mới ngẩng đầu lên:

– Ta chỉ mới là một gã Nhất cấp Học sĩ, con đường phải đi trong tương lai còn rất dài, hiện tại cũng không phải là thời điểm để vui vẻ.

Liệt Diễm mỉm cười nói:

– Lúc nào cũng tự tạo ra cho mình một áp lực, quả là tâm tính rất tốt. Chẳng qua, dây căng quá thì sẽ đứt, bản thân ngươi là Âm Dương Cân Bằng Song Hỏa Hệ, nhất định phải nhớ rõ bốn chữ “Vừa cương vừa nhu”. Tốt lắm bây giờ ngươi cần cẩn thận lắng nghe, ta sẽ nói qua một chút cho ngươi về trạng thái hiện tại của ngươi cùng với phương pháp vận dụng năng lực Song hỏa hệ.

Ngừng một chút, Liệt Diễm nói tiếp:

– Sau khi ngưng tụ thành công Âm Dương Miện, đối với Âm Dương Ma Sư mà nói, cũng không cần giống như trước vậy, dựa vào ý niệm để dẫn dắt nguyên tố bên ngoài cùng với ma lực bản thân dung hợp. Âm Dương Miện của ngươi, bản thân có được lực hấp dẫn rất lớn, do đó, tốc độ của quá trình tu luyện của ngươi trong tương lai sẽ gia tăng lên rất nhiều. Đương nhiên, đẳng cấp càng cao, càng cần lượng nguyên tố lực lớn hơn. Đây là chỗ tốt đối với các Âm Dương Ma Sư bình thường. Còn đối với ngươi mà nói, Âm Dương Miện hình thành, chỗ tốt còn nhiều hơn nữa. Sự bảo trì Âm Dương Cân Bằng trước giờ vẫn là trở ngại cho quá trình tu luyện của ngươi, cũng theo Âm Dương Miện hình thành mà không còn là chướng ngại nữa.

Nói xong, Liệt Diễm chỉ chỉ tay vào vị trí lồng ngực của Cơ Động:

– Có thể cảm nhận được chứ, chung quanh căn nguyên Âm Dương Miện của ngươi, Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa cùng với Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa hình thành một luồng lốc xoáy dung hợp với nhau. Luồng lốc xoáy này chẳng những có thể giúp ngươi hấp thu tốt các hỏa nguyên tố. Đồng thời, nó cũng sẽ giúp ngươi điều chỉnh sự Âm Dương Cân Bằng của bản thân. Nói cách khác, ngươi hiện tại cũng không cần sợ chính mình chỉ hấp thu có một loại Hỏa nguyên tố, sau khi hấp thu vào cơ thể, luồng Âm Dương lốc xoáy này sẽ giúp ngươi đem nó dung nhập vào ma lực bản thân, hơn nữa còn đạt đến hiệu quả Âm Dương Cân Bằng nữa. Từ nay về sau, ngoại trừ những lúc ở trong này, tại thế giới nhân loại của ngươi, ngươi cũng không có chuyện bị hạn chế thời gian tu luyện nữa, bất kỳ thời điểm nào cũng có thể tiến hành tu luyện.

Chuyện này đối với Cơ Động mà nói, không thể nghi ngờ là một tin tức rất tốt, đã không có sự hạn chế của Âm Dương Cân Bằng, hắn cũng không chỉ có thời gian một canh giờ tu luyện vào lúc sáng sớm và lúc chạng vạng nữa. Chỉ sợ không cần đi đến Địa Tâm Hồ, tốc độ tu luyện của hắn cũng sẽ gia tăng lên rất nhiều.

Liệt Diễm tiếp tục nói: “Hiện tại ngươi muốn tu luyện tiếp tục thì bản thân phải khống chế lốc xoáy âm dương, cũng là không chế hai ma lực hỏa hệ. Có được lốc xoáy âm dương, ngươi tùy thời có thể biến ma lực của bản thân thành Bính Hỏa Hệ, cũng có thể biến thành Đinh Hỏa Hệ, khiến cho bản thân trở thành đơn hệ ma sư, cũng có thể là đồng thời sử dụng cả hai hệ. Nhưng cái này ngươi cần phải có được lực khống chế cường đại mới có thể vận dụng thành thạo. Vận dụng tốt, tùy thời điểm có thể sử dụng thuộc tính hỏa diễm tương ứng, làm cho ngươi so với âm dương ma sư bình thường có được năng lực ứng biến càng mạnh. Nhưng nếu không chế không tốt, ngược lại sẽ cản trở tay của ngươi phát huy. Bởi vậy, trong lần tu luyện tiếp theo, ngươi ngoại trừ đề thăng ma lực cũng nên bắt đầu tu luyện cách khống chế lốc xoáy âm dương.”

Cơ Động hỏi: “Như thế nào mới có thể khống chế lốc xoáy âm dương đây?”

Liệt Diễm mỉm cười, nói: “Kỳ thật cũng không khó. Khống chế lốc xoáy âm dương kỳ thật chính là khống chế âm dương lưỡng hỏa phát ra, việc đó có thể thông qua ma kỹ để tiến hành luyện tập. Ngươi đã chính thức trở thành âm dương ma sư, cũng là lúc có thể tu luyện ma kỹ. Tiểu Cơ Động, ngươi đem hay tay đưa ra đây, ta tặng ngươi hai kiện lễ vật.”

Cơ Động vươn hai tay, lòng bàn tay hướng về phía trước, “Liệt Diễm, ngươi đã giúp ta rất nhiều, không cần lễ vật gì cả.”

Liệt Diễm lắc đầu, “Hai kiện đồ vật này đối với ta không có tác dụng gì cả, đem bọn chúng tặng cho ngươi cũng có thể giảm bớt rất nhiều lo lắng.”

Vừa nói, Liệt Diễm đã đi tới trước mặt Cơ Động, nắm hai tay của hắn.

Khi Cơ Động bị Liệt Diễm nắm tay, tim của hắn không khỏi run rẩy một hồi. Tay của Liệt Diễm mềm mại mà non mịn, phản phất như nhu nhược không có một mảnh xương. Cơ Động như là vô ý thức cầm lại tay Liệt Diễm, cả người lẫn ánh mắt đều nhất thời trở nên nóng rực. Trong lòng hắn hiện chỉ có một ý niệm trong đầu, nếu có thể nắm mãi hai tay này, cho dù chết cũng không hối hận. Nhưng là, không đợi Cơ Động hưởng thụ sự ấm áp khác thường khi này. Đột nhiên, hai cổ đau nhức đồng thời truyền đến lòng bàn tay. Cho dù là lúc trước bị âm dương lưỡng hỏa nung khô thì Cơ Động vẫn chịu đựng được, nhưng lúc này hắn không khỏi rên rỉ ra tiếng, nhưng cho dù là vậy, hắn cũng không buông hai tay Liệt Diễm ra. (Đoạn này có thể dịch không được chính xác, nhưng đọc vẫn đẹp hơn VP, khoảng 60 – 70% chính xác ^_^)

Liệt Diễm vốn chuẩn bị nắm chặt tay Cơ Động để tránh bị hắn buông ra. Nhưng nàng lại phát hiện Cơ Động chẳng những không có ý tứ buông ra, thậm chí còn dốc hết toàn lực khống chế lực lượng của hai tay mình. Lại không bởi vì thống khổ mãnh liệt mà nắm chặt, như rằng sợ thương hại đến nàng (tự kỷ: chỉ bản thân, chính mình, mình,…nhưng theo ý cảnh nên đổi lại là nàng, hắn, ngươi). Vốn chính bản thân Liệt Diễm muốn tặng cho hắn hai kiện trọng yếu nào đó, mà giờ này phút này, trong lòng nàng cũng miễn cưỡng sinh ra một cảm giác khác lạ. (nguyên văn: tha tâm trung dã nan miễn sinh xuất nhất ti dị dạng đích cảm giác). Hắn cho dù gặp đả kích thống khổ như thế cũng không hoài nghi qua ta, thậm chí còn sợ làm bị thương tay ta. Không dốc toàn lực chống đỡ thống khổ, mà là dùng toàn lực khống chế tay của mình.

Khẽ cắn môi mình một chút. Một tia kinh ngạc, một tia ôn nhu từ trong đáy mắt Liệt Diễm hiện ra, trong lòng thầm nhủ với mình, từ lúc đem hai kiện đồ vật này tặng, Cơ Động quả thật vẫn không có nhờ vã người khác. Cơ Động, vì cái gì ngươi cho tới bây giờ vẫn không chịu khiến cho ta thất vọng một lần hả?

Cơ Động cũng không có chú ý đến biến hóa trên mặt Liệt DIễm, chính xác mà nói, hắn căn bản không có năng lượng chú ý đến thần sắc của Liệt Diễm. Trong hài lòng bàn tay, đau đớn không ngừng truyền đến đâm thẳng vào cốt tủy. lốc xoáy âm dương trong lòng ngực tốc độ xoay tròn nhanh đến không gì sánh kịp. Căn nguyên Âm Dương Miện hào quang đại phóng, hắn rõ ràng phát hiền từ bên trong hai lòng bàn tay của mình tựa hồ có cái gì chui vào thân thể của chính mình. Mà vật chui vào bằng vào lực lượng của chính mình căn bản là không thể ngăn cản, nhanh chóng dung nhập vào bên trong lốc xoáy âm dương cùng căn nguyên Ân Dương Miện. Thậm chí dung nhập vào bên trong ý niệm.

Trước mắt Cơ Động chỉ còn lại hắc sắc cùng kim sắc hai loại màu sắc, cả người đều đau đớn run rẩy mãnh liệt, thậm chí đó là một loại mà ngay cả linh hồn cũng phải thống khổ, mà cực hạn lưỡng hỏa một quan Âm Dương Miện cũng xuất hiện trên đỉnh đầu. Nửa khỏa miện tinh kịch liệt lóe ra, ngay trong lúc lóe sáng, dần dần biến thành một khỏa hoàn chỉnh. Cấp bậc của Cơ Động vào lúc này tăng lên, từ một quan nhất cấp học sĩ trở thành quan nhị cấp học sĩ.

Nhìn thân thể đang run rẩy giống như bàn tay, lại không có tiếp tục kêu lên nửa tiếng đồng thời Cơ Động còn cố gắng sức nắm của hai tay. Trong mắt Liệt Diễm toát ra một tia suy nghĩ – thương xót, nhưng nàng lại không hề dùng một chút lực lượng của mình trợ giúp Cơ Động giảm bớt thống khổ. Nhận được khổ trong khổ mới là người trên người (HV: nhân thượng nhân, ý chỉ bề trên, có tài hơn người), nếu lúc này nàng có chút hành động trợ giúp như vậy cũng khiến cho Cơ Động vô pháp hoàn toàn kết hợp hai dạng đồ vật mà nàng đưa, do đó kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Từ sau lúc Cơ Động bắt đầu tới đây tu luyện được bốn năm, Liệt Diễm kỳ thật cũng giúp hắn không nhiều, chỉ là giúp hắn chuyển đổi hỏa diễm cùng trước lúc ngưng tụ Âm Dương Miện, còn lại tất cả đều là Cơ Động tự mình nỗ lực mà có kết quả. Ngoại trừ vì Liệt Diễm vẫn thủy chung quan sát Cơ Động, đồng thời cũng để vì hắn có thể nắm vững trụ cốt. Tựa như Cơ Động lúc ban đầu cố gắng tu luyện một năm ma lực đều bị Liệt Diễm dùng làm nhiên liệu để chuyển hóa hai hỏa diễm cùng một dạng. Nàng chính là cố ý để thời gian Cơ Động ngưng tụ Âm Dương Miện chậm lại, thân thể hai hệ nguyên tố, chính là tất cả hồi báo tốt nhất cho Cơ Động. Lúc này tuy thực lực không cường đại, nhưng cấu trúc căn cơ cũng không phải người thường có khả năng đạt tới. Căn cơ ổn định, tương lai mới có thể phát triển nhanh chóng, ổn định. Việc này không thể nghi ngờ là con đường tu luyện tốt nhất.

Rốt cuộc, không biết trải qua thời gian bao lâu, thống khổ kịch liệt đến không thể chịu được kia dần dần lui đi, cả ngươi Cơ Động chậm rãi ngã xuống.

Trước sau thừa nhận thống khổ ngưng tụ Âm Dương Miện mang đến, hơn nữa sau đó tra tấn càng nặng, năng lượng ý niệm tuy có đầy đủ kiên định, nhưng thân thể đã không thể chịu nổi. Thật vất vã mới kiên trì tới đây, tinh thần được thả lòng liền ngã ra hôn mê.

Liệt Diễm nhẹ nhàng kéo, ôm lấy thân thể Cơ Động. Đáng tiếc Cơ Động lúc này không có chút cảm giác nào, nếu không nhất định sẽ phát sinh chuyện máu mũi ào ạt chảy ra.

Sờ sờ đầu Cơ Động, Liệt Diễm than nhẹ một tiếng, “Tiểu Cơ Động a tiểu Cơ Động, vì cái gì mà ngươi cùng nhân loại ta đã thấy không giống với nhau đây? Khiến cho ta không thể không trả lại bốn năm tiền thưởng của ngươi, không dám thua thiệt nửa phần. Lúc này vẫn có thể bào trì tâm hồn thanh khiết. Lúc này đây, hẳn là ngươi là người thiếu ta mà. Hy vọng ngươi có thể nắm lấy cơ hội.” (T_T ọe, khó quá, chắc dịch ko đúng!)

Vừa nói, bên trong mỹ châu của Liệt Diễm lóe ra hào quang, mang Cơ Động đặt ở trên nham tương hỏa trụ hình bình thai. Trong không khí, kim sắc hai vầng hào quang giống như hải nạp bách xuyên quét trên thân thể Cơ Động, chậm rãi dung nhập vào bên trong cơ thể của hắn, làm dịu đi thống khổ kịch kiệt trong hắn.

Khi Cơ Động từ trong mê mản tình táo lại, thân thể đã không có nữa phần cảm giác thống khổ, lại tràn ngập ma lực nồng đậm, vô ý thức nâng hai tay lên nhìn lại, hắn kinh ngạc phát hiện từng cái đồ vật giống nhau bên trong hai lòng bàn tay trái phải.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN