Áng Mây Giữa Trời - Chương cuối: Chia xa để trở về
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


Áng Mây Giữa Trời


Chương cuối: Chia xa để trở về


Hạo Nguyên vội vàng chạy vào phòng bệnh với dì Lan. Riêng ông Trường cũng chỉ khẽ nhìn Nhật Vũ một cái rồi thở dài quay đi. Biểu hiện kì lạ của Hạo Nguyên và ông Trường làm Nhật Vũ có chút chột dạ.
Đã có chuyện gì? Đã có chuyện gì mà hai người ấy lại…

– Mẹ à, con yêu Nhật Vũ thật lòng. Mẹ… Mẹ và dượng đâu có đăng kí kết hôn, tụi con…
– Câm ngay! Nếu mày lấy Nhật Vũ, mẹ sẽ chết ngay cho mày vừa lòng…

Tiếng khóc rấm rức của dì Lan và thanh âm của bàn tay đấm vào nền gạch làm tim Nhật Vũ đau nhói. Thì ra sau bao nhiêu năm dì Lan vẫn không thể tha thứ cho mẹ…
Nhưng dì không tha thứ cũng đúng thôi, những tưởng có thể sánh vai cùng người đó thì hỡi ôi, thứ mà dì nhận được là tin ba kết hôn. Còn nỗi đau nào, còn mối hận nào to lớn hơn thế…
*
6 năm sau.

– Bà nói tôi nghe coi, sao hồi đó cứ một mực không đồng ý? Rồi thì còn ép con bé đi du học?

Thả người xuống dãy ghế chờ của sân bay, bà Lan thở dài. Năm ấy biết Nhật Vũ là con gái, bà đã sốc vô cùng. Bà không ngờ chỉ vì sự ích kỷ, bà đã gián tiếp đẩy Nhật Vũ vào khổ đau. Một đứa trẻ nhỏ bé, yếu ớt lại không được sống với chính giới tính thật của mình, có lẽ nó đã rất đau đớn, rất dằn vặt.

– Lúc đó, tôi đừng có liên lạc với ông thì Thuỵ Miên cũng không chết mà Nhật Vũ cũng không phải sống…
– Bà nghĩ cho Thuỵ Miên, bà sợ Thuỵ Miên dưới suối vàng sẽ đau lòng khi con gái mình yêu con trai bà?

Ra đây là lí do mà năm ấy, dù có phải dùng tính mạng ra ngăn cản, bà Lan cũng nhất quyết không cho bọn trẻ đến với nhau.

– Ông nghĩ coi, con người ta mới mười tám. Đường đời chưa nếm trải được bao nhiêu thì lại gả cho thằng con trời đánh của tôi. Không những Thuỵ Miên, cả tôi, tôi cũng không chịu nữa là…

Không chịu chứ, chịu sao được với cái kiểu cả tuổi xuân chỉ biết tới duy nhất một người đàn ông. Và điều bà lo sợ nhất là khi đó Nhật Vũ còn quá trẻ để lựa chọn, để chắc chắn người mà con bé yêu là Hạo Nguyên, và lỡ như con bé lựa chọn sai thì bà sẽ rất… rất có lỗi với Thuỵ Miên.

– Ba, dì… hai người thật là… Con vẫy tay cả buổi mà hai người cứ lờ con đi.

Nhật Vũ nũng nịu gỡ bỏ cái kính đen trên mắt xuống. Nũng nịu chỉ vì cô thích nũng nịu, chớ ba và dì không nhận ra cô là đúng thôi. Mái tóc dài quá vai, lại còn thân hình chữ S trong bộ đầm bó sát. Mà họ, thì đã 6 năm không có lấy được một tấm hình nào của cô, không thể nhận ra cũng không trách được.

– Phải… phải Nhật Vũ không? Con…

Lời ông Trường chưa thoát khỏi miệng đã nghe sau lưng họ có tiếng rơi vỡ, Hạo Nguyên từ khi nào đã đứng sau lưng ông Trường. Anh đã có mặt từ khi Nhật Vũ tới trước mặt, nhưng chỉ đến lúc cô gỡ kính ra và ông Trường lên tiếng xác nhận anh mới… mới…
6 năm… 6 năm ròng rã, anh không dám trở về nhà mà thuê cho mình một căn hộ nhỏ để trốn tránh những kỷ niệm… Và hôm nay cũng vậy, lí ra anh sẽ khoá chặt văn phòng, nhưng đến cuối cùng anh lại lái xe như điên đến đây…
Ánh mắt như bị thôi miên của Hạo Nguyên làm Nhật Vũ có chút cảm giác chiến thắng. Nuôi tóc dài, học trang điểm còn phải tiết chế ăn uống để có số đo ba vòng chuẩn nhất, tất cả không phải là đợi giây phút hút hồn kẻ vô tình kia sao?

– Tôi nghĩ tôi với bà không còn đất diễn nữa rồi.

Mỉm cười hề hề, rồi giành hẳn cái vali mà xách đi, ông Trường biết đã đến lúc cho con gái của mình có cái quyền được lựa chọn.

– Mình đi thế này có sớm quá không?
– Bà tính làm kì đà cản mũi sao?

Háy mắt nhìn vào bên trong tấm cửa kính, ông Trường thấy được bàn tay khẽ run lên của Hạo Nguyên khi vuốt tóc Nhật Vũ. 6 năm ròng rã, rốt cuộc thằng nhóc cũng đã “trúng số độc đắc”…
(Hết)
*Cảm ơn các bạn đã theo dõi truyện của mình. Tiếp tục ủng hộ mình ở các truyện tới nha ^_^…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN