Anh À!! Em Mệt Rồi - Chương 22
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
134


Anh À!! Em Mệt Rồi


Chương 22



Những giọt nước mắt của cậu cứ thế mà thấm ướt cả áo anh, lúc này anh không nói gì, chỉ nhẹ nhàng gỡ tay cậu ra. Cậu hoảng hốt. Không lẽ cơ hội đã vụt mất. Anh chấp nhận buông tay, bỏ cậu thật sao

Cũng đúng thôi, là cậu hèn nhát, là cậu bỏ trốn trước, là ban nãy còn bảo anh đi. Bây giờ anh đi thật rồi,cậu còn níu kéo làm gì, cậu thật là mặt dày không ai bằng. Đó là suy của Lạc Ngọc Thiên dành cho chính mình

Lúc này, Lạc Phát Minh quay lại nhìn cậu, cậu lấy lại bình tĩnh, quệt đi nước mắt, bất giác nở một nụ cười ngượng ngạo mà nói với anh

– Phát Minh, em biết bây giờ anh đã chấp nhận từ bỏ rồi, là em sai, là em tự ngu ngốc mà đẩy hạnh phúc của chính mình đi ra xa, em chẳng mong gì cả, chỉ mong anh tuy đã vứt bỏ tình cảm rồi, nhưng đừng ghét em như lúc trước. Chúng ta có thể làm anh em tốt được không…… Ưm

Chưa kịp bày tỏ xong ý nghĩ của mình, môi cậu đã bị anh ngăn chặn bằng một nụ hôn mãnh liệt. Anh hôn cậu đến khi không thở được nữa thì buông ra. Giọng nói khàn đục mà chất chứa yêu thương nói với cậu

– Ai bảo là anh buông bỏ tình cảm, ai bảo chúng ta sẽ làm anh em tốt. Em!!! Lạc Ngọc Thiên!! Chỉ có thể làm bà xã của anh, không có khái niệm anh em ở đây, nếu em không đồng ý, anh cũng sẽ bắt em về trói em trong lễ cưới rồi trao nhẫn cho em, đến khi nhẫn đã được đeo rồi, thì cho dù có cởi trói em cũng sẽ không chạy được. Nếu muốn trốn khỏi anh, thì hãy nghĩ đến hai chữ ” Mơ đi” ( Cỏ: Đựu!!! Đoạn này ngầu ác chiến:v)

Cậu nghe anh nói vậy, niềm hạnh phúc vỡ òa, nước mắt lại thi nhau rơi xuống, cậu vòng tay ôm chặt lấy anh mà thút thít

– Oa…oa… Ban nãy anh buông tay ra, làm em cứ tưởng anh bỏ em thật chứ

– Ngốc!!! Ban nãy nghe em nói vậy, anh mừng đến nỗi muốn quay qua ôm em, nào ngờ em lại suy diễn lung tung mà tự nói những lời tê tâm liệt phế đến như vậy chứ. Thương em còn không hết, thế mà bỗng dưng lại nói câu làm anh em tốt, thật sự lúc đó anh muốn xách cổ em về làm cho em đến tỉnh hồn ra mới thôi

Cậu lau đi nước mắt, nụ cười càng thêm nồng đậm, siết chặt vòng tay ôm anh hơn

– Thật may vì anh không có bỏ em, thật tốt quá, em đã không sai lầm nữa rồi!!!! Hì hì

-Vậy sau này có tự tiện bỏ đi nữa không

– Không

– Có dám đuổi anh về nữa không

– Không!

– Tốt nếu dám bỏ đi,ông đây sẽ cho em biết sức mạnh ” Người anh em” của anh làm em đến không dám bỏ trốn nữa

– Anh là đồ biến thái

Anh bật cười nhéo nhẹ mũi cậu

– Vậy thì về mau quay về thôi

– Được,nhưng anh phải cõng em, em mới về

– Đồ sâu lười

Anh bế thốc cậu lên, hai thân ảnh của hai người con trai một lớn một nhỏ cứ thế mà in lên mặt đường, bỏ lại mọi khúc mắc, họ cùng nhau đi về trong hạnh phúc

——

Thông báo!!!!! Hết ngược chuẩn bị ngọt và đón chào cục cưng ra đời

Hãy chúc mừng cho con Cỏ dại này đi. Bộ truyện đầu tiên của Cỏ Dại mang tên ” Lão Công Của Tôi Rất Ngốc” đã cán mốc 1 ngàn lượt xem rồi T_T. Hãy chúc mừng cho Cỏ đi nào. Cỏ sẽ cố gắng ra chap thường xuyên hơn a, yêu thương lắm lắm

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN