Ăn Sạch Thanh Mai
Chương 6. Kinh nguyệt tới
Trịnh Phàm cảm thấy như mình đang nuôi vật nhỏ, chờ nàng lớn, thời cơ thích hợp rồi ăn sạch. Mỗi khi xoa xoa xong, đợi nàng về, cậu phải vào toilet 30ph đến một tiếng sau mới lên giường ngủ được. Những ngày vừa rồi trôi qua thật khó khăn.
“Ân..a..Trịnh Phàm ca ca.. xoa xoa иɦũ ɦσα Huân Nhi thật thoải mái” cô nàng gương mặt ửng đỏ, hai mắt long lanh nước
“Ân. Để ca ca gãi gãi” Hai ngón trỏ miết mạnh, móng tay gãi gãi nhẹ hai đầu иɦũ ɦσα hồng hồng đang cứng lên của cô nàng.
“a..a..ân. Trịnh Phàm..” Miệng nàng không ngừng kêu rêи, Cơ thể không tự chủ ưỡn như để cho иɦũ ɦσα càng sát chặt tay cậu
Nghe tiếng rêи rỉ của cô nàng, nhìn đầu иɦũ ɦσα bị miết đến đổ ửng , máu nóng dồn lên não. Không nghĩ ngợi nhiều, đầu xuống khẽ ɭϊếʍ đầu иɦũ ɦσα nàng
“Ân… Trịnh Phàm ca ca.. sao ca lại ăn иɦũ ɦσα Huân Nhi a?” Huân Nhi cảm thấy đầu иɦũ ɦσα ướt ướt, mở mắt ra nhìn thấy Trịnh Phàm đang cúi đầu ɭϊếʍ bên иɦũ ɦσα trái mình, bên иɦũ ɦσα phải là bàn tay vẫn đang tạo hình иɦũ ɦσα nàng
Trịnh Phàm không đáp, đầu lưỡi nghịch ngợm trêи đầu иɦũ ɦσα nàng, răng thi thoảng khẽ cắn nhẹ một cái. Làm Huân Nhi rêи rỉ không ngừng.
“Tiểu Phàm… cốc cốc.. dậy đi con, đến giờ đi học rồi” bỗng dung tiếng mẹ Trịnh truyền vào.
Làm Trịnh Phàm đang trong mộng xuân thức dậy. Hắn tỉnh dậy, cúi đầu nhìn xuống đũng qυầи ɭót ẩm ướt của mình, cười khổ. Từ ngày giúp Huân Nhi xoa xoa иɦũ ɦσα, hắn thi thoảng lại mơ thấy mộng xuân, trong giấc mộng đều hiện lên khuôn mặt khả ái của Huân Nhi. Hắn biết mình đã lọt vào trong vũng bùn này rồi, khó mà thoát ra, mà hắn cũng không muốn thoát ra, chỉ mong thời gian trôi nhanh để cho Huân Nhi nhanh nhanh lớn lên.
Ăn sang xong, như mọi ngày chờ Huân Nhi đi học. Nhìn thấy Huân Nhi, hắn chợt nghĩ đến cảnh tượng trong giấc mơ vừa rồi. Mắt lướt đến phần ngực nhô nhô ra đằng sau lớp áo đồng phục trắng. Chết tiệt, không biết vào sẽ như nào, chắc là phải tuyệt hơn trong mơ. Mấy tháng liền hắn đều xoa xoa иɦũ ɦσα Huân Nhi, nhưng lo lắng Huân Nhi còn quá nhỏ nên chưa bao giờ dám quá phận mà nếm thử mùi vị đôi иɦũ ɦσα vừa trắng lại mềm ấy
“Huân Nhi, ôm chắc vào” hắn xấu xa đi đến chỗ ổ gà, kêu Huân Nhi ôm chặt hắn
“ân” Huân Nhi luôn luôn ngoan ngoãn nghe lời, nghe hắn nói bèn ôm thật chặt, hai иɦũ ɦσα vừa phát ɖu͙ƈ của nàng kề sát lên lung hắn vì xóc nảy mà cọ cọ qua lớp áo
“Trịnh Phàm ca ca, hôm nay Huân Nhi cảm thấy cả người đều mệt mỏi. lung còn có chút đau” dầu Huân Nhi tưa vào lung cậu, mệt mỏi than
“Hửm? Huân Nhi sao thế? Đâu ở đâu sao?” nghe thấy Huân Nhi nói vậy. hắn có chút hối hận. tự trách mình trẻ con, sao cứ đi vào ổ gà để Huân Nhi mệt mỏi chứ
“Chí thấy hơi mệt. chắc không sao. Chắc đi học về ngủ tý là khỏe ngay”
“đi học về anh sẽ dẫn em đi mua thuốc. Được không?” Trịnh Phàm dịu dàng nắm lấy bàn tay đang ôm eo mình nói
“Đến nơi. Huân Nhi xuống xe đi” Đạp xe đến cổng trường, hắn như thường ngày để Huân Nhi đi vào trước rồi hắn đi cất xe
“Huân Nhi. Chờ đã” Trịnh Phàm như cũ nhìn bóng lung nàng đi vào trường, chợt thấy quần Huân Nhi có chút vết gì đó. Hôm nay Huân Nhi mặc quần sáng màu, Trịnh Phàm vội vàng chống xe chạy đến nên nhìn thấy rõ vết hằn đỏ ở đít quần.
Trịnh Phàm ngay lập tức lấy cặp che ʍôиɠ của Huân Nhi đi. Nắm chặt tay, dẫn Huân Nhi đi về phía xe đạp.
“Trịnh Phàm ca ca. Huân Nhi phải vào lớp học a” Huân Nhi đến giờ vẫn dường như chưa biết gì
“Aiza! Cô bé ngốc, hôm nay nghỉ học. Đi về nhà với anh”
Dọc đường về, Huân Nhi hỏi đi hỏi lại Trịnh Phàm tại sao đến trường rồi không vào học lại về nhà. Trịnh Phàm đầu óc chỉ rối như tơ, bữa trước sau khi Huân Nhi bị đau иɦũ ɦσα, cậu đã lên mạng tìm đọc rất nhiều bài viết liên quan đến việc dậy thì của con gái, giờ đang nghĩ lại xem con gái đến kỳ kinh nguyệt sẽ như thế nào, phải làm sao, làm gì có thời gian mà trả lời Huân Nhi cơ chứ
Đi đến siêu thị ở gần nhà
“Huân Nhi chờ anh một lát. Ngồi yên ở đây. Anh ra ngay”
Không đợi Huân Nhi trả lời, cậu đã chạy vội vào siêu thị. Hỏi nhân viên băng vệ sinh ở đâu, thực ra cậu có chút hơi ngại ngùng. Chạy đến giá bày băng vệ sinh, nhiều loại như thế, biết lấy loại nào. Cậu lo nghĩ Huân Nhi ở ngoài sẽ xảy ra chuyện gì. Bèn mỗi loại lấy một gói, đằng nào cũng dùng, mua hết để xem dùng loại nào tốt. Cầm một đống băng vệ sinh đến tính tiền, nhân viên nhìn cậu với vẻ mặt đầy ý cười, khen cậu là người bạn trai tốt.
Đi ra khỏi siêu thị, mặt cậu đã đỏ đến mang tai luôn rồi. Huân Nhi còn hỏi có phải cậu bị sốt không. Trịnh Phàm không đáp lời, đưa túi cho Huân Nhi cầm lấy.
“Huân Nhi! Em cởi quần ra đi” Trịnh Phàm dẫn Huân Nhi về nhà cô. Ba mẹ Tô đã đến công ty, thầm nghĩ Huân Nhi chẳng biết gì cả, thôi thì cậu sẽ dạy cô vậy
“Sao vậy Trịnh Phàm ca ca. Quần em có cái gì sao?” Huân Nhi ngơ ngác hỏi
“Em cởi ra đi”
Huân Nhi cởi quần ra, vừa nhìn thấy đít quần của mình toàn màu đỏ, vội vã cởi cả qυầи ɭót ra
“Trịnh… Trịnh…Phàm ca ca. Huân Nhi không muốn chết. Có phải Huân Nhi sắp chết không?” Huân Nhi nhìn qυầи ɭót đầy máu, nước mắt bắt đầu rơi, vẻ mặt sợ hãi, nhìn mà thấy thương
“Huân Nhi! Không sao đâu, nào đi vào đây rửa sạch. Anh sẽ từ từ nói cho em” Trịnh Phàm lôi Huân Nhi vào phòng tắm, tự tay tẩy rửa cho nàng. Giờ trong đầu Trịnh Phàm chẳng có ý nghĩ nào khác ngoài việc tẩy rửa sạch sẽ cho nàng cả. Rất nhanh đã xong. Huân Nhi ban đầu còn có chút ngại ngùng, nhưng nàng tin tưởng nhất là Trịnh Phàm ca ca. Nên cũng không có chút ý nghĩ chống cự nào cả, cứ vậy để Trịnh Phàm lấy tay rửa sạch nơi riêng tư của nàng.
Trịnh Phàm vừa rửa vừa giảng giải cho nàng thế nào là kinh nguyệt, kinh nguyệt tới phải làm như thế nào. Dạy nàng cả cách dùng băng vệ sinh. Huân Nhi cảm thấy Trịnh Phàm ca ca thật lợi hại, không gì không biết.
“Huân Nhi lớn rồi!” Trịnh Phàm làm mọi việc xong xuôi, mới nhớ đến giờ Huân Nhi đã có kinh nguyệt, đã trưởng thành rồi. Tim nhất thời đập rộn.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!