Anh Ấy Sinh Ra Chính Là Công Của Tôi - Chương 60: Các Anh Em Có Ý Tốt Tặng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
47


Anh Ấy Sinh Ra Chính Là Công Của Tôi


Chương 60: Các Anh Em Có Ý Tốt Tặng


Trên màn hình ti vi, hai người đàn ông đang cuốn theo dục vọng dã tính nguyên thủy nhất của mình mà liều mạng dây dưa.

Càng làm cho người khác không thể tưởng tượng được chính là những gì chiếu trên màn hình lớn không phải một bộ phim hoàn chỉnh, mà là được cắt ghép từ những bộ phim, những đoạn phim hay khác nhau.

Video được chỉnh sửa đều là những video nổi tiếng và hot nhất hiện nay.

“Đệt mẹ.

” Mặt Cố Gia Duệ đen sì, anh mắng một câu: “Mấy thằng này thật cmn khốn kiếp!”Thiện Lương xấu hổ: “Điều khiển đâu rồi? Mau tắt nó đi.

”Cố Gia Duệ gãi đầu, thu lại ánh mắt từ màn hình rồi nhìn xung quanh xem xét: “Điều khiển đâu? Nó ở chỗ quái nào thế?”Thiện Lương sờ xuống dưới gối, dưới chăn đều không có.

Cố Gia Duệ chửi một tiếng, không vui mà nhíu mày.

Anh đứng dậy từ trên giường, định trực tiếp rút dây nguồn của ti vi ra.

Anh và Thiện Lương khẽ liếc nhau, khuôn mặt càng ngày càng nóng.

Cố Gia Duệ tắm xong rồi cởi áo tắm ra, toàn thân lúc này chỉ còn lại một chiếc quần lót màu đen.

Anh rút dây nguồn kết nối của ti vi, cuối cùng màn hình cũng tối xuống.

Cố Gia Duệ quay lại, nhìn thấy dáng vẻ có phần mất tự nhiên của Thiện Lương, anh cúi đầu xuống nhìn cái kia của mình.

Thật cmn!Không xong rồi!Tuy Cố Gia Duệ có da mặt dày nhưng lúc này đây anh vẫn có chút ngượng ngùng.

Cố Gia Duệ nhanh chóng chui vào ổ chăn, dùng chiếc chăn bông to uyên ương hí thủy long diễn châu màu đỏ kia trùm kín mít.

Khi video vừa chiếu, Thiện Lương cũng không thể chịu đựng được.

Cậu đóng sách lại, đặt quyển sách sang một bên, do dự mà tắt đèn trên đầu giường đi: “Muộn rồi, ngủ đi thôi.

”Cố Gia Duệ ủ rũ mà nói: “Ừm.

”Đột nhiên căn phòng chìm dần vào trong bóng tối, chỉ còn sót lại ánh trăng mỏng manh ở bên ngoài và tiếng ồn ào như có như không.

Cố Gia Duệ nằm trên giường nhưng đôi mắt vẫn mở to, tâm trí thì như bị đầu độc, trong đầu anh vẫn lượn lờ những cảnh tượng được chiếu trên màn hình ban nãy.

Hóa ra hai người đàn ông có thể chơi như vậy.

Cmn còn sinh ra cảm giác kích thích.

Càng nghĩ thì phản ứng sinh lý của phần dưới thân càng mãnh liệt, trong đầu anh đều là những ý nghĩ lung tung rối loạn, căn bản là không tài nào ngủ được.

Dưới lớp chăn, anh nhẹ nhàng vươn tay về phía Thiện Lương, mu bàn tay chạm vào vòng eo trần trụi của cậu.

Thiện Lương run rẩy: “Cậu làm gì vậy?”“Có phải cậu có phản ứng không?” Cố Gia Duệ mặt dày mà đặt câu hỏi.

Thiện Lương không có mặt mũi nào mà đi trả lời câu hỏi của anh, tai cậu đỏ và nóng bừng, quay lưng về phía Cố Gia Duệ.

Cố Gia Duệ nghiêng người về phía trước, dường như anh đã phát hiện ra bí mật gì đó.

Cố Gia Duệ ôm lấy Thiện Lương từ phía sau, đầu dựa vào vai cậu: “Ài, cậu cũng có phản ứng mà, có đúng không?”Thiện Lương vẫn không nói chuyện nhưng hô hấp của cậu dần trở nên đang rối loạn.

“Lương Lương ơi.

” Không biết Cố Gia Duệ nghĩ tới điều gì mà ánh mắt càng sáng hơn, giống như chú chó to nhìn thấy thịt: “Cậu giúp tôi một lần đi, giống như lần trước ấy, nhé?”“Không được.

” Thiện Lương rầu rĩ nói tiếng từ chối.

“Làm đi, cậu nghẹn như thế không khó chịu à?” Cố Gia Duệ lay người Thiện Lương, ở dưới chăn, tay anh đã nhẹ nhàng mà sờ lên trước ngực Thiện Lương.

Thiện Lương cảm nhận được cơ thể nóng rực và hơi thở nặng nề của Cố Gia Duệ: “Cố Gia Duệ, sao cậu phiền thế hả?”Cố Gia Duệ mỉm cười hôn lên mặt Thiện Lương một cái: “Cậu chính là vợ của tôi đã công bố với bên ngoài mà, người chồng có ham muốn thì người vợ như cậu có nên xem thử cái đó của người chồng là tôi không chứ?” Ở dưới chăn, tay Cố Gia Duệ bắt lấy tay Thiện Lương rồi đưa tới phía dưới mình.

“Lương Lương ơi, cứ làm như lần trước, có được không?” Giọng của Cố Gia Duệ như mất tiếngThiện Lương thở dài.

Xem ra đêm nay cậu không thể trốn được, tên điên này đã động dục.

Lại! ! Lại phải lấy tay giúp anh làm việc đó, đỡ phải bị anh tiếp tục dây dưa mãi.

Đúng lúc cậu định chạm vào nó thì bỗng nhiên ngoài cửa vang lên tiếng đập mạnh mẽ.

“Thiện Lương! Thiện Lương! Cậu có trong đó không?”Là tiếng của Vũ Đại Khí, cư nhiên còn có tiếng khóc nức nở.

Thiện Lương lập tức bị dọa tỉnh, tay như lò xo mà thu lại.

“Thiện Lương, cậu có ở bên trong không? Cứu tôi với, tôi sợ lắm, cứu tôi.

”.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN