Âm Hôn: Ngủ Cùng Quỷ - Chương 15: 15: Tiểu Quỷ Giở Trò
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
114


Âm Hôn: Ngủ Cùng Quỷ


Chương 15: 15: Tiểu Quỷ Giở Trò


“Đừng nhìn…” Tôi múa mái tay chân nhưng trong lúc vô tình lại phát hiện quần áo vừa bị tên ác quỷ kia xé đã lành lạnh trở lại và mặc ở trên người tôi.

Lãnh Triết Lăng nhanh chóng đỡ tôi dậy, trên khuôn mặt tuấn tú đầy vẻ lo lắng, “Mộng Mộng em bị làm sao vậy?”
Cùng lúc này Tần Hải Yến cầm theo một cái túi nhỏ đi vào, vừa đi còn vừa oán giận: “Cậu làm sao vậy, trễ chút nữa là không đuổi kịp máy bay đó!”
Tôi theo bản năng dời tầm mắt nhìn về chỗ cửa, chỉ thấy tầm mắt lạnh như băng của tên ác quỷ kia nhìn ở trên người Lãnh Triết Lăng, con ngươi ấy hơi hơi nheo lại đầy vẻ tính kế.

Trong một khoảnh khắc tôi nhìn thấy hai người đó giống nhau như được đúc ra từ một khuôn vậy, chẳng qua là trên người tên ác quỷ đầy tà khí thù địch, còn trên người Lãnh Triết Lăng thì nhợt nhạt như một tờ giấy, điều này khiến cho ngoại hình của bọn họ có chút khác biệt.

Tên ác quỷ thấy tôi nhìn anh ta thì nhếch môi lên thành một nụ cười châm chọc, rồi bỏ tay vào túi quần và rời đi.

Bộ dáng đẹp trai ngời ngời như vậy có lẽ là bộ dáng của bạch mã hoàng tử trong mộng của các cô gái nhỏ và trong nháy mắt đó tôi nghe thấy tim mình đập loạn đi một nhịp, tôi nhất định là bị điên rồi.

Tôi vội vàng lắc lắc đầu, xoay người lại lấy cái túi nhỏ trong ngăn kéo ra, “Vừa rồi là do tôi không cẩn thận nên bị ngã một cái, tôi không có sao cả, bây giờ đi thôi!”
“Mộng Mộng, em thực sự không có sao chứ? Anh thấy sắc mặt của em có chút tái nhợt.


Đến khi lên máy bay rồi, Lãnh Triết Lăng vẫn hỏi mãi, Tần Hải Yến ngồi ở ghế sau nhịn cười đến nội thương, “Anh ta hiện tại còn quan tâm cậu hơn trước nha, cậu có thấy phiền không?”
Ừ thì có chút phiền, nhưng Lãng Triết Lăng là có lòng tốt nên tôi lắc lắc đầu: “Tôi không sao, anh không cần lo lắng.


Chỉ là còn một chuyện mà tôi vẫn canh cánh ở trong lòng, thừa dịp Lãnh Triết Lăng bây giờ đang ngồi ở bên cạnh tôi nên tôi hỏi luôn, “Triết Lăng, anh có biết về chuyện khách sạn Sail từng gặp phải sóng thần không? Nghe nói đã có rất nhiều người chết.


Lãnh Triết Lăng dường như không muốn nhắc tới chuyện này, nên khẽ nhíu mày, nhưng khi nhìn vào ánh mắt mong chờ của tôi lại thở dài và nói: “Đây là chuyện xảy ra vào ba mươi năm trước, anh chỉ biết tất cả người phụ trách xây dựng khách sạn đều đã chết sạch, cha anh phải mất rất nhiều công sức mới phong toả được tin tức này, ở trong nước có rất ít người biết cụ thể về sự chuyện này, cha anh cũng chưa từng nhắc chuyện này với anh.


Không ngờ được đó là chuyện xảy ra vào ba mươi năm về trước, cũng khó trách được trên người tên ác quỷ mặc là âu phục phong cách của thời trước.

Mặc dù bây giờ chúng tôi đã rời khỏi Thái Lan nhưng không chắc là tên ác quỷ thần thông quản đại kia có đuổi theo hay không, chờ sau khi về đến, tôi phải âm thầm điều tra làm rõ chuyện này mới được.

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Lãnh Triết Lăng lại bắt đầu ân cần quan tâm hỏi tôi, nên tôi đành nói với anh ta là tôi muốn ngủ một lúc, không ngờ là vừa mới hạ lưng ghế thấp xuống thì máy bay bị rung lắc dữ dội mà không rõ nguyên do, cùng lúc đó giọng của tiếp viên hàng không vang lên.

Giọng của phát thanh viên có chút run run, toàn bộ máy bay rung lắc dữ dội, có nhiều lần còn xoay tròn 360 độ, tôi e là đây cũng là lần đầu tiên họ gặp phải luồng không khí đối lưu mạnh như vậy, người ở trong cabin đều sợ hãi hô lên hết đợt này đến đợt khác, trong khung cảnh hoảng loạn ấy, Lãnh Triết Lăng vẫn ôm chặt tôi vào trong ngực của anh ta để bảo vệ.

Mà loại tình huống này làm tôi nghĩ ngay đến vụ tai nạn xe cộ lúc trước, chẳng lẽ là lại bị ác quỷ giở trò?
Tôi nhanh chóng mở mắt ra, tìm kiếm hình bóng của anh ta qua đóng đồ vật rơi rớt xung quanh, điều tôi không ngờ là tôi không nhìn thấy tên ác quỷ kia mà lại nhìn thấy một tiểu quỷ, nó đứng ở phía trước cabin, cả người được bảo trùm bởi luồng khí màu đen, trên mắt nó vẫn còn huyết lệ, đây chẳng phải là tiểu quỷ mà Tần Hải Yến đã nhận nuôi hay sao?
Chết tiệt, sao tôi lại quên mất lời của Long Bà, là pháp thuật của bà ta chỉ có thể duy trì hiệu quả kiềm hãm nó ở trong phạm vi Thái Lan, mà hiện tại chúng tôi đã rời khỏi lãnh thổ Thái Lan rồi.

.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN