Anh Ấy Không Biết Tôi Đã Chết - Chương 17
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
191


Anh Ấy Không Biết Tôi Đã Chết


Chương 17


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

56.

Khi còn trẻ trong tim luôn tràn đầy nhiệt huyết, chẳng sợ phải trải qua bao nhiêu chông gai trong cuộc sống, vẫn một lòng theo đuổi tình yêu và mơ ước

Nhưng sau này mới biết, có một số việc chỉ có thể dũng cảm theo đuổi một lần trong đời, nếu bỏ lỡ thì sẽ không còn cơ hội

Cũng chẳng nhớ là ai đã từng nói qua một câu: Trong chuyện tình cảm, người nào yêu trước người đó thua

Ngay từ lúc bắt đầu, Dư Mục Ca đã định sẵn là kẻ thất bại rồi.

Cậu có gương mặt thanh tú, lúc cười lên sẽ xuất hiện một lúm đồng tiền nho nhỏ trên má khiến bản thân cậu nhìn sơ qua trông thực ngượng ngùng e lệ 

Không ít người bị vẻ ngoài của Dư Mục Ca lừa gạt, cứ nghĩ rằng cậu là một anh chàng nhỏ bé đáng yêu, hơn nữa thì thời điểm đó, hoàn cảnh gia đình cậu cũng không tồi, mỗi ngày đều có một đống tiền tiêu vặt, bởi vậy người thích cậu rất nhiều, mà người có mục đích xấu xa tiếp cận cũng không ít

Đối với loại người thứ 2 thì căn bản cũng chẳng cần Dư Mục Ca phải ra tay làm gì, bởi vì chỉ cần một móng tay của Nguyễn Hướng Sâm cũng có thể đánh bọn họ mặt mày bầm tím

Cho nên ở trường học mọi người hầu như chỉ biết Dư Mục Ca có một anh trai nhà bên rất hung tàn, nhưng bọn họ lại không biết lúc cậu đánh nhau với người khác cũng rất tàn nhẫn.

Lần đầu tiên nhìn thấy Lục Giang Minh, cậu đã bị khí chất lạnh lùng xa cách của hắn hấp dẫn, cậu cũng từ từ biết được thật ra tên băng sơn này cũng có rất nhiều ưu điểm, chẳng hạn như thân hình hoàn mỹ, giọng nói dễ nghe, thành tích xuất sắc, chơi game cũng cực giỏi v.v

Dư Mục Ca nghĩ: Tôi muốn tiến đến gần hắn khiến hắn mỉm cười với tôi.

Đoạn thời gian đó, ông nội đã nuôi dưỡng Lục Giang Minh từ nhỏ đến lớn qua đời, cha mẹ trên danh nghĩa của hắn vội vàng gấp gáp trở về tổ chức lễ tang cho ông cụ.

“Mày muốn ở với tao hay là ở với mẹ của mày?” Gã đàn ông cao lớn nhíu mày nhìn thiếu niên u ám trước mặt.

“Dựa vào cái gì lại muốn ở với tôi? Tôi sắp kết hôn rồi, không có thời gian để chăm sóc nó đâu, nó là con trai của ông, ông tự quản đi.” Người đàn bà ấy chẳng chút do dự mà đem hắn đẩy ra ngoài

“Cô ấy đang mang thai.” Gã đàn ông thấp giọng nói

Lục Giang Minh bình tĩnh nhìn cha mẹ có cùng dòng máu đang xem mình như hàng hóa, kiếm đủ mọi cớ mà đẩy qua đẩy lại cho người kia.

Vốn dĩ là người ít nói, hắn càng càng thêm không thích mở miệng, từ tận sâu trong đáy lòng hắn cũng càng thêm căm ghét bọn họ

Nếu hắn là một gánh nặng thì tại sao lúc trước còn sinh hắn?

Cuối cùng hai người bọn họ cũng chẳng có ai nuôi hắn mà là cùng nhau ký kết một hợp đồng, cứ đến mỗi tháng bọn họ sẽ đưa cho Lục Giang Minh một số tiền để hắn muốn tiêu gì thì tiêu, chỉ cần đừng làm phiền đến cuộc sống của bọn họ là được

Sau khi trải qua nhiều chuyện, tính cách của hắn thay đổi rất nhiều, vì vậy các bạn trong lớp chẳng muốn đến gần hắn ta

Ngoại trừ Dư Mục Ca

Dư Mục Ca đã bị thu hút bởi tên mỹ nam lạnh lùng chết tiệc này, một lòng muốn làm bạn với đối phương.

Nguyễn Hướng Sâm nhìn đứa nhóc nhà mình suốt ngày mặt nóng dán mông lạnh lẽo đẻo đi theo thằng nhóc kia khiến trái tim anh đau xót vô cùng, hu hu hu Mục Ca không còn tìm anh Nguyễn chơi nữa rồi, cậu lớn rồi, không cần anh Nguyễn nữa. 

“Lục Giang Minh, anh đang chơi Liên Minh hả, để em giúp anh leo rank* cho nè.” Nhóc họ Dư nào đó vỗ vỗ bộ ngực, dõng dạc nói.

Lục Giang bị phiền đến nhức đầu:”Câm miệng.”

“Đừng lạnh lùng như vậy chứ người đẹp, skill của anh đây tốt lắm đó.” Nhóc họ Dư làm mặt quỷ, trên gương mặt xuất hiện một má lúm đồng tiền nho nhỏ.

“Chơi xong thì có thể cách xa tôi một chút được không?” Lục Giang Minh lạnh nhạt vô tình hỏi.

“Tôi….” Dư Mục Ca vùng vẫy trong tuyệt vọng.

” Vậy bây giờ cậu tránh xa tôi một chút.” Lục Giang Minh lạnh lùng nói

“Chúng ta chơi đi.” Dư Mục Ca tủm tỉm cười.

Lục Giang Minh mở trò chơi ra, mời Dư Mục Ca

“Em có rank kim cương level max, anh đừng lo, em còn là một adc cừ khôi.” Dư Mục Ca tìm kiếm ID của Lục Giang Minh, sau đó cậu im lặng.

“Anh là Vương giả?” Dư Mục Ca gian nan mở miệng

Lục Giang Minh rũ mắt: “Ừ.” 

Dư Mục Ca nuốt nuốt nước miếng, cậu có một loại linh cảm không lành

Sau đó linh cảm đã biến thành sự thật.

“First Blood.”

“Double Kill”

“Triple Killl”

“Quadra Kill”

“ACE.”*

Lông mi dày của thiếu niên che đi đôi mắt đang khép hờ, những ngón tay nhanh chóng hoạt động điều khiển ADC của mình, nhân vật trong game đại sát tứ phương, dáng vẻ kiêu ngạo ấy thực trùng hợp mà khớp với gương mặt của người kia.

Có lẽ ánh nắng phía sau của Lục Giang Minh quá chói, có lẽ dáng vẻ nghiêm túc của hắn quá xinh đẹp, Dư Mục Ca chợt nhớ đến một câu:”Chỉ nhìn nhau một cái lại kinh diễm nhiều năm.”

Các thuật ngữ trong game Liên Minh

Leo rank:Rank có nghĩa ” Cấp Bậc ” thường dùng nhiều trong các game Liên Quân, Liên Minh, PUBG.Thuật ngữ leo rank trong Liên Quân dùng để chỉ việc xếp hạng trình độ người chơi qua các cấp bậc từ: Đồng, Bạc, Vàng, Bạch Kim, Kim Cương, Tinh Anh, Cao Thủ và Thách Đấu.Mỗi cấp bậc

Skill: kỹ thuật

First Blood: Chiến công đầu tiên

.Double Kill: Giết 2 mạng liên tiếp

Triple Kill: Giết 3 mạng liên tiếp

Quadra Kill: Giết được 4 mạng liên tiếp.

ADC (Attack Dame Carry): Xạ thủ gánh team

Ace: Quét sạch – là khi team bạn hạ gục hết tướng team địch

Mình chưa từng chơi game liên minh cho nên mấy cái trên mình chỉ tìm hiểu sơ sơ thôi, nếu có gì sai sót thì mong các bạn thông cảm

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN