Ân Sư Thừa Hoan
Chương 18: (H)
Tôn Xán Tình không chút khách khí ấn hạ điều khiển, chỉnh khiêu đản tới mức cao nhất. Hậu huyệt đột nhiên bị kịch liệt chấn động làm Tần Duyệt phát ra tiếng rên, hai chân run rẩy.
Tôn Xán Tình nhéo nhũ kẹp, kéo Tần Duyệt tới mép giường. Bên trong Tần Duyệt không chỉ có khiêu đản cuồng loạn nhảy lên, còn cắm giang tắc, mỗi bước đi sau huyệt có cảm giác đảo lộng, làm chân y mềm nhũn. Nhưng một khi bước chậm lại, đầu v* liền bị lôi kéo đến vừa đau nhức vừa tê dại.
Khó khăn đuổi kịp bước chân Tôn Xán Tình, vách trong mẫn cảm lại bị tàn nhẫn ma sát. Đường đi ngắn cũng đi vô cùng gian nan, chờ tới khi đến mép giường, côn th*t Tần Duyệt đã hoàn toàn trướng lên, ống kim loại cũng gắt gao bao lại.
Tần Duyệt tê dại ngã xuống giường, Tôn Xán Tình trong tay cầm một cây cọ dài, đối hắn nói: “Lão sư, nằm hảo, nâng mông lên.”
Tần Duyệt nghe lời bày ra tư thế xấu hổ. Nửa người trên ghé vào giường, eo hạ thấp, duy nhất đem đĩnh kiều(cong tròn) mông cao cao nâng lên.
Tôn Xán Tình nhìn chằm chằm huyệt khẩu y bị giang tắc căng đến không còn nếp uốn, cơ hồ sắp hô hấp không thuận, đặt cọ xuống mông y.
“A!”
Mông thịt Tần Duyệt bị trừu run lên, lập tức để lại một đạo hồng ấn, loại đau đớn này mang đến kích thích xưa nay Tần Duyệt chưa từng có. Y ngẳng đầu rên một tiếng, mông co rút lại nâng lên càng cao. Tôn Xán Tình trừu một cái nữa, hắn cố ý khống chế lực đạo, tuyệt không làm Tần Duyệt bị thương, lại làm y đau đớn nhận được khoái cảm.
Tôn Xán Tình lại đánh vài cái, cúc huyệt Tần Duyệt đón nhận chấn động cùng ma sát liên tiếp, mông thịt nóng rát đau đớn làm y nhịn không được từng đợt co rút lại hậu huyệt. Kết quả hàm chứa khiêu đản cùng giang tắc chặt hơn.
Khoái cảm mãnh liệt như thủy triều bao phủ y hoàn toàn. Bị chính học sinh mình đánh mông kích thích tinh thần Tần Duyệt, làm y xấu hổ dục vọng lại càng cao.
Thân thể Tần Duyệt cuối cùng không chịu nổi, không duy trì được tư thế đó, cả người nằm vật ra giường. Tôn Xán Tình cũng không ngưng đánh, Tần Duyệt vì khoái cảm mà không ngừng vặn vẹo thân thể.
Nhũ kẹp cùng ga giường ma sát đem đầu v* cọ xát ác liệt hơn. Tần Duyệt vừa đau vừa sảng khoái muốn ngừng mà không được.
dương v*t cương cứng khi cọ xát như bị người cầm luận động. Khoái cảm trong huyệt càng không cần phải nói. Tần Duyệt hưng phấn đến cực điểm, chân lúc mở lớn, như chờ đợi đồ vật hung mãnh cắm vào. Lúc lại kẹp chặt, eo mông vặn vẹo như cuộn sóng, đã hoàn toàn đắm chìm trong tình dục.
Cảm giác muốn bắn tinh càng ngày càng cường liệt, y nhịn không được bắt tay duỗi đến phía trước muốn cởi bỏ ống kim loại bao lại phân thân. Tôn Xán Tìn ngăn trở y, bắt hai tay y cố định lên đỉnh đầu. Tần Duyệt liều mạng lắc đầu đầu, trong âm thanh đã mang nức nở.
“Muốn bắn…… Làm em bắn……”
Tôn Xán Tình dọc theo cổ y một đường liếm hôn đến lỗ tai, ở bên tai y nói:
“Lão sư, nếu là cho anh kinh hỉ, anh còn chưa bắn, em như thế nào có thể bắn trước?”
Tần Duyệt khó nhịn khẩn cầu: “Vậy anh…… Nhanh lên……”
Tôn Xán Tình giả vờ không hiểu, lửa cháy đổ thêm dầu dùng đầu gối cọ lộng đản đản(trứng~) cùng giang tắc ở huyệt khẩu y:
“Nhanh lên cái gì? Lão sư không nói rõ ràng, anh hiểu a.”
Tần Duyệt bị tra tấn mất hết lý trí, lớn tiếng kêu lên: “Làm em nhanh lên! Dùng dương v*t anh hung hăng đâm em, bắn bên trong em……”
Tôn Xán Tình nghe vậy hai mắt đỏ lên, ném cọ trên tay, rút ra giang tắc trong hậu huyệt Tần Duyệt, cũng lấy khiêu đản ra, nâng phân thân cắm vào huyệt động ướt đẫm.
Mặt sau bị đồ vật thô nóng lấp đầy, Tần Duyệt như điện giật cả người run lên một trận. Tôn Xán Tình lật mình y qua, đè hai đùi y lên trước ngực, hạ thân hắn tàn nhẫn đảo quanh. Nơi giao hợp vang lê âm thanh bạch bạch. Tần Duyệt sớm bị đồ chơi đùa bỡn tới tới cao trào, lúc này bị hắn thao đến đầu váng mắt hoa, dâm kêu liên tục, nước mắt cùng nước bọt chảy đầy mặt. Khuôn mặt là biểu tình vui sướng phóng đãng, mày nhăn chặt mang theo thống khổ vô pháp phóng thích.
Hiện tại Tần Duyệt như một quả vải chín hoàn toàn, no đủ mê người, tươi mới nhiều nước. Tôn Xán Tình xoa tròn bóp dẹp, làm càn khi dễ. Tôn Xán Tình nhìn mà động tình không thôi, cúi xuống ở bên tai y cảm thán:
“Lão sư thật xinh đẹp, hảo muốn ăn em……”
Hắn nghe Tần Duyệt rên rỉ cao, hạ thân gia tăng tiến công, lại đâm vào rút ra mấy chục lần. Hắn cởi bỏ ống kim loại bao côn th*t Tần Duyệt, thở gấp:
“Lão sư, chúng ta cùng nhau……”
Tinh dịch Tần Duyệt nghẹn đã lâu lập tức phun trào, bắn trên bụng nhỏ. Khoái cảm bắn tinh quá mức mãnh liệt,làm y kích thích đến hôn mê bất tỉnh. Tôn Xán Tình thấy y nhắm mắt lại, nhẹ giọng kêu y một chút:
“Lão sư?”
Phát hiện không được đáp lại, hắn ở trên người Tần Duyệt thỏa mãn cày cấy chốc lát, mới chậm rãi rút dương v*t mềm xuống của mình.
Chỉ thấy hai chân Tần Duyệt lúc này vẫn mở lớn, lông mao ướt át, lộ ra nửa bên mông thịt bị đánh đỏ bừng. Tiểu huyệt bị thao đến khép lại không được tràn bạch tinh ra bên ngoài chảy, hình ảnh này thật sự quá hương diễm, quá dâm đãng.
Tôn Xán Tình nhìn mà trong lòng nóng lên, nhịn không được từ đầu giường lấy di động ra, chụp một màn này.
Tôn Xán Tình nhẹ nhàng nằm xuống bên người Tần Duyệt, ôm thân thể y, chôn mặt mình trên cổ y. Đến bây giờ hắn vẫn thực mê luyến hương vị trên người Tần Duyệt, ngửi một ngụm thật sâu, lẩm bẩm:
“Lão sư, anh rất yêu em” Hắn dùng mặt cọ cọ cổ Tần Duyệt, “Yêu em nhất.”
Đáng tiếc lúc này Tần Duyệt không nghe hắn nói, nhưng may mắn là, mấy năm nay, lời nói như thế y đã nghe qua rất nhiều lần.
Hôm sau khi đi học, bọn học sinh đều phát hiện tâm tình Tần lão sư bọn họ tựa hồ phá lệ tốt, rõ ràng vẫn là gương mặt thanh tú kia, vẫn ôn hòa tươi cười, lại mang theo một cổ ý xuân dạt dào không rõ.
Khi Tần Duyệt giảng bài di động trong túi chấn động một chút, có tin nhắn đến, y không để ý tới, trở lại trong văn phòng mới nhớ tới lấy ra xem.
Y rót nước, đứng bên bàn làm việc nhàn nhã uống. Tối qua mông y bị đánh đến sưng đỏ bất kham, vì thế không dám ngồi xuống. Y mở màn hình di động, phát hiện tin nhắn là Tôn Xán Tình gửi.
Có giáo huấn lần trước, Tần Duyệt cảnh giác nhìn quanh bốn phía mới cẩn thận đọc ── Quả nhiên, bên trong lại là một hình ảnh hương diễm, đúng là hình ảnh dâm đãng tối qua y bị thao ngất xỉu.
Liền biết gia hỏa kia sẽ không gửi thứ tốt gì. Tần Duyệt xấu hổ giận dữ khóa lại di động, nghe một trận tiếng bước chân ngừng ở cửa, Tần Duyệt quay đầu, nhìn Tôn Xán Tình vẻ mặt tươi cười đứng nơi đó.
“Lão sư nhìn anh vừa rồi gửi ảnh chụp tới sao?”
Tần Duyệt vốn đang đầy bụng căm giận, lúc này như lại dịu xuống. Tôn Xán Tình cũng biết có thể ỷ vào dung túng vô hạn này, nên tươi cười thêm vài phần làm càn cùng đắc ý.
Tần Duyệt biểu tình từ xấu hổ và giận dữ đến oán hận, lại từ oán hận đến bất đắc dĩ, cuối cùng thế nhưng lộ ra tươi cười.
Hai người một đứng bên trong, một đứng bên ngoài, khoảng cách ngắn ngủn, mang ý cười mà nhìn đối phương.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!